Địch Cửu nghe vậy liền trở nên kích động hơn hẳn, hắn không quan tâm Quảng Tịnh Thánh Môn và Khương Đại có chuyện gì. Có điều Khương Đại không ở Đại Hòa điện, Địch Cửu có thể thu một ích lợi tức từ chỗ ông ta rồi.
Hắn không muốn nói nhiều với đám tu sĩ này, lập tức rời đi, mua ngay một viên ngọc giản giới thiệu vắn tắt về Hư Không Chi Hải.
Sau khi đọc xong, Địch Cửu mới biết muốn tới nơi đó không đơn giản như hắn nghĩ.
Hư Không Chi hải có ở Đạo giới hay không Địch Cửu không biết, ngọc giản giới thiệu ghi không rõ. Muốn tới Hư Không Chi Hải có hai cách, đầu tiên là dùng truyền tống trận mà Ngũ đại tông môn mỗi bên có một cái. Truyền tống trận này không trực tiếp dịch chuyển tu sĩ tới Hư Không Chi Hải mà truyền tống tới lối vào hộ trận, sau đó thông qua thương thuyền hoặc tổ đội mà rời khỏi Đạo giới. Cách thứ hai là vượt qua Tầm Hồ. Đừng thấy hồ này trông không lớn mà nhầm, xem như không có ngọc giản giới thiệu, Địch Cửu cũng đã từng nghe qua tiếng tăm của nó.
Đạo giới có vô số hải vực nhưng so với Tầm Hồ chẳng khác nào cát biển với trời xanh. Nơi có diện tích lớn nhất tại Đạo giới không phải đất liền, càng không phải hải vực, mà là Tầm Hồ. Sở dĩ có tên Tầm Hồ đều vì khi tiến vào nơi này, việc duy nhất tu sĩ có thể làm là tìm đường ra.
Bởi vì bốn phương tám hướng đều là nước hồ mênh mông, căn bản không thấy đất liền ở đâu cả.
Sau khi vào Tầm Hồ, khả năng lạc đường rất cao. Qua vô số năm, không biết bao nhiêu cường giả tiến vào Tầm Hồ, kết quả rời khỏi được nơi đó không có lấy một người.
Tầm Hồ còn một cái tên khác là Mê Thất Chi Hồ, ý chỉ chỉ có vào mà không có ra.
Nếu chọn cách đi qua Tầm Hồ liền có thể thấy được một tàn tích hộ trận khác của Đạo giới, nghe nói tới đây liền có thể rời khỏi Đạo giới, tiến vào Hư Không Chi Hải.
Trong ngọc giản nói Hư Không Chi Hải là nơi phi thường thần kỳ, bởi vì vùng biển này không tồn tại trên bất kỳ lục địa hoặc tinh lục nào, nó tồn tại trong hư không, Hư Không Chi Hải mênh mông vô tận, dù Tầm Hồ có lớn đến đâu đi nữa, nhét vào Hư Không Chi Hải cũng như muối bỏ biển mà thôi.
Ra khỏi Tầm Hồ sẽ tiến vào Hư Không Chi Hải, tới đây ngọc giản không nói thêm gì. Địch Cửu cũng không hỏi ai khác, hắn biết xem như toàn bộ Đạo giới, chỉ sợ cũng chẳng người nào biết.
Lúc này, Địch Cửu cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, muốn tới Hư Không Chi Hải chỉ có thể rời khỏi từ Tầm Hồ mà thôi. Việc dùng truyền tống trận của Ngũ đại tông môn đừng hòng nghĩ tới.
Nghe đồn dù cường giả tại Hư Không Chi Hải đông đảo vô cùng, xem như Hợp Đạo hiếm có tại Đạo giới cũng xuất hiện thường xuyên ở Hư Không Chi Hải. Nguyên nhân là vì biển Hư Không có quá nhiều bảo vật giúp tu sĩ tấn cấp. Thế nên danh ngạch đi tới Hư Không Chi Hải của Ngũ đại tông môn đều được tuyển chọn vô cùng gắt gao.
Huống chi, xem như người của Ngũ đại tông môn đi nữa, muốn tiến vào biển Hư Không cũng nguy hiểm vô cùng. Không phải truyền tống tới hộ trận ở biên giới Đạo giới là tới Hư Không Chi Hải. Truyền tống trận chỉ vẻn vẹn chuyển người tới biên giới mà thôi, làm sao rời khỏi Đạo giới mà tiến nhập biển Hư Không lại là chuyện khác.
...
Xem như Đại Hòa điện không phải nơi có thần linh khí nồng đậm nhất Đạo giới thì cũng là một trong những chỗ tu luyện tốt nhất nơi đây.
Mặc dù lãnh thổ Đạo giới rộng lớn vô biên nhưng nơi chân chính tốt cho việc tu luyện lại không nhiều. Xung quanh Đại Hòa điện có mấy phường thị san sát, thậm chí còn có đông đảo Đạo thành được dựng nên.
Có điều khoảng cách trăm dặm xung quanh Đại Hòa điện lại không có tí sinh khí nào, nguyên nhân là do Điện chủ Đại Hòa điện không thích ồn ào.
Địch Cửu tiến vào Đại Hòa điện vào hai ngày sau, hắn chuẩn bị hết thảy đồ vật cần thiết, sau đó bỏ ra đạo giới, dùng qua mấy Truyền tống trận mới vào được Đạo thành gần nhất Đại Hòa điện, tiếp theo dùng Quy Tắc Độn đi tới bên ngoài Đại Hòa điện.
Thấy Đại Hòa điện, trong lòng Địch Cửu không ngừng hâm mộ. Hắn còn đứng xa xa bên ngoài hộ trận sơn môn mà đã cảm nhận được thần linh khí nồng đậm cực hạn tại nơi này.
Toàn bộ Đại Hòa điện cứ như được xây dựng trên mây, dù dùng Đạo Đồng hắn chỉ miễn cưỡng nhìn được một ít đỉnh lầu ẩn hiện trong sương mù Thần Linh nồng đậm mà thôi.
Vì tự mình tu luyện Quy Tắc Đạo nên Địch Cửu có thể cảm nhận được quy tắc thiên địa nơi đây rõ ràng hơn hẳn những nơi khác, thậm chí Diễn Nhất Đạo Tông cũng chẳng cách nào so sánh được.
Địch Cửu khẳng định, Khương Đại đã cài cắm bảo vật đỉnh cấp ngay dưới nhà mình.
Bảo vật trong túi người khác có thể không nhiều nhưng Khương Đại thì khác, ông ta chẳng thiếu. Không nói Khương Đại đặt Tiên Linh Mạch ở Đại Hòa điện khiến hắn líu lưỡi, mà Ngũ Phương Trận Kỳ kia càng là bảo vật Tiên Thiên, vậy mà ông ta cũng bỏ ra được.
Nếu khôi lỗi Khương Đại bố trí tại tứ đại Tiên Vực không bị Địch Cửu xử lý, hẳn trên thân ông ta còn nhiều bảo vật hơn. Như Tứ Phương Thần Đỉnh trấn áp Tứ Phương tiên lục chẳng hạn, hơn nữa còn có Lôi Đình Châu của Lôi Đình tiên lục cùng vô số các loại bảo vật khác.
Nếu nơi này thật sự có bảo vật đỉnh cấp, Địch Cửu quyết định sẽ hủy đi Đại Hòa điện trước rồi đoạt luôn.
Địch Cửu đứng tại chỗ đánh giá một chút, cuộc chiến giữa Khương Đại và Quảng Tịnh Thánh môn hẳn không kết thúc nhanh như thế. Nếu Khương Đại thắng, ông ta khẳng định sẽ vơ vét một phen từ kẻ chiến bại.
Quảng Tịnh Thánh Môn là một trong Ngũ đại Tông môn, thực lực mạnh mẽ, dựa trên đạo lý hẳn không thua mới đúng. Nếu Quảng Tịnh Thánh Môn thắng, tất nhiên Khương Đại sẽ tìm chỗ an toàn nhất trị thương, không thể trở về Đại Hòa điện nhanh được.
Nếu thụ thương mà Khương Đại còn quay về Đại Hòa điện chữa thì đúng là chết chắc. Có điều Địch Cửu không tin Quảng Tịnh Thánh Môn sẽ dễ chịu như vậy, Khương Đại khiêu khích tới cửa, ông ta bị thương liền cho phép rời đi mà không tới thẳng hang ổ ông ta đòi nợ. Dễ tính như vậy mà bước được vào hàng ngũ Ngũ đại Tông môn thì Địch Cửu chỉ biết cười trừ mà thôi.
Vì phòng ngừa vạn nhất, Địch Cửu di chuyển tới khoảng cách mấy triệu dặm bên ngoài Đại Hòa điện, sau đó bố trí một truyền tống trận. Truyền tống trận này là thông qua truyền tống phù để kích phát, có điều Địch Cửu không biết luyện chế độn phù đỉnh cấp, chỉ có thể thông qua truyền tống trận, chạy khỏi phạm vi Đại Hòa điện rồi tính tiếp.
Bố trí xong xuôi, Địch Cửu quan sát địa hình bốn phía bên ngoài Đại Hòa điện, cũng cẩn thận quan sát hộ trận Đại Hòa điện một phen, Địch Cửu quyết định nhờ vào Ngũ Phương Kỳ để bố trí một Bạo Liệt trận tâm cấp sáu, sau đó bố trí một đống Bạo Liệt Trận, tạo thành một liên hoàn bạo liệt trận.
Trên người Địch Cửu có rất nhiều đồ tốt, không lo không đủ tạo dựng Bạo Liệt Trận cấp cao.
Hộ trận Đại Hòa điện là thần trận cấp năm, với loại thần trận này, tuy tốn rất nhiều thời gian nhưng nếu muốn, Địch Cửu vẫn bố trí được. Vì thế hắn nương nhờ Tố Sắc Vân Giới Kỳ, nhẹ nhàng tiến vào bên trong hộ trận.
Thấy đồ vật bên trong Đại Hòa điện, trong lòng Địch Cửu càng thêm hâm mộ sự giàu có của Khương Đại. Xung quanh đại điện là Tụ Nguyên Thần Thụ, thần linh vật cấp bốn. Toàn bộ Quảng trường của Đại Hòa điện tràn ngập Thanh Cương Ngọc cấp ba xếp thành hình thần tài, thậm chí hắn còn thấy hai gốc Đạo Quả Thụ bên ngoài đại điện nữa.
Nếu không vì lo sợ sẽ kinh động tới tu sĩ bên trong Đại Hòa điện, Địch Cửu thật muốn bứng hai gốc cây ấy lên rồi chạy luôn. Có điều Địch Cửu dứt khoát từ bỏ Đạo Quả Thụ, hắn không tin bản thân có thể thần không biết quỷ không hay đào hai gốc cây đó đi mà không bị phát hiện.
Trong hộ trận của Đại Hòa điện, Địch Cửu mất trọn vẹn một ngày để bố trí Bạo Liệt trận tâm cấp sáu đỉnh phong, đồng thời cắm bốn mai Ngũ phương kỳ vào đó. Ngũ Phương Kỳ là bảo vật Tiên Thiên, Địch Cửu căn bản không lo nó bị Bạo Liệt Trận đánh nát. Nếu thật sự đánh nát, vậy Ngũ Phương Kỳ cũng chẳng phải thứ gì lợi hại.
Sau khi bố trí xong, Địch Cửu lại tạo dựng một Bạo Liệt Trận tại trận cơ của hộ trận.
Chỗ tuyệt nhất của Quy Tắc Đạo là có thể dung nhập thiên địa quy tắc của mình vào mọi thứ. Dù bố trí đại trận ở những chỗ nhạy cảm như này vẫn không ai phát hiện ra được.
Có thể thấy, Khương Đại không giao đại trận cho bất kỳ thủ hạ nào, đoán chừng hắn không nguyện ý để người khác khống chế hộ trận của mình. Bằng không mà nói, xem như Địch Cửu có tu luyện Quy Tắc Đạo thì cũng vô pháp tránh né được đông đảo tu sĩ nơi đây.
Bạo liệt trận vừa được bố trí chỉ là khai vị mà thôi, sau khi rời khỏi Đại Hòa điện, Địch Cửu điên cuồng khắc họa trận kỳ pháp tắc xung quanh. Trừ việc đó ra, hắn còn không ngừng vung ra trận kỳ thực chất. Mục đích duy nhất là muốn san bằng Đại Hòa điện.
Liên tiếp hai ngày, Địch Cửu đã bố trí hơn trăm Bạo Liệt trận cấp bốn. Nếu không phải lo Khương Đại đột ngột trở về, Địch Cửu sẽ bố trí Bạo Liệt Trận thêm một ngày nữa.
Bất quá nhiêu đây hẳn đã đủ rồi, hơn trăm Bạo Liệt Trận đã tạo thành một cực đại liên hoàn trận pháp, một khi bị kích phát còn thần trận cấp sau trọng yếu nữa. Một khi thứ này nổ tung, Địch Cửu cũng không biết tràng cảnh sẽ thế nào.