“Vì thế người này nhất định có chỗ dựa lưng, thậm chí có tu vi vượt qua ngũ phẩm, ngài nên cẩn thận hành động!”
Đối mặt với lời góp ý liên tiếp, Tát Đông Lai khẽ gật đầu, tuyệt đối không tự đại như Lộ Nhân Cuồng kia, rõ ràng là đã nghe lọt vào tai.
Trong lúc chắp tay trầm ngâm.
Trong mắt vị lão giả này lộ ra ánh sáng, tự tin trong mắt càng đậm hơn.
“Vượt qua cấp Thiên ngũ phẩm…”
“Tu vi như thế, cũng khó trách có thể khiến cho mấy tông môn kia nịnh nọt.”
“Nhưng nếu như muốn đấu một hồi cao thấp với bản đảo chủ, thì đúng thật là có chút không biết trời cao đất rộng! Ở trong đảo Dương Quang, là rồng thì cũng phải ngoan ngoãn cuộn lại! Hai người Hứa, La cậy vào hắn, đã muốn diễu võ giương oai, đúng thật là người nằm mơ nói mộng!”
“Gần ngàn năm không xuất thủ, bọn họ đã quên đi thủ đoạn của bản đảo chủ rồi!”
Nói rồi, Tát Đông Lai chầm chậm đi xuống thềm ngọc, trong mắt lộ ra vẻ bá khí!
“Thôi được!”
“Bản đảo chủ sẽ đạp người này xuống dưới chân, để hắn trở thành nô bộc của ta, cũng để cho mọi người trong đảo nhớ kỹ, ở trong đảo Dương Quang này, ai mới là đảo chủ!”
“Cũng đến lúc, chỉnh đốn một chút thế cục trong đảo rồi!”
“Còn có những con Hóa Đạo Tầm kia, cũng nên vật về nguyên chủ!”
Thuận theo tiếng nói âm trầm vang vọng trong viện, đột nhiên một cỗ uy thế cực kỳ khủng bố phát ra ngoài, chấn động đến xung quanh một mảnh kính sợ!
Nhìn thấy trong phủ văn trận hiện lên mơ hồ, tất cả mọi người càng là bị hù dọa đến vội vã hành lễ!
“Đảo chủ anh minh!”
Liễu trưởng lão lúc trước ủy khuất sợ hãi, vào lúc này trong mắt cũng đầu sự vinh quang sùng kính.
Trong chớp mắt chính là thần sắc trung thành thủy chung không đổi.
Tát Đông Lai hơi khoát tay hạ lệnh.
“Liễu trưởng lão, đợi một chút nữa sẽ do ngươi đi, gọi tên họ Dịch đến từ bên ngoài kia, cùng với Hứa Bách Xuyên và La Bằng Phi mời đến đây!”
Nghe chữ “mời” vô cùng thâm ý, Liễu trưởng lão kích động hành lễ.
“Cẩn tuân mệnh lệnh đảo chủ!”
“Đa tạ đảo chủ tín nhiệm, tại hạ nhất định sẽ làm việc này thật hoàn mỹ, mời tất cả bọn họ đến đây!”
Trong phủ là trung tâm trận pháp trong đảo, cho dù là cao thủ trên ngũ phẩm đi vào, cũng chỉ có đường chết không có đường sống, đảo chủ đây là muốn đích thân chấn nhiếp đám tiểu nhân vô tri kia!
Nhìn đảo chủ vững vàng đi về phía xa, trong mắt Liễu trưởng lão tràn ngập chờ mong.
Tiệc rượu còn chưa bắt đầu.
Hắn đã có cảm giác thoải mái rửa sạch nhục nhã, phấn chấn liên tục nói tiếng cảm ơn, đẩy ra gợn sóng hư không rời đi!
Không qua bao lâu.
Liễu trưởng lão đi đến tiểu trúc Tuyết Hồ, mỉm cười ôm quyền tự tin mở miệng.
“Các vị, đảo chủ thiết yến mời mọi người, xin mọi người đi theo tại hạ!”
Vừa mới dứt lời.
Hứa Bách Xuyên và La Bằng Phi đều chấn kinh đến đứng bật dậy, trong mắt hiện lên áp lực!
“Đảo chủ xuất quan rồi?”
Bọn họ liên tiếp mấy ngày ăn Hóa Đạo Tầm, tu vi thăng lên không ít, nhưng nghe đến tên của đảo chủ, kính sợ nhiều năm vẫn là khó mà tiêu tán.
Có lẽ mấy ngày nữa, ăn nhiều Hóa Đạo Tầm thêm một chút, nói không chừng bọn họ còn có thể có thêm chút lòng tin.
Nhưng lúc này bọn họ chỉ có tu vi trung kỳ tứ phẩm, đối mặt với người lão quái kia, vẫn là không có nhiều phần thắng, lại nghe được chuyện mở tiệc chiêu đãi, đã có dự cảm cực kỳ không ổn!
Ngay đúng vào thời khắc vi diệu này, Dịch Phong mỉm cười đứng dậy.
“Được! Chúng ta đi!”
Hứa Bách Xuyên và La Bằng Phi lập tức kinh ngạc đến ngây người, nhanh chóng kéo Dịch Phong đi sang một bên!
“Tiên sinh! Đột nhiên Tát đảo chủ xuất quan mở tiệc chiêu đãi, nhất định kẻ đến không lương thiện!”
“Tiên sinh phải suy nghĩ kỹ, tiệc rượu lần này không đi được!”
Nghe thấy hai truyền âm, Dịch Phong cười trấn an.
“Không sao, ta đi xem một chút là biết.”
Dịch Phong ngoài miệng không nói rõ, nhưng trong lòng lại sáng như gương.
Lúc trước câu nhiều cá của người ta như thế, còn dẫn theo mấy chục người qua câu mấy lần, hồ cá sâu không đáy này đã bị câu đến gần hết, người ta còn có thể mời cơm sao?
Nhất định là Hồng Môn Yến!
Đợi mấy ngày nay, cuối cùng cũng đợi được chính chủ ra mặt, Dịch Phong ước gì dùng tốc độ ánh sáng để đi đến đó!
Nhìn thấy mấy người lôi kéo truyền âm, trong mắt Liễu trưởng lão lộ ra ngạo khí.
“Các vị an tâm đừng gấp.”
“Mệnh lệnh của đảo chủ, hai vị tông chủ cũng cùng đến đó, không cần ngươi tranh ta cướp nữa.”
Lời nói âm dương quái khí, rất giống vẻ mặt của tiểu nhân đắc thế.
Dường như chỉ còn thiếu viết hai chữ “trả thù” lên trên mặt.
Hứa Bách Xuyên và La Bằng Phi nghe xong đứng thẳng bất động.
Khổ nỗi mệnh lệnh đảo chủ đã đưa ra, bọn họ không có nhiều sức mạnh phản kháng, nhất thời lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Dịch Phong lại càng vui vẻ.
Thấy Liễu trưởng lão cáo mượn oai hùm, đã nói rõ đảo chủ rất mạnh mẽ, thật sự khiến cho hắn càng nhìn càng chờ mong.