Dịch: Lap Tran
-----
Hai tên thánh nhân còn lại vừa mới tế ra pháp bảo muốn công kích Hợi Y thánh nhân, trông thấy Địch Cửu dùng một đao liền chém giết Bắc âm thánh nhân đều là kinh hãi nhanh chóng bay ngược ra xa.
"Địch đạo hữu, chém giết thánh nhân khác trên con thuyền hỗn độn, chuyệ nnày có chút không lớn giảng đạo lý nha. " Một giọng nói lạnh nhạt truyền đến, sau đó là Đàm Tịch thánh nhân cùng Thái Hoằng thánh nhân đồng thời hạ xuống, người nói chuyện chính là Đàm Tịch thánh nhân.
Hợi Y thánh nhân đã kịp phản ứng, lâp tức truyền âm cho Địch Cửu, "Địch đạo hữu, trên con thuyền hỗn độn đã bắt đầu chém giết từ nhiều năm trước rổi, huống hồ Bắc âm còn công kích ngươi......"
Hợi Y thánh nhân vừa ngừng truyền âm thì gần như sát sau đó là thần niệm cường đại của Đàm Tịch thánh nhân cùng Thái Hoằng thánh nhân mang theo thế như khỏa lấp ùa tới. Địch Cửu cũng cảm giác được, thần niệm của hai thánh nhân này đã kèm theo thế giới quy tắc, nếu như Hợi Y thánh nhân không có ngừng truyền âm thì sẽ bị Đàm Tịch thánh nhân cùng Thái Hoằng thánh nhân phát hiện ra.
Địch Cửu thầm than trong lòng, bọn người này, dù tu vi cao hay thấp đều là thành tinh, thâm sâu không cách nào diễn tả bằng ngôn từ.
Địch Cửu cười ha ha nói, "Hai vị đạo hữu, Bắc âm trực tiếp đến công kích hộ trận của ta, hẳn là ta nên để mặc cho hắn công kích, không thể giết hắn có phải không? Hoặc là nói trong con thuyền hỗn độn này chỉ có Địch Cửu ta bị lấn đến trên đầu mà không thể động thủ? "
Giờ phút này, Địch Cửu đã đoán được, lúc trước con thuyền kịch liệt lắc lư hẳn là không chỉ có một thánh nhân động thủ. Con thuyền lắc lư không có bình thường trở lại mà càng ngày càng chấn động mạnh, có thể thấy được Đàm Tịch thánh nhân cùng Thái Hoằng thánh nhân đã mất đi năng lực ước thúc đối với phần lớn thánh nhân đang ở trên con thuyền.
Đàm Tịch thánh nhân chất vấn Địch Cửu giết người trên con thuyền hỗn độn, hiển nhiên là thừa dịp Địch Cửu căn bản không biết tình hình trên con thuyền. Dù sao Địch Cửu vừa về đến liền bắt đầu bế quan, không biết những biến hóa trên con thuyền cũng là chuyện bình thường.
Hiện tại Địch Cửu vừa nói ra thì Đàm Tịch thánh nhân cùng Thái Hoằng thánh nhân đã biết rõ Địch Cửu sớm biết rõ biến hóa trên con thuyền này.
Giờ phút này, tuy con thuyền hỗn độn không có hoàn toàn tan vỡ nhưng không cần nói tới chuyện công kích hộ trận của người khác, cho dù ngươi bản thân ngươi mà lạc đàn cũng có khả năng bị tiêu diệt.
Thái Hoằng thánh nhân xấu hổ cười cười sau đó nhìn U Nguyên thánh nhân cùng Tinh Đường thánh nhân nói ra, "Hai vị đạo hữu còn có chuyện gì sao? "
U Nguyên thánh nhân cùng Tinh Đường thánh nhân nhìn thấy Địch Cửu một đao chém giết Bắc âm thánh nhân nên đã sớm không còn ý định ở lại chỗ này. Về phần Bắc âm thánh nhân cũng không có công kích Địch Cửu hộ trận, bọn hắn chưa bao giờ nghĩ tới chuyện muốn nói ra điều này. Bắc âm thánh nhân đã vẫn lạc, e là thực lực của Địch Cửu này còn mạnh hơn cả Đàm Tịch thánh nhân.
Nghe đồn Địch Cửu đi qua hỗn độn mênh mông, hiện tại Địch Cửu có thực lực như thế, rất hiển nhiên là Địch Cửu là có cảm ngộ mới về đạo khi ở trong hỗn độn. Lúc này bọn hắn vạch trần Địch Cửu sao, ha ha, trừ phi bọn hắn não tàn. Cường giả như Địch Cửu còn không kịp kết giao đây.
Hiện tại Thái Hoằng thánh nhân hỏi, hai người gần như đồng thời ôm quyền nói ra, "Chúng ta cũng chỉ đi ngang qua nơi đây, như vậy cáo từ. "
Nói xong, hai người nhanh chóng rút đi, đảo mắt liền biến mất không thấy bóng dáng.
"Ha ha, vừa rồi nói đùa với Địch đạo hữu mà thôi. Trên thực tế chúng ta một mực chờ đơi Địch đạo hữu xuất quan, hôm nay đạo hữu xuất quan, không biết có thể có rảnh rỗi cùng một chỗ tâm sự không? " U Nguyên cùng với Tinh Đường thánh nhân vừa đi, Đàm Tịch thánh nhân cười cười ha ha nói.
Về phần Bắc âm thánh nhân đã bị giết thì giờ phút này không có người nào nhắc tới.
Địch Cửu mỉm cười, "Đương nhiên có thể, xin mời hai vị. "
Thái Hoằng thánh nhân cũng cười cười nói, "Lúc trước ta cùng Sỉ Ấp thánh nhân đã biết rõ người bố trị khốn trận ở quảng trường Thánh Vị chính là Địch đạo hữu, nhưng ta nghĩ Địch đạo hữu cũng là người có tư tưởng như chúng ta cho nên đã sớm muốn kết giao một phen, cùng bàn đại sự. "
Ý Thái Hoằng thánh nhân rất rõ ràng, chính là lúc trước ta biết ngay ngươi đã làm nên trò gì nhưng ta giơ cao đánh khẽ không hề động ngươi. Hiện tại thực lực của ngươi tăng lên trên phạm vi lớn, nhân tình này ngươi nhất định phải cân nhắc một chút. Trả chút nhân tình cho Thái Hoằng thánh nhân cùng Đàm Tịch thánh nhân đối với Địch Cửu mà nói căn bản cũng không có cái gì. Hắn đang muốn nói chuyện thì chợt nghe đến tiếng ‘ oanh’, con thuyền hỗn độn rung lắc thật mạnh giống như động đất, muốn lật sang một bên.
Giờ phút này, Đàm Tịch thánh nhân cùng Thái Hoằng thánh nhân nào còn tâm tư ở đây nói chuyện với Địch Cửu, lập tức vọt đi.
"Chúng ta cũng qua nhìn xem. " Địch Cửu nói với Hợi Y thánh nhân rồi vọt theo.
Căn bản không dùng cần vọt tới trước nhất thì thần niệm của Địch Cửu đã quét rõ ràng hết thảy. Hộ trận trên con thuyền hỗn độn bị oanh đến thất linh bát lạc, thần niệm nhìn không sót chút nào.
Con thuyền đụng vào một ngọn núi cực lớn, đụng gãy một nửa ngọn núi kia, thần niệm lướt qua ngọn núi đứt gãy tản ra không gian vô biên bao la bát ngát, khắp nơi đều là thiên địa nguyên khí nồng đậm đến mức tận cùng.
"Vậy mà lao ra khỏi hỗn độn, bên ngoài hỗn độn bên ngoài thật sự có nơi có sinh mệnh......" Địch Cửu và Hợi Y thánh nhân không ngừng thì thào nói, toàn thân hắn đều đang run rẩy, vốn đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, không nghĩ tới có hi vọng.
Đàm Tịch thánh nhân và Thái Hoằng thánh nhân cũng ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mắt, tay bọn hắn đều run run, có thể thấy được hiện tại bọn hắn kích động đến thế nào.
Con thuyền hỗn độn không thể tồn tại trong hỗn độn bao nhiêu năm nữa, cũng trong lúc này, con thuyền hỗn độn thật sự chạy ra khỏi hỗn độn.
Tất cả thánh nhân Thánh Vị trên con thuyền cũng vọt ra, dù là con thuyền giờ phút này đã có chút tàn phá nhưng tất cả thánh nhân đều kích động khó nén. Không ai dẫn đầu lao xuống con thuyền, nhìn ánh mắt khát vọng trong mắt lẫn nhau, mọi người đều hiểu là có chuyện gì.
Địch Cửu dùng thần niệm quét thoáng một phát, phát hiện số lượng thánh nhân đi ra không vượt qua một ngàn ba trăm người. Có thể thấy được trong mấy chục năm ngắn ngủi, trên con thuyền đã vẫn lạc vài trăm người. Rất buồn cười chính là vài trăm người này ngoại trừ một số rất ít vẫn lạc trong hỗn độn thì phần lớn đều chết vì tàn sát lẫn nhau. Địch Cửu xây dựng đạo thụ, thần niệm có thể tỏa ra với phạm vị ngàn thước trong hỗn độn. Có thể nói, trên con thuyền này thật sự không có một thánh nhân Thánh Vị nào có thần niệm vượt qua được Địch Cửu. Giờ phút này, thần niệm của Địch Cửu quét ngang mấy chục vạn dặm nhưng không có phát hiện một tên tu sĩ nào. Không chỉ là tu sĩ, dù là thần thú thì cũng ngẫu nhiên mới nhìn thấy một hai ba con thôi.
Nhưng Địch Cửu có thể khẳng định một điều, thiên địa quy tắc ở chỗ này tuyệt đối cao hơn tại Khuê Hà vũ trụ trước kia, thậm chí cao hơn vũ trụ mới mà hắn cùng Diệp Mặc, Ninh Thành xây dựng. Nhưng vũ trụ mà bọn hắn xây dựng sẽ không ngừng phát triển, còn quy tắc vũ trụ này hẳn là không tồn tại sự phát triển rồi.
Có lẽ chỗ này mới thật sự là chỗ bước vào bước thứ tư.
"Mới vừa rồi là Đế Huân thánh nhân động thủ, hắn bế quan đi ra có tựa hồ rất tuyệt vọng, vậy mà cưỡng ép câu thông hộ trận của con thuyền, sau đó mượn một cái vũ trụ cực mạch, dùng thủ đoạn phá hủy con thuyền hỗn độn tìm tòi hỗn độn, đến nơi này......" Một gã thánh nhân không có thân thể đi đến bên cạnh Đàm Tịch thánh nhân cùng Thái Hoằng thánh nhân và nói ra chuyện con thuyền có thể xé rách hỗn độn sự.
"Đế Huân thánh nhân? " Thái Hoằng thánh nhân chau mày, trong lúc nhất thời còn không có nhớ tới bộ dạng Đế Huân thánh nhân sau khi đoạt xá.
Tên thánh nhân nói chuyện đã đưa tay vẽ ra một bộ hình ảnh, trong chân dung rõ ràng xuất hiện một nam tử anh tuấn lỗi lạc, hơn nữa mặt mày nam tử tràn đầy khí thế hào hùng, làm cho người ta cảm giác ấn tượng.
Hạng Kham Trần? Địch Cửu nhận ra người này chính là Hạng Kham Trần. hẳn là Hạng Kham Trần bị Đế Huân thánh nhân đoạt xá, thật sự là......
Không đúng, Địch Cửu lập tức cũng cảm giác được không đúng. Hắn và Hạng Kham Trần có cừu oán, từng giao thủ với Hạng Kham Trần nhiều lần. Hình ảnh Hạng Kham Trần mang đến cho Địch Cửu cảm giác có vấn đề, chắc chắn có vấn đề, một tu sĩ bị đoạt xá tuyệt đối không có khả năng có ánh mắt như ban đầu.
Khả năng duy nhất chính là tên Hạng Kham Trần kia chẳng những không có bị đoạt xá mà ngược lại giống như hắn, giết chết Đế Huân thánh nhân đã đoạt xá mình. Lúc trước quả nhiên đã xem thường người này, nếu như không phải cơ duyên không bằng Xích Yêu thánh nhân thì Hạng Kham Trần mới thật sự là người bước vào bước thứ tư, là gia hỏa cuối cùng khống chế Khuê Hà vũ trụ.
"Đế Huân thánh nhân đi nơi nào? " Thái Hoằng thánh nhân bình tĩnh hỏi một câu.
"Con thuyền xông ra hỗn độn, hắn liền bỏ chạy đầu tiên, nhanh chóng biến mất tăm. Bây giờ nghĩ lại, mượn nhờ đại trận thiêu đốt của con thuyền hỗn độn xé rách hỗn độn, sợ là hắn đã sớm đã nghĩ kỹ. " Tên thánh nhân nói chuyện trả lời rõ ràng, giọng điệu mang theo kính ý.
Cái gì sợ là sớm đã nghĩ kỹ, cái này rõ ràng cho thấy sự tình mưu đồ đã lâu.
Đàm Tịch thánh nhân bỗng nhiên cao giọng nói, "Các vị đạo hữu, tuy nhiên còn chưa có phát hiện nơi đây có người tu hành nhưng ta khẳng định với các ngươi, chắc chắn quy tắc thiên địa thiên địa nơi đây mạnh hơn so với vũ trụ mênh mông mà trước kia chúng ta thành lập. Mọi người tách ra thôi, tương lai hữu duyên gặp lại. Các vị nhất định phải nhớ kỹ, tuy chúng ta đều là thánh giả khống chế một phương vũ trụ mênh mông nhưng có lẽ ở địa phương này, có lẽ chúng ta chẳng là gì cả. "
Nghe lời Đàm Tịch thánh nhân nói, phần đông thánh nhân Thánh Vị nhao nhao ân cần thăm hỏi lẫn nhau sau đó cáo từ.
Trong khoảng thời gian ngắn, trên con thuyền hỗn độn chỉ còn lại mười mấy tên thánh nhân vẫn chưa đi.
Đàm Tịch thánh nhân lại đến trước mặt Địch Cửu ôm quyền nói ra, "Địch đạo hữu, lúc trước vốn định hướng ngươi mượn thêm Đạo Mạch, không nghĩ tới trời không tuyệt đường người, Con thuyền hỗn độn vậy mà đã tìm được đến nơi đây. Chúng ta cáo từ, ta tin tưởng với năng lực của ngươi, tương lai sẽ có thể đứng ở nơi cao hơn chúng ta rất nhiều. Nhưng trước lúc tách ra ta muốn nói với Địch đạo hữu thêm một câu nữa. "
"Kính xin chỉ giáo. " Địch Cửu cũng ôm quyền đáp, Đàm Tịch thánh nhân cùng Thái Hoằng thánh nhân từ lúc bắt đầu tới giờ đều khách khí với hắn, tuy rằng ngấp nghé Đạo Mạch của hắn nhưng dù sao cũng không có cướp đoạt.
Đàm Tịch thánh nhân tiếp tục nói, "Ta hoài nghi đám chúng ta tu luyện bước thứ tư là ngụy bước thứ tư, quy tắc của vùng thiên địa này càng thêm mênh mông, có lẽ mới đúng là nơi chúng ta chính thức bước vào bước thứ tư, thậm chí cấp độ càng cao hơn. "