Thế giới thứ chín

Chương 512




Thời điểm còn là Luyện Khí, Địch Cửu đã đủ khả năng nhờ vào Thiểm Quang để giúp Cảnh Kích mở ra Tinh Hà mạch.

Hiện tại Địch Cửu còn tự mình sáng lập công pháp, dùng Thiểm Quang, Thánh âm Châu và thức hải niết bàn của hắn tạo thành Thế giới Đệ Cửu, thế nên việc giúp ba người kia mở Tinh Không mạch lạc dễ như trở bàn tay.

Sau khi Tinh Không mạch mở ra, nhóm người tu luyện dưới Tụ Linh Trận do Địch Cửu dùng linh mạch cực phẩm tạo dựng, tốc độ tiến bộ rất nhanh.

Vốn ba người họ quanh năm đánh giết để sống sót, Địch Cửu chẳng lo vấn đề sinh tồn trong tương lai của cả ba, cộng với tuổi tác họ không còn nhỏ, tốt nhất nên để A Tập, Yến Vũ Mạch và Hương Nữ điên cuồng tăng tu vi thì hơn.

Mới hơn một tháng ngắn ngủi, cả ba đã bước vào Luyện Khí trung kỳ, tốc độ tăng tu vi cũng không hề giảm.

Lúc này, Địch Cửu bắt đầu nghiên cứu Ngũ Hành độn thuật, thuật pháp này và Thần Niệm độn của hắn mỗi loại một vẻ.

Có những lúc Thần Niệm độn không phải vạn năng, thời điểm bị áp chế đến cực hạn, có khi Ngũ Hành độn thuật còn cường đại hơn Thần Niệm độn nhiều.

Nhờ sở hữu Thiểm Quang nên Địch Cửu có thể tự mình thông hiểu công pháp chu thiên về quy tắc tinh không do lão tổ đời trước để lại, đối với quy tắc Ngũ Hành, sự thấu hiểu của hắn càng thêm thấu triệt do quanh năm nghiên cứu và sử dụng Thần Niệm độn.

Hiện tại việc tu luyện Ngũ Hành độn thuật càng thêm nhanh.

Sau năm tháng, ba người kia thành công đột phá Trúc Cơ kỳ. Địch Cửu cũng dừng việc nghiên cứu Ngũ Hành độn thuật lại, tự mình đi tới Ninh gia tại Đại Uyên tinh.

Dù thế nào đi nữa, một tu chân tinh cầu bình thường tuyệt đối không vượt quá phạm vi thần niệm của Địch Cửu, muốn đi Ninh gia, chỉ cần thần niệm động một chút, hắn liền đứng trước đại môn của gia tộc này.

Dừng bên ngoài hộ trận Ninh gia, Địch Cửu nhẹ gõ lên cấm chế đại trận, dù Tú Kỳ dẫn theo nhi tử Vọng Xuyên đánh úp Ninh gia, hắn vẫn muốn biết rõ tình huống trước khi động thủ.

Khi rời khỏi Ninh gia, Hương Nữ chỉ mới bảy tuổi, mặc dù trẻ con ở độ tuổi đó đã bắt đầu hiểu chuyện nhưng vẫn là trẻ con, có vài thứ không tiện nói ra.

Huống chi, Địch Cửu vẫn còn một khúc mắc, vì sao Hương Nữ đã bảy tuổi mà phụ mẫu không truyền cho nàng kiến thức về tu chân?

Theo lý thuyết, cháu ngoại của hắn, còn là đời sau của Ninh gia, hẳn việc này sẽ không bị xem nhẹ mới phải.

…..

Thế lực cường đại trên Đại Uyên tinh không chỉ là Tông môn tu chân, còn là vô số gia tộc mạnh mẽ khác.

Ninh gia ở Thiên Ngang châu là một trong những gia tộc đỉnh cấp. Hơn mười năm trước, Ninh gia chỉ cần dậm chân một cái, toàn bộ Thiên Ngang châu không ngừng rúng động.

Ngay cả tông môn tu chân đỉnh cấp tại Đại Uyên tinh chưa chắc thâm hậu được như Ninh gia.

Nhưng thời đại nào cũng đến lúc phải suy tàn, Ninh gia không may chọc nhầm cường địch.

Hơn mười năm trước, hai tu sĩ đến từ bên ngoài đi tới Ninh gia, chẳng ai biết nguyên nhân là gì, hai tu sĩ nọ đã nhận phải sự vây công từ gia tộc đỉnh cấp này.

Thế nhưng khiến người nhà họ Ninh không ngờ tới là việc hai tên kia lại là cường giả tuyệt thế.

Trong trận hỗn chiến đó, họ giết Gia chủ Ninh Chân Thận – Hóa Chân tầng bảy của Ninh gia, còn có Thái thượng trưởng lão Ninh Dược Trường và Ninh Cửu – Hóa Chân tầng chín cùng mười mấy vị Hóa Thần khác, ngay cả thiên tài đệ nhất Ninh Bất Kiều cũng bỏ mạng.

Sau trận chiến này, Ninh gia triệt để suy yếu.

Hiện giờ, nhà họ Ninh không nằm trong gia tộc nhất lưu nữa mà đã xuống cấp không phanh, miễn cưỡng lắm cũng chỉ có thể được xem là thế lực nhị lưu. Đây cũng là nhờ Ninh Bất Kỳ của Ninh gia may mắn đạt được cơ duyên, đột phá Hóa Chân tầng một, bằng không mà nói, xem như gia tộc tam lưu, Ninh gia cũng chẳng đủ trình độ.

Muốn tái hiện lại thời kỳ huy hoàng của những năm đó, Ninh gia nhất định phải đoạt được đại cơ duyên. Trươc mắt họ đã nhắm tới Khuê Vân cổ thành xuất hiện tại Đại Uyên tinh.

Cổ thành này từng là chiến trường Viễn Cổ, bên trong có vô số cường giả đỉnh cấp vẫn lạc, thứ còn sót lại là hằng hà sa số bảo vật cùng công pháp truyền thừa, nghe nói còn có Dược Viên đỉnh cấp.

Chỉ là danh sách tiến vào Khuê Vân thành cổ thật sự rất ít, lúc Địch Cửu tới, Ninh gia đang cử hành Đại hội gia tộc, chọn người tài tiến vào Khuê Vân.

Vậy mà chẳng ngờ, thời điểm này lại có người chạm vào cấm chế Ninh gia.

Ninh Bất Kỳ ngồi tại vị trí gia chủ khẽ nhíu mày. Dưới tình huống bình thường, khi cấm chế gia tộc hoặc tông môn đã đóng lại, dù là ai tới bái phỏng cũng không nên tùy tiện động chạm, bởi đây là hành động khiếm nhã vô cùng. Chẳng những vô phép mà còn mang hàm ý khiêu khích trong đó.

Xem như có chuyện tìm người đi nữa, cũng nên chờ bên ngoài đến khi cấm chế được mở, có người ra ngoài thì hẵng tiến lên cầu kiến.

- Đạt Ất, ngươi đi xem một chút, là ai động chạm đến hộ trận cấm chế của Ninh gia?

Thanh âm Ninh Bất Kỳ lạnh nhạt vang lên.

- Vâng.

Một nam tử trung niên áo nâu lên tiếng rồi nhanh chóng lui ra ngoài.

...

- Ngươi tìm ai?

Đợi được một lát, hộ trận đã bị mở ra, nam tử trung niên liền xuất hiện ở trước mặt Địch Cửu, ngữ điệu có chút hàn ý.

Thấy thế, Địch Cửu từ tốn đáp:

- Ta tên là Địch Cửu, đến tìm kiếm nữ nhi cùng thê tử của ta, nghe nói các nàng đã đi qua nơi này.

- Địch Cửu?

Nam tử trung niên chau mày, sau khi lặp lại cái tên ấy xong, mất mấy giây sau mới phản ứng được, lập tức khiếp sợ nhìn chằm chằm đối phương:

- Ngươi có phải phụ thân của Địch Thu Thủy không?

Địch Cửu gật đầu.

- Không sai, ta chính là phụ thân của Địch Thu Thủy, Địch Cửu.

- Mời vào, mời vào.

Ánh mắt nam tử trung niên lóe lên vẻ mừng rỡ không thể ngăn chặn, lùi về sau, vươn tay chào đón khách nhân.

Địch Cửu không có nửa điểm do dự, trực tiếp bước vào hộ trận.

- Địch đạo hữu mời đi theo ta.

Nam tử áo nâu nhanh chóng đóng lại hộ trận rồi đi về phía trước dẫn đường.

- Đạt Ất, hắn là ai?

Thấy Đạt Ất tự ý dẫn một thanh niên lạ mặt tiến vào, Ninh Bất Kỳ ngồi tại chủ vị sầm mặt lại, hỏi.

Hiện tại Ninh gia đang tổ chức Đại hội gia tộc, Đạt Ất là trợ thủ đắc lực của gã, dĩ nhiên đâu thể không phân nặng nhẹ.

Gã kêu Đại Ất ra tay chẳng phải để y dẫn người vào.

Không chờ Gia chủ phát tác, Đại Ất liền cúi người hành lễ:

- Gia chủ, vị này là Địch Cửu đạo hữu, phụ thân của Thu Thủy, ngài ấy tới đây để tìm nhi nữ và thê tử của mình.

- Ngươi là Địch Cửu... Là phụ thân của Thu Thủy?

Nghe xong, Ninh Bất Kỳ khiếp sợ đứng lên, trong mắt nhanh chóng hiện lên tia kích động cùng kinh hỉ.

- Nhanh, mau mời khách nhân ngồi. Đạt Ất, ngươi đi pha trà. Bình Phụ, đi nói với Cử thúc, Ninh gia có khách quý tới, nhanh lên...

Thời điểm Địch Cửu ngồi xuống, thấy rõ tay Ninh Bất Kỳ có chút run rẩy, hiển nhiên gã đang kích động đến cực hạn.

Khắp nơi Ninh gia đều là cấm chế ngăn cách thần niệm, bất quá dưới tu vi của Địch Cửu, những cấm chế này chẳng khác này vật trang trí, nhẹ nhàng bị hắn xuyên thấu.

Địch Cửu trông thấy kẻ được gọi là Bình Phụ đi gặp một lão giả đang bế quan, sau đó thông báo phụ thân Địch Thu Thủy là Địch Cửu vừa tới, nghe xong lão giả kích động đến mức lấy một viên trận kỳ ra, với trình độ trận đạo siêu việt Tiên Trận Đế cấp chín của hắn, không cần nghĩ nhiều Địch Cửu liền biết đó là trận kỳ phát động Khốn Sát trận của Ninh gia.

Đẳng cấp đại trận không thấp, tuyệt đối là Khốn Sát trận cấp chín.

Bất quá trong mắt Địch Cửu, đại trận của bọn họ chẳng khác nào trò chơi con nít.

- Ai, chuyện của Thu Thủy thật sự một lời khó nói hết, Ninh gia ta có lỗi với nàng a...

Ninh Bất Kỳ vừa nói đến đây, Đạt Ất liền bưng một cái ấm ngọc tiến đến, Ninh Bất Kỳ chủ chủ động rót cho Địch Cửu một chén trà.

- Mặc dù Bất Kiều đã đi, ta là huynh trưởng của Bất Kiều cũng có trách nhiệm trong chuyện của bọn họ, cũng may vấn đề này không phải không có cách vãn hồi…

Khi thần niệm rơi vào chén trà, coi như hắn không tu luyện Quy Tắc Đại Đạo, chẳng thể trực tiếp cảm nhận được khí tức Kịch Độc Pháp Tắc từ trong nước trà, hắn cũng có thể biết ly trà trước mặt chứa loại linh dược gọi là Xuyên Khấp Chân Căn, là một dạng kịch độc vô sắc vô vị.

Hiện tại, hắn tu luyện là Đại đạo pháp tắc của vũ trụ, nhìn sơ qua liền nhận ra pháp tắc chứa độc tính.

Loại kịch độc ấy không có giải dược, sau khi uống vào đan điền và thức hải nhất định bại niết không thể nghi ngờ, vô luận tu vi ngươi cao bao nhiêu, đều không có cách nào giải cứu.

Đương nhiên đây là thuyết pháp của tu chân giới. Địch Cửu tu luyện là Thiên Địa Quy Tắc Đạo, hắn biết dù là độc dược gì cũng khó có khả năng không giải được.

Vì thế, Địch Cửu không chút do dự nâng chung trà lên uống một hơi cạn sạch, trong lòng hắn thở dài một tiếng. Nếu không phải bất đắc dĩ, hắn thật không muốn diệt môn, thế nhưng hôm nay hắn phải thay đổi quyết định.

Uống chén trà này chỉ là Địch Cửu cho đối phương cơ hội động thủ mà thôi, coi như tương lai gặp lại nữ nhi cũng dễ giải thích, không phải là hắn ra tay trước.