Thế giới thứ chín

Chương 1587: Nghiền ép




Dịch: Lap Tran

---

Sau khi Địch Cửu trở lại chỗ ở, hắn lập tức dùng cấm trận bảo vệ vị trí mình thủ hộ. Hắn không có tính toán rời đi, thứ nên lấy được bên trong hỗn độn hắn đã lấy được. Hiện tại hắn cần nhanh chóng gia tăng thực lực của chính của mình, sau đó chờ xem mấy người Đàm Tịch thánh nhân có thể tìm kiếm địa phương hay không.

Chờ hắn đến cảnh Hợp Giới viên mãn, nếu đám người Đàm Tịch thánh nhân còn không tìm được địa phương mới để bế quan vậy thì hắn chỉ có thể ly khai con thuyền hỗn độn lần nữa.

Địch Cửu bế quan cũng không có bao lâu thì Đàm Tịch thánh nhân cùng Thái Hoằng thánh nhân đã xuất hiện bên ngoài vị trí mà Địch Cửu thủ hộ. Khi bọn hắn trông thấy hộ trận bao bọc vị trí Địch Cửu thủ hộ có chữ bế quan chớ quấy rầy thì đều nhíu mày.

Tu sĩ bế quan sau, nếu như không phải đại sự sinh tử cũng không thể quấy rầy được. Một khi quấy rầy, vậy thì sẽ trởi thành đại thù sinh tử của đối phương.

Nếu hiện tại Đàm Tịch thánh nhân cưỡng ép mở hộ trận bên ngoài vị trí Địch Cửu thủ hộ thì sẽ kết tử thù với Địch Cửu.

"Hẳn là hắn đang chữa thương, nếu như đều ở trên con thuyền, vậy thì chờ hắn ra rồi nói. " Thái Hoằng thánh nhân chủ động nói.

Đàm Tịch thánh nhân gật gật đầu, hắn cũng hiểu được không cần phải kết thù với Địch Cửu. Địch Cửu trở về chữa thương nhất định sẽ xuất quan, chờ Địch Cửu xuất quan rồi mới tìm đến Địch Cửu cũng không muộn.

Đàm Tịch thánh nhân cũng thật không ngờ chính là Địch Cửu bế quan lần này căn bản không có ý định đi ra. Chẳng qua là nếu Đàm Tịch thánh nhân đã không có quấy rầy Địch Cửu bế quan trước thì hắn sẽ tuân thủ. Với tư cách một vị Thánh Vị thánh nhân, chút tiết tháo vẫn phải có.

Tin tức Địch Cửu trở về nhanh chóng truyền bá khắp toàn bộ con thuyền hỗn độn, biết rõ gia hỏa có Đạo Mạch kia đã trở về, chẳng qua là người ta vừa về đến liền bế quan, dù là rất nhiều người đều ngấp nghé đạo mạch trên người Địch Cửu nhưng thực sự không thể làm gì. Nếu muốn đối Địch Cửu động thủ vậy cũng chỉ có thể chờ Địch Cửu xuất quan mới được.

......

Địch Cửu đoán chừng thời gian mình trở về bế quan sẽ không đến trăm năm, hắn cảm giác được có chút không đúng. Mặc dù con thuyền thuyền đang phi hành trong hỗn độn nhưng hắn cảm giác không có nửa điểm lắc lư, vững vàng hơn cả trong nhà của mình. Nhưng gần đây con thuyền hỗn độn thường xuyên lắc lư, thậm chí có mấy lần còn cực kỳ rõ ràng.

Địch Cửu mở to mắt, nhìn trận bàn thiêu đốt đạo mạch một chút, lập tức liền cảm thấy không ổn.

Thần linh mạch trên trận bàn thiêu đốt đã bị thiêu đốt sạch trong thời gian không tới một nén hương. Nếu như thời gian thiêu đốt lại rút ngắn xuống nữa thì không đừng nói ba ngàn năm, năm trăm năm thời gian cũng khó có thể gượng qua.

Địch Cửu lập tức đứng dậy, mở hộ trận của mình ra.

"Bành! " Cơ hồ là Địch Cửu vừa mới mở ra hộ trận thì đã có một bóng người bay tới.

Địch Cửu vốn muốn tung ra một quyền nhưng thần niệm quét đến phát hiện là Hợi Y thánh nhân thì thu tay lại, Hợi Y thánh nhân bình yên vô sự đã rơi xuống bên cạnh của hắn.

"Hợi Y đạo hữu, làm sao mà lăn lộn thảm như thế này vậy? " Địch Cửu hỏi thăm Hợi Y thánh nhân, đồng thời ánh mắt rơi vào tên thánh nhân vừa công kích Hợi Y thánh nhân.

Thau vì nói tên thánh nhân này đánh bay Hợi Y thánh nhân còn không bằng nói là có ba tên thánh nhân liên thủ. Bên cạnh còn có hai người, hai người này đứng một trái một phải, hiển nhiên là đang dùng đại đạo lĩnh vực đè ép Hợi Y thánh nhân.

"Địch đạo hữu, ngươi xuất quan rồi......" Hợi Y thở hổn hển hổn hển, trong mắt không có chút cảm xúc mừng rỡ nào.

Địch Cửu nhìn nhìn hộ trận của mình, rất hiển nhiên trước đó Hợi Y thánh nhân một mực ở bên ngoài hộ trận của hắn chờ đợi, vẫn còn dấu vết bố trí pháp.

"Ngươi chính là Địch Cửu muốn đồng hóa quảng trường Thánh Vị sao? Lại còn ở trong hỗn độn mênh mông mấy trăm năm thời gian? " Trông thấy Địch Cửu đi ra, mắt tên thánh nhân râu dài đứng ở chính giữa lập tức lóe sáng, thật sự giống như một người đói bụng lâu ngày nhìn thấy một bàn thức ăn ngon.

Hợi Y hạ giọng nói ra, "Tên thánh nhân râu dài đang nói chuyện tên Bắc m, hai người bên cạnh hai người theo thứ tự là U Nguyên cùng Tinh Đường, Đạo Mạch lúc trước ngươi đưa ta chính là bị mấy người này cướp đi......"

Địch Cửu yên lặng nhìn xem Hợi Y, "Hợi Y đạo hữu, ngươi cũng quá đưa đồ ăn nha, Đạo Mạch mà cũng có thể bị cướp đi? "

Trong mắt Địch Cửu, dù thực lực của Hợi Y thánh nhân không cao nhưng sau khi chiếm được Đạo Mạch rồi trở lại vị trí mình thủ hộ, cũng sẽ không xảy ra vấn đề nha.... Ít nhất không người nào dám tùy tùy tiện tiện công kích vị trị thủ hộ người khác, ít nhất vị trí hắn thủ hộ chưa từng bị công kích qua.

Hợi Y thở dài một tiếng, "Sau khi ta được đến Đạo Mạch, chỉ là đi trao đổi với một tên thánh nhân khác một ít thứ gì đó mà thôi. Điều khiến cho ta không ngờ chính là ta còn chưa trở về thì đã bị Bắc âm chặn đường. " Những chuyện này Địch Cửu cũng không biết, sau khi hắn cho Hợi Y một cái Đạo Mạch, không bao lâu sau liền đi vào trong Hỗn Độn, chuyện xảy ra với Hợi Y hẳn là diễn ra sau khi hắn tiến vào Hỗn Độn.

Hợi Y thánh nhân tiếp tục nói, "Con thuyền hỗn độn ở trong hỗn độn càng lâu thì tốc độ thiêu đốt cực phẩm thần linh mạch lại càng nhanh. Với tốc độ tiêu hao này thì tối đa con thuyền cũng chỉ có thể di chuyển thêm trăm năm nữa mà thôi, e là sau đó sẽ hoàn toàn tiêu tán bên trong hỗn độn. Ngược lại là vũ trụ Đạo Mạch, ở bên trong hỗn độn mênh mông vẫn chịu được tiêu hao. Cho nên vũ trụ Đạo Mạch hiện tại nước lên thì thuyền lên, mỗi lần một cái đều là vật báu vô giá. Sau khi ta nghe nói ngươi trở lại lập tức liền canh giữ bên ngoài hộ trận của ngươi, vốn là chờ ngươi đi ra. Không nghĩ tới gần đây con thuyền hỗn độn bắt đầu lắc lư, chuyện phái sau ngươi cũng đã biết rồi đó. "

Thời điểm Hợi Y thánh nhân nói chuyện thì Bắc âm thánh nhân cùng với hai tên thánh nhân còn lại ngược lại không có cắt ngang. Hiện tại Hợi Y thánh nhân đã nói xong, lúc này Bắc âm thánh nhân mới nhàn nhạt nói, "Địch đạo hữu, ngươi cũng biết rõ con thuyền hỗn độn kiên trì không được bao lâu. Hiện tại trên con thuyền đã tràn ngập giết chóc rồi, theo ta suy đoán, chính là dù ngươi tiếp tục lưu lại vị trí thủ hộ cũng sẽ không được bao lâu. Ta cho ngươi một cái đề nghị......"

Lúc Bắc âm thánh nhân nói chuyện thì Địch Cửu bỗng nhiên truyền âm cho Hợi Y thánh nhân, "Một hồi giúp ta ngăn trở U Nguyên cùng Tinh Đường......"

Truyền xong lời này, Địch Cửu căn bản không đợi Hợi Y thánh nhân trả lời, Thiên Sa Đao đã là xoáy lên một mảnh đao mang cuốn thẳng về phía Bắc âm thánh nhân.

Đây là lần thứ nhất Địch Cửu động thủ sau khi cô đọng ra đạo thụ với ba nhánh đại đạo cho nên ngay cả thần thông hắn cũng không có dùng tới, trực tiếp bổ thẳng một đao tới.

Một đao này Địch Cửu vận dụng sáu thành thực lực, hắn muốn thử nhìn một chút thực lực của mình so với những thánh nhân này chênh lệch đến mức nào. Nếu như một đao không hiệu quả thì hắn lại dùng thần thông. Chẳng qua nếu phải dùng tới thần thông thì hắn sẽ có chút thất vọng đối với đại đạo của mình rồi.

Hợi Y thánh nhân thu được truyền âm của Địch Cửu đồng thời thấy Địch Cửu đã ra tay bằng một luồng ánh đao.

Nếu như Địch Cửu không có xuất thủ thì Hợi Y thánh nhân tất nhiên sẽ khuyên bảo Địch Cửu tạm thời không nên động thủ. Trên con thuyền hỗn độn àm thánh nhân nhiều như chó đầy đất thì vũ lực không giải quyết được bất cứ vấn đề gì.

Nhưng mà Địch Cửu căn bản không đợi hắn trả lời liền liền xông ra ngoài, lúc này Hợi Y thánh nhân lập tức đưa ra lựa chọn, pháp bảo của hắn tế ra theo Địch Cửu, cùng thời gian cuốn về phía U Nguyên thánh nhân cùng Tinh Đường thánh nhân.

Với tư cách là một cái thánh nhân, Hợi Y tự nhiên biết rõ do dự đại biểu cho điều gì. Nếu như không có chỗ do dự thì cứ dứt khoát động thủ thôi.

"Ngươi dám......" Bắc âm nổi giận gầm lên một tiếng, sau khi thấy Địch Cửu lại dám động thủ, dù là Bắc âm thánh nhân hay hai gã thánh nhân còn lại đều ngây người.

Không phải nói nơi đây không thể động thủ, mà là Địch Cửu liên thủ với Hợi Y thánh nhân, chưa chắc có thể đánh lại hai người bọn họ, bây giờ còn dám ra tay đối với ba người bọn họ, không phải ăn gan báo thì là ăn cái gì?

Nói thật, nếu không phải Địch Cửu là người mà Đàm Tịch thánh nhân đang chờ thì Bắc âm thánh nhân đã sớm ra tay với Địch Cửu rồi, ở đâu mà còn có thể để cho Địch Cửu động thủ trước?

Thiên Sa Đao vừa tế ra, Địch Cửu cũng cảm nhận được sự khác lạ, lúc trước hắn đi theo con đường đao đạo. Hôm nay hắn vừa tế một đao thì hết thảy không gian đều hòa hợp với đao thế của hắn một cách hoàn mỹ mượt mà, đạo vận của hắn giúp hắn một đao hoàn thiện không gian quy tắc trong thời gian ngắn nhất.

Một đao vừa xuất ra thật sự giống như tất cả không gian đều bắt đầu phối hợp với đao thế mà không phải đao thế muốn vượt qua không gian quy tắc mới có phóng về phía Bắc âm thánh nhân. Nói cách khác, đao của hắn ở nơi nào, đạo của hắn xuất hiện ở đó.

Bắc âm quát to rồi đồng dạng tế pháp bảo ra, Địch Cửu chính là một gia hỏa còn chưa trở thành thánh nhân Thánh Vị mà cũng dám động thủ với Bắc âm hắn sao?

Sau một khắc, Bắc âm đã cảm thấy không đúng, không gian nơi này chính là không gian trên con thuyền hỗn độn nhưng sau khi hắn tế pháp bảo ra thì hắn hết lần này tới lần khác cảm giác được mình và không gian này không hòa hợp, bài xích nhau. Một phương không gian này đều là tiên thiên tạo thành, kể cả đao thế của Địch Cửu cũng như đã sớm tồn tại trong phương không gian. Không gian từ bên ngoài tiến vào hết lần này tới lần khác cũng có Bắc âm thánh nhân hắn mà thôi.

Không tốt, lực thực của Địch Cửu tuyệt đối sẽ không yếu hơn Đàm Tịch thánh nhân, khả năng không chế đối với không gian đại đạo Bắc âm làm như thế nào cũng không đuổi kịp.

"Tranh thủ thời gian dừng tay......" Bắc âm điên cuồng hét lên.

"Phốc! " Ngay khi Bắc âm hô to mấy chữ này thì đao mang của Thiên Sa Đao đã cắm thẳng vào mi tâm Bắc m.

"Ngươi dám......" Bắc âm lại nói thêm hai chữ, một vòng xoáy hắc ám xuất hiện cuốn đi tất cả, nghiền nát hoàn toàn, dưới một đao này, Bắc âm thánh nhân thần hồn câu diệt.

Địch Cửu ngốc trệ nhìn Thiên Sa Đao trong tay, vừa rồi hắn chỉ thi triển sáu thành thực lực, tuy Bắc âm bị hắn công kích có chút bất ngờ nhưng mà chuyện Bắc âm không thể phản kháng chút nào lại khiến hắn có chút thất thần.

Sau khi xây đựng đạo thụ, thực lực vậy mà tăng lên tới một cấp độ đáng sợ thế này? Giờ khắc này Địch Cửu tựa như được cảm nhận lại cảm giác thoải mái khi nghiền ép người cùng giai trước kia.