"Ken két..."
Thiên Phong Hoa kinh ngạc nhìn xiềng xích khóa mình ngần ấy năm đứt thành từng khúc, việc này.....
Ông nhớ rõ người đưa mình vào thảm cảnh hiện tại chính là Hạ Vi Vi.
Ả ta đã bày mưu nhốt ông ở dưới Xá Dạ, tuyệt đối không để ông có nửa phần cơ hội đào thoát, tuy Thiên Phong Hoa chưa bao giờ nghĩ tới việc rời khỏi đây.
Thế mà bây giờ, xiềng xích vỡ vụn thành từng mảnh, quả thật nghe mà rợn cả người.
Không đợi Thiên Phong Hoa hiểu rõ mọi chuyện, một đạo lực lượng nhu hòa đã cuốn ông lên.
Sau một khắc, Thiên Phong Hoa liền đứng trên mặt đất.
- Địch Cửu, quả nhiên là ngươi, cuối cùng cũng không phải Thiên Phong Hoa ta tay trắng, kết thúc cũng không giống…
Thiên Phong Hoa rất muốn nói một câu ác độc nhưng nghĩ đến Hạ Vi Vi, ông miễn cưỡng dừng lại.
- Sư phụ, năm đó ta đã nói sẽ tới cứu người, cũng may cuối cùng tới kịp.
Địch Cửu thi lễ, dùng ngữ khí kính cẩn nói.
Thấy thế, Thiên Phong Hoa mới thở dài một tiếng:
- Địch Cửu, trên căn bản ta không có tư cách làm sư phụ ngươi, ta cũng chẳng dạy ngươi cái gì, tiếng sư phụ này nếu nhận thì thật quá xấu hổ.
- Chúng ta đi thôi, ta đã hoàn tất quá trình chữa trị cho Đại lục Xá Dạ, sư phụ không cần lưu lại nơi đây nữa.
Địch Cửu thoải mái nói, năm đó hắn được Thiên Phong Hoa chỉ điểm vài thứ về Trận Đạo, dù là vẻn vẹn chỉ điểm một chút cũng khiến trình độ của hắn tăng lên nhanh chóng, đối với Địch Cửu, từ sâu trong nội tâm hắn vẫn luôn cảm kích ông.
Thật giống như Thiểm Quang, dù trải qua những chuyện đó, Địch Cửu vẫn giữ một lòng cảm kích với nó.
- Đến tột cùng ngươi là tu vi gì? Sao có thể nhẹ nhàng xóa bỏ đám xiềng xích pháp bảo kia?
Thiên Phong Hoa cố quan sát nhưng vẫn nhìn không ra thực lực chân chính của Địch Cửu.
Địch Cửu lấy một viên đan dược ra rồi đưa cho Thiên Phong Hoa, kèm với một chiếc nhẫn trữ vật, sau đó mới đáp:
- Thực lực cụ thể thế nào ta cũng không rõ, chỉ biết đã vượt qua lôi kiếp Tiên Đế, hẳn là Tiên Đế rồi….
Đúng thật Địch Cửu cảm giác được hắn đã bước vào hàng ngũ Tiên Đế, đáng tiếc Địch Cửu lại không có cảm nhận được khí tức đạo vận chân chính của cấp bậc này, cũng không cảm nhận được thực lực tăng lên sau quá trình độ kiếp.
Thiên Phong Hoa kinh ngạc nhìn Địch Cửu, thời điểm ông gặp Địch Cửu năm đó, Địch Cửu mới có tu vi gì?
Hiện tại mới qua bao lâu mà hắn đã thành Tiên Đế rồi?
Cái này... Thiên Phong Hoa cũng không phải người chưa từng va chạm, thế nhưng đụng phải người nghịch thiên như Địch Cửu, đây vẫn là lần đầu tiên.
- Đúng rồi, ngươi tìm được Quy Tắc Nhưỡng rồi chứ?
Dường như nhớ tới vấn đề gì đó, Thiên Phong Hoa vội vàng hỏi.
Quy Tắc Nhưỡng có giá trị liên thành, Địch Cửu có thể lấy ra chữa trị một vị diện cấp thấp thật sự rất khó hiểu.
Ngược lại, nếu nói Địch Cửu không dùng Quy Tắc Nhưỡng mà thành công chữa trị cho Đại lục Xá Dạ, Thiên Phong Hoa chắc chắn không tin.
Địch Cửu lắc đầu:
- Ta không tìm được Quy Tắc Nhưỡng, bất quá công pháp ta tu luyện có quan hệ với quy tắc...
Địch Cửu không biết nên giải thích thế nào, thật sự hắn không dùng Quy Tắc Nhưỡng, thứ hắn dùng chỉ là quy tắc chu thiên của chính mình cùng với quy tắc thiên địa chữa trị cho dại lục Xá Dạ mà thôi.
Bất quá đề phòng vạn nhất, Địch Cửu vẫn lấy một khối thổ nhưỡng từ Thế giới Đệ Cửu bỏ vào đại lục Xá Dạ.
Thổ nhưỡng trong Đệ Cửu tất nhiên không phải Quy Tắc Nhưỡng, thế nhưng trong suy nghĩ của Địch Cửu, thổ nhưỡng từ Thế giới Đệ Cửu cũng chẳng kém hơn bao nhiêu so với nó.
Đây chính là Thiểm Quang kết hợp với Thánh âm Châu, còn là thế giới sau khi thức hải của hắn bại niết mà tạo thành.
- Công pháp tu luyện có quan hệ với quy tắc?
Thiên Phong Hoa tự mình lẩm bẩm, thậm chí đan dược ông vừa dùng cũng khiến thân thể có cải biến rõ rệt.
Qua trọn vẹn mười mấy giây, Thiên Phong Hoa mới kịp phản ứng, ông ngạc nhiên nhìn hai bàn tay của mình.
- Địch Cửu, thứ ngươi cho ta ăn là tiên đan cửu phẩm có tác dụng chữa thương? Không đúng, hẳn là tiên đan cửu phẩm cửu văn... Từ nơi nào ngươi có được đan dược nghịch thiên thế này?
Địch Cửu hiểu rõ lý do Thiên Phong Hoa hỏi như vậy, hắn nhìn ra tu vi hiện tại của ông đã là Tiên Tôn hậu kỳ, với một tu sĩ Tiên Tôn, muốn có được một viên tiên đan cửu phẩm chữa thương còn khó chứ nói chi cửu phẩm cửu văn.
Bởi vì trên cơ bản, loại đan dược này chẳng phải thứ Tiên Đan Đế bình thường sở hữu được.
Về vấn đề ông hỏi, Địch Cửu cũng không giấu diếm, hắn cười đáp:
- Trước đây không lâu ta đã đột phá Tiên Đan Đế cửu phẩm, trên người còn có một ít tiên linh thảo cấp chín nên luyện chế thành công một bình đan dược kia. Đúng rồi, ta có lưu lại một ít đan dược trong chiếc nhẫn cho người đấy….
Thiên Phong Hoa ngạc nhiên nhìn Địch Cửu, sau đó thử vận chuyển chu thiên, trong miệng còn tự lẩm bẩm:
- Làm sao hắn có thể làm như thế được?
Thế nhưng ngay lập tức ông liền hiểu rõ.
- Địch Cửu, có phải vì công pháp ngươi tu luyện nên ngươi mới thoát khỏi áp chế từ quy tắc thiên địa nơi đây? A… Hay do ngươi là Tiên Đan Đế cửu phẩm?
Rốt cuộc Thiên Phong Hoa cũng phản ứng lại, Địch Cửu mới bao nhiêu tuổi?
Chưa kể trình độ Trận đạo của Địch Cửu mạnh thế nào ông nhớ rõ.
Hiện tại, hắn không chỉ là Tiên Đế mà còn là một Tiên Đan Đế, chưa hết, ngay cả áp chế từ quy tắc thiên địa Địch Cửu cũng cản được.
Ngoại trừ lý do Địch Cửu cản được quy tắc thiên địa ra, còn gì có thể giải thích cho việc hắn thành công phục hồi Đại lục Xá Dạ?
Đã là thiên tài, sao có thể dùng ánh mắt và đạo lý phàm tục mà đánh giá.
Hôm nay, Thiên Phong Hoa đã được chứng kiến tận mắt.
Địch Cửu gật gật đầu.
- Đúng vậy, đích thật có quan hệ với công pháp của ta, thế nên chúng ta lập tức rời khỏi đây, tiến về Tiên giới thôi.
Thật mạnh, thật sự rất mạnh!
Trong lòng Thiên Phong Hoa chẳng biết nói gì thêm, Địch Cửu nghịch thiên như thế đã vượt quá phạm vi cảm nhận của ông.
Mấy trăm năm tu luyện tới Tiên Đế, đồng thời còn là Tiên Đan Đế, tuy việc này khiến ông rung động vô cùng nhưng vẫn trong phạm vi chấp nhận được.
Thế nhưng hắn lại ngăn trở được sự nghiền ép từ quy tắc thiên địa, đây là loại thực lực gì? Công pháp gì?
Chí ít ông biết rõ đây không phải chuyện một Tiên Đế bình thường có thể làm được.
Sau một hồi lâu, Thiên Phong Hoa mới bình tĩnh trở lại, ông vội hỏi:
- Địch Cửu, ngươi đến Tứ Phương tiên lục à? Có đi qua Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành không? Còn có, nữ nhân kia...
Vốn Thiên Phong Hoa muốn nhắc nhở Địch Cửu khi tới Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành nên cẩn thận một chút.
Bởi vì cường giả tại Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành thật sự rất nhiều, trừ việc này ra, còn có vô số trụ sở của các đại tông môn ở đấy.
Thế nhưng khi nói tới nửa chừng, ông liền nghĩ tới nữ nhân tên Hạ Vi Vi kia, lập tức không nhịn được mà thở dài một hơi, chẳng còn tâm tư dặn dò tiếp.
Địch Cửu cảm thấy không đáng thay cho Thiên Phong Hoa, gặp phải một nữ nhân như Hạ Vi Vi, thậm chí còn kết thành đạo lữ, không thể không nói đây là một loại bi ai. Hắn do dự một chút, cuối cùng quyết định nói thẳng:
- Sư phụ, nữ nhân tên Hạ Vi Vi cùng nhân tình của ả đã bị ta giết. Lúc ấy hai người bọn họ muốn giết ta, tu vi khi ấy của ta còn thấp nên đã ra tay trước để trừ hậu hoạn về sau.
Nghe được tin này, Thiên Phong Hoa sững sờ đến ngay người, một lúc lâu sau, ông mới thở dài một hơi rồi đáp:
- Đi thôi, Địch Cửu, chúng ta đi Tiên giới thôi.
Địch Cửu không nói nhiều nữa, hắn đưa tay trực tiếp xé mở hư không.
Thiên Phong Hoa nhìn người trước mặt hành động nhẹ nhàng, trong lòng ông càng thêm minh bạch, công phu Địch Cửu tu luyện tuyệt đối có cấp bậc rất cao.
Lúc này, trong lòng Địch Cửu hào tình vạn trượng, mặc dù hắn vẫn chưa xé mở được giới vực từ Tiên giới tới Tu chân giới, nhưng có thể luôn tay xé mở hư không từ Tu chân giới tới Tiên giới đã chứng tỏ được những công pháp khác so với công pháp của hắn đều chẳng bằng.
Một bước tiến vào Tiên giới, mênh mông khí tức từ quy tắc thiên địa nhanh chóng cuốn tới và bao lấy Địch Cửu, trong nháy mắt hắn cảm giác được tu vi bản thân điên cuồng tăng cao, không chỉ vậy, thức hải của Địch Cửu lần nữa mở rộng ra bên ngoài.
Tu luyện thức hải tới trình độ này, thức hải của hắn đã là thức hải tinh không, hoàn toàn không thể dùng khái niệm cấp bậc thông thường để hình dung.
Đối với Địch Cửu mà nói, vô luận thức hải mở rộng bao nhiêu thì nó vẫn là thức hải tinh không mà thôi.
Khác biệt duy nhất là theo diện tích thức hải mở rộng, thần niệm của hắn cũng tăng cao.
Lĩnh vực Tiên Đế chớp mắt được hình thành, Địch Cửu không chút do dự lấy ra hết Tiên Linh Mạch thượng phẩm để sử dụng, thậm chí còn có mấy đầu cực phẩm bị Địch Cửu quăng ra, trong đó bao gồm một đầu Lôi Tiên Mạch và Mộc Tiên Mạch cực phẩm.
Trong khoảng thời gian ngắn, Tụ Linh tiên trận thành công hình thành.
Nội tình của hắn được tích lũy đầy đủ, hiện tại vừa tới vị diện Tiên giới, tu vi liền điên cuồng bộc phát.
Thiên Phong Hoa ở bên cạnh cũng vô cùng kích động quan sát Địch Cửu, ông cảm giác được tu vi đối phương đang điên cuồng dâng lên.
Ngay lập tức ông cảm ứng được khí tức từ quy tắc thiên địa vô cùng rõ ràng, trong lòng Thiên Phong Hoa cuồng loạn.
Ông đã là Tiên Tôn tầng chín, dưới loại quy tắc rõ ràng này cộng với nồng đậm nguyên khí thiên địa tràn ra từ Địch Cửu, nếu có thêm Thái Vi Đế Hoàn Đan mà nói, khả năng Thiên Phong bước vào Tiên Đế chi cảnh là mười phần thành công…
Theo bản năng, ông dùng thần niệm quét về phía chiếc nhẫn, tay ông không khỏi run lên, bởi vì bên trong nhẫn trữ vật có một bình ngọc ghi rõ năm chữ Thái Vi Đế Hoàn Đan.
Nhìn thực lực Địch Cửu đang tăng với tốc độ chóng mặt, trong lòng Thiên Phong Hoa thật hổ thẹn.
Địch Cửu gọi ông là sư phụ, kết quả ông lại nhận chiếc nhẫn chứa Thái Vi Đế Hoàn Đan từ đệ tử của mình.
-