- Địch huynh...
Đinh Trì vừa đi ra liền biết nơi này đã không còn là Thâm Hồng Thánh Đạo thành.
Địch Cửu nói:
- Nơi đây đã rời khỏi giới vực Đạo giới, rất có thể là một cái giới vực ngang hàng với Đạo giới...
- Là Hư Thị?
Đinh Trì kích động kêu lên.
Địch Cửu gật đầu:
- Theo lời Hư Bạch Thương nói, hẳn đây là Hư Thị giới vực, bất quá ta không dám khẳng định. Hiện tại ta cần bế quan một đoạn thời gian, ngươi và Thiểm Điện khống chế phi thuyền đi. Phương hướng thì chưa rõ.
Đối với Địch Cửu mà nói, thực lực hiện tại của hắn là Hóa Đạo hậu kỳ, khẳng định có hơi thấp. Một khi đã đến được Hư Thị giới vực, sớm muộn gì cũng sẽ nhìn thấy Hư Thị. Cho nên không cần vội vàng nhất thời, cố gắng gia tăng thực lực của mình mới phải.
...
Sau khi giao phi thuyền cho Thiểm Điện cùng Đinh Trì, Địch Cửu liền tiến vào phi thuyền bế quan. Hắn biết Khương Đại vẫn chưa qua đây, cho nên không cần lo lắng Khương Đại đuổi giết. Hiện tại chuyện trọng yếu nhất chính là gia tăng tu vi.
Đinh Trì suy nghĩ giống hệt Địch Cửu, cũng đang muốn bế quan. Trên chiếc phi thuyền này, thần linh khí nồng đậm kinh người, y hiện tại đang là Dục Đạo hậu kỳ, nếu muốn nhanh chóng trùng kích Dục Đạo viên mãn thì nhất định phải tận dụng tất cả thời gian.
Đinh Trì bế quan, vậy việc khống chế phi thuyền chỉ còn lại mình Thiểm Điện. Cũng may Thiểm Điện hiện tại là Thần Thú cấp hai, bàn về tu vi, có thể xem như Dục Đạo cảnh. Hơn nữa Thiểm Điện vốn ưa thích khống chế phi thuyền cấp tốc phi độn trong hư không.
Chuyện Địch Cửu muốn làm đầu tiên chính là luyện hóa âm Dương Thái Cực Đồ, đây là pháp bảo của Khương Đại, bây giờ có thời gian, hắn đương nhiên sẽ không nhét nó vào giới chỉ nữa.
Ngay lúc vừa bắt đầu luyện hóa âm Dương Thái Cực Đồ, Địch Cửu lập tức biết được Khương Đại hung ác cỡ nào. âm Dương Thái Cực Đồ chẳng những đã sớm bị Khương Đại luyện hóa, hơn nữa mỗi một tầng cấm chế đều có một đống minh ám thần niệm ấn ký.
Thủ đoạn của Khương Đại hiển nhiên rất cao cường, Địch Cửu khẳng định, nếu để tu sĩ Đạo Nguyên cảnh luyện hóa âm Dương Thái Cực Đồ này, chí ít cần mất đến mấy trăm năm. Về phần tu sĩ Hóa Đạo bình thường đi luyện hóa, chỉ sợ không có vài vạn năm thì đừng hòng triệt để luyện hóa. Mà nếu may mắn luyện hóa thành công thì những ấn ký do Khương Đại lưu lại chưa hẳn đã bị phát hiện toàn bộ.
Thế nhưng hiện giờ gặp phải Địch Cửu, xem như Khương Đại không may. Luận Trận Đạo, trình độ Địch Cửu đã vượt qua Khương Đại. Luận đạo vận, hắn tu luyện Thiên Địa Quy Tắc Đạo. Ở dưới Quy Tắc Đạo, bất kỳ loại ấn ký nào cũng chỉ là phù vân. Trừ phi ấn ký này không có pháp tắc, bất quá vạn vật giữa thiên địa đều có pháp tắc, không tồn tại ngoại lệ.
Khương Đại lưu lại nhiều ấn ký trên âm Dương Thái Cực Đồ như vậy, có thể thấy được món bảo vật này trọng yếu bao nhiêu đối với ông ta.
Luyện hóa đạo cấm chế thứ nhất, Địch Cửu dùng thời gian một năm, đạo thứ hai chỉ dùng một tháng, đến đạo thứ ba, thời gian đã rút ngắn chỉ còn ba ngày...
Một kiện Tiên Thiên bảo vật bao gồm 108 đạo cấm chế, Địch Cửu chỉ dùng một năm lẻ năm tháng đã nhanh chóng luyện hóa hoàn toàn.
Sau khi hoàn toàn khống chế âm Dương Thái Cực Đồ, hắn mới hiểu được món bảo vật này đại biểu cho cái gì.
Âm Dương Thái Cực Đồ chẳng những là pháp bảo phòng ngự cấp cao nhất, mà còn là pháp bảo công kích đỉnh cấp, tự mang không gian. Không nhìn Ngũ Hành âm Dương, hơn nữa còn uẩn sinh vạn vật...
Địch Cửu hé tay ra, âm Dương Thái Cực Đồ lơ lửng lên đỉnh đầu, hắn bỗng nhiên nghĩ đến, nếu có âm Dương Thái Cực Đồ phòng ngự thì liệu hắn có thể đối phó cường giả Hỗn Nguyên hay không?
Bất quá Địch Cửu rất nhanh liền từ bỏ loại ý nghĩ không thiết thực này, một khi tu vi chênh lệch đến trình độ nhất định, vậy không thể nào nhờ vào pháp bảo để bù đắp. Bằng không mà nói, hắn không cần thiết phải xuất ra âm Dương Thái Cực Đồ, Luân Hồi Mộc Kiều là đủ rồi.
Cho đến bây giờ, Địch Cửu chưa từng sử dụng Luân Hồi Mộc Kiều trong chiến đấu, chẳng phải bởi vì Luân Hồi Mộc Kiều không cường đại, mà là bởi vì hắn không cường đại. Một khi món đồ như vậy bại lộ, mà Địch Cửu chỉ có tu vi Hóa Đạo hậu kỳ, vậy kết quả nhất định là hắn mãi mãi không còn ngày an tĩnh nữa.
Hơn nữa Địch Cửu luôn luôn mơ hồ có một loại cảm giác, nhìn bề ngoài, dường như hắn đã triệt để luyện hóa âm Dương Thái Cực Đồ, trên thực tế lại chưa hẳn. Chỉ là thực lực của hắn bây giờ có hạn, vốn chẳng thể nào tìm thấy những cấm chế còn lại mà thôi.
Sau khi thu Thái Cực Đồ lại, Địch Cửu bắt đầu luyện khí. Trong lúc tiêu diệt Doanh Hải đan các, Địch Cửu đạt được giới chỉ của Ngang Nguyên cùng một tên tu sĩ Đạo Nguyên.
Không tính giới chỉ của tên tu sĩ Đạo Nguyên kia, chỉ riêng cái của Ngang Nguyên đã có khá nhiều đồ tốt. Đủ loại thần linh thảo, còn có núi vật liệu luyện khí.
Địch Cửu là Đạo Nguyên Đan Thần kiêm Hóa Đạo Đan Thánh, cho nên hắn vốn chẳng mấy để ý đến số thần linh thảo kia. Dù luyện chế toàn bộ thành đan dược thì vẫn vô pháp gia tăng trình độ Đan Đạo của hắn, bởi vậy hắn dành thời gian chủ yếu cho việc luyện khí. Hiện tại Địch Cửu chỉ có thể luyện chế trung phẩm Thần khí, khoảng cách luyện chế thượng phẩm Thần khí còn thiếu một chút.
Trong tay có rất nhiều vật liệu luyện khí, lại thêm trong thời gian ngắn không cần bế quan tu luyện, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội.
...
Địch Cửu bế quan luyện khí, Đinh Trì bế quan đề thăng tu vi, Thiểm Điện khống chế phi thuyền, khiến phi thuyền bay loạn trong hư không như con ruồi vậy. Cũng may trực giác của nó xem như không tồi, mặc dù chẳng biết phương vị, bất quá chưa đến mức đẩy phi thuyền vào vòng xoáy hư không hoặc vết nứt hư không.
Trong hư không, thời gian trôi qua cực nhanh, thời điểm Địch Cửu luyện chế ra kiện thượng phẩm Thần khí thứ nhất, Thiểm Điện đã khống chế phi thuyền phi hành trong hư không được mười năm.
Mười năm qua, tu vi Dục Đạo hậu kỳ của Đinh Trì càng ngày càng vững chắc, đáng tiếc, do Địch Cửu không tu luyện, bởi vậy tốc độ tu luyện vốn không cùng đẳng cấp so với khi ở Thâm Hồng Thánh Đạo thành.
Địch Cửu rốt cuộc đã đình chỉ luyện khí, vật liệu trên người hắn sớm đã tiêu hao hầu như không còn. Nhờ vào số vật liệu của Ngang Nguyên, lại thêm Ngũ Hành vật liệu có từ trước, giúp Địch Cửu chỉ cần thời gian mười năm đã có thể trở thành Thần Khí tông sư chân chính.
Địch Cửu quét thần niệm ra, trông thấy Đinh Trì đang bế quan, Thiểm Điện khống chế phi thuyền ở trong hư không cấp tốc lao vùn vụt.
Hơn mười năm qua, Đinh Trì tiến bộ không lớn, ngược lại, Thiểm Điện dường như biến hóa khá nhiều.
Qua Giám Sát Trận biểu hiện, trong khoảng thời gian mười năm này, bọn họ không hề gặp một chiếc phi thuyền nào, cũng chẳng thấy bóng dáng tu sĩ bất kỳ. Ngoại trừ một ít Hư Không Thú và hư không loạn lưu thì chẳng còn gì khác.
Vũ trụ mênh mông, vũ trụ hư không đương nhiên là vô biên vô hạn.
Địch Cửu lắc đầu, bỏ ý định đổi trung phẩm phi thuyền thành thượng phẩm phi thuyền. Hiện tại do chưa có mục tiêu nên đổi hay không cũng chẳng quan trọng.
Trong hư không hoàn toàn không có phương hướng, lại thêm những việc cần làm đều đã làm xong, ngoại trừ tu luyện thật đúng là chẳng biết làm gì khác. Cứ mặc Thiểm Điện điều khiển phi thuyền, tới đâu thì tới.
Địch Cửu bố trí vài cái pháp trận, lấy cực phẩm đạo mạch trong Đệ Cửu thế giới ra, sau đó cũng bắt đầu tu luyện.
Trước đó, Đinh Trì bế quan hơn mười năm, tiến bộ rất nhỏ. Nhưng Địch Cửu vừa mới bắt đầu tu luyện lại, Đinh Trì lập tức cảm giác được, thiên địa quy tắc đột nhiên rõ ràng hơn, khả năng lý giải đạo niệm của y theo đó mà tăng lên rõ rệt, tu vi bất động nhiều năm từ từ buông lỏng.
Đinh Trì cuồng hỉ, y biết chắc là Địch Cửu bắt đầu tu luyện, lúc này nhất định phải nắm lấy cơ hội, tranh thủ xông vào Dục Đạo viên mãn.
Do đang phi hành trong hư không, Địch Cửu hoàn toàn không cần để ý quá nhiều thứ. Quy tắc chu thiên cuồng chuyển phía dưới, chung quanh hắn thần linh khí vòng xoáy lại một lần nữa hình thành. Không chỉ có như vậy, bên ngoài phi thuyền cũng tạo thành một cái cự đại thần linh khí vòng xoáy.
Lần trước hắn sở dĩ sớm xuất quan là bởi vì Hư Bạch Thương tới, lần này không có bất kỳ người nào đến quấy rầy, Địch Cửu cũng sẽ không đình chỉ tăng lên thực lực của mình.
Bình thường hắn rất ít khi dùng đan dược, giờ phút này Địch Cửu lại đưa từng viên từng viên vào trong miệng. Dùng đan dược tu luyện tăng cao tu vi rất nhanh, bất quá dùng đan dược tu luyện khuyết điểm cũng không ít. Đạo đan còn tốt một chút, thần đan mà nói đan độc càng thêm rõ ràng.
Địch Cửu luyện chế thần đan trên cơ bản đều là thất văn trở lên, thế nhưng nếu dùng nhiều thì cũng không phải là việc tốt lành gì.
Thế nhưng hiện giờ Địch Cửu vì đem tu vi thực lực của mình mau chóng tăng lên tới Đạo Nguyên cảnh, cũng không quản được nhiều như vậy.
...
Hôm nay, Thiểm Điện giống như ngày thường khống chế phi thuyền bay loạn tại hư không, đột nhiên, có một chiếc phi thuyền màu đen bỗng xuất hiện ở trong thần niệm của nó. Phi thuyền màu đen kia vốn đang di chuyển ngược hướng với Thiểm Điện, thế nhưng thời điểm hai bên lướ qua nhau, phi thuyền kia bỗng nhiên quay đầu, nhanh chóng đuổi theo.
Thiểm Điện đi theo Địch Cửu không phải một ngày hai ngày, nó rất rõ ràng phi thuyền kia vì cái gì đuổi theo. Thật sự là bởi vì nó khống chế chiếc phi thuyền này thần linh khí quá mức nồng đậm, nồng đậm đến nỗi một tầng thần linh khí vẫn luôn bao bọc quanh chiếc phi thuyền, muốn không làm người khác chú ý cũng là chuyện lạ.