- Hạo Hãn Đại Khư có năm tầng, các loại quy tắc khoáng thạch trong đó đều là những loại vật liệu vô cùng giá trị. Càng đi vào sâu, giá trị càng lớn, đồng thời nguy hiểm cũng tăng lên vài phần. Nghe đồn từ khi Hạo Hãn Đại Khư bị phát hiện cho đến bây giờ vẫn chưa có ai tiến vào tầng thứ tư mà còn có thể đi ra, chỉ tính số người còn sống rời khỏi tầng thứ ba đã hiếm như phượng mao lân giác.
Trong Hạo Hãn Đại Khư, quy tắc khoáng thạch rất đáng tiền, nhất là mảnh vỡ pháp tắc. Một khi pháp tắc ngưng tụ thành mảnh vỡ thì sẽ chẳng cách nào đánh giá giá trị. Bất quá mảnh vỡ pháp tắc tại tầng đầu tiên là ít nhất, cơ hồ không có, tuyệt đại đa số mảnh vỡ pháp tắc hiện giờ đều được tìm thấy tại tầng thứ hai...
Sau khi nhìn kỹ càng viên ngọc giản giới thiệu vắn tắt Hạo Hãn Đại Khư, Địch Cửu mới đi ra đại điện. Hắn tới đây không phải vì tu luyện thần thông, cũng không phải vì mảnh vỡ pháp tắc hay quy tắc khoáng thạch. Mục đích hắn tới đây chỉ có một, đó chính là Tố Đạo.
Xuất phát từ đại điện, mất thời gian nửa nén hương, Địch Cửu mới nhìn thấy một đại trận khổng lồ ở cửa vào. Mới chỉ đứng ở đây mà hắn đã cảm nhận được khí tức thiên địa quy tắc vô cùng mênh mông, phải biết vị trí này còn chưa thể xem như chân chính tiến vào tầng đầu tiên Hạo Hãn Đại Khư. Hạo Hãn Đại Khư đích thật danh bất hư truyền.
Bốn tu sĩ tổ đội đứng sau lưng Địch Cửu, khi trông thấy một mình hắn bước qua cửa vào, tiến nhập Hạo Hãn Đại Khư, cả bốn đồng thời sợ ngây người.
- Gia hỏa này bị điên à? Dám một mình tiến vào trong đó sao?
- Hẳn là người mới tới, quy tắc ba động không rõ ràng, sát khí cũng không nồng.
Bốn người đều lắc đầu, không thèm để ý tới Địch Cửu nữa. Gia hỏa mới tới lại còn dám đơn độc tiến vào Hạo Hãn Đại Khư, kết quả hiển nhiên là chịu chết 100%, chưa từng có ngoại lệ. Có lẽ rất nhiều ngày sau, bọn họ có thể lần nữa trông thấy Địch Cửu, bất quá lúc đó e rằng hắn đã trở thành Ngũ Hành thú mất đi linh trí rồi.
...
Vừa tiến vào Hạo Hãn Đại Khư, khí tức thiên địa quy tắc cuồng bạo bao trùm tới, Địch Cửu vốn tu luyện quy tắc công pháp thế nhưng nhất thời lại không kịp thích ứng.
Hắn vội vã điều chỉnh quy tắc chu thiên, rất nhanh, hắn liền phát hiện, quy tắc ở đây không phải mất đi, mà là vỡ vụn. Các loại quy tắc thiên địa đều có, thế nhưng đều không hoàn chỉnh. Ở loại địa phương này, trừ hắn ra, chỉ sợ không có bất kỳ tu sĩ nào khác có thể tu luyện.
Địch Cửu vừa hướng vào sâu trong Hạo Hãn Đại Khư, vừa cảm thụ các loại mảnh vỡ quy tắc tại đây, sau đó liên tục sửa đổi quy tắc chu thiên của bản thân.
Từng đợt thú rống liên tục truyền đến từ phía xa, Địch Cửu làm như không nghe thấy, chỉ lo tập trung thôi diễn quy tắc đại đạo của chính mình.
Bỗng nhiên, một đạo sát cơ đột nhiên bao trùm tới, Địch Cửu giơ tay, Thiên Sa Đao lập tức hóa thành đao mang bổ ra ngoài.
- Phốc!
Một mảng lớn huyết vụ màu vàng xám phun ra, một cỗ thi thể Yêu thú liền rơi xuống mặt đất.
Địch Cửu ngừng lại, Yêu thú này thoạt nhìn giống chó cảnh, không hề có nửa điểm đặc biệt. Tuy nhiên trong khí tức của nó lại ẩn chứa một chút khí tức thiên địa pháp tắc tàn phá.
Xem ra đây chính là Ngũ Hành thú, Địch Cửu chẳng thèm bận tâm đến cỗ thi thể đó, bởi vì nó chẳng có chút giá trị nào với hắn.
Sau khi đặt Thiên Sa Đao ra sau lưng lại, Địch Cửu bèn tiếp tục thôi diễn quy tắc đại đạo của mình.
Xoạt xoạt xoạt! Tiếng bước chân hỗn loạt truyền đến, Địch Cửu lần nữa ngừng lại, sau một khắc, trong thần niệm của hắn xuất hiện chí ít trên trăm con Ngũ Hành thú.
Hình dạng đám Ngũ Hành thú này rất khác biệt, có con giống như hắn vừa giết, lại có cả Độc Giác Báo, Tam Túc Ô, …
Lần này Địch Cửu thấy rõ, đám Ngũ Hành thú ấy mang theo pháp tắc khí tức không giống nhau. Có Thủy thuộc tính, Mộc thuộc tính, Thổ thuộc tính,...
Địch Cửu lại tế ra Thiên Sa Đao, đồng thời phác hoạ pháp tắc trận kỳ ở chung quanh. Đối mặt với nhiều Ngũ Hành thú như vậy, nếu không nhờ Khốn Sát Trận hỗ trợ, vậy hắn chỉ có thể chạy trốn.
Bởi vì khắp nơi tràn ngập mảnh vỡ quy tắc thiên địa, cho nên tốc độ phác họa pháp tắc trận kỳ của Địch Cửu nhanh chóng hơn bình thường rất nhiều. Trong khoảng thời gian ngắn, hắn đã tạo ra một mảng lớn pháp tắc trận kỳ, đồng thời ngưng tụ thành một cái Phòng Ngự đại trận khổng lồ.
Không đợi Địch Cửu tiếp tục ngưng tụ ra một cái Giảo Sát Trận, hơn trăm con Ngũ Hành thú đã nhảy ập tới.
Thiên Sa Đao chưa kịp hình thành thần thông, Địch Cửu chợt cảm nhận được thiên địa quy tắc chung quanh trở nên càng thêm hỗn loạn. Nếu không có quy tắc chu thiên, Địch Cửu sợ rằng Đao Đạo thần thông của mình khó mà hình thành.
Màn trời mấy ngàn trượng quét ngang ra ngoài, toàn bộ không gian đều bị Thiên Mạc Đao bao trùm trong chớp mắt.
Trên ngọc giản giới thiệu vắn tắt có nói, đại đa số Ngũ Hành thú ở tầng thứ nhất đều không có linh trí. Địch Cửu tin tưởng Phòng Ngự Trận cộng thêm Thiên Mạc Đao của mình khẳng định có thể giết được một số lượng lớn.
Tuy nhiên màn trời vừa mới hình thành đột nhiên bắt đầu sụp đổ.
Địch Cửu vốn tu luyện quy tắc đại đạo, hơn nữa trong Đao Đạo thần thông còn có cả Liệt Tắc Đao. Hiện giờ màn trời tan vỡ khiến Địch Cửu vô cùng khiếp sợ.
Đám Ngũ Hành thú đó không ngờ lại có thể xé rách quy tắc Thiên Mạc Đao thần thông khiến nó vỡ vụn, quả thực giống như Liệt Tắc thần thông của hắn.
Khó trách rất nhiều tu sĩ phải vẫn lạc tại đây, Địch Cửu khẳng định nếu hắn không tu luyện quy tắc đại đạo, vậy lúc này hắn chỉ còn một con đường để lựa chọn, đó chính là mau chóng tẩu thoát.
Thậm chí nếu Thần Niệm Độn của hắn luyện không tới nơi tới chốn, hoặc là bị Ngũ Hành thú vây quanh, vậy hắn có muốn trốn cũng trốn không thoát, chỉ có thể lựa chọn liều một phen, sau đó vô tức vô thanh chết đi.
Bất quá hiện tại Thiên Mạc Đao sắp tan rã kia chỉ run động một cái, sau đó lại lần nữa ngưng tụ, màn trời quét ngang ra ngoài, huyết vụ đủ màu sắc lập tức tuôn ra đầy trời.
Vẻn vẹn một đao, Địch Cửu đã gặt đi sinh mệnh của mười mấy con Ngũ Hành thú.
Tựa hồ cảm nhận được Địch Cửu cường đại, đám Ngũ Hành thú còn lại gào thét càng thêm điên cuồng, sau đó liều mạng nhào về phía hắn.
Địch Cửu đang trốn ở sinh môn Phòng Ngự Trận mà cũng bị loại khí thế này gây áp chế, hắn cưỡng ép thiêu đốt tinh huyết, tránh thoát áp chế, Thiên Sa Đao lại lần nữa hóa thành một đạo đao văn vặn vẹo.
Đây là đao thứ hai Liệt Văn Đao, từ khi Đao Đạo hình thành, có được Liệt Tắc cùng Quá Khích Đao, Địch Cửu cực ít dùng đến Liệt Văn Đao, nhưng lần này hắn đã phải thi triển ra.
Đao văn Liệt Văn Đao vừa mới ngưng tụ chợt có xu thế tán loạn, Địch Cửu cảm nhận được rõ ràng Liệt Văn Đao thần thông pháp tắc bắt đầu bị vỡ.
Do đã có kinh nghiệm từ trước nên Thiên Sa Đao nhanh chóng lắc một cái, Liệt Văn Đao sắp tán loạn kia lại được ngưng tụ, phô thiên cái địa cuốn về phía bầy Ngũ Hành thú.
Thêm mấy chục con Ngũ Hành thú bị Liệt Văn Đao chém giết, thiên địa quy tắc càng lúc càng hỗn loạn. Mặc dù mới thi triển vẻn vẹn hai đao, thế nhưng bọn Ngũ Hành thú này thật sự quá mạnh, Địch Cửu cảm giác nguyên lực của mình hơi thiếu, liền nuốt vào hai viên đan dược, thế nhưng hắn còn chưa kịp tế ra đao thứ ba, Pháp Tắc Phòng Ngự đại trận đã phát ra tiếng răng rắc.
Sau một khắc, bảy, tám con Ngũ Hành thú liền nhào về phía Địch Cửu.
Hiện tại trước mặt Địch Cửu không còn bất kỳ công cụ phòng ngự nào, hắn chẳng còn thời gian suy nghĩ, chỉ có thể điên cuồng vung Thiên Sa Đao chém xuống, đồng thời cố sức đấm ra một quyền.
- Phốc phốc phốc!
Liên tục có Ngũ Hành thú bị hắn chém chết, thậm chí trong đó còn có hai con bị một quyền Phong Loan Tụ đánh cho nát bấy, thi thể lẫn lộn vào nhau.
Vì không có Phòng Ngự Trận, bả vai Địch Cửu bị một con Ngũ Hành thú xé đi một mảng lớn, thủy tiễn từ một con khác xuyên thẳng từ trước ngực hắn ra tận sau lưng.
Địch Cửu bay ra ngoài, ngã ngồi trên mặt đất, không kiềm được mà hộc máu.
Địch Cửu đột nhiên cảm giác không đúng, một loại pháp tắc khí tức không biết tên đang tàn phá bừa bãi trong cơ thể hắn, hơn nữa nó còn đang dung hợp với quy tắc chu thiên, nhanh chóng dung nhập kinh mạch, sau đó thẩm thấu tới thức hải.
Đến lúc thần trí bắt đầu mơ hồ, Địch Cửu giật mình, lập tức hiểu chuyện gì xảy ra, đây nhất định là Ngũ Hành thú độc. Một khi trúng loại độc này mà không có cách nào loại trừ, vậy kết quả của hắn sẽ là bị đồng hóa trở thành một con Ngũ Hành thú mới.
-