Thế giới thứ chín

Chương 470




- Địch Đan Đế, Chủng đạo hữu đã rời đi. Hiện tại, lực lượng Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành của chúng ta rất yếu, vẻn vẹn chỉ dựa vào hộ trận chống đỡ…

Mễ Tịch chưa nói xong, Địch Cửu liền hiểu rõ ý tứ đối phương, ông ấy lo lắng mình cũng sẽ rời đi như Chủng Ngạo.

Vốn Địch Cửu muốn nói tạm thời hắn sẽ ở lại nhưng một đạo phi kiếm hỏa hồng bỗng đột nhiên bay tới, Mễ Tịch nhanh tay bắt lấy phi kiếm, sau khi quét thần niệm vào, sắc mặt liền thay đổi.

Không chờ Mễ Tịch lên tiếng, Địch Cửu đã thấy được nội dung bên trong. Lúc này, một lượng lớn Hư Không Thú Triều đang xông về phía Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành.

Nếu không có người xác nhận, Địch Cửu chắc chắn sẽ không tin.

Mễ Tịch vừa nói thú triều tới thì vô số đóm sáng phát ra do tu sĩ kích phát độn thuật liền hướng về phía nơi đây.

Cùng lúc đó, thần niệm Địch Cửu cũng thấy được bóng dáng Yêu thú đang thưa thớt chạy về phía mình.

- Mễ thành chủ, Hư Không Thú Triều tới...

Mông Thiến Thiến vừa dừng lại liền thấy Địch Cửu.

- Địch Đan Đế, ngài trở về rồi.

Sau khi biết Địch Cửu trở về, trong lòng Mông Thiến Thiến thập phần kinh ngạc.

Nguyệt Hằng lâu của nàng khác những thương hội kia, việc làm ăn của nàng chủ yếu nằm tại Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành.

Một khi Tiên Thành bị hủy, hết thảy sản nghiệp của Mông Thiến Thiến đều tan thành mây khói.

Việc Địch Cửu trở về khiến nàng yên tâm hơn hẳn, có lẽ thực lực Địch Cửu thấp hơn so với nàng, nhưng trong ấn tượng của Mông Thiến Thiến, Địch Cửu là kẻ bất khả chiến bại.

Lúc trước, tại Đấu giá hội có mấy tên Tiên Đế kiếm chuyện với hắn, kết quả Địch Cửu luôn tay mua hết tất cả đồ tốt khiến đám người kia không đụng tới được.

Về sau, nàng đi theo bảy Tiên Đế và mười mấy vị Tiên Tôn tới tiệm cơm Hòa Bình tìm Địch Cửu gây sự, nếu không tận mắt chứng kiến mọi việc, thậm chí phải dùng nửa cái mạng trả giá, chắc nàng vẫn còn mù quáng mà khinh thường Địch Cửu, đoán chừng hiện giờ trên đời đã chẳng còn Mông Thiến Thiến tồn tại. Bái Dã, Tây Lăng Nguyên Di chính là vết xe đổ.

Nếu vậy còn chưa đủ để nàng tin vào khả năng của Địch Cửu thì sự kiện Hoàng Hồ cung 10 năm trước chính là ví dụ tốt nhất.

Lúc này Địch Cửu hoàn hảo đứng trước mặt bà, thậm chí tu vi còn tăng lên rõ rệt. Còn Hoàng Hồ cung ở đâu? Chúa tể Hoàng Hồ cung, đệ nhất cường giả của Tứ đại tiên lục Dạ Hy ở đâu?

Nghe Mông Thiến Thiến hỏi, Địch Cửu gật đầu, hắn nói với Mông Thiến Thiến và Mễ Tích:

- Các ngươi đều có trận kỳ Đại Đỉnh Tiên Thành, đến lúc đó hai người kích phát trận kỳ sát trận, khống chế Giảo Sát đại trận. Ta sẽ đứng một bên phối hợp tác chiến.

- Xin Địch Đan Đế yên tâm.

Mông Thiến Thiến và Mễ Tịch đồng thanh đáp.

Nói xong, Địch Cửu bắt đầu tạo dựng trận kỳ từ pháp tắc, pháp tắc trận kỳ có chỗ tốt là không cần dùng vật liệu đỉnh cấp, chỉ cần lý giải được cơ sở pháp tắc mà thôi.

Một viên lại một viên pháp tắc trận kỳ được Địch Cửu tạo lên, không bao lâu sau liền hình thành một Giảo Sát đại trận.

Giờ phút này, lẻ tẻ Hư Không Yêu Thú đã tới bên ngoài cổng thành, Địch Cửu trông thấy hai đầu Hư Không Ngô thì trong lòng có chút nặng nề.

Hai con Hư Không Ngô này đều là Tiên Yêu Thú cấp năm, cả hai nhanh chóng bị tiêu diệt bởi hai đạo phong nhận từ Mễ Tịch.

Tuy nhiên, ngay tại biên giới thần niệm của Địch Cửu, lít nha lít nhít vô cùng vô tận Hư Không Yêu thú không ngừng xông tới.

Đây không phải tự do xông tới mà có đội hình rõ ràng, đủ để biết được dù hộ trận mạnh hơn đi nữa, dưới sự tấn công kinh khủng của đám yêu thú này thì chưa chắc bọn họ đã chống đỡ nổi.

Trận kỳ vừa được Địch Cửu tạo dựng có thuộc tính pháp tắc Lôi, đối mặt với bọn Hư Không Yêu thú ấy, biện pháp tốt nhất là đừng để chúng tới gần Tiên Thành.

Sắc mặt Mông Thiến Thiến và Mễ Tịch tái nhợt, đây không phải lần đầu tiên thú triều tấn công Tự Do Tiên Thành, cả hai từng trải qua việc tương tự rồi.

Thế nhưng thú triều lần này… nếu đem so với những lần trước thì khi ấy chỉ như đánh nhau với một đàn thú bình thường mà thôi.

Trước mắt mới thật sự là thú triều, vô cùng vô tận Yêu thú từ bốn phương tám hướng lao tới.

Dưới loại thú triều kinh khủng như thế, chỉ sợ Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành sẽ sớm diệt vong.

- Địch Đan Đế, ta sợ chúng ta ngăn không được…

Mông Thiến Thiến hoảng hốt kêu lên.

Nàng thấy rất nhiều Tiên Yêu Thú cấp chín đang bay tới.

Tiên Yêu Thú cấp chín tương đương cường giả Tiên Đế trong loài người, dù hộ trận Tiên Thành có mạnh hơn cũng không ngăn được a.

Sắc mặt Mễ Tịch cũng chẳng còn tia huyết sắc nào, bờ môi không ngừng run rẩy.

Họ có thể khẳng định, đợi đến khi đám Yêu thú kia bao trùm Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành, xem như cường giả Tiên Đế cũng đừng hòng rời khỏi.

Những tu sĩ chậm chạp không kịp trốn vào Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành nhanh chóng bị cuốn vào bầy thú triều, biến mất vô tung vô ảnh.

Ngay cả nói Địch Cửu cũng lười, một bên không ngừng ném trận kỳ ra, một bên liên tục tạo dựng pháp tắc trận kỳ.

Đồng thời, hắn nhanh tay lấy 20 đầu Tiên Linh Lôi Mạch thượng phẩm ra. Không chỉ trận kỳ hộ trận tiên thành mà ngay cả Thất Tinh Tịnh Thủy Kỳ, Ly Địa Diễm Quang Kỳ và Tố Sắc Vân Giới Kỳ cũng bị Địch Cửu vung tay triệu hội.

Sở dĩ Địch Cửu không dùng Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ là vì hiện tại hắn vẫn chưa luyện hóa cây trận kỳ đó.

Sau khi lấy ba viên trận kỳ ra, hộ trận Tiên Thành triệt để được kích phát, Giảo Sát đại trận cũng nhanh chóng khởi động.

Quang mang nhàn nhạt không ngừng lưu động bên ngoài Đại Đỉnh Tiên Thành, khác biệt hoàn toàn so với những đại trận khác, bên trong quang mang còn có tia lục quang đang liên tục di chuyển.

"Oanh!"

Vô cùng vô tận Hư Không Tiên Yêu Thú đánh vào hộ trận Tự Do Tiên Thành khiến toàn bộ Đại Đỉnh đều chấn động dữ dội. Nồng đậm mùi vị huyết tinh truyền đến từ hư không, khiến những người bên trong hộ trận không khỏi buồn nôn.

Mông Thiến Thiến đã chuẩn bị tốt kế hoạch chạy trốn. Nếu có bất trắc gì xảy ra, chỉ cần đám Yêu thú này xé rách hộ trận Đại Đỉnh, bà sẽ lập tức phóng thẳng tới truyền tống trận.

Toàn thân những tu sĩ bình thường kia đã sớm ướt đẫm mồ hôi, Mông Thiến Thiến và Mễ Tịch còn chuẩn bị sẵn đường lui chạy trốn, nhưng đám người này làm gì có cơ hội đó.

Đối mặt với Hư Không Thú Triều đáng sợ thế này, nhất định hộ trận Tiên thành chẳng thể ngăn nổi.

Nhưng ngay sau một khắc đó, tất cả mọi người liền sợ đến ngơ ngẩn, không gian bị Yêu thú bao vây, từng đạo huyết vụ không ngừng nổ tung, khoảng cách bán kính mấy trăm thước bên ngoài hộ trận, Yêu thú từng đám lại từng đám đều bị giết chết.

- Đây là...

Đám người Mông Thiến Thiến và Mễ Tịch rung động nhìn chằm chằm hộ trận, trông thấy quang mang từ đại trận được kích phát, dù là Tiên Yêu thú cấp sáu cũng không ngăn nổi.

Lúc Địch Cửu sửa chữa hộ trận Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành, không ai để ý. Dù sao đều là hộ trận cấp chín, Địch Cửu sửa chữa là muốn khống chế hộ trận Đại Đỉnh Tiên Thành mà thôi.

Hiện tại bọn họ mới biết suy nghĩ đó là sai lầm cỡ nào.

Tuy đều là Tiên Hộ Trận cấp chín nhưng là hộ trận lúc trước cùng lúc này hoàn toàn khác hẳn nhau.

- Địch Đan Đế, ta sợ lần này Tiên thành sẽ gặp nguy hiểm, đằng xa kia toàn bộ đều là Yêu thú cấp bảy trở lên...

Sự kích động của Mễ Tịch chỉ kéo dài ngắn ngủi mười mấy giây, khi thần niệm ông ta quét đến vô cùng vô tận Yêu thú từ cấp bảy trở lên đang ào ào tiến về bên này, ông ta gần như tuyệt vọng.

Dù Giảo Sát đại trận lợi hại hơn nữa cũng vô pháp ngăn trở nhiều Yêu Thú cấp bảy cùng tấn công như vậy.

- Làm tốt chuyện của ngươi đi.

Ngữ khí Địch Cửu có chút lạnh lùng, trận kỳ bình thường và pháp tắc trận kỳ vẫn liên tục được hình thành từ tay hắn.

Mặc dù Mễ Tịch lý tính hơn Khuất Ngấn, biết tự bảo vệ bản thân nhưng Địch Cửu khẳng định thành tựu Mễ Tịch đạt được kém xa Khuất Ngấn, này là vì Mễ Tịch thiếu khuyết đức tính kiên trì cần có của một tu sĩ.

Không lâu sau, y như Mễ Tịch đã dự liệu, mười mấy vạn Song Giác Yêu Lang cấp bảy được Đại yêu cấp chín dẫn đầu, thành công phá hủy Giảo Sát đại trận thứ nhất, xông thẳng một đường tới hộ trận Đại Đỉnh Tiên Thành.

Tràng cảnh trước mắt khiến Mông Thiến Thiến lùi về sau mấy bước theo bản năng, nàng chỉ là Tiên Đế tầng bốn, chỉ cần một con đại yêu cấp chín đã đủ để giết bà.

"Rầm rầm rầm!"

Bấy giờ, dày đặc lôi hồ đánh xuống thành từng cơn. Yêu Lang cấp bảy cứ xông lên đám nào là lại bị đánh bay ra ngoài đám đó, về phần Yêu thú dưới cấp bảy, ngay cả cơ hội đến gần cũng chẳng có.

Thật mạnh! Mông Thiến Thiến ngơ ngẩn đứng nhìn.

Nàng bị sự cường hãn của Địch Cửu trấn trụ, có thể nói, Địch Cửu đang một mình chống lại Yêu Thú Triều. Hắn khống chế đại trận cũng khống chế toàn cục.

Không phải Mông Thiến Thiến và những người khác không muốn giúp đỡ mà thật sự họ không đủ khả năng.

Xem như tất cả tu sĩ tại Tự Do Tiên Thành xông ra chắc cũng chẳng đủ cho đám Yêu thú này lấp kẽ răng.

Đồng thời Mông Thiến Thiến cũng bất ngờ vô cùng, cho đến tận lúc này, nàng không nghĩ tới Địch Cửu có thể điều khiển lôi hồ nổ tung bọn Yêu thú kia.

Tất nhiên, Mông Thiến Thiến đâu thể nhìn ra được pháp tắc trận kỳ được Địch Cửu bố trí.

Càng khiến cả đám chấn kinh là việc Địch Cửu một thân một mình xông ra hộ trận, đơn thân độc mã đối mặt với vô cùng tận Hư Không Yêu thú đang ào ào nhào tới.

- Địch Đan Đế muốn làm gì vậy?

Mễ Tịch vừa chạy tới bên người Mông Thiến Thiến, vừa vội vàng kêu lên.

Nghe lão hỏi, Mông Thiến Thiến chỉ biết lắc đầu, nàng cũng không biết a.

…..

Địch Cửu không thể không ra ngoài, thời gian của hắn có hạn. Lôi Sát tiên trận dưới sự trợ giúp của ba viên Ngũ Hành trận kỳ chỉ đạt tới cấp chín mà thôi.

Muốn đối phó với Yêu thú cấp tám đã miễn cưỡng vô cùng, nói chi đến đám Đại Yêu cấp chín kia.

Nếu có thêm thời gian, Địch Cửu có thể bố trí Lôi Sát tiên trận có đẳng cấp cao hơn.

Đáng tiếc thời gian hạn hẹp vô cùng, muốn đại trận trở nên cường đại, hắn phải tự thân điều khiển từ bên trong.

Trông thấy Địch Cửu xông ra ngoài, mấy đầu Đại Yêu thú cấp chín gào thét dữ dội, sau đó bất chấp lôi hồ đang giáng xuống, vẫn ào ào phóng về phía Địch Cửu.

Bấy giờ, Địch Cửu ép buộc chính mình tỉnh táo lại, hắn hé tay ra, Thái Cổ Lôi Thạch rơi xuống dưới chân hắn, một đạo lại một đạo pháp tắc trận kỳ hệ Lôi nhanh chóng được tạo dựng lên.