Thế giới thứ chín

Chương 549




Tuy chưa biết người nọ có phải là Tú Kỳ hay không, nhưng Địch Cửu hiểu, hắn hiện tại không có cơ hội ra ngoài chứng thực, thậm chí ở trong đây chứng thực cũng không được.

Địch Cửu quét thần niệm vào Trùng Động đen kịt, Trùng Động này mặc dù nguy hiểm, bất quá hắn có Thần Niệm Độn, hẳn là chưa đến mức mất mạng.

Lần này nhất định phải tiến vào Trùng Động kiểm tra một phen, bằng không thì hắn chẳng còn tâm tình nào để tiếp tục công việc.

Về phần Ni Loan, Địch Cửu liếc qua một chút. Trước khi vào Trùng Động, nhất định phải xử lý gã. Lúc này Ni Loan đang chọn vị trí, tự nhiên không biết ở trong mắt Địch Cửu, gã đã là một người chết. Gã hững hờ lựa chọn xong một vị trí trung gian, vừa đạt mục đích thí luyện, vừa không gặp quá nhiều nguy hiểm.

Địch Cửu sớm đã khắc hoạ pháp tắc trận kỳ ở bên cạnh Ni Loan, người khác không có cách nào vô thanh vô tức xử lý gã, thế nhưng Địch Cửu lại có thể.

Đợt côn trùng tới bao nhiêu bị giết bấy nhiêu. Tiếp đó, Địch Cửu đợi chừng gần hai canh giờ mới trông thấy phô thiên cái địa côn trùng bao trùm tới.

Một đợt côn trùng này chắc chắn nhiều hơn so với những đợt trước, bất quá Địch Cửu rất rõ ràng, đây vẫn không tính là trùng triều. Bởi vì ở phía xa xôi còn chưa có tình trạng côn trùng liên tục vọt tới.

Mục Tiệp đã sớm đứng ở bên cạnh Ni Loan, đồng thời dặn dò những người còn lại chú ý bảo hộ gã. Ni Loan dù chỉ là phó hội chủ thương hội, thế nhưng gã không phải là người mà bọn họ có thể đắc tội. Vạn nhất Ni Loan xảy ra chuyện, Mục Tiệp khẳng định nàng sẽ trốn không thoát khỏi trách nhiệm.

- Oanh!

Mảng lớn côn trùng ập tới, Địch Cửu vung đao tiếp tục chém giết. Côn trùng cảm thấy phía bên Địch Cửu không phải chỗ dễ đột phá, liền nhao nhao phóng tới chính giữa.

Thấy Trác Vô Gia ứng phó vài đầu côn trùng không có vấn đề gì, Địch Cửu chú ý quan sát Ni Loan đang hưng phấn chém giết côn trùng, hắn liền khống chế pháp tắc trận kỳ, bố trí một cái Khiên Xả Trận.

Ni Loan đang đại chiến cùng một đầu yêu trùng, bỗng nhiên cảm giác được một cỗ đại lực lượng cường kéo bản thân về phía Trùng Động.

Ni Loan kinh sợ, gã không chút do dự muốn tế ra phù lục, chỉ là còn không chưa kịp hành động, một cước đột ngột xuất hiện tại hậu tâm của gã...

Thế nhưng phía sau lưng mình vốn không có người… Ni Loan chỉ kịp nghi ngờ liền bị một cước này đạp vào trong Trùng Động.

Địch Cửu thầm nhẹ nhàng thở phào, hắn biết vẻn vẹn bằng vào pháp tắc trận kỳ mà muốn đẩy Ni Loan vào Trùng Động thì rất khó khăn, cho nên hiện tại hắn bồi thêm Đại Cước Ấn, quả nhiên một cước liền thành công.

Khoảng cách giữa hắn và Ni Loan cách xa nhau hơn trăm trượng, giữa bọn họ có đến vài trăm người, chắc chắn chẳng ai nghĩ tới Ni Loan là do hắn đạp vào Trùng Động.

Trừ phi người kia cũng tinh thông Không Gian Pháp Tắc thì mới có thể khám phá không gian quỹ tích của Đại Cước Ấn.

- A...

Mục Tiệp trông thấy Ni Loan đột ngột vọt vào Trùng Động thì sợ hãi kêu lên. Ni Loan đến thí luyện đã không phải lần một lần hai, bây giờ ngay trước mắt của nàng, gã bị côn trùng kéo vào Trùng Động, nàng nhất định phải chịu trách nhiệm.

Ni Loan thì cũng thôi, thế nhưng Thiên Nguyên thương hội lại không phải loại người dễ nói chuyện. Ở trước mặt Thiên Nguyên thương hội, nàng còn không bằng cả sâu kiến.

Xong rồi! Trong lòng Mục Tiệp vừa mới thoáng hiện qua ý nghĩ này, chợt nghe thanh âm vội vàng của Địch Cửu truyền đến:

- A, Ni hội chủ bị côn trùng kéo vào Trùng Động, ta đi cứu người...

Tiếp đó, Mục Tiệp nhìn thấy Địch Cửu xông lại, đưa tay chộp về phía phương vị Ni Loan biến mất, sau một khắc, nương theo một tiếng kinh hô, Địch Cửu cũng bị côn trùng quấn vào trong Trùng Động.

Mục Tiệp thở dài, nàng không nghĩ tới tên tu sĩ mới tới này nhiệt tình như vậy. Bất quá nàng rất nhanh liền phản ứng, nghiêm nghị hô lên:

- Mọi người toàn lực xuất thủ, trước hết giết sạch đám côn trùng này, có lẽ Ni hội chủ còn chưa bị cuốn vào chỗ sâu...

Hiện tại côn trùng càng ngày càng nhiều, có vài đầu đã vượt qua phòng tuyến, nếu không phải phía sau có hộ trận ngăn trở thì lần thủ hộ này đã thất bại rồi.

Trác Vô Gia cũng không nghĩ đến Địch Cửu sẽ đi cứu Ni Loan, bất quá y rất nhanh liền kịp phản ứng, Địch Cửu tuyệt đối sẽ không đi cứu Ni Loan, tuy thời gian hai người quen biết không phải rất dài, thế nhưng y lại khá hiểu rõ tính cách Địch Cửu. Người như hắn há có thể bất chấp nguy hiểm tính mạng để cứu loại rác rưởi như gã gia hỏa kia.

Nếu vậy, chẳng lẽ sự thật là Địch Cửu chủ động tiến vào Trùng Động, điều đó không thể nào, dù hắn có nghĩ quẩn thì cũng không đến mức chủ động tìm chết mới đúng.

Trác Vô Gia nghĩ tới đây, trong lòng chợt chấn động, rốt cuộc hiểu chuyện gì xảy ra.

Y dám khẳng định, Địch Cửu thật sự cố ý tiến vào Trùng Động, thậm chí việc Ni Loan bị kéo vào nhất định có quan hệ với hắn.

Trước đó Hám Nhất Vĩ truyền âm nói Ni Loan đá một nữ tử tiến vào Trùng Động, còn nói tên nữ tử kia có chữ Kỳ...

Người khác y không biết, nhưng Địch Cửu từng hỏi thăm tin tức về Nông Tú Kỳ, y tự nhiên rõ ràng. Địch Cửu cùng Nông Tú Kỳ nhất định có quan hệ rất thân thiết, Địch Cửu hẳn là hoài nghi Ni Loan đá Nông Tú Kỳ tiền bối vào Trùng Động cho nên mới muốn tiến vào đó xem thử.

Trong lòng Trác Vô Gia bỗng nhiên dâng lên một loại kính ý, đây mới thật sự là cường giả. Nếu đổi thành y, y có thể làm được sao?

Hám Nhất Vĩ cũng kinh ngạc không thôi nhìn về phía phương hướng Địch Cửu biến mất, lúc nãy hai người vừa mới kết giao, vẻn vẹn một khoảng thời gian ngắn mà Địch Cửu đã bị cuốn vào Trùng Động. Điều đó không có khả năng, sau khi tận mắt nhìn thấy thực lực của Địch Cửu, nếu nói hắn bị côn trùng quấn vào Trùng Động, Hám Nhất Vĩ tuyệt đối không thể tin.

Tuy nhiên sự thật ngay trước mặt, Hám Nhất Vĩ có thể không tin sao?

...

Địch Cửu vừa tiến vào Trùng Động, lập tức đi theo thần niệm ấn ký, Đại Cước Ấn đã sớm lưu lại tiêu ký thần thức trên người Ni Loan. Đã tới đây rồi, trước tiên phải bắt lấy Ni Loan, ép gã vẽ ra chân dung nữ tử lúc trước bị gã đá vào Trùng Động.

Hắn khẳng định Ni Loan sẽ không dễ dàng bị côn trùng xé xác, mặc dù Trùng Động nguy hiểm, thế nhưng chủ yếu là nguy hiểm nếu xuyên qua Trùng Động, tiến vào Trùng Vực, mà không phải nguy hiểm trong Trùng Động.

Thiên địa quy tắc ở nơi đây biến hóa cực lớn, xen lẫn không gian loạn lưu giữa lưỡng giới, Ni Loan khó mà thích ứng được, gã vẫn đang không ngừng quay cuồng tới lui. Ngược lại, Địch Cửu không hề có nửa điểm khó chịu.

Đúng như Địch Cửu dự liệu, Ni Loan không hề chịu nguy hiểm, gã chẳng những tế ra một tờ phù lục bảo hộ mà còn tế ra một kiện pháp bảo phòng ngự.

Loại quy tắc biến hóa cùng không gian loạn lưu này chỉ vẻn vẹn khiến Ni Loan không thích ứng mà thôi, muốn xử lý gã thì tuyệt đối không thể nào.

Bởi vì quy tắc biến hóa quá lớn, cho nên thần niệm gần như không cách nào thẩm thấu ra ngoài.

Địch Cửu cũng không cần điều này, bởi vì hắn đã dùng Đạo Đồng nhìn thấy Ni Loan ở phía trước không ngừng quay cuồng.

- Oanh!

Ni Loan đụng vào hàng rào hư không, sau đó bị chấn mạnh trở về, gã lập tức phun ra mấy ngụm máu tươi, tuy nhiên tình cảnh gã trái lại tốt hơn nhiều, bởi vì thân thể gã đã ổn định lại, không còn bị quay cuồng, mất phương hướng nữa.

Lúc này, Ni Loan ngạc nhiên nhìn thấy một cái cấm chế phòng ngự ẩn nấp, liền không chút do dự muốn xông vào trong đó. Mặc dù cấm chế phòng ngự đó là dạng ẩn nấp, thế nhưng chỉ cần tinh thông Trận Đạo thì muốn đi vào hẳn không phải chuyện khó khăn.

Chỉ là Ni Loan vừa mới lấy trận kỳ, muốn xé rách cấm chế phòng ngự, không gian xung quanh bỗng nhiên siết chặt lại, một cái thủ ấn to lớn bắt lấy cổ gã.

- Ngươi...

Ni Loan nhận ra Địch Cửu, vô cùng kinh ngạc nhìn chằm chằm Địch Cửu, vừa mới thốt ra một chữ, thanh âm của gã dường như đã bị phong ấn lại.

Địch Cửu từ tốn nói:

- Không sai, là ta. Ta nhìn thấy ngươi tiến vào Trùng Động, trong lòng rất lo lắng, cho nên vội vã tới cứu ngươi.

- Vậy ngươi còn không mau buông ta ra.

Ni Loan rất muốn nói như vậy, thế nhưng gã nói không nên lời, phẫn nộ trong lòng gã đã đến cực hạn, mặc dù gã quyết định lát nữa sẽ chém chết Địch Cửu thành muôn mảnh, bất quá hiện tại lại không dám có nửa phần bất kính đối với hắn.

Địch Cửu nghe vậy thì buông Ni Loan ra, tuy nhiên pháp tắc trận kỳ trong chớp mắt đã bố trí một cái Ẩn Nặc đại trận chung quanh.

Sau một khắc, mảng lớn côn trùng đột nhiên bay trở về sát bên cạnh hai người, tốc độ vô cùng nhanh chóng. Địch Cửu biết, đợt này côn trùng hẳn là bị Mục Tiệp dẫn người đánh lui.

- Ngươi muốn thế nào?

Ni Loan đè nén căm giận ngút trời, nhìn chằm chằm Địch Cửu. Vẻn vẹn trong khoảng thời gian ngắn, Địch Cửu đã hạ cấm chế trong cơ thể gã.