Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1312: Cuộc đời như màn kịch, kỹ năng diễn xuất thượng




thừa. (2)

Lời nói kết thúc.

Sắc mặt cha con Hứa Tiên Chi đã vàng như màu đất!

Thanh âm bình thản kia giống như vang lên từ địa ngục!

Trong nháy mắt!

Một cảm giác lạnh thấu xương tràn ra toàn thân!

Lại nhìn thanh chủy nhỏ sáng loáng trước mắt đang tản ra uy thế ngập trời!

Con mẹ nó, là Thánh khí... !

Hứa Tiên Chỉ đã thấy da đầu tê tái!

"Ngươi yên tâm, tuy đao này nhỏ, nhưng là tuyệt đối đủ sắc bén, sẽ không làm cho ngươi chịu khổ, hắc hắc hắc..."

Điệu cười kia tựa như của ma quỷ!

Không lo được trên lưng đột nhiên rỉ ra dòng nước ấm cùng mùi khai.

Hứa Tiên Chỉ trực tiếp dập đầu như giã tỏi!

"Tiền bối! Tiền bối! Chuyện gì cũng có thể thương lượng!"

"Ta... Ta sẽ lập tức thông báo cho Bạch Hoàng! Lập tức thông báo! ! !"

Nhìn thấy trên mặt đất đã lủng ra một cái hố!

Dịch Phong cũng thu hồi chủy thủ, thỏa mãn phủi tay!

"Đứng lên đi:

Hai cha con run run rẩy rẩy đứng dậy, quần Hứa Khai Hàn đã ướt một mảng lớn!

Hắc hắc.

Thân thích của Thánh nhân cũng là người.

Đến cùng vẫn sợ chết.

sớm biết trước thì cần gì phải tốn nhiều công sức như vậy!

Rốt cục hai tên diễn viên này đã bị giải quyết.

Dịch Phong cũng lười để ý tới.

Cứ như vậy đi về phía phòng của mình.

Chân hai cái bánh chưng đều tê dại, chỉ có thể cắn răng đi theo, khom người như người hầu, hoàn toàn không có vẻ mặt như lúc đầu.

Tận đến khi Dịch Phong tiến vào trong nội viện.

Quay người tra hỏi.

"Nói đi, các ngươi định thông báo Bạch Hoàng kiểu gì? !"

Vừa mới mở miệng.

Hai cha con trợn mắt nhìn nhau.

Bọn hắn vừa rồi chỉ là muốn giữ mạng, đành phải thuận theo lời nói của vị cao nhân này, bịa ra một câu chuyện như vậy.

Sao có thể thật sự tìm tới Bạch Hoàng!

Đừng nói thông báo.

Ngay cả Bạch Hoàng là ai bọn hắn cũng không biết, gặp mặt cũng chưa gặp!

Nhưng thấy ác ma này đang nhìn chăm chú bản thân.

Hai cha con thấy toàn thân run lên!

Hứa Tiên Chi cũng không có biện pháp, đành phải kiên trì cười làm lành!

"Khởi bẩm tiền bối..."

"Tại hạ có ngọc giản đưa tin, chỉ cần truyền vào một tin tức, Bạch Hoàng sẽ tự giáng lâm...

Cười còn khó coi hơn khóc.

Vẻ mặt chất đống nếp gấp như gót chân nhăn nheo.

Cũng may rốt cục có cao thủ chân chính, tự tìm cái chết đã có hi vọng.

Dịch Phong liền nhẹ nhàng gật đầu.

"Được."

"Ta chờ tin tức từ các ngươi."

Sau đó.

Tạm thời mở trói.

Nhìn thấy Hứa Tiên Chi lấy ngọc giản làm ra vẻ truyền tin.

Dịch Phong lúc này mới yên lòng lại.

Treo hai cái bánh chưng ở cổng, xem như biển báo giao thông, lôi kéo thù hận càng lớn hơn!

Hắn mới thẳnh thơi vào nhà nằm xong.

Giác ngộ chờ chết đã hoàn toàn max cấp!

Hai cái bánh chưng treo ở giữa không trung nghe thấy không còn động tĩnh gì, nhẹ nhàng thổ ra một hơi.

"Phù..."

Đường đường tông chủ Vọng Nguyệt tông, còn có Thiếu chủ, lúc này hóa thành bánh chưng vừa đi vừa lắc lư, khổ cực không nói nên lời!

Càng kỳ quái hơn chính là.

Mùi nước tiểu trên người Hứa Khai Hàn bốc lên rất đậm đặc.

Rất nhanh dẫn tới mấy con chó hoang, ở trên mặt đất nhảy tới nhảy lui, còn sủa loạn không thôi.

Thật sự là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh!

Cảm giác nhục nhã to lớn xông lên đầu, Hứa Tiên Chỉ lại không lo được những thứ này.

Trong mắt tràn ngập tuyệt vọng!

Rốt cục phải làm như thế nào mới có thể trốn khỏi kiếp nạn lần này đây?

Bạch Hoàng là Thánh nhân thật sự.

Đây là tồn tại cao cao tại thượng, không thể chạm tới.

Làm sao có thể gửi tin tức cho hắn.

Lại còn bắt hắn tự mình đến tòa thành nhỏ này.

Lần này.

Thật sự xong đời rồi...

Cách đó mấy triệu dặm.

Tại một hòn đảo.

Hào quang chiếu ngập trời, thần thú bay lượn.

Trong hòn đảo.

Tại một ngọn núi cao vót trong mây, tường vân chụm vào nhau, tiên hạc loan phượng chui vào trong đó, tiên cảnh thì cũng chỉ đến thế mà thôi.

Tại đỉnh Thánh sơn.

Lại có một phương thiên địa khác.

Lâu vũ điện các được xây trong sương mù bao la, xung quanh là biển mây.

Đại địa mênh mông vô bờ kia tựa như tự tạo thành một thế giới riêng.

Khắp nơi tràn ngập sức sống vô thượng, được khí tức huyền diệu cao thâm nuôi dưỡng.

Nơi này, chính là chỗ mà Bạch Hoàng thành tiên.

Một người đắc đạo, gà chó lên trời.

Thánh nhân xuất thế thì càng thêm dọa người.

Từ lúc vị tân thánh này mới tinh lại.

Nơi đây đã tự thành một thiên địa mới, có thể tùy ý thấy được khí tức khủng bố, người thường nếu có thể đến đây, may mắn đạt được một chút khí vận thì đã đủ hưởng thụ cả đời, muôn đời sau cũng được hưởng phúc.

Kinh khủng hơn là, ở đây tùy ý có thể gặp được tiên thú và các loại thảo vật kì lạ, nhiều cung điện bố trí trận pháp vô thượng, được khí tức Thánh nhân gia trì, lại càng hung hiểm hơn vạn phần.

Cho dù là trận pháp sư cao cấp, tự ý đi vào cũng chỉ có một con đường chết.

Đã đạt tới cảnh giới Thánh nhân, liền mang ý nghĩa đặt chân tới cấp độ tuyệt đỉnh, quan sát toàn bộ ngân hà, mạnh như Chứng Đạo cảnh cũng chỉ là sâu kiến, suy nghĩ Thánh nhân vừa vận chuyển là tan thành mây khói.