Thế giới thứ chín

Chương 519




Sau khi Tinh Hà tông đổi tông chủ, Địch Cửu mang theo Hương Nữ rời khỏi Tiểu Trung Ương thế giới.

Địch Địch và Cảnh Kích đều không có mặt, theo Ngụy San San nói, họ đều đã đi đến Tiên giới. Vì vậy Địch Cửu thật sự không có tâm tình tiếp tục lưu lại Tinh Hà tông, hắn muốn mau chóng đi tìm sư phụ Thiên Phong Hoa. Bất luận Xá Dạ đại lục có thể chữa trị hay không, hắn cũng phải lập tức trở lại Tiên giới.

...

Đỉnh Ma Y sơn, Khí Đế Bình Quý đi tới trên Luận Đạo Đài còn vương vết máu, cất cao giọng:

- Trải qua ba ngày luận đạo, kết quả vòng thứ hai đã có. Hạng nhất, Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành, tiệm cơm Hòa Bình, Trưởng Tôn Hoang. Hạng nhì, Dao Hoa Tuyết Sơn Ngải Khuynh Băng. Hạng ba Di Kiếm Tiên Tông Chu Hà Trần. Hạng tư Thiên Vân đạo Việt Hòa Nhi. Hạng năm Tinh Ma cung Giải Thừa. Hiện tại xin mời người đạt hạng nhất - Trưởng Tôn Hoang tiến vào Ma Y sơn bí cảnh, thời gian một tháng.

Bình Quý vừa dứt lời, Hắc Hỏa và Trưởng Tôn Hoang đều kích động đứng lên.

Trưởng Tôn Hoang từ nhỏ đã từng nghe nói qua rất nhiều lần về Ma Y sơn bí cảnh, không nghĩ tới lần này đến phiên y là người thứ nhất đi vào, đây quả thực giống như nằm mơ.

Hắc Hỏa cũng rất kích động, nó đã sớm nói cho Trưởng Tôn Hoang những thứ nó cần, chỉ cần Trưởng Tôn Hoang đi ra, nó nhất định có thể bước vào hàng ngũ Tiên Yêu Thú cấp chín. Đến lúc đó, nó muốn đi nơi nào, trực tiếp xé mở không gian là được.

- Hoang nhi...

Trong lòng Giải Vạn Lăng tràn đầy đắng chát, lão không nghĩ tới mình tỉ mỉ lựa chọn Giải Thừa, kết quả chỉ lấy được hạng năm. Chuyện này tương đương với việc mấy năm nay Giải Thừa chẳng hề cố gắng, bởi vì dù không tham gia giao đấu thì cũng có thể đạt được hạng năm.

Ngược lại, người bị lão đá ra ngoài, Giải Hoang... Phải nói là Trưởng Tôn Hoang, hiện tại đạt được đệ nhất. Trên thế giới còn có chuyện gì càng thêm châm chọc hơn chuyện này.

Thế nhưng vì Cực Tiệm Đạo Quả, Giải Vạn Lăng không thể không gọi Trưởng Tôn Hoang lại.

Mỗi lần Ma Y sơn đỉnh đều sẽ xuất hiện một đến hai quả Cực Tiệm Đạo Quả, loại đạo quả đó là bảo vật chân chính để người tu tiên có thể bước ra khỏi hàng ngũ Tiên Đế. Vì Cực Tiệm Đạo Quả, Giải Vạn Lăng bắt buộc phải van cầu Trưởng Tôn Hoang.

Thông đạo Ma Y sơn bí cảnh đã mở ra, Trưởng Tôn Hoang ngừng lại, mặt không đổi sắc nhìn Giải Vạn Lăng trước mắt.

- Ta trước đó quả thật hơi thiên vị đối với đệ đệ Giải Thừa của ngươi...

Giải Vạn Lăng còn chưa nói hết, Trưởng Tôn Hoang đã bình tĩnh cắt ngang:

- Ta sớm đã chết đi một lần, là đại ca cứu ta, hiện tại sinh mệnh của ta không còn thuộc về Tinh Ma cung nữa. Từ khi đó, ta không còn mang họ Giải, cũng chẳng có mối quan hệ nào với Tinh Ma cung.

Nói hết câu, Trưởng Tôn Hoang không chờ Giải Vạn Lăng trả lời, thân hình lóe lên, vọt vào trong bí cảnh.

...

Địch Cửu đưa Hương Nữ vào Chân Linh thế giới, căn dặn Hương Nữ tiếp tục bế quan tu luyện, sau đó hắn xé mở giới diện, rơi vào trên không Cực Dạ Thiên Khư.

Thần niệm của Địch Cửu thẩm thấu xuống dưới, trông thấy Thiên Phong Hoa ủ rũ cúi đầu, nếu không phải tu vi Địch Cửu quá mức cường hãn thì hắn thậm chí không cảm giác được sinh cơ của Thiên Phong Hoa.

Bất quá Địch Cửu rõ ràng, với loại trạng thái này, Thiên Phong Hoa tuyệt đối không cách nào kiên trì thêm mấy trăm năm.

Hắn ném mấy cây trận kỳ xuống, tiếp đó nhanh nhẹn đặt mấy dòng trung phẩm tiên mạch vào chỗ sâu nhất trong Xá Dạ đại lục.

Bởi vì âm mưu xấu xa của Hạ Vi Vi năm nào mà Xá Dạ đại lục bị Thiên Phong Hoa chém thành Cực Dạ cùng Bán Mạc đại lục. Thiên Phong Hoa áy náy nên mới khóa bản thân phía dưới Cực Dạ Thiên Khư, muốn cố gắng chữa trị Xá Dạ đại lục.

Chỉ là thực lực Thiên Phong Hoa có hạn, cộng thêm chữa trị một cái đại lục thiếu hụt quy tắc không phải chỉ cần tu vi cường đại, mà còn yêu cầu khả năng lý giải thiên địa quy tắc đến mức cực kỳ thấu triệt. Thiên Phong Hoa hiển nhiên còn kém rất nhiều.

Năm đó Địch Cửu từng chữa trị Xá Dạ đại lục, nhưng hiện tại phía trên Cực Dạ Thiên Khư lần nữa xuất hiện vết nứt. Bây giờ vết rách này mới không đến nửa trượng, thế nhưng có thể hình dung được, theo thời gian trôi qua, vết rách ấy sẽ càng ngày càng rộng.

Thần niệm Địch Cửu triệt để bao lấy Xá Dạ đại lục, năm đó hắn vốn không biết ra tay chữa trị từ đâu, chỉ có thể nghe theo Thiên Phong Hoa, miễn cưỡng gắn hai nửa Xá Dạ đại lục dính liền một chỗ, trên thực tế thì phương pháp này còn chẳng trị được phần ngọn.

Hôm nay thần niệm của hắn bao lấy toàn bộ Xá Dạ đại lục, từng đạo thiên địa quy tắc tàn phá bị hắn bắt được, sau đó nhanh chóng chữa trị.

Giờ phút này, vô luận là Cực Dạ hay Bán Mạc đại lục, tất cả tu sĩ đều có thể cảm nhận được quy tắc giữa thiên địa càng ngày càng rõ ràng, linh khí không còn tán loạn, thậm chí đang dần dần ngưng tụ.

Chút ít tu sĩ ẩn cư không cách nào tiến bộ đồng loạt khiếp sợ vọt ra, nhìn lên trời, luôn miệng lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ có người đang chữa trị Xá Dạ đại lục?

Phần lớn tu sĩ ngồi xuống, điên cuồng bắt đầu tu luyện, bọn họ quanh năm đều không thể tiến bộ, giờ khắc này tu vi đột nhiên tiến bộ cực kỳ cấp tốc. Đông đảo tu sĩ bước vào Hư Thần, Tích Hải...

Thậm chí một vài cường giả Kiếp Sinh cảnh uy tín lâu năm bắt đầu trùng kích Hóa Chân cảnh.

Thiên địa phát ra từng đợt oanh minh, hiện giờ kẻ ngớ ngẩn cũng biết có người đang chữa trị đại lục Xá Dạ.

Xá Dạ sắp khôi phục trạng thái trước khi phá toái, tương lai sẽ không bao giờ xuất hiện tình cảnh không có tư cách tấn cấp Hóa Chân nữa.

Xá Dạ sẽ giống như các đại lục khác, trở thành tinh lục tu chân chân chính...

Sự kích động và mừng rỡ tại thời khắc này bao quanh toàn bộ Xá Dạ đại lục, đã không còn sự phân chia giữa Cực Dạ và Bán Mạc nữa.

...

Dưới đáy Thiên Khư, Thiên Phong Hoa tựa hồ bị thứ gì đó gõ cho bừng tỉnh, ông ta vội vã ngẩng đầu nhìn Thiên Khư phía trên.

Từ lần trước để Địch Cửu hỗ trợ chữa trị sơ bộ Xá Dạ đại lục, tu vi của ông đã lui lại quá nhiều, lúc này chỉ có thể miễn cưỡng tự vệ mà thôi.

Hiện tại thần niệm Thiên Phong Hoa không thấy được Địch Cửu, thế nhưng ông biết rõ có người đang chữa trị Xá Dạ đại lục. Đây là chuyện Thiên Phong Hoa vẫn luôn muốn làm nhưng lực bất tòng tâm.

Sau khi Xá Dạ đại lục bổ ra, trong lòng Thiên Phong Hoa thầm tự trách, có thể nói từ một khắc kia trở đi, Thiên Phong Hoa luôn bị dày vò kinh khủng. Chính mình dùng một đao chém đứt đại lục mẹ, đây là hạng người vong ân phụ nghĩa đến cỡ nào?

Sau khi cảm nhận được thiên địa quy tắc của Xá Dạ đại lục càng ngày càng rõ ràng, tốc độ chữa trị càng lúc càng nhanh, Thiên Phong Hoa kích động đến mức toàn thân run rẩy.

Chỉ cần Xá Dạ đại lục được chữa trị, dù phải lập tức vẫn lạc thì ông cũng chẳng tiếc nuối chút nào.

Thế nhưng rốt cuộc là ai đang chữa trị Xá Dạ đại lục? Ai có khả năng chữa trị nó?

Người từng chữa trị Xá Dạ đại lục chỉ có ông và Địch Cửu, tuy nhiên chỉ vừa mới qua hơn 200 năm mà thôi, Địch Cửu tuyệt đối không đủ khả năng. Không phải Địch Cửu nói không giữ lời, mà là dù Địch Cửu có thiên phú cách mấy nhưng ngắn ngủi hơn 200 năm thì hiển nhiên hắn vẫn chưa có tư cách tới chữa trị Xá Dạ đại lục.

Muốn chữa trị Xá Dạ đại lục, xem như Tiên Đế cũng không nhất định có tư cách. Bởi vì không chỉ cần tu vi cực cao, mà quan trọng hơn là sự lý giải thiên địa quy tắc đến mức cực kỳ thấu triệt của người đó. Đừng bảo Địch Cửu, ngay cả Thiên Phong Hoa khôi phục hoàn toàn tu vi cũng chẳng có tư cách.

Sở dĩ Thiên Phong Hoa không nguyện ý rời đi, chủ yếu là vì lương tâm khiển trách. Ông đang chờ đến một ngày Xá Dạ đại lục triệt để bại niết trong vũ trụ thì bản thân ông sẽ cùng một chỗ bại niết với nó.

Không ngờ bây giờ thật sự có người tới chữa trị Xá Dạ đại lục, Thiên Phong Hoa há có thể không khiếp sợ?

“Rầm rầm rầm!”

Từng đợt oanh minh liên miên bất tuyệt, Thiên Phong Hoa cảm nhận được thiên địa quy tắc chung quanh càng ngày càng rõ ràng, thậm chí ông ta còn cảm nhận được mình đang bị thiên địa quy tắc áp chế.

Tuy nhiên Thiên Phong Hoa chẳng hề kinh hoảng vì bị áp chế, ngược lại, ông ta cuồng hỉ từ tận sâu trong đáy lòng, thậm chí muốn hét lên thật to.

Đúng lúc ấy, một âm thanh trong trẻo vang lên:

- Ta là Địch Cửu, đến từ Xá Dạ đại lục Tinh Hà phái, thay thế sư phụ Thiên Phong Hoa chữa trị Xá Dạ đại lục. Bây giờ Xá Dạ đại lục đã hoàn toàn khôi phục, không còn bất luận trở ngại thiên địa quy tắc gì trên việc tu luyện. Hy vọng mọi người có thể chung tay bảo vệ tinh lục này...

Địch Cửu lại ném ra thêm vài cây trận kỳ đỉnh cấp, triệt để củng cố Xá Dạ đại lục.

Toàn bộ tu sĩ Xá Dạ đại lục đồng loạt cúng bái vào hư không, vô số tu sĩ lệ rơi đầy mặt, kể cả những tu sĩ ngày thường độc ác tàn nhẫn cỡ nào, giờ phút này cũng đang vô cùng cảm kích quỳ bái Địch Cửu.

Bởi vì Địch Cửu cho bọn họ hi vọng, cho bọn họ khả năng tham ngộ đại đạo.

Thậm chí một bộ phận tu sĩ nhớ tới Địch Cửu là ai, lần trước sơ bộ chữa trị Xá Dạ đại lục cũng là Địch Cửu, bởi vậy bọn họ càng thêm cảm kích hắn.

Thiên Phong Hoa càng kích động đến mức toàn thân run rẩy, ông ta không nhìn lầm người, thật là Địch Cửu, thật sự là Địch Cửu tới. Vô luận Địch Cửu làm như thế nào, hiện giờ dù có chết Thiên Phong Hoa cũng đã vô cùng mãn nguyện.

-