Thế giới thứ chín

Chương 517




Địch Cửu cảm thấy rất kỳ quái, một nam tử tu luyện Tinh Hà Quyết thế mà bị khóa ở trong Hỏa Lao Trận, đại hỏa chung quanh thỉnh thoảng liếm trên thân nam tử ấy, cứ mỗi lần như thế, thân thể nam tử nọ lại run bần bật.

Không biết người này đã bị đốt cháy bao lâu, thậm chí hiện tại nhìn không rõ ràng dung mạo, bởi vì khuôn mặt nam tử chỉ còn một ít da thịt vụn vặt treo trên xương cốt sớm đã bị đốt đen.

Địch Cửu khẽ nhíu mày, nam tử bị khóa lại này có thể tu luyện tới Kiếp Sinh cảnh tầng chín, khẳng định không phải đệ tử bình thường. Nếu vậy thì sao lại phải chịu loại khốc hình đó?

Hơn nữa, Tinh Hà tông do hắn tạo dựng lên vốn không có loại cực hình tàn khốc này mới phải.

Địch Cửu lần nữa quét thần niệm, lần này hắn tập trung vào một nam tử mặc phi y, có tu vi Hóa Chân tầng bốn, đang ngồi tu luyện trên Tinh Hà phong.

Tinh Hà phong là chỗ ở của tông chủ Tinh Hà tông, vậy hiển nhiên đây là tông chủ không thể nghi ngờ. Địch Cửu cảm thấy khuôn mặt gia hỏa này có chút quen thuộc.

- Tông chủ các ngươi tới từ đâu?

Địch Cửu thu hồi thần niệm, nhìn qua đệ tử thủ trận bên ngoài.

Đệ tử thủ trận triệt để phẫn nộ, gã cảm thấy mình hôm nay kiên nhẫn hơi bị quá tốt rồi, cho đến bây giờ mà còn chưa phát tác. Thế nhưng tên oắt trước mặt tựa hồ không để trong lòng a, không chỉ không trả lời mình, mà còn dám tùy tiện hỏi thăm tông chủ Tinh Hà tông tới từ đâu.

- Cút!

Tên đệ tử thủ vệ giương trận kỳ lên, lần nữa tung cước đạp về phía Địch Cửu.

Địch Cửu phất tay vào hư không, lập tức đánh bay tên đệ tử ra ngoài. Nếu không phải đây là Tinh Hà tông, một cái tát vừa rồi đã giết chết tên đệ tử đó.

Đệ tử thủ hộ hộ trận Tông môn bình thường đều là hai người, một người ở ngoài, người còn lại ở bên trong hộ trận.

Vừa trông thấy đệ tử bên ngoài bị Địch Cửu tát bay, người ở trong hộ trận lập tức kéo vang còi báo động.

Nam tử mặc phi y bế quan trên Tinh Hà phong đột ngột mở mắt, lập tức thân hình lóe lên, vọt thẳng ra khỏi động phủ.

Hạng Thiên Y nghi hoặc nhìn Địch Cửu, trong lòng tự nhủ, nếu tông môn này thật sự do Địch Cửu thành lập, vậy tại sao lại phát sinh loại tình huống này? Ông ta không biết Địch Cửu sớm đã phi thăng tới Tiên giới, cách rất nhiều năm mới lần nữa trở về.

Địch Cửu cũng rất nghi hoặc, tuy nói trong tông môn không có bao nhiêu đệ tử biết hắn, nhưng dựa theo quy định tông môn bình thường, sau khi hắn rời khỏi Tinh Hà tông, chân dung của hắn khẳng định sẽ được treo ở trong từ đường tông môn. Đệ tử mới nhập tông nhất định phải bái chân dung tổ sư mới đúng.

Nhưng thực tế hoàn toàn không phải như vậy, tổ sư trở về mà đệ tử thủ vệ lại chào hỏi bằng một cước.

- Dừng lại, ngươi là người phương nào mà dám xông vào trụ sở Tinh Hà tông?

Thời điểm nam tử mặc phi y vọt tới đại quảng trường Tinh Hà tông, vừa vặn trông thấy Địch Cửu mang theo Hương Nữ cùng Hạng Thiên Y đi tới.

Sỡ dĩ người này chưa vội động thủ bởi vì y nhìn không ra tu vi Địch Cửu.

Bất quá y không mấy lo lắng, nữ oa bên cạnh Địch Cửu chỉ mới là Kim Đan kỳ mà thôi. Lão già kia mạnh hơn, tuy nhiên bất quá cũng chỉ là Hư Thần cảnh, hơn nữa còn cụt một tay. Có thể nói Địch Cửu dù mạnh hơn thì cũng sẽ chẳng đến đâu.

Nhưng từ nhỏ mẫu thân đã nói cho y biết, không nên xem thường bất cứ người nào. Đối phương đã dám ngang nhiên động thủ đối với đệ tử Tinh Hà tông, thậm chí xâm nhập hộ trận ngoại môn Tinh Hà tông, vậy đối phương tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài. Cho nên nam tử mặc phi y chỉ vẻn vẹn lặng yên phát động Khốn Sát Trận, sau đó đợi đông đảo trưởng lão tập trung rồi mới động thủ với Địch Cửu.

- Ngươi là Địch Tây Tăng, tông chủ đương nhiệm Tinh Hà tông?

Ngữ khí Địch Cửu rất lạnh lùng, đệ tử thủ hộ như vậy, tông chủ tuyệt đối khó thoát tội lỗi.

Địch Cửu vừa dứt lời, hơn mười bóng người chợt độn tới, trong khoảng thời gian ngắn liền bao vây ba người Địch Cửu vào giữa.

- Địch Phi Tuyết là gì của ngươi?

Địch Cửu rốt cục nhớ tới vì sao hắn nhìn Địch Tây Tăng lại có cảm giác quen mặt, bởi vì Địch Tây Tăng mơ hồ có bóng dáng Địch Phi Tuyết.

Địch Tây Tăng giật mình, người này biết mẫu thân? Xem ra y đoán quả nhiên không sai, gia hỏa này không đơn giản. Trong ý nghĩ của y, người đơn giản tuyệt đối không có khả năng biết mẫu thân.

- Tông chủ...

Thanh âm kinh hỉ vang lên, một lão ẩu vọt ra, quỳ gối trước mặt Địch Cửu.

Nếu nhét lão ẩu này vào trong đám người, Địch Cửu quả thật không nhận ra, đối phương chẳng những già nua, trên mặt còn đầy sẹo và nếp nhăn, hoàn toàn nhìn không rõ dung mạo.

Thời điểm lão ẩu ấy vọt tới trước mặt Địch Cửu, Địch Cửu quan sát một lúc mới nhận ra được, ngạc nhiên hỏi:

- Ngươi là San San? Ngụy San San?

Lão ẩu rơi lệ đầy mặt:

- Đúng vậy, ta chính là Ngụy San San.

- Ngươi sao lại biến thành như thế này?

Địch Cửu khó tin nhìn Ngụy San San, tuổi tác Ngụy San San không lớn, hơn nữa tu vi năm đó cũng chẳng thấp, tướng mạo xem như thanh tú, làm sao lại biến thành bộ dáng già nua và đáng sợ như vậy?

Địch Cửu lập tức phát hiện một đạo linh hồn cấm chế trong thể nội Ngụy San San, loại linh hồn cấm chế này rất đáng sợ, chỉ cần người hạ cấm chế khẽ động, Ngụy San San lập tức sẽ tan thành mây khói.

Trong chớp mắt, linh hồn cấm chế trên người Ngụy San San liền ba động. Rất hiển nhiên, người hạ cấm chế muốn giết Ngụy San San.

Địch Cửu thầm cười lạnh, hắn phất tay, linh hồn cấm chế lập tức bị lấy ra, chẳng hề có chút phản kháng nào.

Ngụy San San vội vàng nói:

- Địch gia muốn chiếm lấy Tinh Hà tông...

Ngụy San San chợt giật mình, theo lý thuyết, chỉ cần nàng mở miệng, lập tức sẽ bị cấm chế giết chết. Địch Tây Tăng tuyệt đối sẽ không cho nàng cơ hội nói nhiều như vậy, thế nhưng sau khi nói hết câu, nàng chẳng những chưa bị giết, ngược lại thể nội chợt nhẹ bẫng, cấm chế khống chế sinh tử của nàng đột nhiên biến mất không thấy.

Xảy ra chuyện gì?

- Ngươi...

Địch Tây Tăng khiếp sợ nhìn chằm chằm Ngụy San San, linh hồn cấm chế chính là y hạ, chỉ cần y động ý niệm trong đầu liền có thể giết chết Ngụy San San, thế nhưng hiện tại hắn lặp đi lặp lại thôi động cấm chế, lúc đầu còn hơi phản ứng, đến phía sau đã triệt để không còn cảm ứng, chuyện này thật sự rất cổ quái.

Địch Cửu siết chặt tay, linh hồn cấm chế kia bị bóp thành bã vụn.

Địch Tây Tăng chịu ảnh hưởng, lập tức hộc máu, hoảng sợ nhìn chằm chằm Địch Cửu:

- Ngươi là người phương nào, ỷ vào tu vi hơi mạnh mẽ mà dám đến Tinh Hà tông ta giết chóc? Tinh Hà tông ta dù sao cũng là tông môn đỉnh cấp ở thế giới Tiểu Trung Ương, ngươi không sợ bị toàn bộ thế giới Tiểu Trung Ương vây công sao?

Địch Tây Tăng vừa nói vừa khởi động Khốn Sát Trận, thế nhưng chuyện càng làm cho y sợ hãi hơn phát sinh, trận kỳ Khốn Sát Trận đã được tế ra, vậy mà Khốn Sát Trận cường đại nhất trên thế giới Tiểu Trung Ương lại không hề phản ứng.

- Ha ha...

Địch Cửu cười lạnh:

- Ta chính là Địch Cửu, Tinh Hà tông là do ta thành lập, ngươi nói xem ta là người phương nào?

Địch Tây Tăng run lên, lập tức lộ ra vẻ mặt kinh hỉ:

- Hóa ra là gia thúc trở về, Tây Tăng gặp qua gia thúc.

Địch Cửu giơ tay lên, mạnh tay tát Địch Tây Tăng bay ra ngoài, Địch Tây Tăng hộc máu ngay trên không trung rồi rơi thẳng xuống đất.

Địch Cửu lười nhìn qua gã, Địch Phi Tuyết không phải kẻ tốt lành gì, nhi tử của nàng ta đoán chừng cũng không phải người tử tế, hắn quay đầu lại hỏi Ngụy San San:

- San San, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Địch Địch và Điền thúc đâu rồi?

Những trưởng lão Tinh Hà phái còn lại đến giờ mới kịp phản ứng, hóa ra người tới là Địch Cửu, lão tổ thành lập Tinh Hà tông.

Tuy nói chân dung lão tổ Tinh Hà tông trong từ đường đã bị mất, nhưng hiện giờ chưa qua quá lâu, mọi người đều biết Tinh Hà tông do Địch Cửu thành lập chứ không phải Địch gia thế giới Tiểu Trung Ương.

Ngụy San San lần nữa cúi người hành lễ với Địch Cửu, rồi mới cung kính lên tiếng:

- Địch tỷ tu vi đại thành, tiếp đó đi Chân Vực, vị trí tông chủ truyền lại cho Cảnh tông chủ. Sau khi tu vi Cảnh tông chủ đạt Hóa Chân viên mãn, người cũng đi Chân Vực, truyền vị trí tông chủ lại cho Điền Thái Thượng. Đến khi Điền Thái Thượng cùng Huyễn Minh Tử Thái Thượng cùng đi Chân Vực, vị trí tông chủ mới truyền cho Kê Nguyên Ngang tông chủ.

- Kê Nguyên Ngang?

Địch Cửu chưa từng nghe đến cái tên này.

Ngụy San San gật đầu:

- Đúng vậy, Kê Nguyên Ngang là đệ tử thân truyền của Cảnh tông chủ, cho nên Điền Thái Thượng cùng Huyễn Minh Tử Thái Thượng đi rồi, liền truyền vị trí tông chủ cho Kê Nguyên Ngang. Thế nhưng người Địch gia lại tới, bọn họ nói thân phận Kê Nguyên Ngang không rõ. Tinh Hà tông vốn do người Địch gia thành lập, không thể giao vị trí tông chủ cho người thân phận không rõ ràng được. Lúc người Địch gia tới còn mời tông chủ các đại tông môn tới chứng kiến.

Vài trưởng lão trong tông không đồng ý đều bị một tên trưởng lão Địch gia tu vi Hóa Chân giận dữ giết chết tại chỗ. Thậm chí Kê tông chủ bởi vì phản đối chuyện này nên bị giam giữ trong Hỏa Lao Trận từ đó đến nay.

Địch Cửu vung tay lên, nam tử bị vây trong Hỏa Diễm đại trận liền được đưa ra trước mặt mọi người:

- San San, ngươi nói Kê Nguyên Ngang là người này sao?