Thế giới thứ chín

Chương 503




Nông Tú Kỳ có tu vi Trúc Cơ kỳ, gần như đã không cần ăn uống. Bất quá Thẩm Tử Ngữ bế quan vẫn cần đồ ăn.

Cũng may dã thú ở đây rất nhiều, dưới mặt tuyết, Nông Tú Kỳ vừa săn được một con Tuyết Để Hùng. Nếu đổi thành trước đó thì Nông Tú Kỳ chỉ có thể ăn sống, còn hiện giờ thì cô đủ khả năng nấu chín Tuyết Để Hùng rồi mới ăn. Thẩm Tử Ngữ rõ ràng chính là điển hình của việc cuồng tu luyện, chỉ có lúc đói bụng cực độ mới chịu mở mắt ăn chút gì đó, sau đó lại tiếp tục nhắm mắt bế quan.

Dù chỉ có một con Tuyết Hùng nhưng cũng đủ cho Thẩm Tử Ngữ kiên trì nửa năm.

Tuy nói Nông Tú Kỳ lấy ra tài nguyên tu luyện cực kỳ phong phú, thế nhưng vẫn phải công nhận tư chất của Thẩm Tử Ngữ rất phi thường. Vẻn vẹn năm tháng ngắn ngủi mà bà đã bước vào Luyện Khí tầng bốn, xem như tiến bộ thần tốc.

Nông Tú Kỳ sờ lên cái bụng bằng phẳng của mình, trong lòng bình tĩnh. Tu chân giả thai nghén sinh mệnh, căn cứ theo tu vi mà thời gian mang thai sẽ bất định, tu vi của cô còn thấp, hẳn là sẽ không mất quá nhiều năm.

- Tú Kỳ, cám ơn ngươi, ta nghĩ chúng ta có thể đi rồi.

Sau khi liên tục bế quan năm tháng, Thẩm Tử Ngữ rốt cục đứng lên, ngữ khí mang theo vẻ kinh hỉ cùng kích động.

Từ lúc tu luyện, bà ta mới biết được điểm khác biệt giữa võ giả và tu chân giả. Võ giả truy cầu lực lượng nhục thân, còn tu chân giả thì lại truy cầu nguồn suối sinh mệnh.

Hiện tại tu vi Thẩm Tử Ngữ mới chỉ là Luyện Khí tầng bốn mà đã có loại cảm giác như vậy, tương lai tu vi lên cao, có thể khẳng định loại cảm giác ấy sẽ càng thêm rõ ràng.

Nông Tú Kỳ đã sớm muốn rời khỏi đây, nghe Thẩm Tử Ngữ nói vậy, cô liền vội vã bảo:

- Tử Ngữ tỷ tẩy rửa một chút đi, ta có quần áo để tỷ thay này.

Cho dù đang ở dưới lớp tuyết, tuy nhiên tu luyện liên tục mấy tháng ròng rã khiến trên người Thẩm Tử Ngữ chảy ra quá nhiều tạp chất.

Còn Nông Tú Kỳ bởi vì có nhẫn trữ vật, thường xuyên thay đổi quần áo, cho nên trông cô vẫn rất sạch sẽ.

- A...

Thẩm Tử Ngữ kinh hô, lúc này mới phát hiện mình lôi thôi giống hệt như một kẻ ăn mày.

- Thế nhưng ở đây không có nước, chúng ta đi ra ngoài trước rồi hãy tính, ta hiện tại có thể duy trì nội hô hấp một hai tháng rồi.

Thẩm Tử Ngữ vội vàng nói.

Nông Tú Kỳ lập tức đưa mấy cái ngọc giản cho Thẩm Tử Ngữ.

- Tử Ngữ tỷ, đây là vài loại pháp thuật, ngươi hẳn là có thần niệm phải không? Đại ca nói công pháp của chúng ta rất khác biệt, chỉ cần bắt đầu tu luyện là sẽ nhanh chóng diễn sinh ra thần niệm. Ngươi dùng thần niệm thẩm thấu vào trong ngọc giản này đi.

Thẩm Tử Ngữ thẩm thấu thần niệm vào, lập tức mừng rỡ kêu lên:

- Hỏa Cầu Thuật, Ngự Phong Thuật, Phong Nhận, Ích Thủy, Khứ Trần..... A, Phi Kiếm Thuật...

Thẩm Tử Ngữ ngẩng đầu nhìn Nông Tú Kỳ, trong mắt mang theo khát vọng nồng đậm.

- Tú Kỳ, Phi Kiếm Thuật thật sự có thể ngự kiếm phi hành?

Nông Tú Kỳ đưa một thanh phi kiếm màu xanh nhạt cho Thẩm Tử Ngữ.

- Tử Ngữ tỷ, thanh phi kiếm này là của ngươi.

- Cảm tạ các ngươi.

- Tử Ngữ tỷ là bằng hữu của Cửu ca, cũng là bằng hữu của ta, còn cảm tạ cái gì.

Nói xong, cô liền chủ động nhét phi kiếm vào tay Thẩm Tử Ngữ.

Thẩm Tử Ngữ không khách khí, nhận lấy phi kiếm, hiện tại bà quả thật đang khao khát có được nó.

Bà chợt loáng thoáng có ý nghĩ, sở dĩ lúc trước Địch Cửu ngồi tại Vong Xuyên mà có thể chém giết Yêu thú ở ngoài mấy ngàn dặm, khẳng định là nhờ có thần niệm.

Thế nhưng thần niệm cường hãn đến mức ngoài vạn dặm chém giết Yêu thú đỉnh cấp, tu vi như vậy quả thật quá đáng sợ.

- Tú Kỳ, ngươi có thể nói cho ta biết, tu vi hiện tại của Địch Cửu là trình độ gì không?

Thẩm Tử Ngữ rất mong đợi câu trả lời, Địch Cửu chính là tấm gương của bà, tương lai biết đâu bà ta cũng tu luyện tới trình độ như Địch Cửu, ở ngoài mấy ngàn dặm có thể tùy tiện chém giết một con Yêu thú đỉnh cấp.

Nông Tú Kỳ do dự chốc lát rồi mới lên tiếng:

- Ta không rõ ràng lắm, Cửu ca nói lần này huynh ấy dự định rời khỏi Địa Cầu để độ kiếp, ta nghĩ... Cửu ca hẳn là sắp tiếp cận Tiên Nhân chân chính.

Sở dĩ cô dám nói như vậy là bởi vì Địch Cửu không chỉ đi độ kiếp, mà huynh ấy còn để lại cho cô một chút tiên tinh.

Tiên tinh hiển nhiên cao cấp hơn linh thạch, gần như có thể khẳng định đây là đồ vật mà chỉ Tiên Nhân mới có.

Thẩm Tử Ngữ siết chặt nắm đấm, không nói gì, tuy bà biết đẳng cấp của giới tu chân, nhưng lại chẳng có khái niệm gì về Tiên Nhân. Bất quá bà ta biết tu luyện tới cảnh giới cường đại nhất chính là Hóa Chân cảnh. Địch Cửu hẳn không phải Hóa Chân, có lẽ là Tích Hải cảnh. Chỉ cần tăng thêm tốc độ tu luyện, nhất định có một ngày bà có thể đuổi kịp Địch Cửu.

Sở dĩ Thẩm Tử Ngữ dám nghĩ như vậy bởi vì bà chưa bao giờ đi qua tu chân giới, không biết tu sĩ sơ kỳ muốn tìm tài nguyên tu luyện là chuyện gian nan dường nào.

...

Địch Cửu hoàn toàn chìm trong thiên địa pháp tắc vô tận, những thiên địa pháp tắc này lại tạo dựng thành vũ trụ quy tắc vô tận.

Một loại đạo thuộc về riêng hắn đang được dựng dục, chính bản thân Địch Cửu cũng không biết, sau khi hắn đạt được Thiểm Quang, cho tới hôm nay dựng dục ra quy tắc đại đạo thuộc về mình, nguyên nhân rất lớn là bởi vì Nông Tú Kỳ.

Sinh mệnh thuộc riêng về mình, đồng thời có thể cấp cho nhau. Khi hắn giúp Nông Tú Kỳ tân sinh, Nông Tú Kỳ cũng đã trao cho hắn một đạo tắc Sinh Mệnh.

Vô cùng vô tận đạo văn ba động chung quanh kén lớn, Địch Cửu dùng quy tắc chu thiên để vận chuyển Tinh Không Quyết đang từ từ thay đổi trong vô vàn đạo tắc này.

Một loại đại đạo pháp tắc hoàn toàn mới dần dần hình thành trong kén lớn...

Không biết qua bao lâu, cái kén lơ lửng trong hư không bị hư không loạn lưu quét qua. Hư không loạn lưu không biết xuất phát từ đâu, cũng chẳng biết cuốn về nơi nào, chỉ biết nó mang theo cái kén chứa Địch Cửu, rất nhanh liền chui vào trong vũ trụ mênh mông.

...

- Tử Ngữ tỷ thật xinh đẹp.

Sau khi Thẩm Tử Ngữ dùng Khứ Trần Quyết rửa đi tạp chất cùng tro bụi trên người, ngay cả Nông Tú Kỳ cũng không nhịn được tán thưởng.

Thẩm Tử Ngữ cười đáp:

- Ta già rồi, ngươi mới xinh đẹp. Địch Cửu là người chí tình, các ngươi nhất định sẽ rất hạnh phúc.

Bà vừa nói vừa nhớ tới Địch Cửu vì cứu mình mà bất chấp nguy hiểm tính mạng đi tìm Hồng Mộc Huyết Hoa, trong lòng nhịn không được thở dài một phen.

Nông Tú Kỳ ừm một tiếng, lập tức lấy một tấm gương đưa cho Thẩm Tử Ngữ.

- Tử Ngữ tỷ, ta nói thật đó.

Thẩm Tử Ngữ tiếp nhận tấm gương, khi nhìn thấy dáng vẻ của mình những năm 20 tuổi trong gương, trong lòng bà thầm mừng rỡ không thôi.

Khó trách Địch Cửu nhiều năm như vậy mà dung mạo vẫn chẳng thay đổi gì, thậm chí trông càng trẻ trung hơn, hóa ra đây mới là tu chân...

- Tú Kỳ, chúng ta ra ngoài đi, đoán chừng Địch Cửu hẳn đã trở về, ta thử nghiệm phi kiếm xem sao, nếu như có thể thì chúng ta bay ra ngoài.

Thẩm Tử Ngữ cảm nhận được dung mạo của mình hồi xuân, nhiệt huyết về việc tu luyện lần nữa dấy lên âm ỉ.

Thẩm Tử Ngữ không biết mình dung mạo của mình hồi xuân không chỉ bởi vì bà bắt đầu tu chân, nguyên nhân quan trọng nhất là nhờ mấy viên đan dược Nông Tú Kỳ cho bà. Những loại đan dược đó đều có tác dụng trú nhan, Nông Tú Kỳ đang lúc tuổi trẻ, Trú Nhan Đan chỉ có tác dụng để dung mạo của cô giữ vẻ thanh xuân mà thôi. Còn Thẩm Tử Ngữ lại khác, Thẩm Tử Ngữ vốn đã già nua, loại Tiên phẩm Trú Nhan Đan này đối với Thẩm Tử Ngữ có thể nói là giống như thoát thai hoán cốt.

Tâm tình Thẩm Tử Ngữ phi thường tốt, cộng thêm tu vi Luyện Khí tầng bốn, có thể nội hô hấp, hai người hành tẩu dưới lớp tuyết, hoàn toàn chẳng cần cố sức.

Chỉ cần hai người nguyện ý, tùy thời tùy khắc đều có thể rời khỏi lớp tuyết, phóng lên tận trời.

- Tử Ngữ tỷ, thần niệm của ta vừa mới trông thấy một cỗ thi thể, hình như là tiền bối Wadi.

Thời điểm Nông Tú Kỳ chuẩn bị xông ra, thần niệm chợt quét thấy thi thể Wadi, vội vàng tranh thủ truyền âm cho Thẩm Tử Ngữ.

Wadi là cường giả Bán Đan, thường xuyên xuất hiện trên ti vi. Cho nên Nông Tú Kỳ vừa thấy Wadi liền nhận ra.

Thẩm Tử Ngữ vội đáp:

- Mau mang ta tới đó.

Bà ta vốn được Wadi mời tới, hiện tại thi thể Wadi xuất hiện ở đây, chuyện này rất có thể là một âm mưu nào đấy.

Tốc độ hai người rất nhanh, Nông Tú Kỳ dẫn đầu, chỉ thoáng sau đã trông thấy Wadi.

Sắc mặt Wadi tái nhợt, tựa vào một bên vách đá. Trong tay ông ta vẫn còn nắm chặt loan đao, chỉ là thân thể cứng ngắc, đã sớm chết từ lâu.

- Wadi tiền bối chết đã lâu rồi... A, nơi này thật kỳ lạ.

Nông Tú Kỳ đang nói thì thần niệm chợt quét thấy sau lưng Wadi trống không.

Thần niệm của Thẩm Tử Ngữ cũng quét đến, phi kiếm liền tế ra, vách đá lập tức bị đục thủng, lộ ra một hang động sâu hoắm, mang theo khí tức Viễn Cổ tang thương.

Bởi vì hai người đều có thần niệm, bằng không thì tuyệt đối không thể nhìn thấy gì ở đây.

Thẩm Tử Ngữ lấy một tờ địa đồ từ túi áo Wadi, khom người thi lễ:

- Wadi, mặc dù không biết vì sao ngươi vẫn lạc tại đây, nhưng ta vẫn cảm tạ ngươi đã mời ta đến.

Nói xong, Thẩm Tử Ngữ đào một cái hố nhỏ, chôn cất Wadi vào đó.

Wadi là cường giả Bán Đan, hơn nữa còn cống hiến rất lớn cho Địa Cầu, bởi vậy ông ấy đáng được nhập thổ vi an.

- Tú Kỳ, ngươi theo sau ta...

Thẩm Tử Ngữ còn chưa dứt lời thì Nông Tú Kỳ đã chủ động bước vào trong hang:

- Tử Ngữ tỷ, tu vi của ta mạnh hơn ngươi một chút, ngươi đi theo đằng sau ta đi.

Thẩm Tử Ngữ nghĩ thần niệm Nông Tú Kỳ mạnh mẽ hơn bà quá nhiều, liền gật đầu không nói gì nữa. Vạn nhất gặp phải nguy hiểm, bà sẽ lập tức toàn lực ra tay.

-