Ngao Quỳ cũng không phải người chưa từng va chạm xã hội, bấy giờ ông ta lại nói như vậy khiến đại đa số tu sĩ đều ngưng trọng hẳn lên, ai nấy đều tập trung tinh thần lắng nghe chủ ý của Ngao Quỳ. Ngay cả các tu sĩ đang rất hứng thú muốn ăn Hồn Thiên Bàn Long Quả cũng đều buông đạo quả ở trong tay xuống.
Ngao Quỳ chỉ vào nam tử có dáng người thon dài đang đứng bên cạnh, nói: "Trước khi nhắc đến chính sự, ta muốn giới thiệu một người bằng hữu của mình cho các vị biết. Chắc hẳn nãy giờ mọi người cũng tò mò không biết y từ đâu đến, thật ra chủng tộc của y thì ta tin chắc mọi người đều đã từng nghe nói qua, đó chính là Ảnh tộc."
Nghe thấy hai chữ Ảnh tộc ấy, rất nhiều tu sĩ đều lộ ra thần thái: Quả nhiên.
Ảnh tộc cũng thuộc về phương giới vực này, bất quá hôm nay vốn không có đại biểu do Ảnh tộc cử tới. Bởi vì tu sĩ của Ảnh tộc rất hiếm lộ diện, bọn họ cũng tương tự như Côn Bằng tộc, thậm chí không có ai biết nơi ở cụ thể của bọn họ rốt cuộc là ở nơi nào. Công pháp mà Ảnh tộc tu luyện có quan hệ rất lớn với xuất thân của bọn họ, đó là đều cho người ta cái cảm giác lúc nào cũng như ẩn như hiện. Ngao Quỳ giới thiệu người nọ xuất thân từ Ảnh tộc, mọi người trong đại điện nhìn một vòng khí tức quanh thân y liền gật gù hiểu rõ.
Ngao Quỳ tiếp tục nói: "Sự tình phía sau, ta không phải là người trong cuộc nên nói sẽ không rõ ràng, hay là cứ để vị đạo hữu Ảnh tộc đây tự mình giải thích cho các vị vậy."
Tên nam tử Ảnh tộc nghe thế liền ôm quyền, giọng điệu khàn khàn nói: "Ta tên là Natien, trước tiên ta muốn cảm tạ Long tộc Ngao Quỳ sư huynh, sư huynh đã cứu ta một mạng, thậm chí còn giúp ta chữa thương suốt mấy năm qua."
Natien nói đến đây, lần nữa thi lễ đối với Ngao Quỳ rồi mới tiếp tục nói chuyện: "Sở dĩ ta thụ thương nặng là bởi vì ta đã đi qua một nơi, địa phương ấy ắt hẳn có rất nhiều người đã từng nghe nói qua, Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên."
Nghe tới đây, các tu sĩ đang ngồi chợt ồn ào hẳn lên, mọi người rì rầm bàn luận không ngớt với người bên cạnh mình. Cái tên Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên này ai mà chẳng biết tới, chỉ là muốn đi đến đó rất khó khăn.
Rất nhiều người đều theo bản năng nhìn về phía Đường Bắc Vi bên này. Nghe đồn Thánh Đạo giới có một cái truyền tống trận, có thể trực tiếp đi đến Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên, Đường Bắc Vi hẳn là đã từng đi tới địa phương đó.
Đường Bắc Vi cũng rất kích động, nàng chăm chú nhìn về phía Natien, mong đợi những lời y sẽ nói tiếp theo.
Thanh âm Natien vẫn khàn khàn như cũ: "Nếu như mọi người cho rằng Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên là một bảo địa tu luyện, chỉ cần đi tới đó thì sẽ dễ dàng tấn cấp đến bước thứ ba, vậy để ta nói cho mọi người biết, tin tức đấy đều là giả. Chí ít khi ta ở Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên, ta hoàn toàn không cảm nhận được nơi này có bao nhiêu bảo vật tu luyện. Nếu như nói có, cũng chỉ có hỗn loạn. Sở dĩ ta kém chút đã bị giết là bởi vì ta gặp được một nữ nhân tên là Norah. Nữ nhân ấy cường hãn đến cực hạn, nếu không phải ta xuất thân Ảnh tộc, 100 kẻ như ta cũng sớm đã bị ả giết mất..."
Trong đại điện hoàn toàn lâm vào trạng thái yên tĩnh, ai ở đây cũng biết, nếu như nói một phương thế giới này có những chủng tộc nào cường đại nhất về mảng tẩu thoát, vậy thì Ảnh tộc nhất định là một trong số đó, còn lại chính là Dực tộc.
Natien hít một hơi thật sâu, lúc này mới tiếp tục nói, "Điều ta muốn nói cho mọi người chính là, rất nhanh thôi, phương vũ trụ này của chúng ta sẽ lâm vào trong hỗn loạn đáng sợ. Đừng bảo là cái mạng nhỏ của chúng ta, liền xem như gia viên của chúng ta cũng sẽ biến mất không thấy gì nữa..."
Đông đảo tu sĩ có chút khó tin nhìn Natien, lời y nói có phải phóng đại quá rồi không? Vùng hư không giới vực này đã sừng sững tại vũ trụ không biết bao lâu, há có thể tùy tiện nói một câu liền biến mất không thấy gì nữa?
Trông thấy thái độ nghi ngờ của mọi người, Natien chỉ thở dài một tiếng, "Rất có thể mọi người cho là ta đang nói dối, thế nhưng lời ta nói so với chân kim còn muốn thật hơn. Theo tin tức ta được biết, nữ nhân Norah kia tới từ một địa phương được gọi là Thái Sơ giới. Thái Sơ giới này vốn cũng không hoàn thiện, nghe đồn đã mất đi một nửa giới vực.
Một nửa giới vực mà Thái Sơ giới mất đi chính là ngay tại vùng hư không này của chúng ta, trong đó bao gồm địa phận của Nhân tộc Thánh Đạo giới, Yêu tộc Vạn Yêu vực, Long tộc Hư Hải giới, Ma tộc Thiên Ma giới, Phượng Hoàng tộc Thần Hoàng giới… các loại. Ta có thể nói, chỉ cần là các chủng tộc đang sinh sống ở vùng hư không lân cận thì tám chín phần mười chỗ ở của các ngươi là do Thái Sơ giới bị tách ra..."
Đông đảo tu sĩ đều không khỏi hít một hơi lãnh khí, nếu quả thật là như thế này, vậy thì Thái Sơ giới đến cùng rộng lớn bao nhiêu? Không đúng, trọng điểm ở đây là Natien nói những lời mới rồi là có ý tứ gì? Chẳng lẽ các cường giả của Thái Sơ giới muốn thu hồi phần địa phương vốn thuộc về bọn họ trở lại? Cái này khả năng không lớn a?
Natien trầm giọng nói tiếp: "Ta tin tưởng mọi người đã đoán được, sở dĩ ta thụ thương nặng cũng là bởi vì tình cờ nghe được tin tức ấy. Cường giả Thái Sơ giới quả thật muốn thu hồi hết một phương giới việc này của chúng ta, sau đó sẽ dung hợp với phần đất còn lại để trở thành một địa phương chỉnh thể, triệt để chữa trị Thái Sơ giới."
"Đây tuyệt đối không có khả năng, năm đó Thánh Đạo giới rõ ràng đã được ca ca ta chữa trị." Đường Bắc Vi đột ngột lên tiếng.
Natien nhìn về phía Đường Bắc Vi, gật đầu đáp: "Đúng vậy, xưa nay ta vẫn luôn tôn kính và khâm phục Diệp Đạo Quân. Nếu không nhờ có Diệp Đạo Quân, từ rất nhiều năm trước, cường giả Thái Sơ giới có lẽ đã tới đây, đem tất cả giới vực vụn vặt nơi này thu dọn sạch sẽ, sau đó cùng Thái Sơ giới dung hợp lại với nhau.
Còn nhớ thực lực lúc ấy của Diệp Đạo Quân mới chỉ đạt đến Hỗn Nguyên, vậy mà ngài có thể mượn nhờ Thế Giới Thụ cùng Thế Giới Sơn để chữa trị cho Thánh Đạo giới, không chỉ như vậy, ngài còn áp chế cường giả Thái Sơ giới khiến bọn họ căn bản không dám đến phương giới vực này.
Ai, chỉ tiếc Diệp Đạo Quân sau khi tham gia trận chiến năm đó xong liền biến mất, phương giới vực này của chúng ta rốt cuộc không còn vị cường giả nào đủ thực lực đứng ra. Thánh Đạo giới đã được Diệp Đạo Quân chữa trị, tương lai rất có khả năng sẽ xuất hiện một cường giả Hợp Đạo, đáng tiếc là thời gian quá ngắn, cường giả Thái Sơ giới sẽ không chờ chúng ta bên này xuất hiện Hợp Đạo cường giả rồi mới tiến quân tấn công."
Đường Bắc Vi trong lòng không khỏi trầm xuống, xem ra trực giác mơ hồ của nàng không hề sai lầm. Từ khi nàng phát hiện mình không thể đi đến Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên, nàng đã cảm giác được có chuyện gì không lành sắp xảy ra, hiện tại quả nhiên là dạng này.
Sau khi Natien nói đến đây, thái độ của tất cả mọi người ngưng trọng hẳn lên, thậm chí đã có kẻ manh nha muốn đứng lên cướp đoạt mảnh vỡ Niết Bàn Thụ của Đường Bắc Vi. Thiên Mộc tộc Hướng Mẫu cùng Ma tộc Cát Liệt lại càng khó che giấu ánh mắt thèm muốn đó.
Vấn đề này cũng không phải là chuyện đùa giỡn, nếu như quả thật có người muốn đến gây chiến và lấy lại giới vực này, như vậy nói rõ thực lực của đối phương chỉ sợ không phải là thứ mà bọn hắn có thể chống cự.
Phiền Viễn nhìn thoáng qua Đường Bắc Vi, đoạn hỏi: "Đường đạo hữu, nghe nói Thánh Đạo giới có biện pháp giúp tu sĩ đi đến Thiên Ngoại Thiên. Nếu lời Natien đạo hữu nói là thật, vậy sợ là chúng ta căn bản không có biện pháp chống cự đám người Thái Sơ giới kia. Ta nghĩ liệu chúng ta có nên đi đến Thiên Ngoại Thiên tìm kiếm ngoại lực nhằm đối phó với cường giả Thái Sơ giới không?"
Đường Bắc Vi thở dài, "Kỳ thật ta tới đây cũng là bởi vì Thánh Đạo giới từ lâu rồi đã không còn cách nào đi tới Thiên Ngoại Thiên được nữa, giới vực truyền tống kia vốn do ca ca của ta bố trí, hiện tại xảy ra vấn đề, ta cũng không tìm được người có thể giải quyết."
Cát Liệt hừ lạnh một tiếng, "Thánh Đạo giới ngươi quanh năm độc hưởng tài nguyên Thiên Ngoại Thiên, bây giờ cũng nên vì phương giới vực này của chúng ta mà ra chút khí lực, nhưng ngươi lại nói các ngươi cũng không thể đi, nếu như ai ngồi đây cũng đều là kẻ ích kỷ như các ngươi, vậy thì chúng ta còn cần tụ tập lại mở bách tộc đại hội làm gì nữa?"
Đường Bắc Vi cũng không phải là quả hồng mềm mặc người tùy ý chèn ép, nàng không chút do dự phản kích: "Ngươi nghĩ mình là ai? Nếu không phải cường giả của Thánh Đạo giới ta đều tham gia vào trận chiến năm đó, trong mắt người Thánh Đạo giới, sự tồn tại của Ma tộc các ngươi chẳng khác gì lũ sâu kiến.”
Không ít người ở đây đều âm thầm gật gù trước lời Đường Bắc Vi nói. Khi xưa cường giả Thánh Đạo giới nhiều như mây, khoan nhắc tới Thánh Đạo giới tông chủ, thì bên dưới Thánh Đạo tông cũng đã có đến mười mấy tu sĩ Hỗn Nguyên Thánh Đế, thậm chí còn có vài cường giả Hợp Đạo, hơn nữa ngoại trừ Thánh Đạo tông tông chủ thì còn có một vị tiền bối khác cũng đã thành công bước vào bước thứ ba.
Đối với loại thực lực này tới nói, Ma tộc thật đúng là ngay cả một con kiến hôi cũng không bằng. Bất quá mọi người cũng đều rõ ràng, Cát Liệt sở dĩ dám mạnh miệng nói như vậy với Đường Bắc Vi, cũng là bởi vì biết sau trận chiến khi xưa, cường giả Thánh Đạo tông cơ hồ đã bị một mẻ hốt gọn, bọn họ đều biến mất rất nhiều năm, không còn ai nghe nói gì về tung tích của bọn họ.
Sau đấy Thánh Đạo tông cũng có vài cường giả khác, nhưng những người đó cũng đều đã sớm đi tới Thiên Ngoại Thiên hoặc đi ra vũ trụ mênh mông tìm kiếm cơ duyên, sẽ không bao giờ lại trở lại Thánh Đạo giới nữa.
Cát Liệt hiện tại dám phách lối như thế với Đường Bắc Vi, đó là bởi vì gã biết rõ Thánh Đạo giới bây giờ đã không còn cường giả nào đáng nhắc tới nữa rồi.