Tiết Vũ trầm mặc trọn vẹn mười mấy hô hấp rồi mới cúi người hành lễ:
- Địch huynh, ta ở chỗ này chờ ngươi.
Trong lòng Tiết Vũ bỗng nhiên có chút hổ thẹn, Địch Cửu kỳ thật không phải bị vây ở Tầm Hồ, thậm chí khi vừa ra tới, hắn liền muốn tu bổ Đạo giới hộ trận. Còn Tiết Vũ bị vây ở Tầm Hồ nhiều năm như vậy mà cho tới bây giờ chỉ biết nghĩ cách gia tăng thực lực cùng tu vi của mình, về phần Đạo giới tốt hay xấu, thậm chí có bị hủy diệt hay không thì y chưa bao giờ nghĩ tới, cũng chưa từng để ý qua.
Địch Cửu cười nói:
- Ngươi không cần chờ, ta không biết mình phải ở lại đây bao nhiêu năm. Tương lai nếu ngươi tới được Hư Không Chi Hải trước, tu vi tăng lên thì nói không chừng sẽ có thể giúp ta.
Tiết Vũ lập tức hiểu được, y ở lại đây đích thật là chẳng giúp được gì. Thay vì lãng phí thời gian, không bằng đi tìm Hư Không Chi Hải. Đúng như Địch Cửu nói, nếu y tìm được Hư Không Chi Hải, hơn nữa tu vi tăng lên, vậy quả thật là có thể trợ giúp được hắn phần nào.
- Tốt, vậy ta chờ Địch huynh ở Hư Không Chi Hải.
Tiết Vũ không nhiều lời, sau khi trao đổi truyền tin châu với Địch Cửu, y liền cấp tốc rời đi.
Chỉ khi tiến vào chứng đạo bước thứ hai, y mới có cơ hội đến giúp hắn.
Sau khi Tiết Vũ rời khỏi, Địch Cửu lập tức bố trí các loại hộ trận, Ẩn Nặc Trận và Khốn Sát Trận.
Hắn bắt đầu thôi diễn Đạo giới hộ trận, dù chỉ là một góc, thế nhưng yêu cầu về thời gian quả thật không cách nào dự đoán được. Địch Cửu không muốn lúc mình đang thôi diễn Trận Đạo thì đột nhiên bị kẻ khác đánh lén.
Sau khi toàn bộ hộ trận được bố trí xong, Địch Cửu ngồi ở bên ngoài Đạo giới hộ trận, Quy Tắc Đại Đạo vận chuyển, toàn bộ tâm thần hắn thẩm thấu tiến vào trong hộ trận bị tàn phá.
Vẻn vẹn mấy ngày ngắn ngủi, đạo vận của hắn đã hoàn toàn dung hợp với Đạo giới hộ trận. Lúc này xung quanh hắn tạo thành từng lớp từng lớp đạo vận khí tức, kéo dài vô cùng, từ từ mở rộng ra ngoài, tạo thành một tia đạo giản mà mắt thường chẳng cách nào nhìn thấy.
Bên trong quy tắc đạo vận khí tức, Địch Cửu bắt được một loại đại đạo khí tức hoàn toàn khác biệt, nó từ loáng thoáng trở nên càng ngày càng ngưng thực.
...
- Phốc!
Một ngụm bọt nước đột ngột phun trào, Khương Đại đang tìm kiếm Địch Cửu gần như không chút suy nghĩ, lập tức kích phát phù lục trong tay.
Phù lục bộc phát ra bạch mang, lập tức cuốn Khương Đại đi, chỉ trong chớp mắt đã biến mất không thấy gì nữa.
Không thể không nói vận khí của Địch Cửu rất tốt, vòng vo chừng nửa năm tại Tầm Hồ mà chưa từng đụng phải loại đao tước không gian này. Nếu như gặp phải, e rằng Địch Cửu chỉ còn cách tiến vào Đệ Cửu thế giới mới có thể sống sót.
Ở trong Tầm Hồ, thứ đáng sợ nhất không phải là không gian đảo lộn, rất nhiều tu sĩ đều có thể dùng thần niệm để nhận biết không gian đảo lộn, sau đó tránh đi là được. Dù tìm không thấy đường ra thì cũng không phải táng thân trong Tầm Hồ.
Loại đao tước không gian ấy mới thật sự đáng sợ, khi nó xuất hiện thì giống như sóng lớn cuộn trào, mà lúc ngươi cho rằng đây chỉ là sóng bình thường thì đã bị xé rách thành bã vụn rồi. Pháp bảo bình thường vốn chẳng cách nào ngăn cản đao tước không gian.
Khương Đại đã tung hoành Đạo giới suốt bao nhiêu năm, ông ta há có thể không biết trong Tầm Hồ có những loại nguy hiểm nào?
Khương Đại đang rất phẫn nộ, Địch Cửu còn chưa thấy bóng dáng mà đã xui xẻo đụng trúng loại đao tước không gian rất hiếm gặp này. Ông ta không thể không dùng một tấm Phá Giới Phù đỉnh cấp để rời khỏi Đạo giới. Hơn nữa Khương Đại chỉ có một tấm phù lục đỉnh cấp đó mà thôi.
Nhiều năm qua Khương Đại không nỡ dùng đến, lại thêm chưa ai có thể buộc ông ta phải sử dụng phù lục bỏ chạy. Không nghĩ tới lần này truy bắt Địch Cửu tại Tầm Hồ lại phải dùng, thực sự là bảo vật của mình chưa tìm về được mà trước hết đã phải ném đi một loại bảo vật khác.
...
Trận Đạo của Địch Cửu do Quy Tắc Đạo diễn sinh ra, Trận Đạo bất quá chỉ là một nhánh trong Quy Tắc Đạo mà thôi. Trong lúc Địch Cửu thôi diễn tiến bộ, Quy Tắc Đạo cũng theo đó mà dần dần nâng lên.
Địch Cửu không hề biết đã qua bao lâu, hắn chỉ biết lúc mình thôi diễn Trận Đạo, Quy Tắc Đại Đạo giống như bùn đất được tưới nước, bên trong tựa hồ xuất hiện một hạt giống.
Hạt giống này còn chưa kịp nảy mầm, đạo vận khí tức đột ngột tăng vọt, Địch Cửu lập tức cảm giác được thức hải của mình cũng đang điên cuồng dâng lên, thậm chí thần nguyên cũng tăng trưởng với tốc độ gấp mấy lần.
- Aaaaa!
Dường như một đạo bình chướng bị xé mở, Địch Cửu hét dài một tiếng, đạo vận khí tức toàn thân bành trướng sục sôi.
Thần nguyên khí tức trong Tinh Không mạch giống như sóng lớn trong đại hải, tạo thành vô số đợt sóng thần nguyên liên tiếp.
Địch Cửu xòe tay ra, vùng không gian trước mắt dường như nằm gọn trong lòng bàn tay hắn.
Đây chính là Hóa Đạo cảnh giới, cường đại hơn Dục Đạo cảnh đâu chỉ mười mấy lần. Lại thêm đạo của Địch Cửu vô cùng khác biệt, sau mỗi lần tấn cấp, thực lực của hắn tăng lên ở mức độ mà không phải tu sĩ tầm thường có thể so sánh.
Nếu hiện tại đối mặt với tên Đạo Nguyên đầu đà kia, Địch Cửu khẳng định mình không cần bố trí Khốn Sát Trận, trực tiếp mặt đối mặt liền có thể xử lý đối phương.
Tâm tình Địch Cửu vui vẻ đến cực hạn, trình độ Trận Đạo vừa mới bước vào Thần Trận Vương cấp năm, tu vi xông phá Dục Đạo, bước vào Hóa Đạo. Phải biết vừa rồi hắn không hề sử dụng bất kỳ viên Tử Tiêu Đan nào, mặc dù trên người hắn đang có chí ít hai bình Tử Tiêu Đan.
Từng cây pháp tắc trận kỳ cấp tốc hình thành theo ý niệm Địch Cửu, so với lúc còn ở Dục Đạo, loại cảm giác này càng thêm nhẹ nhàng thoải mái.
Địch Cửu thầm tính toán thời gian, mặc dù hắn bước vào Hóa Đạo chỉ trong chớp mắt, bất quá lần bế quan này dường như đã mất gần ba năm.
Dùng thời gian ba năm để đột phá Dục Đạo, bước vào Hóa Đạo, dù trước đó Địch Cửu đã là Dục Đạo viên mãn thì thành tích này vẫn rất phi thường. Huống chi, hắn còn bước vào Thần Trận Vương cấp năm. Quyết định lưu lại chữa trị Đạo giới hộ trận thật sự là thu hoạch được rất nhiều.
Địch Cửu vừa khắc họa pháp tắc trận kỳ vừa luyện chế trận kỳ. Ba năm, chẳng những bản thân hắn đột phá, mà hiểu biết về hộ trận cũng có chút tiến bộ. Tuy hắn chưa thể bố trí nổi hộ trận này, nhưng muốn tu bổ góc cạnh đã tàn phá thì vẫn có thể làm được.
Nguyên liệu tu bổ hộ trận tốt nhất tự nhiên là những loại ẩn chứa Ngũ Hành quy tắc. Trên người Địch Cửu trùng hợp có nhiều loại vật liệu đó nhất. Tất cả đều là thu hoạch từ trong Hạo Hãn Đại Khư.
Từng cây trận kỳ được luyện chế ra, sau đó chồng chất ở bên cạnh. Đối với việc tu bổ Đạo giới hộ trận, Địch Cửu hoàn toàn chẳng nghĩ đến chuyện tiết kiệm.
Nửa năm sau, Địch Cửu đình chỉ luyện chế trận kỳ.
Dù chỉ hoàn thiện một góc hộ trận tàn phá thì cũng chẳng phải việc dễ dàng. Liên tục luyện chế trận kỳ suốt nửa năm bất quá là miễn cưỡng đầy đủ mà thôi. Ngoại trừ mấy món trân quý, vật liệu trên người Địch Cửu gần như đều đã dùng hết. Kể cả vật liệu trong mấy cái giới chỉ chiến lợi phẩm cũng được hắn lấy ra toàn bộ.
Địch Cửu không định dùng pháp tắc trận kỳ để hoàn thiện hộ trận. Tuy nửa năm qua hắn đã phác họa vô số pháp tắc trận kỳ. Thế nhưng chúng không phải dùng để hoàn thiện tu bổ hộ trận, mà là đề phòng vạn nhất. Vạn nhất có người phá vỡ chỗ tu bổ, khi đó pháp tắc trận kỳ sẽ có thể bổ sung vào.
Với trình độ Thần Trận Vương cấp năm hiện tại của hắn, hộ trận tu bổ xong vẫn còn yếu hơn ban đầu rất nhiều.
Từng cây trận kỳ được đưa ra ngoài, khóa chặt trong hư không, thậm chí hai đầu cực phẩm đạo mạch cũng được cắm vào trong hộ trận.
Theo hai đầu cực phẩm đạo mạch được cắm vào, từng cây trận kỳ bị ném xuống, những chỗ hộ trận tàn phá dần dần được tu bổ, cuối cùng tạo thành một thể với hắc tuyến ở xa xa, sau đó chui vào trong hư không, ngay cả thần niệm cũng không chạm tới.
Tuy hộ trận không được hoàn mỹ như lúc đầu, thế nhưng nếu hiện tại Khương Đại lần nữa kích phát Phá Giới Phù trong Tầm Hồ, sợ rằng ông ta sẽ chẳng thể đi đâu được.
Không phải Địch Cửu lợi hại, mà là Đạo giới hộ trận vốn cường đại. Một khi những chỗ tàn phá được tu bổ, toàn bộ hộ trận sẽ được liên kết tạo thành một chỉnh thể.
Chỉ có thể nói vận khí Khương Đại khá tốt, đã phá vỡ giới vực trước khi Địch Cửu hoàn thiện hộ trận.
-