Thế giới thứ chín

Chương 657: Lai Lịch Cường Đại Của Thiểm Điện




Nữ tử tóc vàng nhìn thoáng qua Địch Cửu, ngữ khí bình thản đáp: "Ngươi biết cũng vô dụng thôi, bởi vì ngươi không đi đến đó được. Năm đó nếu như không phải Diệp tiền bối đánh vỡ hàng rào, tình cờ tìm được địa phương kia, tộc trưởng của Phượng Hoàng tộc bọn ta cũng không thể đi được."

Nữ tử tóc vàng đã không muốn nói, Địch Cửu cũng không thể làm gì hơn. Hắn định bụng phải tìm cơ hội đi tìm Tu Tốn hỏi thăm một chút, có lẽ Tu Tốn sẽ biết điều gì đấy.

"Còn có, thú sủng này của ngươi tốt nhất nên giấu đi, bằng không mà nói, ngươi sẽ trêu chọc đến phiền toái càng lớn hơn. Nếu được, ta thật lòng khuyên ngươi tốt nhất nên rời khỏi Hư Thị, trốn ra hư không khác đi. Nếu không bọn họ sẽ còn dẫn cường giả đỉnh cấp khác của Yêu tộc, thậm chí là cường giả của các chủng tộc khác đến tìm ngươi gây chuyện." Nữ tử tóc vàng chỉ tay vào Thiểm Điện, tốt bụng nhắc nhở.

Địch Cửu đang muốn hỏi thăm lai lịch của Thiểm Điện, nay nghe nàng ta nói vậy bèn vội vàng hỏi, "Còn phải xin tiền bối chỉ giáo, rốt cuộc thú sủng này của ta có lai lịch gì vậy?"

Nữ tử tóc vàng ngạc nhiên nhìn chằm chằm Địch Cửu, nàng hết nhìn Thiểm Điện lại nhìn sang hắn, biểu cảm như thể trông thấy một tên ngốc, nàng hỏi: "Ngươi thật sự không biết lai lịch của nó?"

Địch Cửu có chút ngượng ngùng, quẹt tay ngang mũi, đáp: "Nói ra thật xấu hổ, nhưng vãn bối thật đúng là không biết."

Nữ tử tóc vàng im lặng hồi lâu, cuối cùng chán nản thở dài một phen, một lúc lâu sau mới lên tiếng, "Vậy ngươi hẳn phải biết bộ tộc Côn Bằng chứ?"

Địch Cửu vội vàng gật đầu, "Ta biết."

Hắn nói biết, cũng không phải thật sự biết hay đã từng gặp qua bộ tộc Côn Bằng, mà là trong trí nhớ khi hắn còn ở Địa Cầu, đọc qua « Tiêu Dao Du » của Trang Tử, trong đó có một chương nhắc về Côn Bằng. Theo miêu tả, Côn Bằng bắt nguồn từ Bắc Minh. Tựa viết: Biển Bắc có con cá gọi là cá côn, mình dài không biết mấy ngàn dặm. Nó biến thành con chim gọi là chim bằng, lưng rộng không biết mấy ngàn dặm, khi tung cánh bay thì cánh nó như đám mây trên trời. Biển (Bắc) động thì nó dời về biển Nam, biển Nam là Ao trời.

Nhưng rõ ràng trông bằng mắt thường, Thiểm Điện cùng Côn Bằng chênh lệch cách xa vạn dặm, nếu như nói Thiểm Điện là Côn Bằng, Địch Cửu thật đúng là sẽ không tin tưởng, bởi vì bề ngoài của thú sủng nhà hắn chênh lệch quá lớn so với yêu thú trong truyền thuyết kia.

Địch Cửu còn chưa hết kinh ngạc, nữ tử tóc vàng nọ đã nói tiếp: "Kỳ thật con thú sủng này của ngươi hẳn là huyết mạch hậu duệ của bộ tộc Côn Bằng..."

Địch Cửu không chút do dự phản bác: "Đây tuyệt đối là việc không có khả năng."

Hắn so với ai khác đều rõ ràng hơn, Thiểm Điện là từ nơi nào xuất hiện. Nó vốn là một viên trứng ký sinh trên người Thải Dực Thiểm Điện Trùng. Côn Bằng sẽ đem trứng của chính mình ký sinh trên người một con côn trùng thể nội sao?

Nữ tử tóc vàng ngược lại không thèm để ý đến phản ứng của Địch Cửu, vẫn tiếp tục nói: "Ta tin tưởng bản thân mình sẽ không nhìn lầm, bộ tộc Côn Bằng cực kỳ bí ẩn, cũng không phải là một bộ tộc ưa phô trương, bọn họ rất hiếm khi xuất hiện ở trong nhân thế. Nhưng mỗi một thành viên của họ đi ra ngoài đều sẽ khuấy động càn khôn, khiến cho một phương vũ trụ mất đi cân bằng. Ngươi có lẽ không biết đặc tính của Côn Bằng bộ tộc, đó chính là bọn họ đối với huyết mạch chủng tộc của mình cực kỳ xem trọng, loại trình độ xem trọng ấy thậm chí siêu việt sinh mệnh.

Chính vì vậy, bộ tộc Côn Bằng luôn luôn trọng hôn phối trong cùng chủng tộc, tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống ngoại phối. Nhưng bất kỳ một chủng tộc nào cũng vậy, chỉ cần con cháu đông đúc thì cuối cùng cũng khó kiểm soát, sinh ra ngoại lệ. Thế nhưng một khi có thành viên trong bộ tộc Côn Bằng xuất hiện tình trạng cùng ngoại tộc thông hôn, Côn Bằng tộc lập tức cho người chém tận giết tuyệt. Bọn họ chẳng những muốn giết kẻ dám cùng ngoại tộc thông hôn, còn tuyệt đối sẽ không cho phép huyết mạch của mối tình thông hôn được xuất sinh..."

Địch Cửu nghe đến đó, trong lòng tựa hồ có một chút sáng tỏ, hắn nhìn thoáng qua Thiểm Điện, trong lòng thật sự là nghĩ không ra gia hỏa này lại có lai lịch đáng sợ như thế.

Nữ tử tóc vàng nhìn thoáng qua thái độ của Địch Cửu, bình tĩnh nói: "Cho nên một khi có hậu đại của tộc Côn Bằng cùng ngoại tộc thông hôn xuất hiện, bọn họ đương nhiên sẽ không ngu ngốc chờ đến khi Côn Bằng tộc cử người tới giết nó diệt khẩu, mà sẽ chủ động đem huyết mạch hậu duệ của chính mình gửi vào thể nội của Yêu thú khác. Việc gửi gắm này cần xem xét hai điều kiện, thứ nhất là Yêu thú mang trứng hộ không thể có trí lực quá cao, thứ hai là Yêu thú đó phải sinh ra trứng, còn phải là trứng có điểm tương tự với Côn Bằng."

Nói xong, nữ tử tóc vàng chỉ vào Thiểm Điện, "Thú sủng này của người trên đầu có dấu vết thiểm điện, rất hiển nhiên là được gửi nhờ ở thể nội của Yêu thú thuộc Lôi hệ. Càng quan trọng hơn là, con thú sủng này mặc dù có nguồn gốc từ hậu duệ Côn Bằng, thế nhưng huyết mạch của nó đã vượt ra khỏi tộc Côn Bằng, diễn sinh ra tới thất trảo, trong khi Côn Bằng bình thường cũng chỉ có ngũ trảo mà thôi. Xác thực mà nói, con thú sủng đó của ngươi phải gọi là một con Thần Thú Côn Bằng biến dị, phi thường ghê gớm."

Địch Cửu hít một hơi lãnh khí, hắn không nghĩ tới gia hỏa Thiểm Điện này lại có lai lịch cường đại như thế, là hậu duệ của Côn Bằng a.

Nữ tử tóc vàng nhìn chằm chằm vào Địch Cửu, thẳng thắn bảo: "Ta là Phượng Hoàng tộc có huyết mạch cao quý, so ra cũng sẽ không kém cạnh gì bộ tộc Côn Bằng. Nhưng Yêu tộc hiện tại có rất nhiều huyết mạch lộn xộn xuất hiện, căn bản là không có cách nào xuất hiện cường giả cấp cao nhất, cho nên ngươi cảm thấy ngươi lưu lại Hư Thị còn an toàn sao? Nếu ngươi xui xẻo gặp phải cường giả của Côn Bằng tộc, vậy thì ngươi chắc chắn sẽ bị giết chết không nghi ngờ. Cũng còn may mà cường giả của Côn Bằng tộc cực ít hiện thân, cũng chưa từng đặt chân đến Hư Thị này, cho nên ngươi không cần phải quá lo lắng."

Địch Cửu khẽ khom người, "Đa tạ tiền bối chỉ điểm, xin hỏi tiền bối, Yêu tộc bây giờ có bao nhiêu cường giả Hợp Đạo?"

Nữ tử tóc vàng nhíu mày, "Hỗn Nguyên Thánh Đế ở Yêu tộc chí ít có ba người, cường giả Hợp Đạo thì không có, hoặc là xem như có thì cũng sẽ không lưu lại một phương hư không này, mà đã sớm đi Thiên Ngoại Thiên rồi."

Vừa nói nàng vừa nghĩ đến một chuyện, đối phó với Địch Cửu thì chỗ nào cần đến cường giả Hợp Đạo? Nếu ban nãy nàng không kịp thời xuất hiện, chỉ bằng một Kỳ Lai kia thôi là đã có thể nhẹ nhàng bóp chết Địch Cửu rồi.

Trông thấy Địch Cửu còn muốn hỏi điều gì đó, nữ tử tóc vàng mất kiên nhẫn, khoát khoát tay áo, bảo: "Ta nói đến đấy thôi, có nghe ta khuyên hay không là tùy ngươi, ta phải đi rồi."

Nói xong câu đó, nữ tử tóc vàng cũng không đợi Địch Cửu trả lời, trực tiếp bước ra khỏi động phủ của hắn. Nếu không phải xem mặt mũi của Diệp tiền bối năm đó, nàng mới nói nhảm nhiều như vậy cùng Địch Cửu.

Đinh Trì thở dài, "Nơi này ngay cả Hợp Đạo cũng không có, chỉ e là ngoại trừ Đạo Quả Viên kia ra thì chẳng có gì bằng Đạo giới của chúng ta. Ít ra chỗ chúng ta trước đây ngẫu nhiên còn có thể nghe nói đến sự tồn tại của cường giả Hợp Đạo."

Địch Cửu cũng cảm giác nơi này chẳng ra sao cả, tuy nói hắn không chỉ một lần nghe người ta nhắc đến Thánh Đạo giới, bất quá Địch Cửu cũng mơ hồ phỏng đoán, Thánh Đạo giới giới vực nhiều nhất chỉ là cùng Đạo giới không sai biệt lắm, tuyệt đối sẽ không cao cấp hơn hẳn so với Đạo giới.

"Không cần phải để ý đến nhiều thứ như vậy, ta muốn bế quan một đoạn thời gian, ngươi có rảnh rỗi thì ra ngoài một vòng, nhìn xem ở Hư Thị này có vị trí cửa hàng nào tốt muốn nhượng lại hay không, sau khi xuất quan, ta dự định sẽ mở một cái Đan Khí các. Thiểm Điện thì ở lại đây đi, đừng có tùy tiện chường mặt ra ngoài." Thật vất vả mới tới Hư Thị một chuyến, Địch Cửu hiển nhiên không có ý định rời đi ngay, kiếm chút lợi ích ở đây đã rồi hẵng tính.

Tài nguyên tu luyện trên người hắn có không ít thứ là lấy được từ Đại Hòa điện của Khương Đại và Doanh Hải đan các Ngang Nguyên, thế nhưng mấy đầu cực phẩm đạo mạch và hơn 100 triệu thượng phẩm thần tinh dù sao cũng có hạn, lấy sự tiêu hao quá độ của hắn mỗi khi tu luyện, số lượng còn lại xem ra cũng không kiên trì được bao lâu.

...

Địch Cửu bố trí một loạt cấm chế bên ngoài động phủ, xong xuôi mới bắt đầu bế quan củng cố tu vi. Ở nơi đây, Địch Cửu khó lòng mà dùng đạo mạch, cũng may nơi này thần linh khí vốn rất nồng đậm, cộng thêm Địch Cửu còn lấy ra một đống thần tinh, tuy nói tiến độ tu vi tăng tiến chậm một chút, nhưng ngược lại chậm rãi mà vững chắc, xem như bù đắp qua lại.

Sau khi Đinh Trì thăng cấp đến Hóa Đạo xong, trong thời gian ngắn hạn, hắn không có ý định tăng tiến tu vi nữa, cho dù có thể tăng cao, hắn cũng sẽ không vội vã thực hiện. Đinh Trì và Địch Cửu khác biệt, hắn tu luyện cũng không phải là Quy Tắc Đạo, nếu như trong ngắn hạn tăng tốc tu vi lên quá nhanh, với hắn mà nói căn cơ thật đúng là có vấn đề.

Thấy Địch Cửu đã bế quan củng cố tu vi, Đinh Trì liền dựa theo lời Địch Cửu nói, đi dạo một vòng quanh Hư Thị để quan sát, hỏi thăm xem nơi nào có cửa hàng cho thuê.

Đinh Trì mới vừa đi ra khỏi tức lâu đã nhìn thấy Tu Tốn đang đứng lấp ló bên ngoài. Ngay lúc Đinh Trì trông thấy y, thì đồng thời đối phương cũng nhìn thấy Đinh Trì.

"Đồng bạn kia của ngươi đâu? Ta tìm hắn có một số việc." Tu Tốn vội vàng đi lên hỏi thăm.

"Ngươi tìm Địch huynh làm cái gì?" Đinh Trì đề phòng nhìn Tu Tốn, vừa rồi khi cường giả Yêu tộc tới, Tu Tốn là kẻ đầu tiên bỏ chạy, rất hiển nhiên, gia hỏa này cùng bọn hắn cũng không phải là bằng hữu gì.

"Hắc hắc." Tu Tốn phá ra cười, "Các ngươi tới đây hẳn cũng là vì Đạo Quả Tháp mấy năm sau đi? Trong Đạo Quả Tháp kia khắp nơi đều là đạo quả, ngươi một khi có thể đi vào mà nói, ta cam đoan ngươi có thể đạt được một đống đạo quả."

"Làm sao đi vào?" Đinh Trì lập tức liền tâm động.

Tu Tốn nhẹ giọng đáp, "Nếu Thang tiền bối đã ra mặt, tạm thời các ngươi lưu lại Hư Thị một thời gian hẳn không có vấn đề. Thực lực của Địch huynh chỉ sợ không tầm thường, nếu như hắn có thể xâm nhập Thần Đạo bảng, vậy liền có cơ hội tiến vào Đạo Quả Tháp."

"Thần Đạo bảng?" Đinh Trì còn đang nghi hoặc ngẫm nghĩ về ba chữ này, bỗng có một tiếng tiếng kêu thảm thiết đau đớn truyền đến, đồng thời một nữ tử trung niên bị người ta oanh đạp bay tới, trực tiếp va chạm vào cấm chế của tức lâu ở đằng sau lưng Đinh Trì, khiến cho cấm chế kia lay động từng đợt dữ dội.

"Là ngươi?" Đinh Trì nhận ra nữ tử trung niên nọ, trước đó Địch Cửu đã từng kể là nàng từng hảo tâm truyền âm nhắc nhở hắn một lần, hẳn là vì lo lắng bọn hắn bị người của Yêu tộc chèn ép. Theo lý thuyết, nàng ta đã rất cẩn thận rồi, làm sao lại bị người đánh cho trọng thương ngay giữa đường cái thế này?