Thế giới thứ chín

Chương 194




Tầng thứ 65 cũng có 18 cái vòng, bên ngoài 18 cái vòng này bao trùm một loại khí tức sát phạt khá nặng nề. Thần niệm của Địch Cửu vừa quét ra liền hiểu được, đây chính là nơi luyện thể thuộc tính kim. Tu sĩ ở tầng này khá ít ỏi, chỉ vỏn vẹn có hai người.

Địch Cửu không định dừng lại luyện thể, bởi vì thần niệm của hắn cảm giác được tầng này không khác tầng 64 là bao. Cấp độ luyện thể của hắn hiện tại là Hồn cảnh trong Tam Vương cảnh, nếu như ở đây tu luyện vậy đến sang năm cũng chưa chắc đột phá được.

Sau khi cảm ngộ pháp tắc cơ bản của tầng 65 xong, Địch Cửu liền bước thẳng lên tầng 66.

Tầng 66 cũng là một tầng luyện thể, nơi này thuộc tính mộc, tầng 67 là thuộc tính thủy, tầng 68 mang thuộc tính thổ...

Tầng 64 còn có hơn mười tu sĩ, mấy tầng luyện thể sau thì lại càng ít, tầng 66 và 67 không có ma nào, tầng 68 chỉ có một người.

Địch Cửu một đường đi thẳng đến tầng 69, nơi này nhân tài tụ tập đông hơn, có đến chín tu sĩ.

Tầng thứ 69 không có chỗ luyện thể, Địch Cửu vừa tiến vào đây liền cảm nhận được một loại linh khí kích thích thức hải. So với linh khí kích thích thức hải ở tầng 49, linh khí tầng 69 kích thích thức hải càng cường đại hơn, đạo vận cũng rõ ràng hơn.

Địch Cửu chợt nhận ra tầng này là nơi dùng để rèn luyện thần niệm, khó trách ở đây lại có nhiều người như vậy.

Địch Cửu liếc mắt nhìn một lượt, tầng 69 có chín cái bồ đoàn bạch ngọc, ma hiện tại trên chín cái bồ đoàn kia đã ngồi đủ người.

Xem ra ngồi trên cái bồ đoàn bạch ngọc rèn luyện thần niệm thì sẽ đạt được hiệu quả tốt hơn.

Hiện tại nếu hắn muốn ngồi lên một cái, vậy nhất định phải đuổi người đang ngồi trên đó xuống. Nếu hắn còn là Địch lão cửu thành phố Minh Châu nước Tề, hắn sẽ không chút do dự đi lên đá một tên ra chiếm lấy chỗ ngồi.

Nhưng cách hành xử của Địch Cửu bây giờ đã không còn ngông nghênh như trước đây nữa, huống chi mấy ngày trước hắn còn phản cảm với cách làm của Hổ Nhất Hữu, tất nhiên bản thân hắn sẽ không làm như thế.

Địch Cửu đi đến trước mặt một tên tu sĩ Hư Thần hậu kỳ, người nọ đang rèn luyện thần niệm, nhìn thấy Địch Cửu đi đến liền lập tức đứng lên, đề phòng nhìn hắn chằm chằm.

Đừng thấy thực lực của Địch Cửu chỉ mới là Nguyên Hồn cảnh mà khinh khi, một tên Nguyên Hồn cảnh bình thường có thể bước vào tầng 69 chẳng lẽ không có chút thực lực nào ư? Cho dù Địch Cửu không phải là đối thủ của gã, nhưng một khi gã sử dụng chân nguyên hoặc thần niệm quá lớn thì có khả năng sẽ bị Ngũ Lục Đạo Tháp đẩy ra ngoài. Huống hồ chín cái bồ đoàn nơi này chỉ là một bộ phận tranh đoạt trong Ngũ Lục Đạo Tháp mà thôi, nếu ở đây tiêu hao thực lực quá nhiều, vầy về sau cũng không thể lên cao hơn được nữa.

Địch Cửu thấy người nọ đề phòng bèn nhanh nhẹn ôm quyền nói:

- Mạo muội hỏi đạo hữu, tầng rèn luyện thần niệm như này tổng cộng có mấy tầng?

Địch Cửu đoán, nếu như tầng 49 và tầng 69 đều có thể rèn luyện thần niệm, vậy lên những tầng trên hẳn cũng sẽ có những tầng đặc thù như thế.

Tên tu sĩ kia thấy Địch Cửu không có ý định động thủ bèn buông lỏng cảnh giác hơn.

- Theo ta được biết thì ở tầng 90 có nơi để rèn luyện thần niệm đấy, trên tầng 90 còn tầng nào nữa không thì ta không biết.

- Đa tạ.

Nghe thấy tầng 90 còn có thể rèn luyện thần niệm, Địch Cửu liền cảm tạ người kia chỉ điểm rồi tìm một chỗ ngồi xuống lĩnh ngộ pháp tắc cơ sở tầng 69.

Chỉ chưa đến nửa canh giờ, Địch Cửu đã lĩnh ngộ xong đạo pháp tắc ở tầng này, sau đó hắn thẳng hướng đi lên tầng 70.

Tên tu sĩ lúc trước đề phòng Địch Cửu mở to mắt rung động nhìn theo bóng lưng của hắn, bắt đầu từ tầng 64, gã chưa từng thấy ai có thể dừng lại nửa canh giờ mà đã có thể bước vào tầng cao hơn.

Cho dù là Ngạn Đạp Sơn đệ nhất trên Ngũ Lục Đạo Bia lần trước, y ở tầng thứ 64 phải lĩnh ngộ cả nửa ngày mới có thể leo lên tầng 65.

Kinh nghiệm leo Ngũ Lục Đạo Tháp chính là thời gian ngươi ở lại một tầng càng lâu, vậy sẽ càng dễ để lên tầng trên hơn. Ngược lại thì quá trình leo tháp sẽ rất gian nan.

Tầng 70 lại là tầng tu luyện, không có bất kỳ đồ vật gì, nhưng quy tắc ở đây lại rõ ràng, linh khí nồng đậm đến đáng sợ, tầng này đang có tám người tu luyện.

Địch Cửu khẳng định nếu như hắn ở nơi này tu luyện nửa năm thì nhất định có thể bước vào cảnh giới Hư Thần.

Nhưng tầng 70 không phải là mục tiêu của hắn, Địch Cửu sau khi lĩnh ngộ xong khí tức pháp tắc ở đây liền trực tiếp leo lên tầng 71.

...

Nếu như nói lúc trước việc Địch Cửu bước vào tầng 64 làm toàn bộ Ngũ Lục quảng trường kinh động, cơ hồ phần lớn tông môn cũng bắt đầu cảm thấy hứng thú với hắn, thì bây giờ chuyện Địch Cửu bước vào tầng 71, xếp hạng 45 đã khiến ngay cả ngũ đại tông môn cũng phải chăm chú nhìn Địch Cửu.

- Hồng Anh thiếu gia bước vào tầng 71 rồi.

Trên quảng trường Ngũ Lục, ngay cả những người bàng quang nhất cũng đã bắt đầu hào hứng theo dõi hành trình của Hồng Anh thiếu gia.

...

Sau khi Địch Cửu cảm ngộ xong đạo pháp tắc tầng 71, hắn không vội tiến lên tầng 72 mà đi thẳng đến chỗ một tên thanh niên mang trường kiếm xích hồng đang ngồi tu luyện.

Tầng 71 không có quá nhiều người, có thể lên đến tầng này ai mà chẳng có vài phần thực lực, mà người như thế đều khá nổi danh. Một tu sĩ lạ mặt như Địch Cửu đi được đến đây, dĩ nhiên sẽ thu hút sự chú ý của người khác.

Trông thấy Địch Cửu đi về phía thanh niên mang trường kiếm xích hồng, rất nhiều tu sĩ đều muốn coi náo nhiệt, bọn họ muốn nhìn thử xem tên gia hỏa này đến cùng muốn làm gì.

Thanh niên mang trường kiếm xích hồng kia tên là Đổng Hữu Kiếm, mấy tháng trước vừa mới tại Thiên Đồ thành xử lý Hồng Khuê xếp hạng 93 trên Hải Bảng rồi thay thế vị trí của gã.

Nhìn thấy Địch Cửu đi tới, Đổng Hữu Kiếm đứng lên, y không rút kiếm ra mà bình tĩnh nhìn Địch Cửu, nói:

- Ta biết ngươi.

Địch Cửu mỉm cười:

- Không sai, ta đã muốn làm quen với Đổng huynh từ lâu những vẫn chưa tìm được cơ hội. Hôm nay mắn lại gặp được Đổng huynh, trước tiên xin cảm tạ Đổng huynh lúc trước đã ra tay tương trợ.

Đổng Hữu Kiếm lắc đầu:

- Cho dù ta không xuất thủ thì tên Hồng Khuê kia cũng không thể làm gì được ngươi.

Địch Cửu khẽ giật mình, quả thật nếu Đổng Hữu Kiếm không xuất thủ thì hắn cũng sẽ có biện pháp đối phó với một quyền của Hồng Khuê. Thế nhưng đó là chiêu áp đáy hòm của hắn, Đổng Hữu Kiếm làm sao biết được?

- Sao Đổng huynh biết vậy?

Địch Cửu hơi kinh ngạc.

Nét mặt Đổng Hữu Kiếm vẫn không chút thay đổi, y bình tĩnh đáp:

- Lúc đầu đúng là ta không biết, nhưng hiện tại đã biết. Ngươi đã có thể lên đến tầng thứ 71 này thì một quyền của Hồng Khuê sao có thể làm khó được ngươi?

Địch Cửu nghe vậy bèn hiểu hóa ra Đổng Hữu Kiếm chỉ đoán mò, thế nhưng đương nhiên hắn sẽ không giải thích:

- Đổng huynh có thể trong thời gian ngắn như thế tiến vào tầng 71, xem ra thực lực trên Hải Bảng hẳn phải trên cả hạng 93 mới đúng.

Lần này Đổng Hữu Kiếm vẫn lắc đầu:

- Thực lực của ta hiện tại miễn cưỡng nằm ở hạng 93 mà thôi, trên thực tế rất nhiều người mạnh hơn ta đều cố ý lưu tại tầng 49, không phải bọn họ không thể, mà là vẫn chưa đến thời cơ. Một tháng nữa chí ít sẽ có một hai trăm người vượt qua ta. Mà ta đi đến tầng thứ 71 này đã là cực hạn.

Trong giọng nói của Đổng Hữu Kiếm mang theo vẻ cô đơn khó giấu. Thật ra y muốn đi đến tầng thứ 81, nhưng y biết, lần này y đã không còn cơ hội đó. Hiện tại không, về sau lại càng không.

Một khi y đã bước vào cảnh giới Thừa Đỉnh thì muốn lên đến tầng thứ 71 là việc khó càng thêm khó.

Địch Cửu hiểu ý của Đổng Hữu Kiếm, tầng 49 không phải là tầng có thể rèn luyện thần niệm ư?

Tầng thứ 69 cũng có thể rèn luyện thần niệm mở rộng thức hải, nhưng tầng 69 lại chỉ có chín cái bồ đoàn. Nếu như tất cả mọi người đều chạy đến tầng 69 thì khẳng định sẽ xảy ra một trận tranh đấu. Cuối cùng cũng chỉ có chín người mới có thể tu luyện, cho nên đại đa số tu sĩ biết mình không có đủ thực lực để tranh đoạt đều lựa chọn lưu lại tầng 49.

- Đổng huynh, ta tới tìm huynh là muốn thỉnh giáo huynh một chuyện.

Địch Cửu ôm quyền, giọng điệu thành khẩn.

Nhìn Địch Cửu chỉ mới đạt tu vi Nguyên Hồn sơ kỳ nhưng lại có thể leo lên tầng 71, Đổng Hữu Kiếm khẳng định thành tựu tương lai của hắn sẽ chẳng thể nào kém y. Y từ tốn bảo:

- Ngươi nói đi.

- Ta rất hâm mộ kiếm trận của Đổng huynh, không biết Đổng huynh có thể dạy ta kiếm trận này được không? Đương nhiên, để báo đáp lại, ta cũng nguyện ý thực hiện mong muốn của Đổng huynh.

Địch Cửu quả thật rất hâm mộ kiếm trận của Đổng Hữu Kiếm, trên thực tế thực lực Đổng Hữu Kiếm chênh lệch với Hồng Khuê hẳn một cấp, thế nhưng y chỉ dựa vào kiếm trận lại có thể thuận lợi xử lý Hồng Khuê thành công.

Địch Cửu là một Trận Vương cấp chín, nếu như hắn học xong kiếm trận rồi lại đổi thành đao trận, vậy thì hắn cũng có thể đối phó với đối thủ hơn bản thân mấy cấp.

Kiếm trận đó phát huy uy lực của trận đạo đến cực điểm, nếu như một trận sư không biết kiếm trận, hoặc là phải mất thời gian bố trí trận pháp xong mới động thủ thì trong lúc bố trí đã bị người ta chém bay đầu rồi.

Đổng Hữu Kiếm trầm mặc thật lâu mới lên tiếng:

- Có lẽ ngươi ngươi là người đầu tiên có dũng khí đến trước mặt đối phương nói muốn học tuyệt học nhà người ta nhỉ. Nếu như là lúc trước, ta đã ra tay với ngươi rồi. Nhưng hiện tại, ta đồng ý. So với việc để nó thất truyền, còn không bằng truyền thụ kiếm trận này cho ngươi, dù gì nhìn ngươi vẫn khá thuận mắt. Còn thứ mà ta cần thì hiện tại ngươi không lấy ra nổi đâu.

Thất truyền ư? Địch Cửu theo bản năng hỏi:

- Đổng huynh, cho dù huynh không truyền thụ cho ta thì môn tuyệt học đó cũng không thể nào bị thất truyền mới đúng chứ. Chưa nói đến việc huynh còn sống, huynh thậm chí còn có thể thu đệ tử mà.

Đổng Hữu Kiếm cười tự giễu:

- Mong muốn của ta chính là có thể lên được tầng 81, nhưng trạng thái hiện tại của ta lại không cho phép mình làm điều đó. Ta có một kẻ thù, thực lực của đối phương mạnh hơn ta quá nhiều, nếu như không thể gia tăng uy lực của kiếm trận lên một cấp độ mới thì chẳng mấy chốc ta sẽ bị người kia đuổi giết thôi.

- Là bởi vì Hồng Khuê sao?

Địch Cửu tò mò hỏi.

Đổng Hữu Kiếm gật đầu, không nói gì.

Địch Cửu bật cười:

- Đổng huynh, nếu đã gặp được Địch Cửu ta thì việc lên đến tầng 81 có gì khó khăn nữa đâu?

Thanh âm của Địch Cửu không nhỏ, tất cả tu sĩ tầng 71 đều nghe được rõ ràng, thế nên ai cũng khinh bỉ nhìn sang chỗ hắn. Mỗi lần đi lên một tầng trong Ngũ Lục Đạo Tháp đều vô cùng gian nan, dùng tu vi Nguyên Hồn sơ kỳ lên đến tầng thứ 71 đã là rất may mắn, hiện tại lại muốn lên tầng 81 sao? Thật đúng là kẻ không biết trời cao đất rộng là gì mà.

- Ngươi có biện pháp lên tầng 81 ư?

Đổng Hữu Kiếm kích động nhìn Địch Cửu, ngữ khí thậm chí có chút run rẩy. Không hiểu sao y có dự cảm lời Địch Cửu nói là thật.

- Huynh nói thử xem tầng 81 có bộ dáng như thế nào?

Địch Cửu hỏi.

Đổng Hữu Kiếm đáp ngay:

- Là tầng kiếm đạo, ta là truyền nhân duy nhất của Kiếm Trận Môn, tu luyện kiếm trận duy chỉ có thiếu khuyết kiếm tâm, ta muốn đến tầng thứ 81 chính là muốn tìm kiếm tâm. Nếu như ta có thể tìm được nó, chờ sau khi ta bước vào Thừa Đỉnh cảnh thì cho dù Kiếp Sinh cảnh đến ta cũng không sợ!

Địch Cửu nghe vậy bèn vội hỏi:

- Đổng huynh, nếu như có tầng kiếm tâm, vậy có phải cũng có tầng đao tâm hay không?