Thế giới thứ chín

Chương 518




Ngụy San San thấy nam tử không còn hình người trên mặt đất, nước mắt nàng khó nhịn mà chảy xuống:

- Đúng vậy, đây chính là Kê tông chủ...

Địch Cửu lấy ba viên đan dược ra, một viên ném trực tiếp vào miệng Kê Nguyên Ngang rồi lấy một bộ trường bào đắp lên người ông ấy.

Hai viên khác, một viên cho Ngụy San San dùng, một viên cho Hạng Thiên Y.

- Các ngươi dùng đan dược xong rồi nói chuyện.

Kê Nguyên Ngang không có ý thức khi dùng đan dược, còn Ngụy San San và Hạng Thiên Y lại chẳng chút nghi ngờ Địch Cửu, cả hai quả quyết nuốt đan dược xuống.

Vẻn vẹn nửa nén hương, Ngụy San San liền ngạc nhiên cảm nhận da thịt của mình bắt đầu khôi phục, sinh cơ thịnh vượng hơn trong chớp mắt, dung mạo vốn bị hủy lại khôi phục bộ dáng trẻ trung khi trước.

Hạng Thiên Y cũng không khác là mấy, cánh tay vốn bị phế nhanh chóng linh hoạt lại.

Trong trường hợp bình thường, tu sĩ có thân thể tàn phế dù dùng thiên tài địa bảo khôi phục cũng chỉ giảm bớt chứ nào lành hẳn như ông. Hiện giờ cánh tay Hạng Thiếu Y thậm chí còn tốt hơn lúc trước, chẳng chút di chứng.

Đan dược này tuyệt đối không đơn giản.

- Địch tông chủ, đa tạ người, cánh tay này của ta đã gãy từ mấy trăm năm trước...

Hạng Thiên Y kích động không thôi, khẽ khom người cảm tạ Địch Cửu, ông cảm thấy bản thân chẳng giúp được đối phương bao nhiêu mà bây giờ Địch Cửu lại đem tới cho ông kinh hỉ như vậy, nó dã khiến cuộc đời Hạng Thiên Y ông rẽ sang một hướng khác rồi.

Ngụy San San cũng tới cảm tạ Địch Cửu, khi trông thấy Hạng Thiên Y, nàng mới khiếp sợ kêu lên:

- Ngài là Hạng Tông chủ?

Hạng Thiên Y là Tông chủ Tinh Hà phái tại Cực Dạ đại lục, tất nhiên Ngụy San San biết rõ.

Hạng Thiên Y nghe vậy bèn ngạc nhiên quan sát cô nương trước mắt, theo lý thuyết, tại nơi như Thế giới Tiểu Trung Ương làm sao có người nhận ra ông, đối phương rốt cuộc là ai?

Rất nhanh ông liền kịp phản ứng, kích động hô lên:

- Ta nhớ ra rồi, ngươi là Ngụy San San, đệ tử chân truyền của Ô Phong chủ tại Hà Liên phong…. Ai, đáng tiếc, sư phụ ngươi...

Ngụy San San có thể tới đây, khẳng định đều nhờ Địch Cửu, đáng tiếc sư phụ Ô Chân Chân của nàng đã bị Thích gia giết.

- Địch tông chủ đã san bằng Thích gia, báo thù vì Tinh Hà tông của chúng ta.

Ngụy San San xoa xoa khóe mắt đáp.

Sau khi nàng gia nhập Tinh Hà phái, sư phụ đối với nàng chẳng khác nào mẫu thân thân sinh, thế nhưng sư phụ lại chờ không được, không nhìn thấy cảnh Thích gia bị Địch Cửu san bằng.

Nghe tới đây, Hạng Thiên Y hoảng sợ nhìn về phía Địch Cửu, ông luyện đến Hư Thần cảnh, vốn chuẩn bị trở về Cực Dạ đại lục để báo thù, không ngờ Địch Cửu đã san bằng Thích gia từ lâu.

Cuối cùng cơn giận này của ông đã được tiêu trừ.

- A...

Giờ phút này, Kê Nguyên Ngang đang nằm dưới đất lại khẽ rên một tiếng rồi chậm chạp mở mắt ra.

Da thịt trên người y đã hoàn toàn khôi phục, không chỉ vậy, nội thương cũng hoàn toàn biến mất, cứ như việc y chịu tra tấn nhiều năm trong Hỏa Lao Trận chỉ là một giấc mơ.

Kê Nguyên Ngang nhanh chóng mặc lại quần áo, thời điểm y ngẩng đầu lên trông thấy Ngụy San San liền ngỡ ngàng hỏi:

- Ngụy trưởng lão, người cứu ta là ngươi?

Trông thấy Kê Nguyên Ngang bị trọng thương mà thoáng chốc đã khôi phục, nàng hiểu rõ đan dược Địch Cửu cho họ dùng tuyệt đối là chí bảo đỉnh cấp, dù tìm cả đời cũng chưa chắc có tại tu chân giới.

Vì thế, Lưu San San vội vàng nói:

- Kê tông chủ, không phải ta cứu ngươi, là Tông chủ đã trở về.

- Tông chủ?

Vừa quay đầu lại, Kê Nguyên Ngang đã thấy được Địch Cửu và Hạng Thiên Y.

Hạng Thiên Y không tính vì y chưa gặp qua bao giờ.

Thế nhưng Địch Cửu là Tổ sư khai sơn của Tinh Hà tông, dù đây là lần đầu tiên y gặp Địch Cửu thì hình ảnh và chân dung của người, Kê Nguyên Ngang đã nhìn thấy không biết bao nhiêu lần.

- Đệ tử Kê Nguyên Ngang gặp qua tổ sư.

Kê Nguyên Ngang cung kính quỳ rạp xuống đất, sư phụ y là Cảnh Kích, tổ sư Địch Cửu là đại ca của sư phụ, phần lớn công pháp y tu luyện là truyền thừa từ vị này.

Thấy thế, Địch Cửu thở dài, nói:

- Tốt xấu gì người cũng là Tông chủ một tông, vì sao lại rơi vào kết quả như vậy?

Kê Nguyên Ngang hổ thẹn đáp:

- Đệ tử đã phụ sự ủy thác từ sư phụ, lại để mọi chuyện…

Kê Nguyên Ngang không biết nên nói thế nào, Địch Tây Tăng là người Địch gia, theo như những gì Địch Tây Tăng bảo, gã là chất tử dòng chính của Địch Cửu, y biết làm sao cho được?

- Cửu thúc, chuyện này là ta quá nóng nảy. Ta cứ nghĩ công pháp gia truyền không thể tùy tiện truyền cho người ngoài mà chẳng biết đây là ý chỉ của người, kết quả làm nhiều chuyện sai như vậy.

Địch Tây Tăng bị Địch Cửu đánh bay đã quỳ lết tới trước mặt hắn, hoảng sợ thưa chuyện.

Địch Cửu lạnh lùng nhìn chằm chằm đối phương:

- Đầu tiên, dù mang họ Địch nhưng ngươi không phải bàn chi của Địch gia tại Thế giới Tiểu Trung Ương. Thứ hai, nơi đây là Tinh Hà tông.

Nói xong câu đó, Địch Cửu xoay người sang một bên, hô:

- Người của Địch gia tại Thế giới Tiểu Trung Ương bước hết ra đây.

Rất nhanh, ít nhất mười tu sĩ Địch gia liền bước ra, lặng lẽ đứng bên người Địch Tây Tăng, tu vi yếu nhất trong số những người này cũng là Hư Thần cảnh hậu kỳ.

- San San, người đã đến Tinh Hà tông, bức Kê Nguyên Ngang giao ra vị trí Tông chủ khi trước còn có ai nữa?

Ngụy San San từ tốn đáp:

- Còn có cường giả Hóa Chân, gia chủ Địch Lương của Địch gia. Ông ta chính là người đã chế trụ Kê Tông chủ.

- Vẽ chân dung của lão ra đây.

Thanh âm Địch Cửu có chút hàn ý.

- Vâng.

Ngụy San San vươn tay, phác họa một bóng dáng ngay trong không trung.

Xong xuôi, Địch Cửu đưa tay bóp một cái, một nam tử trung niên bị Địch Cửu chộp lấy rồi quăng xuống đất.

- Gia chủ...

Trông thấy nam tử trung niên đó, Địch Tây Tăng kinh hãi kêu lên.

Dù sao đi nữa, Gia chủ Địch gia cũng là cường giả Hóa Chân tầng chín, cứ thế liền bị Địch Cửu vươn tay là bắt được, người tên Địch Cửu này…

Gã thật không dám nghĩ nữa.

- Ngươi là người phương nào?

Sau khi Địch Lương hỏi xong, lão lập tức tỉnh ngộ, sắc mặt tái nhợt không khác gì một tấm giấy trắng.

Trong lúc bế quan tu luyện, lão bất ngờ bị đại thủ ấn hình thành từ chân nguyên bắt tới đây, người bắt được lão phải cường đại cỡ nào?

- Gia chủ, đây là Địch Cửu.

Địch Tây Tăng vội truyền âm.

- A...

Trong lúc nhất thời, Địch Lương vẫn chưa kịp phản ứng, không phải Địch Cửu đã tiến vào Tiên giới rồi à? Sao lại đột ngột xuất hiện ở đây?

Địch Cửu hừ lạnh nói:

- Địch gia tại Thế giới Tiểu Trung Ương dám đến Tinh Hà tông của ta, tùy ý giết người vô tội, chém giết mấy vị trưởng lão, thậm chí còn cầm tù Tông chủ Kê Nguyên Ngang trong Hỏa Lao Trận nhiều năm. Ta tuyên bố, người Địch gia đã gây nên biến cố năm đó, toàn bộ đều đáng tội chết...

Tu vi Địch Cửu cường đại ra sao, toàn bộ Thế giới Tiểu Trung Ương, thậm chí là Chân Vực đều nắm được rõ rõ ràng ràng.

Việc vừa xảy ra khiến tất cả mọi người ngây dại, Địch Cửu là người Địch gia, thế nhưng người Địch gia chiếm đoạt Tinh Hà tông, hiện giờ lại đang bị Địch Cửu tính sổ.

- Địch Cửu, ngươi không thể làm thế, tốt xấu gì ngươi cũng họ Địch, cùng chúng ta...

Địch Lương còn chưa dứt lời đã bị đại thủ ấn của Địch Cửu bóp chết.

Không chỉ có ông ta, mà toàn bộ đám người Địch Tây Tăng cũng không có ai là ngoại lệ, tất cả phải chịu sự trừng phạt của Địch Cửu.

Giờ phút này, bọn người Ngụy San San đều dại cả ra, trong suy nghĩ của nàng, cùng lắm Địch Cửu chỉ đuổi đám người kia đi rồi giáo huấn Địch Tây Tăng một lần mà thôi, không nghĩ tới Địch Cửu quả quyết nhường này, trực tiếp đại khai sát giới.

Gia chủ Địch gia bị giết, Địch Tây Tăng bị giết, toàn bộ đệ tử Địch gia đi vào Tinh Hà tông đều bỏ mạng, việc này khiến Địch gia nhanh chóng trở thành gia tộc nhị lưu, thậm chí còn không bằng năm đó.

Năm xưa, vốn Địch gia không hề cường đại như bây giờ, đều nhờ có Địch Phi Tuyết mà người nhà bọn họ mới quật khởi nhanh chóng trong khoảng thời gian ngắn như vậy.

Đáng tiếc, trải qua cuộc thảm sát này, nội tình Địch gia sẽ tiêu hao sạch sẽ.

Chung quy, Địch Cửu vẫn chưa đập Địch gia thành bã vụn, dù sao đi nữa, rất có thể hắn và Địch Phi Tuyết vẫn có chung tổ tiên.

Bất quá chỉ có lần này mà thôi, nếu người Địch gia còn dám lặp lại sự tình như vậy, hắn chắc chắc không thủ hạ lưu tình.

Sau khi diệt trừ đám người Địch gia, ánh mắt Địch Cửu rơi lên người Kê Nguyên Ngang, ngữ khí có chút lạnh lùng:

- Ngươi thân là Tông chủ Tinh Hà tông, lại để một ngoại nhân cầm tù ở Hỏa Lao Trận, điều này chứng tỏ ngươi vô năng.

- Vâng, đệ tử nguyện ý tiếp nhận bất luận trách phạt gì.

Ngữ khí Kê Nguyên Ngang thấp thỏm lo âu, y run giọng đáp.

Thấy vậy, Địch Cửu bèn thở dài một phen.

- Từ hôm nay trở đi, ngươi phải chịu trách nhiệm bảo vệ đại môn Tinh Hà tông 100 năm, trăm năm sau, hãy bế quan nghiền ngẫm đại đạo, nếu không có ngoại địch, không cho phép ngươi tham gia vào chuyện tình của tông môn.

- Vâng.

Kê Nguyên Ngang kính cẩn đáp.

Địch Cửu quay sang nói với đám người xung quanh:

- Tất cả đệ tử Tinh Hà tông nghe kỹ, từ hôm nay trở đi, Hạng Thiên Y sẽ tiếp nhận chức vụ Tông chủ Tinh Hà tông.