Thế giới thứ chín

Chương 441




Phúc Đồng đại tức lâu.

Địch Cửu đang bận bịu bố trí lại các loại Khốn Sát Trận ở nơi đây.

Tuy nói Chủng Ngạo rất mạnh, thế nhưng y cũng không chịu nổi quá nhiều người cùng công kích như vậy. Tinh Không Trà có lắm gia hỏa đang ngấp nghé, ngay cả tên Dạ Hy kia tựa hồ cũng để mắt tới hắn.

- Ngươi chỉ bố trí một cái Khốn Sát tiên trận cấp bảy thì thà đừng bố trí còn hơn.

Trông thấy hành động của Địch Cửu, Chủng Ngạo quả thật muốn cạn lời.

Địch Cửu vốn định để cái tiên trận cấp bảy này ở bên ngoài, ẩn bên trong là Khốn Sát tiên trận cấp tám. Không phải hắn bố trí không nổi Khốn Sát tiên trận cấp chín, chủ yếu bởi vì cần phải có thời gian dài mới hoàn thành, mà Địch Cửu khẳng định đối phương sẽ không cho mình thời gian lâu như vậy.

Địch Cửu nghe vậy thì đột nhiên nghĩ tới, mình không thể bố trí Khốn Sát tiên trận cấp chín, nhưng Chủng Ngạo có thể. Chủng Ngạo thậm chí còn có thể bố trí tiên trận cao hơn cấp chín, có nhân viên miễn phí rồi, hà cớ gì phải để bản thân mình mệt gần chết chứ.

Địch Cửu ném một cái giới chỉ cho Chủng Ngạo, đoạn bảo:

- Lão Chủng, ta bố trí một cái Khốn Sát tiên trận cấp bảy ở bên ngoài, còn ở bên trong thì ngươi giúp ta bố trí Khốn Sát tiên trận cao hơn, ít nhất cũng phải là cấp tám.

Chủng Ngạo thản nhiên gật đầu, cho dù vật liệu có kém hơn đi chăng nữa thì bố trí Khốn Sát tiên trận cấp chín đối với y mà nói chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

...

Phủ thành chủ Đại Đỉnh Tiên Thành hiện đang có hơn mười vị Tiên Đế, trong đó bao gồm ba đại Tiên Đế đến từ Ma Y tiên lục. Cung chủ Tinh Ma cung Giải Vạn Lăng, môn chủ Bất Chu Tiên môn Tây Lăng Nguyên Di, đạo chủ Thiên Vân đạo Việt Vô Lượng. Huyễn Thải tiên lục hội chủ Lưu Ly thương hội Tiên Đế Phương Phí Lâu, hội chủ Tân Nguyệt thương lâu Tiên Đế tầng năm Bái Dã, tán tu Bành Hà cũng là Tiên Đế tầng năm.

Ngoài ra còn có hội chủ Hữu Đỉnh đan lâu Phó Giác, thực lực Tiên Đế tầng ba. Lâu chủ Nguyệt Hằng lâu Mông Thiến Thiến, Tiên Đế tầng năm. Phó hội chủ Đại Đỉnh Đan Hội Trầm Tự Thuấn, Tiên Đế tầng bốn. Tu vi yếu nhất đoán chừng chính là Tiên Đế tầng một, thành chủ Mễ Tịch.

Về phần hội chủ Đại Tinh đan lâu Thành Tinh Nhẫn, tông chủ Thiên Phong Tiên môn Hoàng Diệp Thiểm, phó thành chủ Tiết Quang Mậu, điện chủ Chấp Pháp điện Đoái Bình Xuyên và những cường giả Tiên Tôn khác chỉ có thể đứng phía dưới.

Có thể thấy được số cường giả muốn bắt Địch Cửu nhiều đến cỡ nào.

Ngay cả Phương Phí Lâu từng được chứng kiến sự lợi hại của Địch Cửu còn phải thầm nghĩ, liệu gã có nên đi theo những người này liên thủ xử lý Địch Cửu hay không?

Nếu Nghiên Huệ rời đi, bên này tăng thêm mấy cường giả Đại Tiên Đế, thực lực phe Địch Cửu rất có thể sẽ không bằng bọn họ. Đương nhiên, điều đó cũng chỉ là vẻn vẹn có khả năng mà thôi.

- Các vị đạo hữu, ta vừa mới nhận được tin tức, cách đây không lâu, Nghiên Huệ tiền bối đã rời khỏi Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành. Xem ra chúng ta đoán không sai, Địch Cửu không đi cùng bà ấy. Ta nghĩ, chúng ta có thể qua đó được rồi.

Mễ Tịch đứng lên, ôm quyền nói.

Mễ Tịch tuy là thành chủ nhưng lại là người có tu vi khá thấp trong đây. Nếu không phải Địch Cửu cưỡng ép xé rách hộ trận Đại Đỉnh thì Mễ Tịch thật sự không muốn ra mặt chút nào.

Thân làm thành chủ, Địch Cửu đã dám xé rách hộ trận của tiên thành, nếu Mễ Tịch còn không ra mặt thì đừng hòng có thể giữ chức thành chủ nữa. Người dễ tính cách mấy cũng chẳng thể nào bỏ qua chuyện này được.

Giải Vạn Lăng từ tốn nói:

- Trước tiên, ta hi vọng mọi người nên hiệp thương tốt đã, không để xảy ra tình trạng hỗn loạn.

Tây Lăng Nguyên Di hừ lạnh:

- Gia hỏa này đã giết Tây Lăng Tái, ta tất giết hắn không thể nghi ngờ, về phần hắn cướp đoạt đồ vật của nhi tử ta, ta đương nhiên sẽ cầm về.

Việt Vô Lượng mỉm cười đáp:

- Nguyên Di huynh, cái mạng nhỏ của Địch Cửu tự nhiên có thể cho ngươi giết. Bất quá hắn cướp đoạt Thời Gian Tinh Thạch, lừa gạt rất nhiều điểm tự do, những chuyện đó không thể tính dễ dàng như vậy.

- Ta chỉ cần A Hàm Chân Ly Thủy.

Bành Hà chỉ nói đúng một câu.

- Các vị, để ta nói một câu đi.

Hội chủ Tinh Nguyệt thương lâu Bái Dã bình tĩnh nói:

- Địch Cửu gây tội ác ngập trời, không chỉ hại thứ tử của Tây Lăng tông chủ, mà còn giết trưởng lão Cú Dược của Tân Nguyệt thương lâu ta. Trên thân người này chắc chắn có thủ đoạn luyện chế Tinh Không Trà, mọi người đều có thể sở hữu loại Tinh Không Trà đó. Về phần đồ vật còn lại, chỉ cần có thể lấy ra chia đều thì cứ chia đều, nếu không thể chia đều, vậy hãy dựa theo cách bồi thường cho những người còn lại.

Giải Vạn Lăng đứng lên:

- Tốt, cứ quyết định như vậy đi.

Gần như tất cả mọi người đều đứng lên, Tây Lăng Nguyên Di nhìn qua phó hội chủ đan hội Trầm Tự Thuấn vẫn còn ngồi yên, lạnh lùng hỏi:

- Trầm phó hội chủ có ý gì?

Trầm Tự Thuấn thở dài:

- Địch Cửu dù sao cũng là người thuộc đan hội ta, hiện tại ta không rõ tại sao hắn động thủ với Tái công tử, cũng không biết vì sao hắn hạ sát Cú Dược trưởng lão. Cho nên ta hi vọng trước khi giết hắn, có thể cho hắn một cơ hội nói chuyện.

- Nói như vậy, Trầm phó hội chủ không định đi cùng chúng ta?

Ngữ khí Tây Lăng Nguyên Di càng lúc càng lạnh lẽo.

Trầm Tự Thuấn từ tốn nói:

- Đan hội sẽ không bao che cho bất kỳ một thành viên nào, nhưng trước khi biết rõ ràng ngọn nguồn, chúng ta sẽ không vội vàng động thủ với thành viên đan hội. Đại Đỉnh Đan Hội tuy chỉ là chi nhánh đan hội tại tứ đại tiên lục, thế nhưng cũng không sợ người khác uy hiếp.

Trong lòng Trầm Tự Thuấn quá rõ ràng những người này có ý gì, Địch Cửu có thể luyện chế ra Tinh Không Trà, lại có thể trong khoảng thời gian ngắn mà tu luyện đến Tiên Vương cảnh giới, chắc chắn trên người hắn có đại bí mật. Bọn họ giễu võ dương oai tới cũng chỉ để cướp đoạt đồ vật của Địch Cửu mà thôi. Đáng tiếc đan hội mặc dù không nguyện ý tham gia, tuy nhiên lại không có năng lực nói lời công đạo cho Địch Cửu. Không tham dự vây công Địch Cửu đã là cực hạn mà đan hội có thể làm được.

- Hừ, rất tốt, chúng ta đi thôi.

Tây Lăng Nguyên Di hừ một tiếng, gã quyết định chờ tiêu diệt Địch Cửu xong sẽ từ từ dạy dỗ lại Đại Đỉnh Đan Hội.

Phương Phí Lâu do dự hồi lâu mới hạ quyết tâm, chủ động ôm quyền nói:

- Ta vốn muốn đi cùng các đạo hữu, chỉ có điều Lưu Ly thương hội trước đó từng thiếu nợ Địch Cửu. Cho nên, lần này ta không thể đi.

Phương Phí Lâu biết, người ở đây mặc dù nhiều, nhưng lại chẳng hề đồng lòng. Nếu Địch Cửu chỉ là sâu kiến bình thường thì thôi. Thế nhưng Địch Cửu là sâu kiến bình thường sao? Chưa nói bản thân Địch Cửu đụng chạm đến Không Gian Pháp Tắc, chỉ nói lão Chủng bên cạnh hắn kia thôi, y là người mà bọn họ có thể vây giết đơn giản chắc?

Nói cách khác, dù mọi người có thể vây giết lão Chủng, kết quả nhất định là lưỡng bại câu thương, tử thương thảm trọng. Với thủ đoạn chạy trốn của Địch Cửu, bảo đảm là có thể rời khỏi đây.

Nếu giết không chết Địch Cửu mà để hắn chạy thoát. Lấy sự hiểu biết của Phí Phương Lâu, hậu quả rất dễ hình dung.

- Khó trách Phương hội chủ làm sinh ý càng ngày càng lớn, chúng ta đi.

Bái Dã châm chọc Phương Phí Lâu một câu, lập tức xoay người rời đi.

...

Sau khi đám người rời đi, Trầm Tự Thuấn chủ động ôm quyền nói với Phương Phí Lâu:

- Đa tạ Phương hội chủ.

Những người này đều đi vây công Địch Cửu, Phương Phí Lâu vậy mà lại từ bỏ cơ hội xử lý hắn, Trầm Tự Thuấn tự nhiên vô cùng cảm kích.

Phương Phí Lâu vội vàng ôm quyền đáp lễ:

- Trầm hội chủ nói quá lời, đáng tiếc hội chủ đan hội không có mặt, nếu là hội chủ ở đây, đoán chừng chẳng ai dám làm như vậy.

Vô luận Địch Cửu có bị xử lý hay không, lúc này giao hảo với phó hội chủ đan hội cũng không tệ.

- Nếu Phương đạo hữu không chê, xin mời tới đan hội ta một lần.

Trầm Tự Thuấn chủ động đưa ra lời mời.

Phương Phí Lâu vốn muốn thông qua đan hội để tăng cường quan hệ với Địch Cửu, bởi vậy nên đương nhiên là ăn nhịp với Trầm Tự Thuấn.

...

- Tiết phó thành chủ, tức lâu của ngươi hình như đổi tên rồi.

Đứng tại bên ngoài nơi vốn từng là Phúc Đồng đại tức lâu, Bái Dã vui vẻ chế nhạo.

Tất cả mọi người đều nhìn thấy, Địch Cửu đã xóa bỏ mấy chữ Phúc Đồng đại tức lâu. Hiện tại trên bảng hiệu là bốn chữ vô cùng lớn: Tiệm Cơm Hòa Bình.

Địch Cửu nhớ tới một cảnh phim hắn từng xem, có một tình tiết kể về nơi gọi là “tiệm cơm Hòa Bình”. Tất cả những người cùng đường bí lối đều có thể đến đây. Trong tiệm cơm Hòa Bình không nhắc đến giang hồ ân oán, không cho phép kẻ khác vào bắt người hoặc đánh nhau.

Hắn nghĩ tới tình cảnh khi mình đắc tội cường giả trong Đại Đỉnh Tự Do, nếu có một cái tiệm cơm Hòa Bình, vậy dù hắn trốn không thoát thì cũng có thể bằng vào mười mấy ức điểm tự do mà một mực lưu lại đó.

Đáng tiếc, Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành không một nơi như thế, đã vậy, chính hắn sẽ mở một cái. Nếu sau này có tu sĩ giống như hắn ở Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành, chí ít cũng một nơi đặt chân.

Tiết Quang Mậu biểu lộ nét mặt bình tĩnh, bất luận gọi là tiệm cơm Hòa Bình hay Hòa Bình tức lâu gì gì đó, nơi này sớm muộn cũng sẽ trở lại dưới tay hắn.

- Quả nhiên ta không đoán sai, có lẽ hắn là Tiên Trận Vương cấp bảy.

Mễ Tịch cảm thán.

Khó trách Địch Cửu có thể dùng một đao xé rách hộ trận Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành, thứ nhất là hộ trận chưa mở ra hoàn toàn, thứ hai bởi vì Địch Cửu là Tiên Trận Vương.

Việt Vô Lượng lạnh lùng bảo:

- E rằng hắn không chỉ là Tiên Trận Vương, trong khoảng thời gian ngắn mà có thể bố trí ra Tiên Hộ Trận cấp bảy, hắn ít nhất phải là Tiên Trận Tôn cấp tám, hoặc bên cạnh hắn có Tiên Trận Tôn cấp tám. Nếu ta không đoán sai, trong Tiên Hộ Trận cấp bảy này, còn có Khốn Sát tiên trận đẳng cấp cao hơn.

“Răng rắc!”

Ngay tại thời điểm Tây Lăng Nguyên Di muốn động thủ, hộ trận bỗng nhiên mở ra, một đạo thông đạo rộng rãi dẫn thẳng tới lầu chính. Người bên ngoài thậm chí có thể trông thấy Địch Cửu đang ngồi nâng chén trà chờ đợi.

-