Địch Cửu lấy Thái Cổ Lôi Thạch ra là bởi vì trong đó ẩn chứa vô cùng vô tận Lôi hệ pháp tắc, hắn muốn mượn nhờ Thái Cổ Lôi Thạch để tạo dựng Lôi hệ pháp tắc trận kỳ càng thêm cường đại. Tiên Yêu Thú cấp chín thật sự quá nhiều, bằng không thì hắn đã không cần phải mạo hiểm xông ra bên ngoài cổng thành.
Phải biết một khi bị loại thú triều kinh khủng này bao vây, dù có Thần Niệm Độn thì Địch Cửu cũng không dám chắc có thể thoát thân được.
Thế nhưng khi Địch Cửu câu thông đến Thái Cổ Lôi Thạch, hắn lập tức bị khí tức Lôi thuộc tính ẩn chứa làm cho kinh hãi.
Trước đó Địch Cửu từng thử luyện hóa Thái Cổ Lôi Thạch, bất quá chẳng hề có chút tác dụng nào, mà bây giờ hắn đột nhiên cảm nhận được tầng cấm chế thứ nhất của nó.
Đây là cấm chế tự nhiên đỉnh cấp. Nhờ vào khả năng lý giải các loại pháp tắc, Địch Cửu vừa nhìn thấy liền biết cấm chế này có cùng loại khí tức với những thứ trên Thế Giới Thư, tuyệt đối là bảo vật đỉnh cấp.
Hiện tại hắn còn chưa luyện hóa tầng cấm chế thứ nhất mà đã cảm nhận được vô cùng vô tận khí tức cuồng bạo Lôi thuộc tính, nếu như luyện hóa rồi, vậy khí tức Lôi thuộc tính sẽ đáng sợ đến cỡ nào?
Địch Cửu chợt dẹp ý nghĩ ấy sang một bên, bắt đầu điên cuồng khu động thần niệm, luyện hóa tầng cấm chế đầu tiên của Thái Cổ Lôi Thạch.
Vô số nhận mang và lôi hồ từ Giảo Sát đại trận liên tục oanh kích ra ngoài khiến một nhóm lớn Yêu thú đều bị oanh sát. Bất chấp như vậy, số lượng Yêu thú cường đại xông phá tầng thứ nhất Giảo Sát đại trận vẫn càng ngày càng nhiều, mà sau khi Địch Cửu xông ra bên ngoài thì cứ như choáng váng, chỉ quanh quẩn trên một tảng đá từ nãy tới giờ.
- Mông hội chủ, Địch Đan Đế đang làm gì vậy?
Mễ Tịch phát hiện không đúng, bởi vì một vài Tiên Yêu Thú đỉnh cấp sau khi xông phá Giảo Sát đại trận thì đã bắt đầu trùng kích tầng Phòng Ngự Trận cuối cùng.
Một khi tầng Phòng Ngự Trận trước mặt này bị oanh phá, vậy Địch Cửu rất khó có khả năng lật bàn.
Mông Thiến Thiến vẫn không trả lời, đột nhiên một tiếng “răng rắc” vang lên, Phòng Ngự Trận đã tan vỡ, một đạo huyết tiễn bắn từ phía trước, xuyên qua sau lưng Địch Cửu.
Rất hiển nhiên là một con Tiên Yêu Thú cấp chín đã xé rách Phòng Ngự Trận, rồi mới bắn tiễn đâm xuyên qua ngực Địch Cửu.
Mông Thiến Thiến và Mễ Tịch liếc nhìn nhau, hai người không biết nên làm thế nào cho phải. Nếu bảo bọn họ ra ngoài cứu Địch Cửu, thứ nhất là họ không dám, thứ hai là dù đi ra thì kết cục cũng chỉ là "chết".
Không chỉ Mông Thiến Thiến hay Mễ Tịch, hiện giờ trên mặt toàn bộ tu sĩ trong Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành đều lộ ra vẻ tuyệt vọng, ai nấy đều rõ, một khi Địch Cửu bị giết, vậy kế tiếp liền sẽ đến phiên bọn họ.
Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành tuy có truyền tống trận, bất quá truyền tống trận kia không phải cho bọn họ dùng, lại nói dù cưỡng ép xông vào truyền tống thì có thể trốn thoát được mấy mạng?
- Ta nghĩ chúng ta nên chạy thôi, bằng không e rằng ngay cả cơ hội chạy cũng không có...
Mông Thiến Thiến do dự một hồi mới dám nói lời trong lòng mình ra.
Hiện tại không đi, chờ đến lúc Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành bị thú triều vây chiếm rồi thì muốn truyền tống e là không kịp nữa.
Mễ Tịch thầm thở dài, lão biết mình không còn cách nào lưu lại Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành. Ngay tại thời điểm lão chuẩn bị đồng ý với Mông Thiến Thiến, Mễ Tịch đột nhiên trông thấy Địch Cửu cử động.
Mễ Tịch lập tức há hốc mồm, không thể tin được nhìn Địch Cửu đang phóng lôi hồ...
Không đúng, nào chỉ là lôi hồ, còn có cả lôi bộc và vô số lôi cầu khác.
Không chỉ Mễ Tịch, Mông Thiến Thiến cũng bị dọa sợ ngây người.
Hai tay Địch Cửu huyễn hóa ra rất nhiều thủ quyết huyền ảo, bọn họ chỉ có thể miễn cưỡng cảm nhận được đây là một loại thần thông đỉnh cấp, tựa hồ có quan hệ với loại thuộc tính pháp tắc nào đó.
Theo mỗi một đạo thủ quyết đánh ra là vô số lôi hồ theo đó oanh ra ngoài. Tiên Yêu Thú dưới cấp bảy trở xuống lập tức bị oanh sát, Tiên Yêu Thú cấp bảy mà bị đánh trúng thì hành động cũng chậm chạp hẳn.
Về phần Tiên Yêu Thú cấp tám và cấp chín thì mặc dù không sợ lôi hồ, nhưng ngoài lôi hồ ra thì còn có lôi bộc và lôi cầu. So sánh với thần thông này, tiên trận công kích Lôi hệ chỉ có thể coi như đồ chơi.
Mông Thiến Thiến tận mắt nhìn thấy một con Tiên Yêu Song Đầu Ngô cấp chín bị lôi cầu đánh nát một đầu, cái đầu còn lại kêu thảm một tiếng rồi tức tốc quay người bỏ chạy.
Tất cả mọi người đồng loạt hít một ngụm khí lạnh, Địch Cửu rốt cuộc cường đại đến cỡ nào?
Chuyện vô cùng khó tin đang diễn ra, đứng trước thú triều, Địch Cửu không cần trốn ở trong Phòng Ngự Trận mà là hắn khống chế Thái Cổ Lôi Thạch rồi dần dần tiến lên.
Trên dưới trái phải Thái Cổ Lôi Thạch là lít nha lít nhít lôi hồ cùng lôi bộc. Vài con Tiên Yêu Thú cấp chín chạy không kịp liền bị lôi cầu đánh cho kêu cha gọi mẹ.
...
Nhìn bên ngoài, mọi người cứ tưởng đây là thần thông công kích của Địch Cửu.
Chỉ có Địch Cửu biết, ngay thời điểm luyện hóa thành công tầng cấm chế thứ nhất, hắn dường như nhìn thấy thế giới của sấm sét. Trong thế giới này tràn ngập pháp tắc Lôi thuộc tính. Hắn chỉ cần để vô số công kích Lôi thuộc tính đáng sợ này oanh ra ngoài mà thôi.
Từ lạ lẫm đến thuần thục, bây giờ Địch Cửu đơn giản phất tay là Lôi thuộc tính pháp tắc trong Thái Cổ Lôi Thạch liền biến thành vô cùng vô tận Lôi hệ công kích oanh ra ngoài.
Một loại cảm ngộ vọt tới, hắn vốn đã lĩnh ngộ Thái Cổ Lôi Văn, hiện giờ luyện hóa tầng cấm chế thứ nhất của Thái Cổ Lôi Thạch xong nên việc cảm ngộ càng thêm rõ ràng. Trước đây chẳng qua là vì cường độ công kích của Thái Cổ Lôi Văn không đủ, cho nên Địch Cửu rất ít khi dùng để đối phó cường giả.
Thủ đoạn cường đại của Địch Cửu lúc trước là Liệt Tắc Đao và Quá Khích Đao.
Hiện tại được nhìn thấy một thế giới lôi hải mênh mông, cảm nhận được Lôi hệ công kích chân chính cường đại, Địch Cửu mới biết, một khi lôi văn cường đại đến trình độ nhất định, sự công kích của nó hiển nhiên không hề yếu hơn Liệt Tắc Đao hay Quá Khích Đao.
Bất quá Địch Cửu rất rõ ràng, sở dĩ hắn có thể vung ra công kích Lôi thuộc tính đáng sợ như vậy là nhờ có Thái Cổ Lôi Thạch. Nếu mất đi Thái Cổ Lôi Thạch, công kích của hắn sợ rằng chỉ còn được một phần trăm ngàn hiện giờ.
Nhưng trường hợp đó rất khó xảy ra, còn hiện tại, Địch Cửu đang khống chế Thái Cổ Lôi Thạch vọt vào trong đám thú triều dữ tợn kia.
Bất luận bao nhiêu Yêu thú muốn tới gần Địch Cửu, tất cả đều bị lôi bộc oanh sát.
Tất nhiên vẫn có nhận mang công kích của vài con Tiên Yêu Thú cấp chín xuyên qua vòng bảo lôi bộc hộ, tạo thành vết thương trên người Địch Cửu, xé rách ra từng tia huyết vụ, thế nhưng Địch Cửu không hề sợ hãi. Hắn có Tiên Thần Thể, chỉ cần không thương tổn đến thức hải của hắn hay đan điền thì tất cả những loại thương thế khác đều chẳng thể làm gì được hắn, kể cả thương tổn kinh mạch.
Lôi nguyên cuồng bạo trong Thái Cổ Lôi Thạch liên tục bị Địch Cửu ném ra ngoài, mỗi một lần công kích, Địch Cửu lại càng cảm ngộ sâu hơn, hắn có dự cảm, hắn sắp sửa cảm ngộ ra công kích Lôi thuộc tính thuộc về riêng mình.
Thái Cổ Lôi Văn tuy rất mạnh mẽ, thậm chí một đạo lôi văn cũng có thể giết chết một con Tiên Yêu Thú cấp tám, thế nhưng đối với Địch Cửu mà nói thì như vậy vẫn chưa đủ, hiện giờ thứ hắn muốn đối phó là Tiên Yêu Thú cấp chín.
Một con Hư Không Cự Tích cấp chín phẫn nộ, vượt qua vô số Hư Không Yêu thú, hoàn toàn không để ý đến lôi bộc, vọt thẳng tới trước mặt Địch Cửu, vỗ móng vuốt xuống.
- Rầm rầm rầm!
Bảy tám quả lôi cầu oanh trên thân Hư Không Cự Tích này, để lại mấy lỗ máu, thế nhưng Hư Không Cự Tích vẫn không có ý định lùi bước, hiển nhiên là nó quyết tâm đồng quy vu tận với Địch Cửu, bằng mọi giá không để cho Địch Cửu tiếp tục sử dụng loại công kích lôi hệ đáng sợ đó nữa.
Toàn bộ không gian nhất thời chậm lại dưới một vuốt của nó, hư không bị đè ép đến mức như có âm thanh ken két vang lên.
Địch Cửu đột nhiên mở to mắt, cho dù đối mặt với Tiên Yêu Thú cấp chín đỉnh phong, hắn vẫn không hề sợ hãi, hắn nắm chặt Thiên Sa Đao trong tay, vừa sải bước vừa mạnh mẽ vung đao.
Vô số Lôi thuộc tính pháp tắc trong nháy mắt ngưng tụ tới, lôi quang quanh quẩn quanh Thiên Sa Đao tạo ra tiếng vang ầm ĩ đáng sợ.
Hư Không Cự Tích hoảng sợ ngẩng đầu nhìn về phía hư không, nó thậm chí cảm nhận được sự kinh khủng của lôi kiếp đang đến.
Không, không phải lôi kiếp, đây là một đạo lôi đao hoặc đao lôi.
Thiên Sa Đao chém xuống, vạch ra một vệt lôi hồng dài mấy ngàn trượng, khiến toàn bộ hư không chói lóa.
Sau tích tắc cực độ hoảng sợ, ánh mắt Hư Không Cự Tích lóe lên vẻ điên cuồng. Bị lôi đao chém giết thì như thế nào, hôm nay nó nhất quyết phải đồng quy vu tận với Địch Cửu.
Móng vuốt to lớn tiếp tục đánh về phía Địch Cửu, nó hoàn toàn mặc kệ đạo lôi hồng ngàn trượng kia.
- Cạch!
Một đạo quy tắc khóa chặt thiên địa hư không giáng xuống, ánh mắt Cự Tích lóe lên vẻ tuyệt vọng, nó thế mà lại bị lôi đao khóa chặt. Móng vuốt dừng lại cách đỉnh đầu Địch Cửu chỉ vài tấc, thế nhưng nó chẳng thể tiến lên thêm một chút xíu nào.