- Đại ca, huynh cứ yên tâm mà đốt, ta không sợ.
Giải Hoang gần như cắn răng nghiến lợi nói. Nói xong câu đó, nghĩa khí của y xìu xuống hẳn.
- Mà này, thời điểm đốt ta, huynh có thể phong cấm ý niệm và cảm giác của ta lại không?
Nghe thế, Địch Cửu cười ha hả, đáp:
- Không được, có lẽ dục độc vô hình này bám trụ trong ý niệm của ngươi hoặc thậm chí là xúc cảm của ngươi nữa. Cho nên có quan hệ rất lớn tới hai thứ đó, không phong cấm được đâu. Tất nhiên ta sẽ đánh một cấm chế cách âm ra, ngươi cứ việc la hét thoải mái, không sợ bị người khác nghe thấy mà mất mặt đâu.
Sắc mặt Giải Hoang tái nhợt thấy rõ, mặc dù y chưa từng bị hỏa diễm đốt qua nhưng y vẫn hiểu rõ cảm giác lúc ấy sẽ kinh khủng và dày vò đến ngần nào.
- Đại ca à, hỏa diễm cũng chưa chắc đã thành công, cha ta cũng có một loại hỏa diễm đẳng cấp vô cùng cao, nếu dùng được ông ấy đã sớm giúp ta triệt độc rồi.
Giải Hoang yếu ớt nói.
Địch Cửu bèn giải thích cho hắn hiểu:
- Có lẽ đẳng cấp hỏa diễm của cha ngươi cao thật, nhưng tuyệt đối không giống với loại ta sắp sử dụng. Huống chi trước giờ ngươi đều một mình tu luyện bên trong mật đường, ý chí tương đối yếu kém. Chỉ có dùng hỏa thiêu mới giúp ngươi một lần nữa niết bàn, rèn luyện ý chí của mình.
Lời này chẳng phải hắn nói mò, kẻ có thể hình thành Đạo Hỏa như hắn trong vũ trụ mênh mông tuyệt đối không có mấy người. Huống hồ Đạo Hỏa của hắn còn ở cùng một chỗ với Thiểm Quang thời gian dài, so với những Đạo Hỏa khác, chắc chắn cường đại hơn rất nhiều.
Giải Hoang nghĩ tới bản thân bị phụ thân xem thường, thậm chí là vứt bỏ, lại nhớ đến mẫu thân vẫn đang bị giam giữ trong địa lao và chính y phải chịu sự tra tấn của dịch hỏa thì cơ hồ cắn nát răng, nói gằn từng chữ:
- Đại ca, huynh cứ đốt đi, bất quá thì chết thôi.
Thấy sự quyết tâm của Giải Hoang, Địch Cửu mỉm cười đáp:
- Ta cũng đâu dám thiêu chết ngươi, chỉ là đẳng cấp hỏa diễm của ta hơi thấp, nên thời gian sẽ kéo dài chút, ngươi cố gắng chịu đựng nhé.
- Đại ca, không biết vật này có thể giúp hỏa diễm của huynh tấn cấp không?
Giải Hoang xòe tay ra, trên đó là một viên tinh thạch màu tím.
- Đây là Tinh Hạch Viêm Tinh ư?
Thấy vật kia, Địch Cửu ngạc nhiên kêu lên.
- Không ngờ đệ lại có bảo bối tốt như vậy.
Hắn từng sở hữu một viên Tinh Hạch Viêm Thạch giống vậy, đây là vật liệu hình thành mồi lửa ở chỗ sâu nhất bên trong tinh cầu, có thể giúp hỏa diễm Tiên cấp tấn cấp.
Vốn nó được ngưng tụ từ Tinh Hạch Viêm Thạch, trải qua vô số năm hấp thu khí tức mồi lửa cuối cùng biến chất, trở thành Tinh Hạch Viêm Tinh.
- Làm sao ta có được đồ tốt như thế chứ, đây là mẹ ta cho đấy, bây giờ ta tặng lại cho đại ca.
Địch Cửu nghe vậy thì nhạy cảm để ý, dường như phần lớn đồ tốt từ tay Giải Hoang đều do mẫu thân y cho, về phần phụ thân thì hơi ít.
- Ngươi chờ chút, để ta tấn cấp hỏa diễm trước.
Nói xong, Địch Cửu xòe tay ra, một đoàn hắc hỏa hiện ra trước mắt, ngọn lửa màu đen nhanh chóng cảm nhận được Tinh Hạch Viên Tinh, lập tức trở nên cuồng bạo hơn, hắc hỏa cuốn một cái, Tinh Hạch Viêm Tinh liền bị nó nuốt lấy.
Ngọn lửa màu đen mạnh mẽ bùng lên, nếu không được chủ nhân của nó khống chế, chắc nó đã vọt thẳng ra phá hủy luôn căn phòng này.
- Ôi! Thật quá lợi hại! Đây là lửa gì thế đại ca?
Giải Hoang không biết nhiều về Đạo Hỏa bèn tò mò hỏi.
- Nó gọi là Quang Minh Tinh Không.
Trong khi Địch Cửu nói chuyện, đẳng cấp của Đạo Hỏa cũng đã nhanh chóng tăng lên, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Tinh Hạch Viêm Tinh đã hoàn toàn biến mất, còn hắc hỏa chính thức trở thành Tiên Diễm cấp sáu.
- Huynh đừng nói sẽ dùng thứ này đốt ta nhé.
Giải Hoang kinh hoảng nhìn ngọn lửa trước mắt, cả người không nhịn được mà run cầm cập.
Thấy đối phương có vẻ bất an, Địch Cửu bèn lắc đầu bảo.
- Hiện giờ tất nhiên không đốt ngươi được, ngươi còn cần học thêm Tinh Không Quyết, Đại Khôn luyện thể và Đoán Thần Thuật nữa. Thời điểm ta đốt ngươi, ngươi nhất định phải khống chế ý chí bản thân, sau đó chuyển đổi công pháp của mình kèm theo việc rèn luyện thân thể.
- Đại ca này, ta sợ bản thân không chuyển đổi công pháp nổi đâu, ta tu luyện Tinh Ma Quyết mà.
Giải Hoang lắc đầu, không phải y không muốn mà là chẳng cách nào làm được.
Nghe thế, Địch Cửu tủm tỉm cười, bảo:
- Ngươi phải tin tưởng ta chứ, nếu ta dám đốt thân thể của ngươi, dĩ nhiên sẽ nắm chắc việc này rồi.
Địch Cửu dự tính sẽ giúp Giải Hoang hấp thu nguyên khí từ kinh mạch trước rồi mới tạo ra một đầu Tinh Không mạch, hắn há có thể nói ra những chuyện mình không có khả năng hoàn thành?
Bất quá điều kiện trước tiên là y phải vận hành được nguyên khí qua một vòng chu thiên. Địch Cửu là từ trên gốc rễ nguyên khí hành tẩu của Giải Hoang cải biến, vì Giải Hoang khai phá ra một đầu Tinh Không mạch lạc.
Đây không phải lần đầu tiên Địch Cửu tiến hành việc này, mặc dù bây giờ không được Thiểm Quang hỗ trợ nhưng tu vi hắn đã tăng lên rất nhiều. Huống hồ tu vi y cũng không phải bình thường mà là tu sĩ Đại Chí Tiên.
- Tốt, đại ca nói gì ta đều nghe. Nhưng mà trước khi đốt, ta muốn thỉnh cầu một chuyện.
Giải Hoang bất đắc dĩ thở dài, y đã không còn lựa chọn nào khác.
- Ngươi cứ nói đi.
Hắn không chút để ý nói.
Nghe xong, Giải Hoang hít vào một hơi, sự sợ hãi trong mắt cũng tan biến đi ít nhiều.
- Đại ca, mặc dù Giải Hoang ta là nhị thế tổ không hiểu chuyện, nhưng chẳng phải đồ ngốc mà ai cũng nhận làm đại ca. Ta biết chắc với thủ đoạn này của huynh, tương lai nhất định không tầm thường. Cho dù ta bị thiêu chết, cha ta cũng chưa chắc đã có thể giết đại ca báo thù thay ta.
- Có chuyện gì ngươi cứ nói thẳng đi, có rắm thì mau thả, thương cảm đâu ra mà nhiều thế hả?
Địch Cửu thừa biết bản thân sẽ không đốt chết Giải Hoang nên mới nói thẳng như thế.
Đứng kế bên, Giải Hoang vẫn không nhanh không chậm nói:
- Vạn nhất ta chết đi, nếu tương lai huynh tu luyện thành công, hãy giúp ta cứu mẫu thân ra nhé. Còn chuyện thứ hai, xin đại ca giúp ta giết hai người. Một là Tây Lăng Phổ ở Bất Chu Tiên Môn, người tiếp theo chính là Việt Hòa Nhi của Thiên Vân đạo.
…..
Dao Hoa Tuyết sơn - một trong Ngũ Đại tiên môn của Ma Y tiên lục. Tông chủ Dung Tuyết Tiên Đế Mạc Lâu Tuyết nằm ở hàng ngũ ngũ đại Tiên Đế, thực lực Tiên Đế tầng bảy.
Khoảng thời gian này là thời điểm đẹp nhất tại nơi đây, Ngũ Đại tiên môn đều nhận được lời mời của Dung Tuyết Tiên Đế đến chỗ của bà làm khách.
Dao Hoa Tuyết Sơn danh xứng kỳ thật, trong phương viên 10 vạn dặm đều là núi tuyết liên tục nối tiếp nhau. Trong những núi tuyết này ẩn chứa vô số thiên tài địa bảo, bất quá không người nào dám xâm nhập, vì đây chính là địa bàn của Doa Hoa Tuyết Sơn.
- Thừa nhi, đây là lần đầu tiên ta giới thiệu con trước mặt mọi người, con cũng nên thu thập một chút nội tình về người thừa kế của các đại tông môn khác, vì tương lai Ma Y sơn luận đạo mà chuẩn bị sẵn sàng. Hiện tại tu vi của con hẳn là thấp nhất, nhưng không sao, vẫn còn một thời gian dài nữa mới tới ngày luận đạo. Lấy tư chất bản thân, con đủ sức đuổi kịp đám người kia.
Trên một phi thuyền đang hướng về phía Dao Hoa Tuyết Sơn, Giải Vạn Lăng vô cùng kiên nhẫn dặn dò thiếu niên tóc vàng đứng kế bên.
Nói đến đây, Giải Vạn Lăng khẽ thở dài.
- Ai, lúc đầu ta tính để con tính bế quan ở Tinh Ma Trì, đợi đến khi đột phá Đại La Tiên mới trở ra. Không nghĩ tới đệ tử Ngải Khuynh Băng của Mạc Tuyết Lâu lại đột phá Tiên Vương chi cảnh nhanh như vậy…
Cấp bậc ấy đối với Tông chủ của ngũ đại tiên môn mà nói thật chẳng có bất kỳ ý nghĩa gì. Bất quá nếu đây là người thừa kế thì lại là chuyện khác.
Ma Y sơn luận đạo, ngoại trừ Tông chủ đương nhiệm của Ngũ Đại tông môn ra, chủ yếu là để truyền nhân Tông chủ luận đạo với nhau, nói cách khác, kỳ thật đây chính là đấu pháp không nể tình.
Mà năm vị đệ tử lần trước luận đạo lúc này đều đi theo Tông chủ tới Tuyết Sơn. Giữa các Tông chủ của Ngũ Đại tông môn có ước định rõ ràng, người thừa kế nào đột phá Tiên Vương chi cảnh đầu tiên thì bốn môn phái còn lại phải dẫn người thừa kế đến chúc mừng. Đây là một loại áp chế tăng mặt mũi cho lần Ma Y sơn luận đạo sắp tới.
Lần này, người thừa kế Ngải Khuynh Băng của Dung Tuyết Tiên Đế là tu sĩ đầu tiên bước vào Tiên Vương chi cảnh, cho nên bốn vị Tông chủ còn lại nhất định phải dẫn người đến ra mắt.
Nghe Giải Vạn Lăng nói vậy, thiếu niên tóc vàng bèn ổn trọng đáp:
- Phụ thân yên tâm, tuổi của con tuy nhỏ nhất, tu vi kém nhất nhưng con nắm chắc vào lần luận đạo tiếp theo, cấp bậc sẽ không thua bất kỳ người nào.
Giải Vạn Lăng gật đầu, tất nhiên ông biết người nào trong miệng con mình chính là bốn tên thừa kế kia.
Sơn môn của Dao Hoa Tuyết Sơn y như băng điêu ngọc trác, khí thế bàng bạc lộng lẫy.
Giải Vạn Lăng vừa mang theo Giải Thừa bước vào liền nghe giọng của thị nữ tiếp khách từ xa cung nghênh:
- Cung chủ Tinh Ma cung Giải Vạn Lăng và Thiếu Cung chủ Giải Hoang tới….
Giải Vạn Lăng sầm mặt lại, ông lạnh lùng nói:
- Lần này đến là thứ tử Giải Thừa của ta.
Một nữ tử áo trắng tuyệt sắc đứng gần đó nghe thấy thế liền áy náy đi qua thủ lễ:
- Giải Cung chủ, thật xin lỗi. Môn hạ thị nữ không biết người thừa kế Tinh Ma cung đã thay đổi, đây là lỗi của Dao Hoa Tuyết Sơn ta.
Thấy đối phương hạ mình, Giải Vạn Lăng bèn cười đáp:
- Mạc sư muội quá lời rồi.
Ma Y sơn đạo hoàn toàn có thể thay đổi ứng viên nhưng tuổi tác người sau phải nhỏ hơn người trước. Đồng thời, huyết mạch người sau cũng không được bằng vị đầu tiên. Giải Vạn Lăng dẫn Giải Thừa tới tất nhiên muốn nói cho tất cả biết Giải Thừa là ai.
- Ha ha, Giải Cung chủ hảo phách lực, Thiếu Cung chủ muốn đổi liền đổi…
Từ xa truyền tới một tràng cười dài.
Ngay sau đó, thị nữ tiếp khách của Dung Hoa Tuyết Sơn liền cao giọng hô:
- Tông chủ Tây Lăng Nguyên Di của Bất Chu Tiên Môn và Thiếu Tông chủ Tây Lăng Phổ tới…