Thế giới thứ chín

Chương 457




Địch Cửu dùng ngữ khí nghi hoặc hỏi Dạ Hy:

- Dạ cung chủ thật kì quái. Vừa rồi vị bằng hữu này muốn nói bán ra Không Cực Độ Nha, chẳng lẽ ta không thể mua? Hay là ở trong Hoàng Hồ cung, chỉ cần đồ vật Dạ cung chủ đã nhìn trúng, những người khác không được phép báo giá? Nếu thật sự như thế, vậy ta liền đi trước.

Dứt lời, Địch Cửu quay sang ôm quyền với Giai Kha:

- Giai đạo hữu, nếu không thì chúng ta rời khỏi đây, ra bên ngoài giao dịch, được chứ? Nơi đây là địa bàn của Dạ cung chủ, không cho phép chúng ta giao dịch.

Bởi vì biết rõ tình hình giữa Dạ Hy và Địch Cửu, cho nên trên mặt đa số tu sĩ đều thoáng vẻ quan tâm theo dõi câu chuyện. Địch Cửu đích thật tranh đoạt hai lần với Dạ Hy, bất quá trong tiên dịch hội, chuyện này vốn rất bình thường. Nếu hai người đều nhìn trúng một loại đồ vật, vậy có chửi mắng cạnh khóe đối phương cũng không quá đáng. Chỉ cần ngươi làm cho tu sĩ giao dịch hài lòng là được rồi.

Lời Dạ Hy vừa nói có thể xem như là trái quy tắc, còn Địch Cửu tuy gây sự nhưng vẫn phù hợp quy tắc.

- Ha ha...

Dạ Hy cười lớn rồi bảo:

- Là ta lỡ lời, đã như vậy, chuyện giữa ta và Địch Đan Đế đợi lát nữa lại nói. Hiện tại, chúng ta hãy cạnh tranh Không Cực Độ Nha đi. Giai trưởng lão, ta ra giá một dòng cực phẩm Tiên Linh Mạch, một viên Thời Gian Tinh Thạch, ba viên thượng phẩm Tôn Ý Đan, 100 triệu tiên tinh, cộng thêm Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ. Tất cả những vật này chỉ để đổi lấy Không Cực Độ Nha.

Nghe ông ta nói thế, tất cả mọi người đang ngồi đây đồng loạt hít một ngụm khí lạnh.

Dạ Hy báo giá thật sự quá bất hợp lí, bất luận Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ là thật hay giả, vẻn vẹn viên Thời Gian Tinh Thạch kia cũng đủ để so sánh với Không Cực Độ Nha rồi.

Không Cực Độ Nha tuy trân quý nhưng chỉ là một gốc tiên linh thảo mà thôi, giá cả cao lắm khoảng chừng tiên linh thảo cấp chín đỉnh cấp.

Với cái giá mà Dạ Hy trả, đừng nói một gốc, chỉ sợ mấy chục gốc tiên linh thảo cấp chín cũng có thể mua được.

Giai Kha bên kia cũng thầm kinh hãi, tuy Không Cực Độ Nha thưa thớt, lại là loại tiên linh thảo Linh Mục. Thế nhưng thưa thớt cách mấy thì cũng không đáng với giá như vậy.

Mặc dù khát vọng loại đan dược chữa trị thức hải của Địch Cửu, Giai Kha vẫn không thể không nao núng trước cái giá mà Dạ Hy đưa ra.

Địch Cửu há có thể chờ Giai Kha nhận lời, hắn cảm giác được Giai Kha động tâm bèn vội vàng xen ngang:

- Dạ cung chủ, cây Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ giả kia không nên lấy ra làm gì, chúng ta giao dịch đồ vật coi trọng nhất là thành tín, ta cảm thấy trên người Dạ cung chủ chỉ toàn hàng nhái...

Dạ Hy không hiểu hàng nhái có ý gì, nhưng vẫn hừ lạnh đáp:

- Có phải giả hay không, không phải ngươi nói là xong, tu vi Giai trưởng lão hơn xa ngươi, tự sẽ phân biệt được.

- Giai trưởng lão, mặc dù ta không nên gièm pha đồ vật của đối thủ, nhưng mà ta nhanh mồm nhanh miệng, nghĩ gì nói nấy, không thích che giấu. Còn chân tướng, Dạ cung chủ nói không sai, Giai trưởng lão tự sẽ phân biệt. Hiện tại, đến phiên ta ra giá: Ta trả 200 triệu thượng phẩm tiên tinh, mười viên cực phẩm tiên tinh, năm dòng thượng phẩm Tiên Linh Mạch, sáu viên cửu văn đặc đẳng Tôn Ý Đan, hai viên Thời Gian Tinh Thạch. Đương nhiên, trọng yếu nhất là 30 mai Thức Lạc Đan, cộng thêm đan phương Thức Lạc Đan.

Địch Cửu nói xong, rất dứt khoát giơ lên một chiếc giới chỉ.

Giai Kha đè nén nội tâm kích động, không chút do dự đáp ứng:

- Địch Đan Đế, ta giao dịch với ngươi.

Trong lúc nói chuyện, Giai Kha đã đi qua giao đồ vật cho Địch Cửu. Nơi này đã có người dám cướp đoạt Tố Sắc Vân Giới Kỳ, bởi vậy Giai Kha không dám tùy tiện ném đồ.

Trừ phi Giai Kha choáng váng thì mới chọn giao dịch với Dạ Hy. Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ rõ ràng là giả, nếu như là thật, Dạ Hy không thể nào lấy ra giao dịch, bởi vì Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ đáng giá vô số Không Cực Độ Nha. Lúc trước sở dĩ Giai Kha động tâm chủ yếu là vì Dạ Hy lấy ra một viên Thời Gian Tinh Thạch.

Mà bây giờ Địch Cửu lấy ra hai viên Thời Gian Tinh Thạch, những thứ còn lại đều nhiều hơn Dạ Hy, ngoại trừ một dòng cực phẩm Tiên Linh Mạch. Huống chi cửu văn Tôn Ý Đan có giá trên trời, lại còn tận sáu viên. Cực phẩm tiên tinh cũng rất hữu dụng, cộng thêm Địch Cửu lấy ra cả đan phương Thức Lạc Đan, bây giờ không giao dịch với Địch Cửu thì còn giao dịch với ai?

Trông thấy hai người giao dịch xong, người chung quanh cảm thán không thôi. Từ lúc nào mà một gốc Không Cực Độ Nha lại đáng tiền như vậy rồi?

Cơ mà Địch Cửu có đến những hai viên Thời Gian Tinh Thạch, không phải nói Địch Cửu năm đó dùng giá rất cao mới mua được một viên Thời Gian Tinh Thạch ở Đại Đỉnh Tiên Thành hay sao?

Dạ Hy trông thấy giao dịch kết thúc, ông ta không vội cuồng nộ, ngược lại còn tỉnh táo hơn.

Nhất định ông phải giữ tên Địch Cửu này lại. Không Cực Độ Nha quá quan trọng, bởi vì Hư Vọng Chi Nhãn nhất định phải cần Không Cực Độ Nha. Có thể thấy được, phỏng đoán trước đó không sai. Địch Cửu cũng có thần thông tương tự Hư Vọng Chi Nhãn, bằng không mà nói, hắn ta chẳng thể nào bình yên vô sự tại Loạn Tắc không gian.

Những người còn lại cũng lần lượt chọn được món đồ mà mình ưng ý. Các vị Tiên Đế khác đưa ra giao dịch tuy không lớn bằng Địch Cửu, thế nhưng đồ vật giao dịch đều thuộc hàng đỉnh cấp.

Địch Cửu đình chỉ việc tạo dựng pháp tắc trận kỳ, số pháp tắc trận kỳ hiện tại đã đủ để bố trí một cái Khốn Sát Trận cấp chín. Giờ hắn đang đợi những người khác trao đổi đồ xong, sau đó sẽ lập tức trở mặt với Dạ Hy.

- Địch Đan Đế, không biết Tinh Không Trà có còn không? Ta muốn mua một ít Tinh Không Trà.

Một tên Tiên Đế tầng năm lên tiếng, Địch Cửu chưa từng gặp qua người nọ.

Địch Cửu ôm quyền, tỏ vẻ áy náy trả lời:

- Tinh Không Trà của ta không còn nhiều lắm, trừ phi có ức năm Tiên Mộc Tủy hoặc là đạo hữu đây biết được nơi nào có ức năm Tiên Mộc Tủy thì may ra.

Nghe Địch Cửu nói vậy, tất cả mọi người đều trầm mặc xuống. Ức năm Tiên Mộc Tủy là loại bảo vật có thể ngộ nhưng không thể cầu, bàn về giá trị thì cao hơn không biết bao nhiêu lần so với Không Cực Độ Nha.

Địch Cửu nói thế không phải vì mong đợi lập tức có kết quả. Ở đây toàn là cường giả, sau này nếu có ai muốn giao dịch, người đó sẽ tự mang theo Tiên Mộc Tủy đi tìm hắn.

Trông thấy Dạ Hy không tiếp tục giao dịch bất kỳ vật gì nữa, tất cả mọi người ngầm hiểu, Dạ Hy đang chờ giao dịch xong, sau đó mới làm khó dễ Địch Cửu.

Dù sao Dạ Hy cũng là đệ nhất cường giả ở phiến tinh không này, sau khi cảm nhận được sát khí nồng đậm từ ông ta tỏa ra, vài tu sĩ đang định giao dịch liền đình chỉ động tác.

Dạ Hy thấy tất cả giao dịch đã kết thúc, lập tức đứng lên, ôm quyền nói với mọi người:

- Các vị bằng hữu, bằng vào thực lực của ta, muốn đối phó Địch Đan Đế, hẳn là dễ như trở bàn tay. Nhưng mà ta làm việc đàng hoàng ngay thẳng, chuyện gì cũng phải làm theo lý. Hôm nay ta mời mọi người tới đây nhấm nháp tiên linh quả, ngoại trừ tổ chức tiên dịch hội và giao lưu, còn có việc muốn mời các vị phân xử thay ta.

Dạ Hy vừa dứt lời, tiểu bạch kiểm Phương Kỳ bên cạnh Hạ Vi Vi liền đứng lên, mặt mũi tràn đầy cảm khái hùa theo:

- Ta từng có vài lần ỷ vào thực lực của mình mà lười nghe đạo lý của người khác, hôm nay nghe Dạ cung chủ dạy bảo, thật sự hổ thẹn cực kỳ. Phương Kỳ ta mới chỉ là Tiên Đế tầng một mà đã ra vẻ trong mắt mọi người, Dạ cung chủ thân là đệ nhất nhân tứ đại tiên lục vẫn dùng chữ lý để nói chuyện, ta quả thật hổ thẹn, hổ thẹn...

Địch Cửu thở dài thật mạnh khiến tất cả mọi người cùng chú ý, lúc này hắn mới nhìn qua Phương Kỳ, đoạn hỏi:

- Phương Kỳ, ta vốn có thù với ngươi, thế nhưng hẳn là ngươi không biết mới đúng, cớ sao ngươi lại hại ta như vậy?

Phương Kỳ chau mày, lạnh mặt đáp:

- Phương Kỳ ta khi nào hại ngươi? Mỗi một chữ ta nói đều xuất phát từ trong lòng. Đừng có đặt điều. Cũng may mắn ngươi mới là Tiên Vương, nếu ngươi có thực lực như Dạ cung chủ, chỉ sợ toàn bộ vũ trụ chẳng có ai dám nói chuyện với ngươi mất.

Địch Cửu bật cười.

- Ta không cần phải đặt điều với loại mặt dày như ngươi, đỡ mắc công ói ra cơm ăn từ trăm vạn năm trước. Mỗi ngày ta cố gắng làm người tốt, làm việc tốt, bớt ăn bớt mặc, thật vất vả mới được mời đến đây ăn một bữa cơm, kết quả hôm nay lại muốn nôn sạch... Được rồi, nói nữa cũng chẳng tác dụng, chỉ làm người khác ghê răng mà thôi.

“Phốc phốc!”

Ngải Khuynh Băng nhỏ tuổi nhất, tu vi yếu nhất, thật sự nhịn không được cười ra tiếng. Mạc Lâu Tuyết ở bên cạnh trừng mắt nhìn nàng, đừng tưởng nơi đây đang trò chuyện rất ôn hoà, đợi lát nữa nhất định phải đổ máu. Mạc Lâu Tuyết là tông chủ Dao Hoa Tuyết Sơn, một trong ngũ đại tông môn của Ma Y tiên lục, nhưng ngồi ở đây vẫn không tính là gì.

Huống chi Địch Cửu nổi danh hung ác, Giải Vạn Lăng, Việt Vô Lượng tề danh với nàng hôm nay đều không tới. Về phần Tây Lăng Nguyên Di, mộ phần đã sớm xanh cỏ. Không đúng, phải nói là ngay cả mộ phần cũng chẳng có.

-