Thế giới thứ chín

Chương 684: Địch Cửu Tới Rồi




Trong nghị sự đại điện thuộc Long tộc.

Mặc dù đề nghị mà Natien đưa ra nghe không hoàn hảo lắm, nhưng trên thực tế cũng không có người nào có thể đề xuất ra ý kiến tốt hơn. Cuối cùng cũng chỉ đành dùng phương án đó.

Dưới sự dẫn dắt của Ngao Quỳ, mọi người liền ồn ào đóng góp ý kiến để khiến kế hoạch này hoàn thiện một phen. Sau đó riêng phần mình thì sẽ sớm hồi tộc, liên hợp cường giả Trận Đạo, đồng thời thu thập thêm vật liệu đỉnh cấp trận kỳ để gia tăng Khốn Sát Thần trận.

Trong đại điện nghị sự của Long tộc còn có một cái hộ trận, muốn đi vào nội hộ trận hiển nhiên không dễ dàng như ngoại hộ trận, chỉ cần tùy tiện chào hỏi liền có thể tiến vào.

Địch Cửu bị hai tên hộ vệ ngăn cản ở bên ngoài, nếu như hắn muốn vào trong đại điện thì chỉ có hai cái biện pháp, một là xuất ra thư mời của Long tộc, còn hai là tìm một người đang tham dự bách tộc đại hội đứng ra bảo đảm.

Địch Cửu đang định nhắc tới Thang Tế Đàm thì bỗng nghe được âm thanh ồn ào âm truyền đến. Thần niệm của hắn không có nửa phần do dự, trực tiếp phá vỡ ngăn cách cấm chế. Hắn nhìn thấy Thang Tế Đàm bị hai tên nam tử ngăn lại, cạnh đó còn có trên trăm tu sĩ vây quanh xem náo nhiệt chứ tuyệt nhiên không có một người nào ra mặt nói chuyện thay nàng.

"Tránh ra." Địch Cửu rốt cuộc lười dông dài với hai tên hộ vệ ấy, hắn dụng sức gạt bọn chúng qua một bên rồi nhanh chóng vọt vào.

"Thứ này rất hữu dụng với Thiên Mộc tộc ta, ngươi chỉ là một tu sĩ Hỗn Nguyên sơ kỳ, hơn nữa cũng không có thuộc tính Mộc, cầm tới tay cũng chính là lãng phí. Lại nói hiện tại giới vực của chúng ta sắp sửa xảy ra nguy cơ, ta lấy món đồ ấy đi thì cũng chỉ là làm tăng thêm cơ hội giúp chúng ta đủ sức kháng kẻ địch. Cho nên hôm nay ngươi đừng nhiều lời nữa, thứ này ngươi nhất định phải lấy ra, không muốn cũng phải lấy." Người đang to tiếng nói chuyện chính là Thiên Mộc tộc Hướng Mẫu.

Giờ phút này, khí thế của Hướng Mẫu không có nửa điểm che lấp, ông ta đem Đường Bắc Vi cùng Thang Tế Đàm bao phủ ở bên trong. Cát Liệt và Hướng Mẫu sừng sững đứng thẳng trước sau hai nàng, rất hiển nhiên, chỉ cần Thang Tế Đàm dám trợ giúp Đường Bắc Vi, cả hai sẽ không chút do dự động thủ.

Về phần những người còn lại đều không có một ai đứng ra, hay nói đúng hơn là không ai dám đứng ra.

Ngao Quỳ ngược lại rất muốn nói một câu, bất quá nghĩ đến vô luận là Hướng Mẫu hay là Cát Liệt thì đều là cường giả Hỗn Nguyên hậu kỳ, mà Thang Tế Đàm và Đường Bắc Vi bên kia đều chỉ là Hỗn Nguyên sơ kỳ.

Từ khi Thánh Đạo giới mở ra truyền tống trận đi tới Thiên Ngoại Thiên thì cường giả đỉnh cấp của bọn họ đã chẳng còn lưu lại ai, trên cơ bản, những kẻ có thực lực cao đều đã đi đến Thiên Ngoại Thiên cả rồi.

Cho dù Ngao Quỳ có là kẻ ngốc thì cũng biết mình không thể trợ giúp Đường Bắc Vi và Thang Tế Đàm được.

Hơn nữa, năm xưa trong Long tộc có một cường giả đỉnh cấp tên là Ngao Si, người nọ là bị Diệp Mặc giết chết. Món nợ này tuy Long tộc không dám báo thù, cũng không dám nói gì, nhưng không có nghĩa là bây giờ ông ta sẽ vui vẻ tiến lên giúp đỡ cho Đường Bắc Vi - muội muội của Diệp Mặc.

Tuy Đường Bắc Vi tu luyện công pháp rất lợi hại, nhưng thực lực giữa nàng và Hướng Mẫu vẫn có sự chênh lệch tương đối lớn, cộng thêm Hướng Mẫu có năng lực thực chiến mạnh hơn một người chỉ tập trung nâng cao tu vi bằng cách bế quan tu luyện như Đường Bắc Vi nhiều.

Lĩnh vực của ông ta áp chế đè xuống, Đường Bắc Vi không tự chủ được, bị bức lui về sau mấy bước, sau đó lại lần nữa bị lĩnh vực ngăn chặn, toàn bộ không gian đều biến thành nước bùn.

Đường Bắc Vi khẽ quát một tiếng, lĩnh vực Hỗn Nguyên của nàng điên cuồng phóng ra, loại cảm giác không gian bị đè nén kia chỉ trong chớp mắt đã giảm bớt hơn phân nửa.

Trong mắt Hướng Mẫu thoáng lộ ra tia kinh ngạc, trước đó trong đại điện, lĩnh vực của Đường Bắc Vi quả thật chỉ hơi yếu hơn ông ta một chút. Khi đó Hướng Mẫu cho rằng là do ông vẫn chưa toàn lực xuất thủ, hiện tại ông ta đã toàn lực xuất thủ, thế mà Đường Bắc Vi vẫn không bị ngăn chặn tuyệt đối dưới lĩnh vực Hỗn Nguyên hậu kỳ của ông ta, thậm chí còn có đủ sức để ngạnh đối kháng.

Hướng Mẫu đang muốn tiếp tục nghiền ép nàng ta thì bỗng một thanh âm đột ngột truyền đến, "Vỏ cây già, nếu bằng hữu của ta đã nói sẽ không đưa đồ vật cho ngươi thì chính là không cho, sao ngươi đã một bó tuổi như vậy mà cũng không thể nghe hiểu được thế?"

Nghe được thanh âm này, trong lòng Thang Tế Đàm vui mừng cực độ, nàng biết Địch Cửu tới rồi.

Phiền Viễn cùng Ma Cúc Gia theo bản năng lui về sau mấy bước, khí thế của Địch Cửu khi vừa tới, bọn họ là người nhanh chóng nhận ra trước tiên. Thực lực của hắn so với mấy năm trước lại tăng một mảng lớn.

"Ngươi muốn chết?" Hướng Mẫu không nghĩ tới còn có người dám gọi ông ta là vỏ cây già, lập tức cuồng nộ, trực tiếp đưa tay chộp tới Địch Cửu.

Thân là Thiên Mộc tộc giúp ông ta có một loại trực giác trời sinh, đó chính là Hướng Mẫu có thể cảm thụ được đại khái tuổi tác cùng tu vi của đối phương. Tuổi tác của Địch Cửu vẫn còn rất nhỏ, tu vi cũng tuyệt đối không đến cảnh giới Hỗn Nguyên.

Chỉ là một gã sâu kiến còn chưa tu luyện được đến Hỗn Nguyên cảnh mà cũng dám phách lối ở trước mặt Hướng Mẫu? Đây là ngại chính mình sống quá lâu rồi sao?

Địch Cửu không có nửa điểm do dự tế Thiên Sa Đao ra, Thiên Sa Đao hóa thành một đạo mấy vạn trượng đao mạc xé rách xuống khiến vùng không gian này bộc phát ra âm thanh ken két rợn người, hết thảy trận pháp che đậy cùng các trận pháp phòng ngự đều bị xé mở dưới đạo đao mạc ấy.

Thậm chí cả cái đại điện mà Long Tộc dùng để tổ chức bách tộc đại hội cũng ầm ầm sụp đổ dưới Thiên Sa Đao của hắn.

Địch Cửu đương nhiên sẽ không cố kỵ gì mấy người Long tộc. Rõ ràng vừa rồi Thang Tế Đàm bị Hướng Mẫu khi dễ, thế nhưng Long tộc lại chẳng có một người nào đứng ra giải vây thay nàng. Đã như vậy rồi thì hắn còn khách khí với bọn chúng làm gì? Long tộc muốn động thủ sao? Vậy thì cứ tới đi.

"Răng rắc!" Đao mạc thần thông của Thiên Sa Đao còn chưa hoàn toàn ngưng kết thành hình thì thủ ấn của Hướng Mẫu đã bị một đao này xé làm bã vụn.

Hướng Mẫu hồn phi phách tán, đối phương sao có thể chỉ là Đạo Nguyên sâu kiến được?

Người trước mắt ông ta đây chắc chắn là một đại năng đỉnh cấp Hỗn Nguyên.

Giờ phút này, Hướng Mẫu sao còn dám có nửa điểm xem thường Địch Cửu nữa? Ông ta vội tung một đoạn Lượng Thiên Xích ra ngoài, sau một khắc Lượng Thiên Xích hóa thành mấy vạn trượng đại thụ quét sạch về phía trước.

Đương khi mấy vạn trượng đại thụ ấy hình thành, thì lĩnh vực của Lượng Thiên Xích cùng lĩnh vực của bản thân Hướng Mẫu đã hoàn toàn trùng điệp cùng một chỗ, tạo thành lĩnh vực điệp gia.

Hiện tại dù có cường giả Hỗn Nguyên đỉnh phong ở đây thì cũng không dám chắc lĩnh vực của mình có thể so kè với loại lĩnh vực điệp gia đó.

Cát Liệt đứng ở bên cạnh cũng bị Địch Cửu làm cho kinh ngạc, gã không nghĩ tới Địch Cửu còn có thể ép Hướng Mẫu toàn lực xuất thủ. Mặc dù môn thần thông này của Hướng Mẫu phải thành hình trong khoảng thời gian gấp gáp, nhưng uy lực của nó thì rõ ràng không phải là thứ mà mọi người có thể xem nhẹ.

Sau khi chứng kiến Lượng Thiên Xích của Hướng Mẫu triệt để bao phủ vùng không gian này, khóe miệng Cát Liệt liền nhếch lên một tia cười lạnh. Thật sự là không biết trời cao đất rộng.

Ngay cả gã nếu phải đối đầu với Hướng Mẫu và muốn giành chiến thắng trước ông ta thì cũng phải hao tổn một phen khí lực. Tên sâu kiến vừa xuất hiện chỉ là một tu sĩ hẵng còn trẻ tuổi, tu vi còn chưa đạt tới Hỗn Nguyên cảnh mà cũng dám ở nơi đây phách lối.

Mà cho dù Hướng Mẫu nương tay không giết đối phương thì Ngao Quỳ bên kia cũng sẽ tuyệt đối không thả Địch Cửu đi. Dám ở Long tộc xuất đao, thậm chí còn phá hủy đại điện của bọn họ, đây quả thực là hành động tự tìm đường chết.

Long tộc vẫn luôn là đỉnh cấp cường tộc, thậm chí so với Ma tộc còn cường đại hơn một chút.

Gã tu sĩ trẻ tuổi vừa tới này xem ra chết chắc rồi.

"Oanh! Két..." Đao mạc của Thiên Sa Đao đánh vào trên cây cự thụ Lượng Thiên Xích của Hướng Mẫu, lập tức hiện trường phát ra một âm thanh va chạm cực kỳ chói tai.

Hướng Mẫu hoảng sợ phát hiện chỉ vẻn vẹn một đao mà Địch Cửu liền đem đại thụ Lượng Thiên Xích của ông ta xé rách thành hai nửa, ngay cả lĩnh vực điệp gia của Hướng Mẫu cũng trực tiếp phá toái.

Vốn ban đầu ông ta đã cảm nhận được lĩnh vực điệp gia của mình có chút yếu thế so với lĩnh vực của đối phương. Hiện tại thì hay rồi, lĩnh vực điệp gia của ông vừa nứt vỡ thì lĩnh vực của Địch Cửu cũng liền nhanh chóng trực tiếp chế trụ Hỗn Nguyên lĩnh vực của ông.