Dịch: Lap Tran
-----
"Ngươi......" Nam tu giống như trông thấy quỷ khi thấy Địch Cửu.
Thực lực của hắn trong cùng cấp bậc mà nói không tính là quá mạnh mẽ, tối đa chỉ có thể coi là thực lực hơn trung đẳng môt chút mà thôi. Nhưng mà độn thuật của hắn dù có thánh nhân lập thánh ngôn cũng không nhất định có thể đuổi theo hắn. Bởi vì hắn đã từng đạt được qua một loại thần thông độn thuật đỉnh cấp, Vân độn thuật. Bằng vào độn thuật này, hắn đã tìm được đường sống trong chỗ chết không biết bao nhiêu lần.
Khỏi cần phải nói, chỉ với thần thông Vân độn thuật cũng đủ để lại để cho phần đông cường giả tranh đoạt.
Địch Cửu căn bản cũng không trả lời đối phương, đạo vận trong tay lưu chuyển, bản thân đại đạo quy tắc đã sớm đã khóa chặt vùng không gian này rồi. Lúc này đối phương có muốn trốn cũng không trốn thoát.
Rốt cục nam tu cũng hiểu được sự chênh lệch giữa mình và Địch Cửu to lớn đến mức nào, dù thực lực hay là độn thuật gì cũng không bù nổi. Hắn tỉnh táo lại, ngược lại ôm quyền đối với Địch Cửu, "Tiền bối, ta tên Quan Trình Sơn, vậy mà mắt chó đui mù, dám ngấp nghé Đạo Mạch của tiền bối. Chỉ cần tiền bối có thể thủ hạ lưu tình, bất kỳ điều kiện Quan Trình Sơn ta cũng có thể đáp ứng. "
Địch Cửu thản nhiên nói, "Trả lời vấn đề trước đó đi, vì sao Đạo Mạch ở chỗ này trân quý như thế? "
Quan Trình Sơn do dự một chút, có chút cẩn thận nói, "Ta có thể trả lời vấn đề của tiền bối, thậm chí có thể mở ra thế giới của mình, chỉ là muốn xin tiền bối......"
"Ta kiên nhẫn có hạn, nếu như nói lời không liên quan nữa thì ta trực tiếp sưu hồn ngươi. " Địch Cửu lạnh lùng nói.
Quan Trình Sơn cảm nhận được sát khí của Địch Cửu, đâu còn dám tiếp tục do dự, dù là chỉ có một đường sinh cơ thì hắn Quan Trình Sơn hắn cũng không muốn buông tha cho....
"Nơi đây có cực ít Đạo Mạch, cho dù là một cái hạ phẩm Đạo Mạch cũng là vô số người tranh đoạt, lúc trước trông thấy tiền bối dùng hạ phẩm Đạo Mạch tu luyện cho nên nổi lên lòng dạ hiểm độc......"
Quan Trình Sơn nói lại để cho Địch Cửu nhíu mày lần nữa, Đạo Mạch cực ít? Vì sao Tạo Hóa sào lại nhiều Đạo Mạch như vậy?
Đúng rồi, hình như thánh nhân trên quảng trường Thánh Vị cũng không có cái Đạo Mạch gì cả, bằng không mà nói thì hắn cũng không thể dùng mười đầu Đạo Mạch liền có thể lên con thuyền hỗn độn rồi.
Rốt cuộc những đạo mạch trong Tạo Hóa là từ nơi nào đến ? Nếu như vũ trụ Đạo Mạch trân quý như thế, vậy thì Tạo Hóa sào cũng không đơn giản nha.... Đáng tiếc chính là hắn không có cẩn thận hỏi thăm Xích Yêu.
"Nguyên khí mạch nơi đây chia làm mấy loại? " Giọng Địch Cửu hòa hoãn hơn một ít.
Quan Trình Sơn tranh thủ thời gian giải thích, "Cấp thấp nhất chính là hạ phẩm thần mạch, sau đó đến trung phẩm thần mạch, lại đến thượng phẩm thần mạch, cực phẩm thần mạch. Cực phẩm thần mạch về sau chính là Đạo Mạch, cũng chia làm cực phẩm cùng thượng trung hạ bốn loại. "
"Trên Đạo Mạch thì sao? " Địch Cửu nghĩ đến nếu như có Thần cảnh có chín tầng thì nguyên khí mạch có Đạo Mạch cũng bình thường.
"Nghe đồn phía trên Đạo Mạch còn có một loại nguyên khí mạch, ta chỉ nghe nói mà thôi, cũng không có gặp bao giờ......" Giọng Quan Trình Sơn thì có vẻ bình tĩnh lại nhưng trong lòng càng lúc càng hoảng sợ. Hắn cảm nhận được quy tắc thiên địa chung quanh hoàn toàn không thuộc về mảnh thiên địa này mà là nằm dưới sự khống chế của Địch Cửu. Rốt cuộc tu sĩ đang khống chế hắn là một tồn tại như thế nào...?
Nếu nói đối phương có lai lịch rất lớn, vì sao phải hỏi mình những vấn đề đơn giản thế này? Nếu nói đối phương đến từ một chỗ hoang vu, vì sao lại có đại đạo đáng sợ như thế?
"Trước ngươi nói ta ngay cả thánh ngôn đều không có lập là có ý gì? " Địch Cửu tiếp tục hỏi thăm.
Lần này Quan Trình Sơn thật sự ngây dại, đây là ý gì? Nếu như nói Địch Cửu cả lập thánh ngôn cũng không biết thì hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng, nhưng nếu đã biết rõ rồi vì sao phải hỏi thăm mình.
Thấy Quan Trình Sơn không nói lời nào, sắc mặt Địch Cửu trầm xuống, "Như thế nào, chẳng lẽ không thể trả lời sao?"
"A..., không phải. " Quan Trình Sơn vội vàng nói, "Có thể nguyên vẹn miêu tả đạo niệm đại đạo của mình, hình thành hình thứ ban đầu của đạo, chính là chứng đạo bước thứ nhất. Bước thứ hai là dần dần hoàn thiện đại đạo của mình thẳng đến khi đại đạo tự thành một thể. Làm mình có thể xây dựng thế giới chính là bước vào chứng đạo bước thứ ba. Tu sĩ có thể xây dựng miêu tả đại đạo của mình hầu như có một nửa đều có thể xây dựng thế giới của mình, bước vào bước thứ ba.
Nhưng muốn từ bước thứ ba bước vào bước thứ tư lại cực kỳ khó khăn, tất cả có tu sĩ có thể bước vào bước thứ tư đều là đại năng một phương......"
"Bước vào bước thứ tư này chính là lập thánh ngôn mà ngươi nói? " Địch Cửu dần dần có chút hiểu được.
Quan Trình Sơn gật đầu nói, "Đúng vậy, tiền bối. Chỉ có lập thánh ngôn mới có tư cách bước vào bước thứ tư, thành bá chủ một phương. Phụ thân đạo lữ của ta chính là thánh nhân lập thánh ngôn bước vào bước thứ tư. Hôm nay Thực Nguyệt Nhi bị giết, hắn nhất định là người đầu tiên muốn truy sát ta, bởi vì hắn biết rõ Thực Nguyệt Nhi do ta mang đi. "
Quan Trình Sơn muốn nói cho Địch Cửu, hiện tại bọn hắn là người cùng hội cùng thuyền.
"Thế nào là lập thánh ngôn? " Địch Cửu hoàn toàn không quan tâm lời nhắc nhở của Quan Trình Sơn, hoàn toàn không có để ở trong lòng. Bước thứ tư hắn cũng không phải chưa từng giết, hơn nữa còn là một đao giết chết.
Quan Trình Sơn ngẩn ngơ, trong lòng tự nhủ lão tử biết rõ thế nào là lập thánh ngôn thì lão tử đã sớm lập ngôn thành thánh rồi. Nhưng mà Địch Cửu hỏi thăm nên hắn cũng không dám cự tuyệt trả lời, chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí nói, "Tiền bối, vãn bối ngu dốt, dừng ở Tạo Hóa Cảnh trăm vạn năm cũng không có sờ đến cánh cửa lập thánh ngôn cho nên đối với lập ngôn thành thánh vẫn không hiểu nhiều lắm......"
Trông thấy sắc mặt Địch Cửu không tốt, Quan Trình Sơn tranh thủ thời gian giải thích, "Vãn bối tuy nhiên không biết như thế nào thành thánh lập ngôn, lại biết rõ một khi trở thành lập ngôn thánh nhân, thực lực sẽ tăng gấp mười gấp trăm lần. Vớ thực lực của vãn bối, Đại n Thần đình lập ngôn thánh nhân Thực Cơ Hữu Cung chỉ cần dùng một cái tát là có thể nghiền ép vãn bối......" Thời điểm Quan Trình Sơn nói đến một cái tát nghiền ép thì bỗng nhiên đã ngừng lại. Hắn nghĩ tới Địch Cửu, hiển nhiên Địch Cửu cũng là lập ngôn thánh nhân nha..., bởi vì Địch Cửu cũng có thể dùng một cái tát nghiền giết hắn.
Nếu như Địch Cửu là một lập ngôn thánh nhân, vì sao phải hỏi hắn những vấn đề này? Những vấn đề này hắn không dám hỏi thăm Địch Cửu.
Địch Cửu càng cảm thấy khó hiểu hơn, nếu như chứng đạo bước thứ tư chính là lập ngôn thánh nhân, hơn nữa lập ngôn thánh nhân thật sự lợi hại như Quan Trình Sơn nói vậy thì Bắc âm thánh nhân cũng không bị một đao của hắn giết chết. Giải thích duy nhất chính là Bắc âm thánh nhân bước thứ tư có lỗ hổng, giống như trước đó hắn từng nghĩ tới.
"Trên chứng đạo bước thứ tư là gì? Là bước thứ năm sao?"
Địch Cửu hỏi xong chằm chằm vào Quan Trình Sơn, nếu chứng đạo bước thứ tư đi lên còn có chứng đạo bước thứ năm, vậy nói rõ Thần cảnh là thật sự chín tầng. Bước thứ năm đi lên nhất định còn có chứng đạo bước thứ sáu.
Quan Trình Sơn kính cẩn hồi đáp, "Đúng vậy, chứng đạo bước thứ tư đi tiếp thật sự là chứng đạo bước thứ năm, nhưng chỗ chúng ta không qua mười cường giả có thể chứng đạo bước thứ năm. Về phần chứng đạo bước thứ sáu, bởi vì đẳng cấp vũ trụ đẳng chúng ta quá thấp, xem như vũ trụ trung đẳng cho nên đến bây giờ cũng không có nghe nói có chứng đạo bước thứ sáu xuất hiện. "
Địch Cửu thấy rốt cuộc không hỏi thăm được cái gì nữa, Thiên Sa Đao xoáy lên một mảnh đao mang bổ về phía Quan Trình Sơn, đồng thời nói ra, "Xem trên phần ngươi trả lời coi như là hoàn thiện, ta cho phép ngươi luân hồi......"
"Tiền bối thủ hạ lưu tình, ta có thể giúp đỡ tiền bối chạy thoát khỏi sự đuổi giết của Thực Cơ Hữu Cung......" Quan Trình Sơn một mực phòng bị Địch Cửu, thế nhưng một đao của Địch Cửu rơi xuống hắn vẫn cảm giác được chính mình hoàn toàn không có năng lực ngăn cản. Giờ khắc này hắn thậm chí hoài nghi có phải Địch Cửu đã đã vượt qua bước thứ tư hay không, chính thức là một đại năng chứng đạo bước thứ năm.
"Phốc! " Thiên Sa Đao xé rách Quan Trình Sơn, cùng một thời gian quy tắc đạo vận của Địch Cửu không ngừng oanh ra ngoài, trước khi hồn phách Quan Trình Sơn tán loạn liền vạch tìm thế giớ của Quan Trình Sơn.
Điều để cho Địch Cửu kinh dị không thôi chính là trong thế giới của Quan Trình Sơn còn có bảy nữ tử tuyệt sắc. Chẳng qua là những nữ tử này cũng cảm nhận được thế giới của Quan Trình Sơn bị xé mở đều cảm thấy sợ hãi.
Tất cả đồ vật trong thế giới của Quan Trình Sơn đều bị Địch Cửu cuốn đi. Bảy nữ tử bị Địch Cửu đẩy khỏi thế giới của Quan Trình Sơn, ngã nhào bên ngoài.
Địch Cửu căn bản cũng không chờ bảy nàng phản ứng đã bắn một đám hỏa diễm vào người Quan Trình Sơn, lập tức thi triển quy tắc độn thuật, sớm biến mất không còn bóng dáng.
Hắn không có tính toán cứu người, cũng không tính giế bảy nữ tử này. Cách làm tốt nhất chính là thả bảy nàng ra ngoai sau đó biến mất, không gặp mặt.
"Tuyền tỷ, Quan Trình Sơn bị người ta giết......" Một gã nữ tử quần đỏ phản ứng đầu tiên, nàng xem trường thương nằm một bên cùng với chút tro tàn sót lại lập tức hiểu ra là chuyện gì.
Địch Cửu chướng mắt trường thương của Quan Trình Sơn, nhặt cũng lười nhặt.
Sáu nữ tử còn lại giờ phút này cũng phản ứng, nữ tử được gọi là Tuyền tỷ nữ tử lập tức nói, "Chúng ta đi nhanh lên, Quan Trình Sơn bị cường giả giết chết, chúng ta tự do. "