Lấy thân phận tu sĩ Hóa Đạo, Địch Cửu dễ dàng rời khỏi Hạo Hãn Đại Khư, trở về Thanh Ly Thánh Đạo thành. Vừa về đến thành, Địch Cửu liền dịch dung thành một văn sĩ khác.
Thanh Ly Thánh Đạo thành vẫn vô cùng náo nhiệt, có rất nhiều truyền tống trận thông đến đủ mọi địa phương. Địch Cửu muốn hỏi thăm về Khương Đại, cho nên dứt khoát đi tới đệ nhất tức lâu Thanh Ly Thánh Đạo thành, Vạn Tu tức lâu.
Địch Cửu đã chuẩn bị tốt, nếu Khương Đại một mực nấp trong hang ổ, hắn sẽ từ bỏ dự định trút giận. Bất quá hắn khẳng định Khương Đại sẽ không làm thế, nhìn lệnh truy nã lưu lại trong thành là biết, người đứng đầu trong danh sách bị truy nã chính là Địch Cửu.
Khương Đại đang truy nã Địch Cửu, thậm chí còn phái người trông chừng cửa vào Hạo Hãn Đại Khư, như vậy ông ta tuyệt đối không núp trong hang ổ của mình.
...
Khương Đại quả thật không có mặt trong Đại Hòa điện, ông ta đang đi tới Quảng Tịnh Thánh Môn.
Lúc đầu Khương Đại dự định một khi tu vi chưa đột phá, vậy thì không cần đến trêu chọc bọn họ làm gì. Thế nhưng sau nhiều năm nghiên cứu bùn đất ở chỗ Hỗn Độn chi khí kia, Khương Đại phát hiện nơi đó từng sinh trưởng đủ loại đạo quả. Dù đã qua mấy trăm năm, số bùn đất này vẫn ẩn chứa đạo vận như có như không.
Địch Cửu và Ngu Thiển Hề cùng tổ đội tiến vào Hạo Hãn Đại Khư, nếu Địch Cửu đạt được đạo quả, vậy Ngu Thiển Hề hiển nhiên cũng có.
Những thứ khác còn có thể bỏ qua, nhưng bảo vật như đạo quả, ngay cả Khương Đại cũng chẳng có được mấy. Nếu hiện tại có đạo quả đỉnh cấp, nói không chừng ông ta có thể nhờ đó để bước vào Hợp Đạo. Lui một bước mà nói, xem như không thể Hợp Đạo, nửa bước Hợp Đạo cũng rất tốt.
- Khương Đại của Đại Hòa điện, đến đây bái phỏng Quảng Tịnh Thánh Môn.
Đứng tại lối vào Quảng Tịnh Thánh Môn đại trận, Khương Đại cao giọng hô lên.
Câu bái phỏng Quảng Tịnh Thánh Môn vừa dứt, truyền tin châu liền nhanh chóng phát sáng lên. Viên truyền tin châu này chỉ có một tác dụng duy nhất, chính là truyền đến tin tức của Địch Cửu.
Quảng Tịnh Thánh Môn nghe được Khương Đại lần nữa đến, gần như tất cả cường giả Hỗn Nguyên và Đạo Nguyên viên mãn đều xuất quan ra gặp tên cuồng nhân Khương Đại này.
Tin tức trên truyền tin châu khiến Khương Đại hơi rung động, Huyết Hà Đạo Tông Phí Vô Cảnh cũng đang len lén tìm kiếm Địch Cửu. Nguyên nhân là vì hắn trọng thương Phí Vô Thiên, nhi tử của Phí Vô Cảnh.
Địch Cửu hẳn mới chỉ là Dục Đạo mà thôi, tu sĩ Dục Đạo có thể trọng thương Phí Vô Thiên sao? Theo Khương Đại biết, Phí Vô Thiên là cường giả Đạo Nguyên.
Khương Đại lập tức hiểu tin tức của mình dường như có chỗ sai lầm, Địch Cửu chẳng những là nhân vật cường hãn trong số tu sĩ Dục Đạo cảnh, mà thậm chí còn có thực lực đủ để đối kháng với Phí Vô Thiên.
Một lát sau, lại thêm một tin tức truyền đến. Địch Cửu dịch dung thành tán tu tham gia Bách Dạ Khí Các đạo dịch hội, kết quả hắn lấy ra lượng lớn Thần Nguyên Đan trao đổi vật liệu tấn cấp hỏa diễm đỉnh cao, chính là Hồng Mông chi khí Hỏa thuộc tính.
Bởi vì Địch Cửu ra tay xa xỉ, dẫn đến Phí Vô Thiên để mắt tới. Sau khi hắn rời đi, Phí Vô Thiên lập tức đuổi theo. Kết quả trong quá trình đuổi giết, Địch Cửu đánh trọng thương Phí Vô Thiên. Tuy thực lực hắn có mạnh nhưng hẳn là không đến mức có thể lấy tu vi Dục Đạo cảnh cứng đối cứng với Đạo Nguyên cảnh, khả năng duy nhất chính là Địch Cửu bố trí Khốn Sát Trận, mượn nhờ Khốn Sát Trận mới có thể đánh trọng thương Phí Vô Thiên.
Nếu Địch Cửu thật sự có thực lực đối kháng Phí Vô Thiên...
Trong lòng Khương Đại trầm xuống, vậy chẳng khác nào nói Địch Cửu có khả năng giết chết tên Hóa Đạo canh gác ở Hạo Hãn Đại Khư kia.
Mặc dù Khương Đại tin tưởng Địch Cửu không cách nào thông qua Hạo Hãn Đại Khư tầng thứ hai, tầng thứ nhất mà không bị Giám Sát Trận nhìn thấy, thế nhưng vạn nhất thì sao? Vạn nhất Địch Cửu thật sự tránh được?
Hơn nữa loại tiền lệ này không phải không có, Địch Cửu đã tránh thoát mấy lần truy sát, có thể thấy được Khương Đại không phải chưa từng đánh giá thấp Địch Cửu. Huống hồ Địch Cửu có thể mượn nhờ trận pháp khiến Phí Vô Thiên trọng thương, như vậy nói rõ Trận Đạo của hắn có lẽ không yếu như Khương Đại đã nghĩ...
Tuy nói một tu sĩ mới vừa tiến vào Đạo giới, muốn lấy được thành tựu Trận Đạo chỉ sợ mất mấy vạn năm còn chưa được. Nhưng Khương Đại không muốn mạo hiểm, lỡ đâu để Địch Cửu đào tẩu, vậy muốn bắt được hắn quả thật là vô cùng khó khăn.
Không được, nhất định phải ngay lập tức đến Hạo Hãn Đại Khư.
Khương Đại vừa mới nghĩ đến đây, cường giả Hỗn Nguyên của Quảng Tịnh Thánh Môn đã chắn trước mặt ông ta. Môn chủ Nguyên Huệ cao giọng hỏi:
- Không biết Khương điện chủ lần nữa đến Quảng Tịnh Thánh Môn ta là có chuyện gì?
Tuy Khương Đại đang vội vàng muốn đi Hạo Hãn Đại Khư, nhưng ông ta vẫn lịch sự đáp:
- Nguyên Huệ tông chủ, ta nghe nói Ngu tiên tử tại Hạo Hãn Đại Khư đạt được đạo quả, cho nên muốn mượn dùng một chút.
Nguyên Huệ chau mày, đại bộ phận đạo quả đó đều đã lưu lại tông môn, chỉ là Khương Đại làm sao biết được chuyện này?
Bất luận Khương Đại biết được bằng cách nào, Nguyên Huệ lập tức trả lời:
- Thiển Hề đạt được đạo quả là chuyện của nàng, không có quan hệ tới tông môn, hơn nữa hiện tại Thiển Hề không có ở đây. Lại nói dù Thiển Hề thật sự đạt được đạo quả, vậy hẳn là cũng chẳng liên quan đến Khương điện chủ, nếu Khương điện chủ không còn chuyện gì khác, thì mời đi cho.
Nguyên Huệ vừa dứt lời, Khương Đại liền biết Ngu Thiển Hề đích thật là lấy được đạo quả, ông ta vui vẻ nói:
- Ngu tiên tử lấy được đạo quả vốn chính là đồ của ta để trong Hạo Hãn Đại Khư, nếu hôm nay Quảng Tịnh Thánh Môn không trả lại đạo quả, vậy đừng trách Khương mỗ không khách khí.
Khương Đại cho rằng mình không hề nói xằng bậy, nếu không phải Địch Cửu dùng Ngũ Phương Kỳ, vậy bọn chúng tuyệt đối không thể mở được Đạo Quả Viên.
Mà Ngũ Phương Kỳ vốn là đồ vật do ông ta lưu lại Tiên giới, bây giờ bị Địch Cửu cướp đi, vậy đồng nghĩa với Địch Cửu cướp đi đại đạo cơ duyên của ông ta.
- Ha ha ha...
Thanh âm cười to từ sâu trong Quảng Tịnh Thánh Môn truyền đến, theo đó là một thân ảnh màu xám xuất hiện, đây là đạo cô dáng người hơi thấp. Khi đạo cô vừa xuất hiện, thiên địa không gian chung quanh dường như dung hợp lại làm một với bà.
Đạo cô áo xám lạnh lùng nhìn chằm chằm Khương Đại:
- Nếu Khương điện chủ cho rằng có thể ăn chắc Quảng Tịnh Thánh Môn, vậy để ta đến xem Khương điện chủ có bao nhiêu cân lượng. Từ khi lập phái đến nay, Quảng Tịnh Thánh Môn ta chưa từng bị kẻ nào áp chế.
Vừa dứt lời, một mảng thất thải kiếm mang đã cuốn về phía Khương Đại.
Toàn thân Khương Đại rét run, Quảng Tịnh Thánh Môn thế mà thật sự có cường giả Hợp Đạo, người có thể phóng ra loại lĩnh vực cuồng bạo áp chế chân nguyên này không phải cường giả Hợp Đạo thì là gì?
Ngay cả Nguyên Huệ cũng vô cùng khiếp sợ không thôi, Dịch Cẩn - cường giả Hợp Đạo duy nhất của Quảng Tịnh Thánh Môn sớm đã lâm vào tình cảnh dầu hết đèn tắt, sao có thể bình yên vô sự xuất quan?
...
Địch Cửu vừa đi vào Vạn Tu tức lâu, chợt nghe được tiếng nghị luận về hắn. Rất nhiều người đều đang phân tích, Khương Đại tại sao muốn truy nã Địch Cửu.
Có người nói Địch Cửu là Đan sư cực kỳ trẻ tuổi, Khương Đại muốn Địch Cửu đến Đại Hòa điện, sau đó sẽ bồi dưỡng hắn luyện đan. Lại có người nói, Địch Cửu tranh đoạt đạo lữ với Khương Đại, thật sự là tự tìm đường chết.
Địch Cửu đi đến một cái bàn lớn, dùng ngữ khí kinh ngạc hỏi tên tu sĩ Tố Đạo đang lớn tiếng bảo Địch Cửu tìm đường chết:
- Vị đạo hữu này, Địch Cửu kia nghe nói mới chỉ có tu vi Tố Đạo, hắn đắc tội Khương điện chủ, đây chẳng phải là muốn tự sát sao?
- Đích thật là muốn tự sát, dù có đường để đi thì hắn cũng đi không được.
Tu sĩ Tố Đạo chưa kịp trả lời, một lão giả bên cạnh đã lên tiếng trước.
- Hẳn là không có đường, tính trên toàn bộ Đạo giới, hắn có thể trốn đến chỗ nào?
Địch Cửu lắc đầu, bắt đầu dung nhập vào câu chuyện.
Lão giả từ tốn đáp:
- Hắn còn có thể đi Hư Không Chi Hải.
- Hư Không Chi Hải là địa phương ở đâu?
Địch Cửu thầm kinh hỉ, hắn chỉ định nghe ngóng Khương Đại có còn trong hang ổ hay không, chẳng ngờ lại đạt được niềm vui ngoài ý muốn. Nếu Hư Không Chi Hải không có vấn đề, vậy hắn quyết định sẽ đến đó.
Lão giả đang định trả lời, bỗng nhiên một tu sĩ trẻ tuổi vọt vào, khuôn mặt kích động đến mức đỏ bừng, kêu lên:
- Khương Đại điện chủ khiêu khích Quảng Tịnh Thánh Môn, nghe nói hai bên đánh đến thiên hôn địa ám, có ai muốn cùng ta đi xem hay không?
Địch Cửu đột nhiên ngây dại, Khương Đại thế mà dám đánh tới Quảng Tịnh Thánh Môn thật sao?