- Địch Cửu?
Địch Cửu vừa xuất hiện tại cửa đại điện, Lệ Lôi đã nhận ra hắn, dù chưa bao giờ gặp mặt, lão vẫn có thể khẳng định người thanh niên này chính là Địch Cửu.
- Địch đạo hữu!
Chí ít bốn năm tên Tiên Đế đứng lên, ôm quyền ân cần thăm hỏi Địch Cửu. Rất hiển nhiên, những vị Tiên Đế ấy đều biết hắn.
Trong số đó có hai vị Tiên Đế trực tiếp mở miệng cảm tạ Địch Cửu đến đây trợ giúp Lôi Đình tiên lục, bọn họ từng được Dạ Hy mời qua Hoàng Hồ cung, cho nên vô cùng rõ ràng đối với sự lợi hại của Địch Cửu.
Địch Cửu thấy vẻ vui sướng chợt lóe lên trong mắt Lệ Lôi rồi biến mất, hắn không thèm để ý đến lão, mà là ôm quyền đáp lễ với những người vừa chào hỏi mình.
- Đạo hữu có phải là Địch Đan Đế?
Một nam tử có chòm râu dài phiêu dật chợt đứng lên, ôm quyền hành lễ, ngữ khí rất khách khí.
Địch Cửu ôm quyền đáp lại:
- Không sai, tại hạ chính là Địch Cửu.
Nam tử râu dài này lập tức mừng rỡ:
- Ta là tông chủ Chính Khí Kiếm Tông Phó Tuyết Lăng, gặp qua Địch Đan Đế, đa tạ Địch Đan Đế đến trợ giúp Lôi Đình tiên lục.
Tuy người này cũng chưa từng gặp qua Địch Cửu, thế nhưng chuyện Địch Cửu tiêu diệt Huyễn Thải tiên lục Hoàng Hồ cung thì đã được lan truyền khắp mọi nơi.
Địch Cửu từ tốn nói:
- Chuyện trợ giúp đợi lát nữa lại nói, ta tới đây vì tìm hội chủ đan hội Khuất Ngấn và phó hội chủ Trầm Tự Thuấn bị Không Hương Tân gài bẫy bắt mất.
Địch Cửu không hề sốt ruột, cứ chậm rãi trò chuyện, bởi vì hắn đang muốn tranh thủ thời gian tạo dựng pháp tắc trận kỳ.
Nơi này có đến mười mấy vị Tiên Đế, nếu thực lực của hắn cũng là Tiên Đế, tự nhiên sẽ không sợ, tuy nhiên hiện tại hắn mới chỉ là Tiên Tôn mà thôi. Có thể nói, trong số những người ở đây, tu vi của hắn là kém nhất.
- Địch Cửu, ta rất cảm kích việc ngươi đến trợ giúp Lôi Đình tiên lục. Thậm chí ta có thể tạm thời không truy cứu chuyện ngươi giết hai vị Thái Thượng trưởng lão Lôi Dương môn. Nhưng ta rất tôn kính Hương Không Tiên Đế, nàng vẫn lạc vì Lôi Đình tiên lục, ngươi đừng nên có thái độ bất kính đối với nàng.
Lệ Lôi lạnh lùng nói, hôm nay Địch Cửu đã tới đây, vậy hắn đừng hòng có cơ hội rời đi.
Địch Cửu cười lớn, vẫn không thèm để ý Lệ Lôi mà lại chậm rãi đi vào đại điện. Hắn không phải không muốn động thủ, mà là pháp tắc trận kỳ còn chưa được tạo dựng hoàn toàn.
Địch Cửu vừa tiến vào, thần niệm liền không ngừng ba động.
Chẳng ai nghĩ Địch Cửu đang tạo dựng pháp tắc trận kỳ, chỉ ngỡ rằng Địch Cửu đang tra dò xét tu vi người khác và pháp trận chung quanh. Đây là chuyện cực kỳ bình thường, cho nên chẳng ai thèm để ý.
- Đây là Thái Cổ Lôi Thạch?
Một lão giả ngồi ở vị trí cao nhất phía bên trái bỗng nhiên đứng lên, nhìn chằm chằm Lôi Thạch dưới chân Địch Cửu, kinh hãi thốt lên.
Thái Cổ Lôi Thạch? Giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều tập trung vào Lôi Thạch dưới chân Địch Cửu.
Địch Cửu đang khoe của sao? Thế mà đạp trên Thái Cổ Lôi Thạch đến đây, sợ người khác không biết mình có bảo vật?
Trong lòng Lệ Lôi sớm đã vô cùng kích động, lúc Địch Cửu vừa tiến vào đại điện, lão liền nhận ra Thái Cổ Lôi Thạch. Tuy nhiên ở đây không thể công khai cướp đoạt, bằng không lão đã sớm động thủ rồi.
Hiện tại Thiết Bắc Sơn kêu lên Thái Cổ Lôi Thạch, Lôi lệ cảm thấy rất khó chịu. Lão không tin Thiết Bắc Sơn thật sự kinh hãi, tuyệt đối là có mưu đồ.
Địch Cửu đã bố trí xong pháp tắc trận kỳ, chỉ cần hắn khu động thần niệm, có thể trong nháy mắt hình thành một cái Giảo Sát đại trận cấp chín.
Sau khi bố trí xong đại trận, Địch Cửu đương nhiên sẽ không chậm rãi như trước đó, mà là cấp tốc mang theo Hắc Hỏa đi đến trước mặt Đơn Hình, ôm quyền hỏi:
- Vị đạo hữu này, trước đó ngươi nói hội chủ và phó hội chủ đan hội của Đại Đỉnh chúng ta, còn có Chủng Ngạo bị ám toán, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Đơn Hình trong lòng thở dài, lời này có thể nói trước mặt Lệ Lôi nhưng lại không thể nói trước mặt Địch Cửu. Bởi vì nói trước mặt Lệ Lôi là vì nghĩ cho Lôi Đình tiên lục, còn hiện tại vạch trần chuyện Lôi Đình tiên lục bắt giữ hội chủ và phó hội chủ Đại Đỉnh Đan Hội, thậm chí còn ám toán Chủng Ngạo, vậy Đơn Hình coi như trở thành phe đối lập với Lôi Đình rồi.
Thấy Đơn Hình không trả lời, Địch Cửu quay sang chất vấn Lệ Lôi:
- Thế nào, có gan làm mà không có can đảm thừa nhận sao?
Trong lúc nói chuyện, sát thế quanh thân Địch Cửu tăng vọt, lĩnh vực lập tức mở rộng ra ngoài.
Toàn bộ tu sĩ trong đại điện đều nằm trong lĩnh vực của hắn, thần niệm Địch Cửu hiện tại đã vượt qua tiên niệm cấp chín, tăng thêm quy tắc lôi vận từ Thái Cổ Lôi Thạch, so với lĩnh vực Đại Tiên Đế, lĩnh vực của Địch Cửu chỉ có thể mạnh hơn chứ không yếu.
Lệ Lôi thầm giật mình, lĩnh vực của Địch Cửu thế mà lại cường đại hơn lĩnh vực của lão, hôm nay nếu phải một đối một với Địch Cửu thì e rằng quá sức lão.
Lệ Lôi vốn không định tìm người giúp đỡ, nhưng hiện tại xem ra lão bắt buộc phải gọi người hỗ trợ rồi.
Lệ Lôi là đệ nhất cường giả Lôi Đình tiên lục, tự nhiên không cần chính lão ra mặt, một nữ tử liền đứng dậy:
- Địch Đan Đế, trước đó ngươi vũ nhục Hương Không Tiên Đế đã làm ta nghi hoặc, hiện tại ta mới hiểu, hóa ra Địch Đan Đế ỷ vào tu vi của mình nên coi trời bằng vung, Lôi Đình tiên lục ta tuy yếu nhưng không phải mặc cho ngươi vũ nhục...
Nữ tử này vừa nói vừa sải bước tới bên cạnh Lệ Lôi, đồng thời lớn tiếng kêu gọi:
- Các vị tông chủ, hôm nay chúng ta liên thủ đối phó thú triều, vậy mà có người đến vũ nhục tu sĩ vẫn lạc vì thú triều, đã vậy còn trực tiếp dùng sát thế nghiền ép chúng ta, Tiết u ta nuốt không trôi khẩu khí đó.
Vừa dứt lời, lại có mấy tên Tiên Đế lục tục đứng lên.
Trông thấy bên cạnh mình có thêm sáu tên Tiên Đế, Lệ Lôi thầm thở phào nhẹ nhõm. Chờ giam Địch Cửu lại rồi, lão sẽ lấy lý do tế điện đạo lữ để mang Địch Cửu đi. Trên người hắn chắc chắn có đại bí mật đỉnh cấp.
Địch Cửu cười lớn, lạnh lùng nói:
- Chỉ có bảy kẻ đui mù thôi sao? Xem ra không phải tất cả Tiên Đế và tông chủ Lôi Đình tiên lục đều bị mù. Một năm trước ta vừa mới tới Lôi Đình tiên lục, liền gặp lão bằng hữu Chủng Ngạo của ta bị một nữ nhân truy sát, nữ nhân kia gọi là Không Hương Tân.
Nếu Chủng Ngạo không bị ám toán, đừng bảo một nữ nhân, xem như hết thảy mọi người ở đây cùng tiến lên cũng không đủ cho y giết. Bởi vì có người ám toán nên y mới bị một con kiến hôi đuổi giết. Không Hương Tân kia chính là do ta giết đấy, nếu có người cảm thấy không hài lòng, vậy cứ đứng trước mặt ta mà nói, những người không muốn động thủ với ta thì xin mời rời đi ngay, đợi lát nữa thời điểm động thủ mà bị ta lỡ tay giết sạch...
- Ngươi muốn chết...
Lệ Lôi nổi giận gầm lên, lĩnh vực phóng ra, lôi chùy càng lúc càng lớn, chớp mắt hóa thành một tòa Lôi Sơn đánh về phía Địch Cửu.
Địch Cửu không vội kích phát Giảo Sát đại trận, chỉ cầm chắc Thiên Sa Đao, đáp trả lại một đao.
Địch Cửu biết Lệ Lôi chưa dùng toàn lực, người này rất dối trá, hẳn là đang thử thăm dò thực lực của hắn. Nhưng Địch Cửu cũng chưa dùng toàn lực, bởi vì nếu sử dụng Thái Cổ Lôi Thạch sẽ khiến tất cả tu sĩ ở đây cùng chịu công kích.
Tuy đã bố trí Giảo Sát tiên trận, nhưng đối mặt nhiều cường giả như vậy thì vẫn hơi quá sức, cho nên trước hết phải để một bộ phận cường giả chủ động rời đi. Hắn không tin tất cả mọi người ở đây đều tình nguyện bán mạng cho Lệ Lôi.
“Oanh!”
Tiên nguyên cuồng bạo chạm trán, lôi quang bắn ra khắp bốn phía.
Lôi chùy về tới tay Lệ Lôi, dáng vẻ lão dường như bình tĩnh hơn nhiều, lần thử vừa rồi làm cho lão yên tâm, thực lực Địch Cửu kém hơn dự đoán nhiều. Hôm nay, lão tuyệt đối không để Địch Cửu rời khỏi.
Tiên Đan Đế trẻ tuổi mà tu vi lại chưa đến Tiên Đế, nhưng hắn lại có thể xử lý Dạ Hy, đủ loại bí mật trên người Địch Cửu khiến Lệ Lôi quả thật khó mà bình tĩnh.
- Ha ha...
Đơn Hình chế giễu:
- Tốt cho một tu sĩ vẫn lạc vì thú triều, Đơn Hình ta xem như thấy rõ ràng. Địch Đan Đế, hôm nay ta không thèm đếm xỉa, thậm chí còn giúp ngươi đòi lại cái công đạo này.
Dứt lời, Đơn Hình cầm Song Nhận Kích, đứng kề bên Địch Cửu.
Những Tiên Đế chứng kiến sự cường đại của Địch Cửu, gần như không cần suy nghĩ, tức tốc ra khỏi đại điện.
- Địch đạo hữu, mặc dù ta hiểu rõ sự tình, thế nhưng ta không thể giúp ngươi, ta chỉ có thể ra ngoài mà thôi.
Phó Tuyết Lăng ôm quyền nói với Địch Cửu rồi thở dài ra khỏi đại điện.
Ba người Đại Đỉnh Đan Hội rõ ràng là bị Lệ Lôi tính kế, Phó Tuyết Lăng không phải mù lòa, há lại nhìn không ra? Tuy nhiên bởi vì hiện tại Lệ Lôi quan hệ đến tồn vong của toàn bộ Lôi Đình tiên lục, cho nên dù không thoải mái với hành vi của Lệ Lôi thì Phó Tuyết Lăng vẫn không thể trợ giúp Địch Cửu xử lý lão được.
Tên Tiên Đế trước đó thốt lên Thái Cổ Lôi Thạch làm vẻ áy náy, ôm quyền nói:
- Địch Đan Đế, ta là tông chủ Khôn Nhạc Tiên Tông Thiết Bắc Sơn, chuyện này là ta Lôi Đình tiên lục có chút thua thiệt, thật có lỗi.
Nói xong câu đó, Thiết Bắc Sơn lách người xông ra khỏi đại điện.
Tuy Thiết Bắc Sơn rất muốn Thái Cổ Lôi Thạch trên người Địch Cửu, thế nhưng trừ phi Lệ Lôi chết rồi, nếu không thì tuyệt đối không thể. Dưới tình huống như vậy, ông ta cũng sẽ không trợ giúp Lệ Lôi đối phó Địch Cửu.
Sau khi Thiết Bắc Sơn xông ra đại điện, rất nhiều Tiên Đế khác cũng nhao nhao rời đi.
Địch Cửu nói với Đơn Hình:
- Đơn đạo hữu cũng ra ngoài đi, ngươi có thể đứng ra giúp đỡ, ta rất đa tạ, bất quá hôm nay ta muốn đơn độc mở mang kiến thức xem Lôi Đế mạnh cỡ nào.
Đơn Hình khẽ giật mình, Địch Cửu không phải đối với với một Tiên Đế mà đến tận bảy tên Tiên Đế do Lệ Lôi dẫn đầu.
Bất quá Đơn Hình rất nhanh liền phản ứng, gật đầu:
- Được.
Đơn Hình có thù với Lệ Lôi, bởi vì Lệ Lôi hại Ung Tả Thành, nguyên nhân vẻn vẹn chỉ vì Ung Tả Thành nói một đỡ câu cho Khuất Ngấn và Trầm Tự Thuấn mà thôi.
Lệ Lôi vốn còn lo lắng tới Đơn Hình, hiện tại Đơn Hình đã đi ra, lão không còn do dự, lập tức quát:
- Mọi người cùng nhau động thủ, người này có chút bí mật...
Lệ Lôi tới nhanh, Địch Cửu đương nhiên không chậm, Giảo Sát đại trận lập tức phát động, thần niệm câu thông Thái Cổ Lôi Thạch, khí tức pháp tắc Lôi thuộc tính bị Địch Cửu bắt lấy, tạo thành mảng lớn lôi hồ oanh ra ngoài, trong đó xen lẫn cả lôi bộc và lôi cầu.
- Không tốt, hắn tạo dựng Giảo Sát đại trận...
Có người lập tức phát hiện Giảo Sát đại trận, cấp chín Giảo Sát tiên trận phối hợp với Thái Cổ Lôi Thạch được Địch Cửu khu động, đối mặt loại công kích đáng sợ như vậy, dù là Tiên Đế thì cũng chỉ có thể tự vệ.