Địch Cửu nghĩ ra vô số biện pháp, bao gồm việc sử dụng Thần Niệm Độn hay lấy Đạo Hỏa mở đường, sử dụng Phòng ngự trận để tiến về phía trước…
Thế nhưng không có cách nào khiến Địch Cửu cảm thấy ổn, xem như Hỏa Hành Vị cực kỳ yếu kém đi nữa thì hắn cũng không thể tiến vào Tỏa Đạo Trận này.
- Hắc Hỏa…
Địch Cửu xoay người trở về phi toa liền phát hiện Giải Hoang đã ngừng việc bế quan lại, đang đứng chung một chỗ với tiểu bọ hung.
- Đại ca, đây là chỗ nào thế?
Giải Hoang vừa ra ngoài, y chưa kịp hỏi thăm Hắc Hỏa thì Địch Cửu đã quay về.
Hắn chỉ vào Ngũ Hành Tỏa Đạo Trận trước mắt rồi nói:
- Trong đây có thứ ta cần, đợi lát nữa ta dẫn theo Hắc Hỏa vào trong, nếu bọn ta xảy ra vấn đề gì ngươi phải lập tức dẫn theo Vũ Xuân sư muội và Tiểu Thụ Nhân rời khỏi đây.
Địch Cửu không tiết lộ quá nhiều về chuyện của Mặc Vũ Xuân cho Giải Hoang biết, hắn chỉ bảo y hỗ trợ mình trong việc tìm mua A Hàm Chân Ly Thủy mà thôi. Nếu hắn không may vẫn lạc, y cũng chẳng giúp được mình trong chuyện này, có nói cũng vô ích.
- Đại ca, hai người chúng ta vào chung đi, thực lực ta cao hơn Hắc Hỏa mà.
Giải Hoang không chút sợ hãi, vỗ vỗ ngực, cao giọng nói.
Thế nhưng Địch Cửu chỉ khoát tay, bảo:
- Đứng qua một bên đi, bản lãnh của ngươi còn kém xa lắm.
Hắc Hỏa hất mặt, nghênh ngang đậu lên vai đại ca nhà mình.
Thằng bé vô cùng kích động khi được tiến vào Ngũ Hành Tỏa Đại Trận. Bên trong đại trận có khí tức bản nguyên của thuộc tính Hỏa, là thứ mà bọ hung rất cần.
- Được rồi, thế thì ta chờ huynh ở đây vậy.
Giải Hoang bất đắc dĩ lên tiếng. Hắc Hỏa chỉ mới là Tiên Yêu cấp bốn thôi, còn Giải Hoang y đã sớm là Đại Ất Tiên rồi, vì sao nó được vào còn y thì không, thật bất công!
Bất quá đại ca đã nói không được, y còn biện pháp nào phản bác chắc.
Đối với lời nói của Địch Cửu, Giải Hoang căn bản là sùng bái tới tận xương tủy. Ngay cả lão cha còn không trừ được dục độc trong người mình, thế nhưng Địch đại ca lại làm được. Còn có Tinh Không Trà kia nữa, là ai luyện chế thành? Chính là Địch Cửu đại ca siêu lợi hại đấy.
Bất kỳ chỗ nào bên trong Tinh Không trà lâu cũng được bày bố Khốn Sát trận một cách tùy tiện, ngay cả Tiên Vương mà không có sự cho phép của chủ nhân thì chắc chắn cũng sẽ bị đá ra ngoài dễ dàng như đá một con gà. Trước đó y đã từng kết giao cùng rất nhiều bằng hữu, những người bạn đó làm sao có thể so sánh với Địch Cửu đại ca được?
Càng quan trọng hơn, đại ca thật tâm coi y là bằng hữu, căn bản không vì lão cha Tiên Đế của mình.
Những thứ Địch Cửu dạy cho y như Đại Khôn Luyện Thể Quyết, Thần Niệm Độn hay thậm chí việc huynh ấy giúp mình mở ra Tinh Hà mạch lạc để tu luyện các loại công pháp, những thứ này có cái nào mà không nghịch thiên tới cực hạn?
Nói một cách khác, những thứ đó, cho dù là phụ mẫu thân sinh cũng không nhất định sẽ truyền thụ toàn bộ cho con mình, mà Địch đại ca lại chẳng chút nào do dự, truyền thụ hết cho y, nửa chữ nói nhảm cũng không có.
Bảo y làm sao không sùng bái Địch Cửu được?
Ở một quang cảnh khác, Hắc Hỏa đi theo Địch Cửu tiến tới phía ngoài Ngũ Hành Tỏa Đạo Trận liền nói:
- Đại ca, có phải huynh muốn đệ xé rách vùng không gian này để chúng ta trực tiếp đi vào không?
Địch Cửu gật đầu:
- Đúng vậy, nếu không có ngươi, có lẽ ta cũng không nghĩ được biện pháp nào tốt hơn.
Hắn đã nghĩ qua vô số biện pháp, ngoại trừ cách nhờ vào Hắc Hỏa ra hắn căn bản không nghĩ được phương pháp nào tốt hơn. Bọ hung đủ khả năng làm được việc này, lúc trước, khi thằng bé vừa tiến vào Tiên Yêu cấp một đã có thể xé mở hư không Thiên Mạc Khanh, thậm chí là sau khi xé mở còn có thể trông thấy được đồ vật và quang cảnh ở phía bên kia, Địch Cửu liền tin tưởng cách này hoàn toàn sử dụng được.
Nghe thế, Hắc Hỏa bỗng lúng túng đáp:
- Đại ca, đệ cảm nhận được một chút về hư không nơi đây, đệ có thể xé mở nó nếu không có Tỏa Đạo Trận, nhưng hiện tại có đại trận trước mắt, đệ chỉ sợ bản thân không làm được đâu.
- Ngươi khỏi lo, chỉ cần khi ta hô to ngươi phát huy công pháp là được.
Địch Cửu hiểu rõ sự cường đại của Tỏa Đạo Trận trước mặt, dù Hỏa Hành Vị đã mất đi Hỏa Bản Nguyên Châu thì nó vẫn cường đạ vô cùng.
Suy nghĩ xong xuôi, Địch Cửu bèn dùng ý niệm từ Hỏa Hành Vị để câu thông với Thiểm Quang, rất nhanh hắn đã nhận được câu trả lời chắc chắn. Tia thiểm điện kia có thể hỗ trợ giúp hư không nơi đây trở nên yếu hơn trong vòng mười hơi thở, với năng lực của Hắc Hỏa, chắc chắn sẽ thành công xé mở nó.
Qua mười mấy giây, Địch Cửu chưa cần nhắc nhở thì chính bản thân Hắc Hỏa cũng cảm thấy hư không trước mắt có một khu vực yếu đi không ít, cơ hồ trong nháy mắt đó, nó liền duỗi hai cái móng vuốt bé nhỏ ra vung mạnh qua hai bên.
“Oanh!”
Khí tức cuồng bạo nhanh chóng lao tới, Hắc Hỏa bị xông tới mức há mồm phun ra ngụm máu đen.
Thằng bé biết phương vị mới nãy mình chọn đã sai rồi, thế nhưng nó vẫn không hề dừng lại mà tiếp tục chọn một nơi khác để tiếp tục ra chiêu, thế nhưng lần này vẫn hệt như lần trước, Hắc Hỏa cố gắng gượng đứng lên.
Địch Cửu cấp tốc lấy ra hai viên Chí Quỳnh Đan cho Hắc Hỏa phục dụng, trong nháy mắt thương thế nó liền khôi phục, tiếp tục lần xé mở thứ ba.
- Đây, chính là chỗ này.
Địch Cửu hô to rồi dẫn theo Hắc Hỏa vọt vào trong. Phía cuối đường thông đạo là Thiểm Quang đang bị vô số đường vân khóa lại.
Bọn họ đã thành công rồi!
- Hắc Hỏa, đệ và Đạo Hỏa giúp ta ngăn trở khí tức Hoả Hành Vị ở phía sau đi, ta muốn cứu nó ra trước.
Hắn vừa nói vừa nhanh chóng triệu hồi Đạo Hỏa ra ngoài.
Nơi này là bên trong Ngũ Hành Tỏa Đạo Trận, nơi hắn đứng chính là chỗ của Hỏa Hành Vị, Địch Cửu vẫn lo lắng Hỏa Hành Vị đột nhiên bạo rạp và xử lý hắn luôn.
Dường như cảm nhận được sự xuất hiện của Địch Cửu, tia thiểm điện màu vàng liền tản mát ra một loại cảm xúc mừng rỡ không thôi.
Địch Cửu ở bên này thì đang phân tâm quan sát Đạo Hỏa vừa xuất hiện, dường như Đạo Hỏa còn kích động hơn so với bọ hung, bởi vì nó đang điên cuồng cuốn sạch khí tức nguyên bản của thuộc tính hỏa mà ẩn ẩn có xu thế tăng lên.
Thấy thế, trong lòng Địch Cửu cực kỳ vui mừng, hắn đã yên lòng mà tìm cách cứu Thiểm Quang rồi.
Bao bọc bên ngoài tia đạo tắc màu vàng là các loại đường vân dày đặc, một lần nó giãy giụa, đường vân liền bộc phát một trận quang mang, sự trói buộc cũng theo đó càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Khoảng cách hơn mười trượng xung quanh Thiểm Quang, một hòn đá cũ kỹ có khí tức vô cùng quen thuộc đang yên vị tại đó.
Vừa thấy thứ này, hắn liền hiểu rõ vì sao Thiểm Quang lại trúng chiêu rồi. Hòn đá kia Địch Cửu cũng từng sở hữu, đó chính là mảnh vỡ của Vũ Trụ Thai Mô.
Có thể khẳng định, gia hỏa bố trí Ngũ Hành Tỏa Đạo Trận đã nắm rõ suy nghĩ của Thiểm Quang. Địch Cửu thầm than trong lòng, hắn đột nhiên có loại cảm giác tôn kính với người đã nghĩ ra cách vây khốn được tia đạo tắc màu vàng. Thử nghĩ mà xem, mỗi món đồ được đặt trong đây có thứ nào mà không phải bảo vật đẳng cấp cao nhất vũ trụ không?
Nếu ở địa phương khác, đầu tiên Địch Cửu sẽ nghĩ cách đoạt được mảnh vỡ kia, thế nhưng hiện tại hắn không dám làm vậy.
Địch Cửu đã tiến vào bên trong đại trận, bởi vì Hỏa Bản Nguyên Châu đã bị người đoạt mất, cũng có thể do nó thấy nơi đây nhàm chán nên tự mình chạy đi chơi, Địch Cửu cũng nhờ vậy mới có tư cách bước vào trong đây. Nếu Ngũ Hành Tỏa Đạo Trận hoàn chỉnh, dù thực lực hắn có đề thăng thêm gấp chục lần cũng sợ chẳng dám hó hé.
Chỉ có mỗi Nguyên Châu là mất tích mà thôi, bốn khí tức nguyên bản khác vẫn còn tại vị, một khi hắn rời khỏi chỗ này, kết quả nhận được không khác nào Thiểm Quang, sẽ bị những đường vân kia trói chặt lại.
Thời điểm thần niệm Địch Cửu rơi vào Thiểm Quang nhằm tìm cách cứu nó thì sắc mặt hắn liền trở nên khó coi vô cùng.
Đừng nói hiện tại hắn mới là Vương Giả cấp ba, cho dù thăng lên cấp mười cũng chẳng giải được mấy loại đạo văn trước mặt.
- Thật xin lỗi, lần này ta không giúp được ngươi rồi.
Địch Cửu bất đắc dĩ nhìn Thiểm Quang, hắn chẳng những không giúp gì được mà tất cả bảo vật cũng không thể thu lấy được món nào.
Nguyên nhân vô cùng đơn giản, thực lực hắn bây giờ không khác gì rác rưởi!
Nghe hắn nói vậy, tia thiểm điện kia vội vàng đưa tin tới, dường như nó có cách giúp Địch Cửu tăng trình độ Trận Đạo lên một cách cấp tốc.
Quả nhiên ngay sau khi truyền tin xong, tia đạo tắc màu vàng liền khuếch tán ra vô số cơ sở pháp tắc đạo vận và thẩm thấu vào trong ý niệm Địch Cửu, cảm ngộ về Trận Đạo của hắn quả nhiên kịch liệt tăng lên, ngay cả trả lời hắn cũng chẳng kịp lên tiếng.
Địch Cửu thở dài một phen, khi nãy hắn muốn nói cho Thiểm Quang biết, dù có tăng lên cấp Tiên Đế hắn cũng vô pháp mở ra mấy loại đạo văn này.
Thế nhưng hiện tại Thiểm Quang đang toàn lực trợ giúp hắn tăng sự cảm ngộ với quy tắc Trận Đạo lên, Địch Cửu cũng lười khách khí mà nhận hết. Mặc dù hắn không cứu được Thiểm Quang nhưng đúng là hắn tới để trợ giúp nó mà.
Sự lý giải Trận Đạo ùn ùn kéo tới khiến từng đạo trận pháp thủ quyết trong tay Địch Cửu bỗng dưng trống rỗng, các loại cơ sở pháp tắc đều bị hắn cảm ngộ triệt để.
Đảo mắt một cái mấy tháng liền trôi đi, ngọn lửa Đạo Hỏa màu đen giúp Địch Cửu ngăn cản Hỏa Hành Vị bạo rạp nay đã cao tới trăm tượng, bên trong hỏa diễm kia ngay cả một điểm thanh mang cũng đã biến mất tăm.
Đạo Hỏa Quang Minh Tinh Không thăng đến Tiên Diễm cấp bảy mà hắn lại hoàn toàn không biết, bởi vì Địch Cửu đang đắm chìm bên trong pháp tắc về Trận Đạo huyền ảo kia.
Không chỉ riêng Đạo Hỏa tấn cấp, ngay cả bọ hung cũng bắt đầu có sự biến hóa trên thân thể, đỉnh đầu mọc ra một cái sừng màu đỏ sắc nhọn, bốn chân trở nên tráng kiện hơn, móng vuốt cũng thêm phần sắc bén. Dù dáng người nó vẫn béo béo tròn tròn nhưng hiện giờ đã cao hơn gần hai thước.
“Oanh!”
Ngay khi các loại pháp tắc Trận Đạo hội tụ đến cực hạn xong, trình độ của Địch Cửu liền thăng lên Trận Tôn cấp 8.
Khí tức từ cơ sở pháp tắc điên cuồng tràn vào trong thức hải của hắn rồi mất tung mất tích. Địch Cửu hiểu rõ Thiểm Quang đã ngừng việc truyền thụ cho hắn. Hẳn là đạo tắc màu vàng đã nhận ra dù hắn có bước vào Tiên Đế cấp 9 cũng vô pháp cứu nó ra ngoài.
Địch Cửu bỗng chốc nghĩ ra một biện pháp tốt hơn, bất quá ngay khi trông thấy Tiên Diễm Đạo Hỏa cấp bảy và Tiên Yêu Thú Hắc Hỏa với hình thể đạo biến cấp 5, hơn nữa, đoàn thanh diễm lơ lửng trên đỉnh đầu tiểu bọ hung cũng đã là Tiên Diễm cấp 5, hắn bèn ngạc nhiên đến đơ người, thật sự không dám tin vào mắt mình.
Này cũng quá hời rồi!
Ngay lập tức Địch Cửu liền tỉnh ngộ, hắn nhanh chóng cầm Hư Không Hôi Viêm ra, nhét vào bên cạnh Đại Hỏa.
- Không cho phép ngươi thôn phệ thứ này, hiện tại ngươi cần phải trợ giúp cho Hôi Viêm thăng lên mấy cấp.
Hư Không Hôi Viêm là Địch Cửu lấy được trong lúc tìm kiếm Thiên Hỏa Chi Linh ở Thiên Mạc Khanh, là Tiên Diễm cấp bốn. Mặc dù ngọn lửa này không bằng Đạo Hỏa của hắn nhưng vẫn là bảo vật cực kỳ hiếm thấy trong tinh không, vậy nên hắn có chút tiếc nuối, không nỡ cho phép Đạo Hỏa hấp thu nó.