lại (1)
Nàng cảm giác bản thân vô cùng nhỏ bé, một chưởng toàn lực của nàng lúc nãy chỉ là điều động một chút đạo lực, so với kiếm ý gần như đã ngưng tụ thành thực chất này thì chỉ giống như một làn gió nhẹ thổi vào mặt, cho dù là nàng dùng hết hết thảy tuyệt chiêu, cũng tuyệt đối không cách nào ngăn cản một kiếm này, chỉ sợ kết cục nhất định là bản thân tan thành mây khói!
Thánh nhân dùng toàn lực, vật vật thiên địa đều sợ hãi, ghê gớm tới cực điểm!
Đôi mắt Bạch Phiêu Phiêu căng ra nhìn không chớp mắt, dưới uy thế như vậy, một kiếm kia phảng phất như xé rách không gian mà đi, trong nháy kiếm mang đã rơi xuống đầu Dịch Phong!
Quá nhanh!
Đạt tới cảnh giới này, đã không phải là tốc độ nhanh đến đâu, mà là vượt qua ý thức, ngay cả tân thánh như Bạch Phiêu Phiêu cũng không kịp phản ứng, cứ vậy nhìn bóng người dần ảm đạm, nụ cười trên miệng Dịch Phong biến mất không thấy gì nữa, cuối cùng hoàn toàn bị kiếm mang cắn nuốt!
Vạn vật tan rã.
Cả một vùng không gian lóe sáng tới cực hạn!
Trong nháy mắt, Bạch Phiêu Phiêu đau lòng vo cùng, gần như kêu lên thành tiếng! ! !
Tiếng thánh kiếm vang vọng, giống như toàn bộ thiên địa chỉ có nó được quyền phát ra âm thanh!
Bạch Phiêu Phiêu siết chặt bàn tay trắng nõn, khớp xương đã bị nắm đến trắng bệch, tất cả thánh dược chữa thương đã được nàng lấy ra, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm về phía phế tích!
Vô luận kết quả như thế nào, nàng đã không cách nào khống chế, điều nàng có thể làm, chính là nếu như chuyện ngoài ý muốn thật sự xảy ra thì dùng hết khả năng cứu lấy Dịch Phong!
Từ khi trở thành Thánh nhân đến nay, đây là lần thứ nhất Bạch Phiêu Phiêu cảm nhận được bất lực tới vậy, cũng phát giác được sự yếu ớt của mình, giờ khắc này, loại cảm giác tuyệt vọng như trời sụp xuống kia đã lấp kín tinh thần của nàng!
Đau thấu tim gan! ! !
Nhưng vô luận nàng cố gắng như thế nào, kiếm mang kia có uy thế thực sự quá mức kinh khủng, nơi phế tích của sân nhỏ bị chiếu sáng gấp vô số lần mặt trời rực lửa, ngay cả Thánh nhân như nàng cũng không thể nhìn thẳng vào!
Mọi việc thế gian đều giống như đứng im vào lúc này, trong cảnh tượng như tận thế, chỉ có âm thanh vang vọng liên tiếp truyền ral "mmmmmmm! !"
Cho dù không cách nào thấy tận mắt, Bạch Phiêu Phiêu cũng có thể nghĩ tới Dịch Phong đã bị kiếm ý khủng bố xuyên qua!
Bạch Phiêu Phiêu đã gấp gáp lắm rồi, nước mắt chảy xuống, răng cắn chặt môi đỏ, căn bản không có cách nào đoán trước kết quả sẽ là gì, gấp đến mức lục phủ ngũ tạng như bị thiêu đốt!
Nhưng tại loại thời điểm này.
Không ngờ lại vang lên một chuỗi thanh âm chấn động!
"Bùm! Bùm! Bùm!"
Nhất định là Dịch Phong bị kiếm mang xung kích, bay ngược về sau, barnt thân bị thương nặng!
Chỉ mới suy nghĩ như vậy, Bạch Phiêu Phiêu đã bất chấp tất cả mọi chuyện khác, bộc phát đạo vận toàn thân, mở mắt vội vàng nhìn về phía trung tâm phế tích!
Nhưng khi nàng vội vàng nhìn tới.
Thì lại trông thấy một bóng người đứng yên, trên mặt lộ vẻ mờ mịt, dù là sau lưng khe là rãnh sâu không thấy đáy, nhưng hắn rõ ràng không bị chút tổn thương nào cả!
Dịch Phong vậy mà không sao? !
Sao có thể như vậy được...
Bạch Phiêu Phiêu sững sờ, lập tức không kịp phản ứng.
Vô ý thức nhìn lại, có một bóng người khác không ngừng bay ngược về hướng tây với tốc độ khủng khiếp, dùng mắt thường khó mà thấy rõ quỹ tích, vô số lầu các ven đường bị xuyên qua, bụi bặm đất đá bay tung toé, tiếng vỡ nát vang lên không dứt!
Tốc độ của bóng người kia quá cực nhanh, Bạch Phiêu Phiêu chỉ có thể nhìn ra ánh sáng của thánh kiếm!
Là Tô Tiệp! ?
Vì sao Dịch Phong bình yên đứng im tại chỗ, người bạn thân này của nàng lại bay ngược khủng bố như thế, giống như người ra tay là Dịch Phong, hết thảy đều trái ngược, đến cùng là xảy ra chuyện gi...
Bạch Phiêu Phiêu triệt để sững sờ.
Thoáng nhìn một màn khó có thể tin này, nàng đã không cách nào suy nghĩ, cũng không thể tưởng tượng ra tại sao mọi chuyện lại biến thành thế này, nhưng Tô Tiệp là Kiếm Thánh mạnh nhất, bị bắn ngược như vậy cũng không sợ có thương thế gì, kiếm mang kia quá mức kinh khủng, nhất thời nàng cũng khó mà truy đuổi.
Trong lòng còn bận kinh ngạc, Bạch Phiêu Phiêu đành phải chuyển động ý nghĩ, thân thể nhoáng một cái đã đứng cạnh Dịch Phong.
Vội vàng muốn hỏi chuyện!
"Dịch Phong? ! Ngươi có bị thương hay không? Đến cùng là đã xảy ra chuyện gì? !"
Dịch Phong cũng lộ vẻ mặt tràn ngập sững sờ.
Nhìn Bạch Phiêu Phiêu cả buổi, không nói được một câu nào, giống như gặp chuyện quá khó tin, bản thân không biết phải giải thích thế nào!
Hắn cũng đâu biết là xảy ra chuyện gì?
Mới lúc nãy Dịch Phong còn vô cùng chờ mong, nhìn kiếm mang kia mang theo thanh thế hủy trời diệt đất, kinh khủng vô cùng, toàn thân kích động muốn chết, còn tưởng rằng mộng tưởng sắp được thực hiện, giơ hai tay đón chờ.