Thế giới thứ chín

Chương 389




Một nam tử mặt dài từ hư không đáp xuống, vừa vặn dừng chân trên tiếp khách đại đạo, sau lưng ông ta còn có một thanh niên dáng vẻ oai hùng mặc lam bào. Người đàn ông mặt dài nọ chính là người vừa mới mở miệng trào phúng Giải Vạn Lăng.

- Xem ra chúng ta chưa tới muộn.

Lại là một thanh âm từ hư không truyền đến, theo đó năm người lần lượt đáp xuống.

Thị nữ tiếp khách bèn lớn giọng thông báo:

- Tông chủ Di Kiếm Tiên Tông Chu Bất Kiếm, thiếu tông chủ Chu Hà Trần; Đạo Chủ Thiên Vân đạo Việt Vô Lượng, đệ tử y bát Tần Bách Sam, trưởng nữ Việt Hòa Nhi đến...

Nữ tử áo trắng kia tiến lên nghênh đón:

- Dao Hoa Tuyết Sơn hoan nghênh Tinh Ma Tiên Đế, Nguyên Di Tiên Đế, Bất Kiếm Tiên Đế, Việt Lượng Tiên Đế. Chư vị đường xa mà đến, mời theo ta vào Nghênh Tân điện nghỉ ngơi một lát.

- Ha ha, mấy năm không gặp, tu vi của Lâu Tuyết sư muội lại nhảy vọt, ta sắp không đuổi kịp rồi.

Nam tử tóc đỏ tới cuối cùng vui vẻ trò chuyện, ngữ khí rất nhiệt tình, dường như người này có quan hệ không bình thường với Dao Hoa Tuyết Sơn Dung Tuyết Tiên Đế.

Nữ tử áo trắng từ tốn đáp:

- So với Việt Lượng Tiên Đế, tiểu muội kém quá xa.

Trong lời nói của bà để lộ ra sự xa cách.

Giải Thừa chủ động đi đến trước mặt một cô gái, khom lưng hành lễ:

- Gặp qua Việt Hòa Nhi sư tỷ, tiểu đệ Giải Thừa hữu lễ.

Nam tử tóc đỏ chính là Việt Lượng Tiên Đế Việt Vô Lượng, lần này tông chủ các tông môn khác đều mang một người đến, chỉ mình y mang theo hai người tới. Một là đệ tử Tần Bách Sam, người còn lại là nữ nhi của y Việt Hòa Nhi.

Dáng dấp Tần Bách Sam hơi ngăm đen, nhìn tương đối chất phác. Việt Hòa Nhi thì mặc một bộ váy tiên nữ màu xanh nhạt, thể hiện sự đoan trang nhã nhặn, nếu lần đầu tiên trông thấy sẽ lầm tưởng nàng là tiểu thư khuê các. Nếu Địch Cửu mà còn chưa biết chuyện, nhìn dáng vẻ nàng ta thế này, có lẽ hắn sẽ khó mà tin tưởng Việt Hòa Nhi là Giá Dục Linh Thể, hơn nữa còn ám hại người bằng hữu Giải Hoang của hắn.

Gương mặt xinh đẹp của Việt Hòa Nhi hơi đỏ lên, nàng khẽ duyên dáng cúi đầu đáp lễ:

- Xin chào...

Giải Thừa lần nữa thi lễ:

- Lần này ta đến là muốn thay ca ca xin lỗi vì đã mạo phạm tỷ. Vô luận tương lai như thế nào, Giải Thừa đều sẽ vì ca ca mà đền bù cho sư tỷ.

Ngữ khí của Giải Thừa vô cùng khẩn thiết, trong mắt gã để lộ ra sự chân thành rõ rệt.

- Hừ!

Việt Lượng Tiên Đế đứng bên cạnh cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Không đợi Việt Lượng Tiên Đế nói chuyện, chủ nhà Dung Tuyết Tiên Đế lập tức mở lời:

- Mọi người an vị đi thôi, tiểu muội lần này đã chuẩn bị tiên linh trà đỉnh cấp, chúng ta vừa uống trà vừa trò chuyện nào.

Nghe vậy, mọi người bèn đi theo Dung Tuyết Tiên Đế vào đại điện. Tại cửa ra vào, một nữ tử mặc váy vàng nhạt đã đứng sẵn đó khom người đón tiếp.

Thật xinh đẹp! Đây là ấn tượng đầu tiên của tất cả mọi người, thật sự là “Phảng phất hề nhược khinh vân chi tế nguyệt, phiêu diêu hề nhược lưu phong chi hồi tuyết”, nhan sắc nữ tữ này khiến cho người khác có cảm giác không chân thực chút nào.

Ngay cả mấy vị Tiên Đế cũng cho rằng xét về mặt dung mạo, nữ tử nọ đương nhiên còn vượt qua cả Mạc Lâu Tuyết – người có danh xưng đệ nhất mỹ nữ Ma Y tiên lục. Hơn nữa, bỏ qua dung nhan thì tu vi của nàng cũng đã đạt tới Tiên Vương cảnh giới rồi.

Người này chính là Ngải Khuynh Băng - đệ tử thân truyền của Dung Tuyết Tiên Đế, cũng là đối tượng để mọi người tới chúc mừng.

Tây Lăng Phổ kích động chào hỏi trước:

- Bất Chu Tiên Môn Tây Lăng Phổ gặp qua Khuynh Băng tỷ tỷ, chúc mừng tỷ tỷ là người đầu tiên bước vào Tiên Vương cảnh, tỷ tỷ chính là mục tiêu để chúng ta cố gắng đuổi theo đó.

- Đa tạ Tây Lăng sư huynh, sư huynh quá khen.

Ngải Khuynh Băng dùng lễ đáp lại.

Phụ thân của Tây Lăng Phổ, tông chủ Bất Chu Tiên Môn Tây Lăng Nguyên Di thuận tay vỗ vào đầu con mình.

- Ai bảo ngươi xun xoe Khuynh Băng sư tỷ, chính mình cố gắng tu luyện, sớm ngày đuổi kịp Khuynh Băng mới phải.

...

Trong Tinh Không trà lâu, Địch Cửu nhìn Giải Hoang đang lơ lửng giữa không trung, bình thản hỏi:

- Chuẩn bị xong chưa?

- Đại ca, ta chuẩn bị xong rồi, đại ca cứ việc đốt...

Giải Hoang siết chặt nắm đấm, cứng rắn trả lời.

Địch Cửu gật đầu, động viên y:

- Hiện tại ngươi cần phải phối hợp để ta xóa đi thần niệm ấn ký của cha ngươi để lại trên cơ thể ngươi. Cố gắng lên!

Hắn đoán cường giả như Giải Vạn Lăng nhất định đã hạ một tia thần niệm lạc ấn trên người Giải Hoang. Nếu như bây giờ không xóa đi, đến lúc đó nói không chừng Giải Vạn Lăng tưởng Giải Hoang bị giết, thuấn di đến Đại Hoang Tiên Thành xử lý Địch Cửu thì xong luôn.

Không ngờ vẻ mặt Giải Hoang lại ảm đạm xuống, y buồn bã lắc đầu.

- Cha đệ không hạ lạc ấn, chỉ đưa cho đệ một miếng ngọc bài...

Địch Cửu nghe nói vậy thì chỉ thầm thở dài, địa vị của Giải Hoang trong mắt cha y thật sự quá thấp.

Trông thấy Giải Hoang đang phân thần, Địch Cửu lập tức dùng Đạo Hỏa bao phủ y.

- A...

Giải Hoang gào thét lớn đến mức muốn nổ cả cái trà lâu. Chỉ có điều tiếng kêu thảm này đã hoàn toàn bị cấm chế ngăn cản, không thể truyền ra ngoài.

Địch Cửu chẳng thèm để ý Giải Hoang gào rú, loại đau nhức ấy hắn đã từng trải qua, thậm chí còn thê thảm hơn. Chí ít Đạo Hỏa thiêu đốt Giải Hoang còn trong tầm khống chế của hắn, cho nên chắc chắn không thiêu chết y mà chỉ để tìm ra dục độc thôi. Khi hắn bị Thiên Hỏa Chi Linh thiêu đốt, tình huống lúc đó mới thật sự là tuyệt vọng.

Đây chính là nguyên nhân vì sao Địch Cửu nhất định phải cứu được Mặc Vũ Xuân, nếu không có nàng, hắn sớm đã bị Thiên Hỏa Chi Linh đốt thành tro mất rồi.

- Đại ca, thả ta ra...

Tiếng gào thê lương từ trong hỏa diễm truyền đến.

Địch Cửu cả giận nói:

- Ngươi ngớ ngẩn à, tranh thủ thời gian vận chuyển công pháp luyện thể, đồng thời vận chuyển Đoán Thần Quyết đi. Tinh Không Quyết thì đợi lát nữa, đến lúc ta nói được rồi thì mới bắt đầu vận chuyển Tinh Không Quyết.

Giải Hoang cố gắng trấn tĩnh lại, Địch Cửu tuyệt đối không có khả năng tha cho y ra ngoài, đã chịu đau đớn như vậy, chi bằng bây giờ ngoan ngoãn vận chuyển Đại Khôn công pháp luyện thể còn hơn.

Địch Cửu quyết định thiêu đốt nhục thân và xương cốt của Giải Hoang, đương nhiên không phải tùy tiện đốt. Hắn đang tước đoạt tinh huyết của y, sau đó đưa vào trong Sinh Cơ đại trận.

Hắn không chuẩn bị vật liệu khôi phục nhục thân cho Giải Hoang, những tinh huyết bị tước đoạt này mới là vật liệu khôi phục nhục thân đỉnh cấp. Tuy nhiên điều kiện tiên quyết là hắn có thể tìm được dục độc, bằng không mà nói, số tinh huyết ấy lấy ra ngoài rồi cũng chẳng thể cho y tái sử dụng.

Giải Hoang rốt cuộc đã chìm vào trong quá trình luyện thể, tu vi của y vốn cao, nhục thân được Đạo Hỏa rèn luyện đang nhanh chóng mạnh mẽ, cứng cáp hơn.

“Răng rắc!”

Thời điểm thức hải của mình vỡ nát, Giải Hoang liền cảm nhận được chỗ lợi hại của Đoán Thần Quyết.

- Bắt đầu vận chuyển Tinh Không Quyết!

Thanh âm Địch Cửu giống như tiếng trống đánh vào sâu trong thức hải của y.

Nghe vậy, Giải Hoang bèn vội vận chuyển Tinh Không Quyết, đồng thời tiên nguyên cũng theo đó mà cấp tốc chuyển hóa...

Lập tức Giải Hoang ngạc nhiên trông thấy trong kinh mạch của chính mình xuất hiện một dòng Tinh Hà mênh mông, đây là Tinh Hà mạch mà đại ca vẫn nói ư?

Giờ phút này, nỗi đau đớn kinh khủng dường như không phải đáng sợ lắm, y có thể chịu đựng được.

Địch Cửu đang đứng ngoài tập trung quan sát, đột nhiên hắn chợt kích động lên, bởi vì rốt cuộc hắn đã cảm nhận được trong Đạo Hỏa có một thứ khác biệt rồi, nó không phải tinh huyết, thức hải hay ý niệm. Thứ này dưới sự bức bách của Đạo Hỏa đã vọt vào Tinh Hà mạch, lại còn mang theo một chút linh tính.

Tinh Hà mạch do chính Địch Cửu tạo ra, cho nên khi vật lạ tiến vào Tinh Hà mạch liền bị Đạo Hỏa bao phủ, thứ đó không ngừng giãy dụa dưới ánh lửa màu đen của hắn.

Dường như vô hình lại có vẻ hữu hình, đây nhất định là dục độc do con ác nữ kia chuyển tới. Hơn nữa dục độc này có linh tính, đúng ra phải gọi là Dục Độc Chi Linh.

Địch Cửu cảm nhận được một loại khí tức pháp tắc như có như không, quả nhiên hắn đoán không sai, bất kỳ vật nào trong thiên hạ đều ẩn chứa quy tắc, Dục Độc Chi Linh cũng không ngoại lệ.

Đạo Hỏa chưa vội thiêu đốt Dục Độc Chi Linh mà cẩn thận bao bọc lấy, giúp Địch Cửu có thời gian cảm ngộ loại quy tắc mới này.

...

Cùng thời điểm, tại đại điện Dao Hoa Tuyết Sơn.

- Trà ngon thật, Dung Tuyết Tiên Đế, đây là trà do muội mới chế ra ư?

Tông chủ Di Kiếm Tiên Tông Bất Kiếm Tiên Đế vốn ít nói, sau khi uống một ngụm tiên linh trà trước mặt liền ngạc nhiên ngẩng đầu hỏi gia chủ.

Ngụm trà này thế mà khiến ông có thể nhìn thấy một thế giới yên tĩnh nhưng không mất đi sinh cơ. Ở chỗ này, Bất Kiếm Tiên Đế cảm nhận được thứ gì đó ngoài việc tu luyện, dường như đó mới là mục đích mà tất cả đạo tu giả đều muốn theo đuổi.

Giống như Bất Kiếm Tiên Đế, cung chủ Tinh Ma cung Giải Vạn Lăng cũng cực kỳ chấn động.

- Đây là lần đầu tiên ta uống được loại đỉnh cấp tiên linh trà như vậy, Lâu Tuyết sư muội có thể chế được loại tiên linh trà này, cảnh giới của muội hẳn phải tiến thêm một bước, thật đáng chúc mừng.

Dung Tuyết Tiên Đế Mạc Lâu Tuyết vui vẻ đáp:

- Trà này không phải do ta luyện chế, nó gọi là Tinh Không Trà, đến từ Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành...

Không biết vì sao, nghe được mấy chữ Đại Đỉnh Tiên Thành, trong đầu Giải Vạn Lăng bỗng nhiên thoáng nhớ đến hình bóng Giải Hoang. Hoang nhi không phải vừa mở trà lâu tại Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành sao? Chẳng lẽ bởi vì xuất hiện loại Tinh Không Trà mà ông vừa uống cho nên Hoang nhi tới đó làm sinh ý?

-