thừa.
Nước mắt rơi càng nhiều hơn, lời thoại lại có chút không hợp lý.
Nhưng kỹ năng diễn xuất này cũng là bậc nhất!
Chí ít, minh tinh hệ lưu lượng kiếp trước đối mặt kỹ năng diễn xuất này, tuyệt đối sẽ bị đánh tan xác thành cặn bã!
Hai cha con này.
Đều là vua màn ảnh!
Con mẹ nó đều là nhân tài!
Đáng tiếc.
Diễn xuất thì chỉ là diễn xuất.
Vô luận bọn hắn hối hận khủng hoảng thế nào, rốt cục vẫn không phải thật, thậm chí còn làm ra hành động quá lố!
Khóc đến mức sắp tắt thở.
Cái này thực quá đáng! Lộ ra giả tạo.
Người bình thường nếu biết gia tộc mình sắp dính phiền toái, tất nhiên sẽ giữ mạng mình đầu tiên, như vậy mới phù hợp bản tính con người.
Bọn hắn rõ ràng là thân thích của Bạch Hoàng, sau khi biết được có người muốn gây phiền phức thì lập tức phản bội!
Trở mặt nhanh hơn lật sách!
Thậm chí liên tục sử dụng khả năng diễn xuất.
Cận kề cái chết cũng không thừa nhận thân phận!
Dù Hứa Khai Hàn nhìn bề ngoài rất cùi bắp, vào lúc này cũng biến thành để ý đại cục, cố gắng diễn kịch!
Chỉ có những người tuyệt đối trung thành với gia tộc, coi gia tộc lên trên mọi thứ mới làm được.
Không thể không nói.
Hai tên này dù tu vi có chút rác rưởi, nhưng vẫn còn tầm nhìn và sự cứng cỏi.
Như vậy xem ra, bọn hắn hẳn là thân thích với thánh nhân.
Giờ khắc này, Dịch Phong cũng phải thay đổi cách nhìn mấy phần.
Sau đó ánh mắt trở nên lạnh đi.
Vừa lườm một cái!
Quả nhiên!
Toàn thân Hứa Tiên Chỉ run lên, tiếng khóc cũng lập tức ngừng lại "Tiền... Tiền bối? !"
Nhìn kìa.
Bại lộ rồi chứ gì!
Nào có người đang hoảng sợ khóc lớn, bị người ta lườm một cái liền im ắng?
Biểu lộ run run rẩy rẩy, thực sự quá dáng.
Mình cũng đâu phải ma quỷ.
Có cần ra vẻ như thế không?
Trực tiếp nhìn thấu tất cả.
Dịch Phong mỉm cười.
"Đừng giả bộ, các ngươi không lừa được ta!"
"Vừa rồi, ngươi có thể can đảm phách lối nói ra danh xưng Bạch Hoàng trước mặt ta, thần thái cùng ngữ khí, tuyệt đối không làm giả được!"
"Ta liếc mắt liền nhìn ra được, các ngươi là thân thích với Bạch Hoàng!"
"Lúc này có khóc kiểu gì cũng là giả!"
Hả? !
Hứa Tiên Chỉ bị những câu này làm cho ngây ngẩn toàn thân!
Tiếng khóc mặc dù ngừng.
Nhưng hắn đúng là không cách nào phản bác!
Cũng hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này lại biến thành như ậy!
Miệng như bị dân băng dính lại.
Mãi không biên soạn ra lời kịch nào, căn bản không biết phải giải thích ra sao!
Đường đường tông chủ Vọng Nguyệt tông, lúc này tựa như học sinh bị thầy giáo hỏi khó, trong lòng rất vội vàng, lại chỉ có thể bày ra vẻ mặt sững sờ!
Xong đời rồi.
Con mẹ nó đến cùng phải giải thích thế nào? !
Thực không nghĩ tới lại có một ngày, bởi vì kỹ năng diễn xuất quá tốt mà rơi vào kiếp nạn này!
Hứa Tiên Chỉ thật sự là khóc không ra nước mắt!
Đừng nói là diễn kịch.
Hắn thật sự đang muốn khóc đây.
Quá oan uổng!
Nhìn thấy đại đao Thánh cấp cắt đứt tầng mây, uy thế đã tác động đến trước mặt!
Hứa Tiên Chỉ trực tiếp quỳ rạp xuống đất!
Bờ môi cũng bắt đầu run rẩy!
"Tiền bối! Xin tiền bối minh giám! Ta đích xác không phải thân thích với Bạch Hoàng!"
Tuyệt vọng kêu gào!
Tràn ngập đau khổ cùng hối hận!
Thật sự là ai nghe cũng rơi lệ, người nào thấy cũng đau lòng!
Không thể không nói.
Tình huống và lời kịch thật sự là rung động lòng người.
Cho dù Hứa Tiên Chi quỳ xuống quá dùng sức, ngay cả con trai cũng bị cõng lên giữa không trung, nhìn tựa như hai con rùa bị dính chung một chỗ, có mấy phần buồn cười.
Thế nhưng.
Trong lòng Dịch Phong lại có mấy phần kính nể.
Nhập vai rồi.
Giờ khắc này, hai người thật sự đã nhập vai.
Bất chấp tất cả mọi thứ bên cạnh, toàn tâm toàn ý thể hiện sự bi phẫn!
Đây mới là diễn xuất chân chính.
Không thể không nói.
Đến tình trạng này còn kiên trì nói dối mình không phải thân thích của Bạch Hoàng.
Xương cốt hai người vẫn coi như cứng cỏi.
Quả nhiên là thân thích của thánh nhân.
Chỉ dựa vào loại diễn xuất này cùng cái miệng cứng rắn, đã không phải hạng người tầm thường có thể so sánh!
So sánh với nhau, kỹ năng diễn xuất làm bắt cóc của mình vẫn còn kém một chút.
Vì đại kế muốn chết.
Nhất định phải hung ác hơn mới được!
Thích diễn xuất đúng không?
Tưởng ta không biết à!
Hiểu rõ hết thảy, Dịch Phong thu hồi trường đao, đổi thành một thanh chủy thủ sắc bén!
Ngồi xổm xuống.
Trên mặt lộ ra mấy phần dữ tợn!
"Hoặc là, các ngươi tìm Bạch Hoàng đến!"
"Hoặc là ta biến các ngươi thành nhân côn!"
Trong lời nói lộ ra lạnh lẽo.
Trực tiếp làm hai cha con kinh hãi đến mức đồng loạt ngước mắt lên!
Nói xong.
Dịch Phong lắc lư chủy thủ, không nhanh không chậm giải thích.
"Các ngươi có biết nhân côn là gì không?"
"Chính là dùng cái chủy thủ này, loại bỏ tất cả những thứ dư thừa như cánh tay các ngươi đi, giống như gọt cành cây, tận đến khi chỉ còn một cây gậy thẳng tắp!"
"Đương nhiên, ta cũng không phải ma quỷ, sẽ không lạm sát kẻ vô tội.
"Khẳng định sẽ không chặt đầu các ngươi...