Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1700: Đảo chủ mở tiệc chiêu đãi




Tát Đông Lai nhắm đôi mắt lại.

Lại chờ đợi thêm một lúc lâu, cuối cùng mới truyền đến hai tin tức, chính là La Bằng Phi và Hứa Bách Xuyên trả lời, cả hai đều lấy ngộ đạo làm lý do từ chối nhã nhặn!

Đúng thật là to gan!

Mấy ngày không gặp, thế mà bốn Thiên Tông lớn lại lãnh đạm đến mức này!

Mấy tên cáo già này, sau lưng lại đang làm trò gì đây?

Tát Đông Lai bốc lên lửa giận, giọng nói thâm trầm vang vọng xung quanh!

“Người đâu!”

Giọng nói vô cùng trung khí truyền ra, hư không gợn sóng của hậu viện vang vọng.

Hơn mười vị trưởng lão hộ pháp, chớp mắt đã xuất hiện trước cửa hành lễ.

“Tham kiến đảo chủ!”

Có mặt ở đây đều là những nhân vật tai to mặt lớn trên đảo, đối mặt với tông chủ khác cũng có được mấy phần thể diện, lúc này lại đều vô cùng kính sợ, đến đầu cũng không dám ngẩng lên.

Kính sợ chờ đợi mấy giây, trong mắt tràn ngập áp lực.

Yên lặng không một tiếng động, cảm giác áp bách lan tràn khiến người ta hít thở không thông.

Mãi đến khi ở bên trong truyền ra âm thanh vô cùng tức giận.

“Lộ Nhân Cuồng và Quách thần toán có ở trong đảo không? Ngoài ra hai đại tông chủ khác, đang làm cái gì?!”

Tiếng nói không hề có chút lửa giận này, nhưng lại khiến cho mọi người kinh hãi đến cúi đầu.

Trưởng lão đầu ở hàng đầu thuận theo lên tiếng, ngữ khi các kiểu cẩn thận.

“Khởi bẩm đảo chủ, Quách thần toán đã mấy ngày chưa lộ diện, Đồng Quy Hải và Ngũ Hành Môn cũng không có động tĩnh gì.”

“Về phần Lộ Nhân Cuồng, hắn đã rời đảo ra đi, Cuồng Đao Thiên Tông cũng đã giải tán.”

Mới có mấy ngày.

Cuồng Đao Thiên Tông đã giải tán rồi?!

Hai con ngươi Tát Đông Lai mở to nhìn ra ngoài cửa.

“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Lúc này trưởng lão ngoài cửa mới dám tiếp tục bẩm báo, nói hết tất cả mọi chuyện xảy ra ở Vạn Bảo Các và Tuyết Hồ.

Tát Đông Lai chấn kinh đến đứng dậy, lập tức truyền tin tức.

Ngay sau đó.

Liễu trưởng lão đầy mặt kinh hoảng xuất hiện trước của, bịch một tiếng quỳ rạp xuống đất!

“Đảo chủ khai ân, đảo chủ khai ân!”

Tát Đông Lai vững vàng bước ra, tròng mắt lạnh lùng.

“Ngươi chưởng quản Tuyết Hồ gần vạn năm, từ trước đến giờ không có bất luận chỗ sơ suất nào, vì sao lần này lại để cho một người ngoài, câu mất mấy trăm Hóa Đạo Tầm?!”

Liễu trưởng lão liên tục dập đầu, đã sớm chuẩn bị xong lý do thoái thác nên nói rất lưu loát.

“Đảo chủ minh giám!”

“Việc này tuyệt đối không phải thuộc hạ cố ý buông lỏng, thật sự là tên họ Dịch kia thủ đoạn cổ quái, câu đi một số lượng lớn Hóa Đạo Tầm, ta thật sự là bất lực!”

“Tu vi của người này cao cường, lại có hai vị tông chủ đi theo, mặc dù ta muốn ngăn cản, nhưng căn bản không làm được chuyện gì, hơn nữa nhìn tư thái kia của bọn họ, rõ ràng là muốn xông về phía đảo chủ mà đến!”

“Hắn còn nói…”

Nhìn dáng vẻ bối rối muốn nói lại thôi, ánh mắt Tát Đông Lai lạnh mắt.

“Hắn còn nói cái gì?”

Liễu trưởng lão lại dập đầu lần nữa, úp sấp trên mặt đất lạnh run!

“Sau khi người kia điên cuồng câu hơn trăm Hóa Đạo Tầm còn nói, tương lai còn có cá lớn chờ mọi người, nhìn tư thế, không câu hết Tuyết Hồ, hắn tuyệt đối sẽ không từ bỏ!”

“Đảo chủ khai ân, tại hạ thật sự bất lực…”

Đôi mắt lão của Tát Đông Lai nhắm lại, sắc mặt âm trầm.

“Hóa ra bọn họ là bám lên được cao thủ từ bên ngoài đến đây, khó trách có sức mạnh dám bỏ lơ mệnh lệnh của bản đảo chủ!”

Các vị trưởng lão sợ hãi đứng thẳng bất động, giống như gặp mưa gió sắp đến.

Tát Đông Lai bá khí chắp tay, nhìn về chân trời phía nam ở phương xa.

“Hay lắm!”

“Bọn họ trung thành với người này như thế, rõ ràng là đã hám lợi đen lòng, không để bản đảo chủ vào trong mắt, nếu đã như thế, vậy thì bản đảo chủ cũng không cần nhớ đến tình cũ!”

Quả nhiên nghe được đảo chủ sẽ có hành động, nhất thời các vị trưởng lão đã có chủ kiến.

Trước của tĩnh thất bừng bừng ý chí chiến đấu!

Mọi người ở đây vội vã ra khỏi hàng, trung thành góp lời.

“Đảo chủ, người kia có thể thắng được Cửu Đạo Tôn Giả, lại có thần kỹ thả câu Hóa Đạo Tầm, tuyệt đối không phải hạng người hời hợt, e rằng tu vi ở bên trên ngũ phẩm, nhất định cần phải cẩn thận ứng đối mới được!”

Liễu trưởng lão cũng nhanh chóng bò lên phía trước, tỏ rõ trung thành.

“Đảo chủ, tha thứ cho tại hạ lắm miệng nói một lời…”

“Cái người tên là Dịch Phong từ bên ngoài đến tuy là cuồng ngạo, nhưng đúng là không thể coi thường, đầu tiên không bàn đến kỹ thuật câu của hắn, thủ đoạn khác của hắn cũng càng thêm quỷ dị, cũng không biết dùng biện pháp gì, khiến cho thực lực của đám người đi theo hắn kia tăng lên rất nhiều!”

“Chỉ lấy Lộ Nhân Cuồng ra nói, sở dĩ hắn nổi giận xấu hổ bỏ chạy, chính là vì người đánh bại hắn, chính là lục trưởng lão Triệu Phúc Toàn vốn dĩ là thuộc hạ của hắn, mà nguyên do Triệu Phúc Toàn có được thực lực đó, đoán chừng không thoát được liên quan đến người tên Dịch Phong này.”