Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1725: Kim thiền thoát xác (2)




"Đây!"

"Đây là thuật kim thiền thoát xác?!"

Trong lời đồn.

Trương Thông Hải dùng tu vi bát phẩm, đối mặt với đại năng cửu phẩm mà còn có thể an toàn rút lui, thứ dựa vào chính là chính là một tay thuật kim thiền thoát xác sử dụng như thần, không đợi đối phương phát giác, đã trốn xa ngoài trăm vạn dặm!

Không ngờ được, lời đồn này lại là thật.

Càng không ngờ được!

Thế mà lão già này lại dùng dị thuật giữ mạng vào lúc này!

Thuật kim thiền thoát xác này, hoàn toàn có thể gọi là thần tích, lời đồn tiêu hao cực kỳ khủng bố, thời gian phát động cũng dài dằng dặc, không phải thời điểm đại nạn bất đắc dĩ, tuyệt đối sẽ không dùng đến…

Nói như thế.

Hẳn là lão tặc này đã phát giác được nguy cơ từ trước, âm thầm phát động dị thuật, rút lui khỏi hội trường sớm hơn so với người khác!

Đáng chết!

Nghi trượng vương bài cuối cùng, thế mà lại là lão tặc khó tin nhất!

Tất cả hoá thành hư vô, cho đến giờ phút này Lộc Thư Dao mới nhận ra, không quan tâm được hình tượng nữa, tuyệt vọng vạn sự đã tiêu xông lên trên đầu!

Đến Trương Thông Hải cũng liều lĩnh vứt bỏ chạy trốn, ai có thể đến giúp nàng.

Tiêu rồi.

Hoàn toàn tiêu rồi!

Vì sao đứa con hoang Lộc Tâm Lan kia, có thể có được cao thủ như thế giúp đỡ?

Dựa vào cái gì nhân mạch của cô ta lại mạnh hơn nàng?!

Lộc Thư Dao chưa bao giờ gặp phải trở ngại gì, đột nhiên cuộc đời sụp đổ, giống như là từ đám mây rơi xuống mặt đất, cả mặt đều là bộ dáng bối rối không thể tin được!

Nàng không dám ngước mắt, không cách nào đối mặt với các loại ánh mắt của các tân khách.

Trong sự đả kích cực kỳ lớn.

Vị thần nữ tâm cơ không ai bì nổi này, phảng phất như là mất hết khí lực toàn thân, đến quần áo ở trong tay cũng không thể nắm lấy được nữa, kinh ngạc mở to mắt ngồi trên mặt đất, váy dài lộng lẫy chói mắt lúc trước đã loạn thành một đoàn, dính bụi mù quyền phong cuốn lên, giống như một đám bụi cỏ.

Lúc này nhìn dáng vẻ, thế mà lại chướng mắt buồn cười như thế.

Nhìn thấy thay đổi to lớn ở giữa sân.

Lại nhìn thấy Lộc Thư Dao thất hồn lạc phách như thế, rõ ràng là đại cục đã định.

Trong sự yên lặng của các tân khách, dần dần vang lên tiếng thổn thức.

"Tê…"

"Thế mà tất cả đều chạy, không có một chút khí tiết nào?"

"Phí lời! Đối mặt với cao nhân như thế, có kẻ đui mù nào lại đi lên đánh một trận? Cấp Thiên thất phẩm cũng không đỡ được một quyền, khí tiết cái gì."

"Thế mà vị tiên sinh này lại khủng bố như thế!"

"Hoá ra Tâm Lan tiểu thư đã sớm có chuẩn bị!"

"Lão hủ đã sớm nói rồi, Tâm Lan tiểu thư mới là người thiên mệnh hướng về!"

"Ha ha, đúng là hiểu biết của anh hùng đều giống nhau, lão phu đã chuẩn bị xong lễ vật cho Tâm Lan tiểu thư rồi!"

Tiếng nghị vọng vang lên sôi nổi, ánh mắt của tất cả mọi người đều vô cùng kinh sợ.

Không đến mấy giây, rất nhiều lão hóa quái đều hoàn hồn chúc mừng, hội trường vang vọng tiếng cười, Lộc Tâm Lan lật ngược tình thế, tân khách đều thể hiện thái độ lấy lòng!

Dịch Phong đầy mặt mơ hồ, càng là trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người.

Dịch Phong một mình đứng yên ở đó rất lóa mắt.

Hắn lại là không có chút nào chấn động kinh hỉ, ngây người đứng tại chỗ thật lâu không phản ứng kịp.

Mẹ nó…

Bản thân hắn mới đánh có một quyền, người so với mình một quyền kia đã chết rồi, những người khác cũng đều chạy trốn, đã nói là cao thủ thất bát phẩm đâu, lẽ nào đều là con gà?

Lẽ nào.

Trận thi đấu này lại cứ kết thúc như thế?

Dự cảm bất thường vừa hiện lên trong lòng.

Trong mắt trưởng lão bước vào hội trưởng đầy vẻ chấn động, ôm quyền nhìn về bốn phía hành lễ.

“Các vị khách quý chứng kiến.”

“Khách khanh của Thư Dao tiểu thư không xuất chiến, lần thi đấu này thắng bại đã rõ, bên thắng chính là Tâm Lan tiểu thư!”

Năm vị các lão nhìn người đối diện kiêng kỵ, cũng cùng nhau đứng dậy.

“Kể từ hôm nay, Lộc Tâm Lan chính là lâu chủ đương đại của Vạn Bảo Lâu ta, chấp chưởng bảy mươi hai phân bộ Đông Hải, chủ trì tất cả công việc của Vạn Bảo Lâu!”

Âm thanh tuyên bố cực kỳ quả quyết, Dịch Phong bất ngờ không kịp chuẩn bị!

Trong nháy mắt.

Bầu không khí trong hội trường bùng nổ, tiếng hoan hô xông thẳng lên chín tầng mây.

Các loại tân khách vây quanh thành vòng tròn đám người Lộc Tâm Lan, tặng lễ chúc mừng người nào cũng có, nhất thời Dịch Phong bị từng vòng người bao vây, giống như gặp phải ngàn vạn fan cuồng.

Bên trong âm thanh hoan hô như núi kêu biển gầm, hắn hoàn toàn mơ hồ…

Khắp nơi chúc mừng và reo hồ hắn chỉ cảm thấy ầm ĩ.

Chớp mắt bóng đêm giáng xuống.

Tổng bộ Vạn Bảo Lâu giăng đèn kết hoa, trước nội môn ngoại môn tân khách như rồng.

Tiệc rượu trong đại điện liên tục mấy canh giờ, từ đầu đến cuối không có một chút dấu hiệu nào tản đi, tân nhiệm lâu chủ Lộc Tâm Lan ổn định chủ vị, mấy vị khách khanh lớn cùng ngồi một bàn.