Thế giới thứ chín

Chương 650: Hai Nữ Nhân




Thiểm Điện vội vàng tăng tốc độ điều khiển phi thuyền, đồng thời âm thầm truyền một đạo tin tức cho Địch Cửu.

Thời khắc này quy tắc đạo vận của Địch Cửu đã sớm dung hợp thành một thể với hư không mênh mông chung quanh, đây là lần tu luyện đầu tiên của hắn. Loại dung hợp này khiến Địch Cửu cảm thấy đại đạo của mình thời thời khắc khắc không ngừng tăng cao, đạo vận cũng càng ngày càng ngưng thực. Lúc này, đừng nói hắn hoàn toàn lỡ mất tin tức Thiểm Điện gửi cho hắn, mà cho dù có đọc được thì Địch Cửu cũng tuyệt đối không dừng lại.

Không phải lúc nào cũng có cơ hội này, nếu bây giờ hắn dừng lại thì không biết tới bao giờ mới có thể lần nữa dung hợp vào hư không. Trạng thái này giúp Địch Cửu đột phá Hóa Đạo viên mã trong thời gian ngắn nhất, một khi mất đi, muốn đột phá là chuyện chẳng dễ dàng gì.

Đinh Trì cũng cảm nhận được tình trạng của Địch Cửu. Giờ khắc này hắn cảm nhận được đại đạo mình ngày càng rõ ràng hơn, tu vi cũng không ngừng tăng cao, mắt thấy có thể thăng tới Dục Đạo viên mãn.

Thiểm Điện liên tục gửi mấy đạo tin tức, có điều đều không nhận được hồi âm từ Địch Cửu, vì thế nó chỉ biết gấp gáp điều khiển phi thuyền bỏ chạy.

Sở dĩ phi thuyền phía sau không đuổi kịp trong thời gian ngắn là vì Thiểm Điện đã phi hành trong hư không mười năm, kinh nghiệm phong phú, vả lại chiếc phi thuyền phía sau chỉ là Thần Khí trung phẩm mà thôi.

Trên thực tế, người có thể lấy ra phi thuyền Thần Khí trung phẩm ở Đạo Giới đã là chuyện rất tốt rồi.

Còn Thần Khí thượng phẩm là thứ hiếm hoi vô cùng.

Phát hiện Thiểm Điện bỏ chạy, phi thuyền kia cũng tăng tốc độ đuổi theo. Lúc này trên boong tàu có hai nữ tử đang đứng, người đứng trước là thiếu nữ mặc y phục màu đỏ cực kỳ xinh đẹp, phía sau là nữ tử trung niên mặc áo xám có làn da ngăm đen.

Quanh thân nữ tử trung niên có đạo vận lưu chuyển, khí thế cường đại, hiển nhiên là cường giả Đạo Nguyên. Mà thiếu nữ xinh đẹp kia có tu vi chẳng kém Đinh Trì, là tu sĩ Dục Đạo hậu kỳ.

- Kim Cô, sao ta cảm nhận được thần linh khí nồng đậm phát ra từ phi thuyền phía trước rất giống với khí tức của Thần Linh Mạch cực phẩm vậy?

Thiếu nữ xinh đẹp lên tiếng, trong lúc nói chuyện mày liễu như phát sáng.

Nữ tử trung niên ngưng trọng đáp:

- Hiểu Hiểu, cảm giác của ngươi không sai, khẳng định đó là cực phẩm Thần Linh Mạch...

Dừng một chút, nữ tử trung niên thoáng lo lắng:

- Chẳng những có khí tức Thần Linh Mạch cực phẩm, thậm chí còn có một tia khí tức Hỗn Độn...

- Khí tức Hỗn Độn?

Trong mắt thiếu nữ được gọi là Hiểu Hiểu lộ ra tia kích động.

- Kim Cô, đây chẳng phải là...

Kim Cô trầm giọng bảo:

- Ta cũng không chắc, nói là khí tức Hỗn Độn, nhưng lại khác khí tức Hỗn Độn thuần chất một chút, thật giống như....

Chần chờ một chút, Kim Cô mới nói tiếp:

- Thật giống Thuần âm Hỗn Độn chi khí khai thiên tích địa... Nếu là như vậy, đây chẳng phải...

Kim Cô nói đến đây cũng bị dọa sợ, ngừng lại theo bản năng.

- Là cái gì? Kim Cô?

Hiểu Hiểu vội hỏi, hiện tại nàng là Dục Đạo viên mãn. Nếu có thể đạt được Hỗn Độn chi khí, rất nhanh nàng sẽ bước vào Hóa Đạo, sau đó lại nhẹ nhàng đột phá Đạo Nguyên cảnh.

Biểu lộ Kim Cô càng ngưng trọng hơn, dù trên phi thuyền có cấm chế nhưng ngữ khí của bà vẫn cực thấp:

- Hiểu Hiểu, ta hoài nghi đó là một loại thế giới đỉnh cấp, thậm chí có điểm giống Thánh âm Châu trong truyền thuyết. Thế nhưng loại bảo vật như Thánh âm Châu chỉ là lời đồn đại, chưa được chứng thực…

- Vậy còn chần chờ gì nữa, Kim Cô, chúng ta mau đuổi theo, cướp bảo vật về đi.

Thiếu nữ nọ sốt ruột thúc giục.

Kim Cô cũng kích động quan sát phi thuyền trước mặt, một lát sau mới lên tiếng:

- Hiểu Hiểu, ta nghĩ người có được loại bảo vật như vậy thì tuyệt đối không phải là kẻ đơn giản.

Hiểu Hiểu hừ lạnh một tiếng:

- Không đơn giản thì sao? Chẳng lẽ mẫu thân ta lại sợ hắn hay sao?

Kim Cô thở dài:

- Từ khi mẫu thân ngươi đi Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên vẫn chưa trở về, vạn nhất bối cảnh của người này ở Hư Thị rất lớn, vậy chúng ta...

Hiểu Hiểu nghiêm nghị đáp:

- Chiếc phi thuyền kia đang đào tẩu, vậy nói rõ thực lực đối phương không mạnh, chúng ta nên dứt khoát...

Nói đến đây, Hiểu Hiểu đưa tay, dùng sức chém xuống, nét mặt càng thêm ngoan lệ.

Kim Cô không khuyên được, lo âu gật gật đầu, bởi vì chính bà cũng rất kích động, thứ đồ tốt này nếu không cướp về thì uổng phí biết bao.

Tốc độ phi thuyền nhanh chóng tăng cao, dù là Thiểm Điện phi hành hơn mười năm thời gian trong hư không vẫn cảm giác được phi thuyền phía sau đuổi theo càng ngày càng gần.

...

"Cạch!"

Một thứ gì đó vốn trói buộc đại đạo vỡ vụn trong đạo niệm của Địch Cửu, vòng xoáy thần linh khí quanh thân Địch Cửu càng thêm dồn dập.

Giờ phút này quy tắc đại đạo càng ngày càng rõ ràng, kèm theo là một loại khí tức hư không mênh mông.

Oanh!

Khi toàn bộ gông cùm xiềng xích trói buộc bị đạo niệm Địch Cửu oanh mở, hắn đột nhiên đứng lên, hét lớn một tiếng.

Rốt cục Địch Cửu đã là chứng đạo đỉnh phong bước đầu tiên, Hóa Đạo viên mãn.

Từ giờ trở đi, khoảng cách để hắn bước vào chứng đạo bước thứ hai chỉ kém một chút. Cơ hội này, hắn tìm kiếm ở Hư Thị.

A, Địch Cửu ngạc nhiên a lên một tiếng, bây giờ hắn mới nhận được mấy đạo tin tức, đều là Thiểm Điện truyền đến.

Bị đuổi giết?

Thần niệm Địch Cửu lập tức mở rộng, thấy được phía sau có một phi thuyền đang đuổi theo.

Địch Cửu vươn tay, thế giới Đệ Cửu rơi vào chỗ sâu trong thức hải của hắn, thần linh khí trên phi thuyền dần tiêu tán.

Cùng lúc đó, Đinh Trì cũng tỉnh táo lại, hắn đã là Dục Đạo viên mãn cảnh, chỉ thiếu chút nữa là Hóa Đạo. Với hắn mà nói, Hóa Đạo không phải vấn đề gì, bởi vì hắn đã có Tử Tiêu Đan.

- Địch huynh, ta đột phá rồi.

Sau khi Đinh Trì xông ra, hắn liền nói với giọng điệu mừng rỡ.

Địch Cửu biết Đinh Trì nói vậy nghĩa là gì, hắn vỗ vai Đinh Trì một cái, sau đó đi lên boong thuyền:

- Chúng ta đang bị kẻ lạ đuổi theo.

Mặc dù Thiểm Điện không thể nói chuyện nhưng ý niệm của nó có thể truyền cho Địch Cửu. Phi thuyền kia truy sát nó gần một năm trời, nếu như Địch Cửu vẫn còn không xuất quan, chẳng mấy chốc nó sẽ bị người ta đuổi kịp.

- Có người đuổi giết chúng ta?

Lúc này Đinh Trì cũng hiểu được, lập tức quét thần niệm ra, xuyên qua hộ trận liền thấy phía sau có một chiếc phi thuyền.

- Đúng vậy, hẳn là động tĩnh chúng ta tu luyện quá lớn, người phía sau nghĩ chúng ta là dê béo, muốn kiếm lời.

Địch Cửu cười hắc hắc, chủ động ngừng phi thuyền.

Phi thuyền kia đuổi theo một thời gian dài cũng không thể đuổi kịp, hiển nhiên chẳng phải gia hỏa hung ác gì. Ngược lại Địch Cửu là muốn nhìn xem kẻ tính phát tài trên người hắn có lai lịch ra sao.

- Đúng rồi, các ngươi vào khoang thuyền đi, đừng xuất hiện.

Địch Cửu chợt nhớ tới một chuyện bèn quay sang phân phó với Đinh Trì và Thiểm Điện.

Chờ Đinh Trì và Thiểm Điện rời đi, đạo vận Địch Cửu lưu chuyển quanh thân, dưới Quy Tắc Đạo, mặt mũi của hắn rất nhanh liền thay đổi, dịch dung thành bộ dáng của Khương Đại.

Địch Cửu chưa biết gia hỏa đuổi theo mình có lai lịch gì, bất quá dám hành tẩu trong hư không, nói không chừng thân phận không nhỏ. Địch Cửu lo chuyện xảy ra ở trùng động lặp lại lần nữa. Không phải hắn sợ hãi mà Địch Cửu chẳng muốn tốn thời gian cho mấy chuyện nhỏ nhặt này.

- Vòng xoáy thần linh khí biến mất không thấy nữa, phi thuyền phía trước còn chủ động ngừng lại.

Thấy phi thuyền ngừng lại, ngữ khí thiếu nữ tên Hiểu Hiểu có chút kiêng kỵ.

Kim Cô ngưng trọng nói:

- Chúng ta chuẩn bị tùy thời bỏ chạy, trước tiên đi lên hỏi thăm lai lịch của đối phương đã.

Địch Cửu dừng lại, một lúc sau phi thuyền đuổi theo liền đi tới gần.

Cấm chế mở ra, Địch Cửu kinh ngạc thấy tên đuổi giết hắn gần một năm nay hóa lại là hai nữ nhân.

Kim Cô và Hiểu Hiểu cũng không nghĩ tới đối phương lại là nam tử trung niên có sát khí nhìn rất nặng.