Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thế Gian Kịch

Chương 81 : cửa đá




Chương 81 : cửa đá

Trịnh Hưng đứng trước hiên nhà nhìn bầu trời mà ngán ngẩm tu vi của hắn đã b·ị đ·ánh tan quay trở về phàm nhân.

Hắn bị mất tu vi đã gần như là b·ất t·ỉnh nhân sự hắn đã gào khóc nhưng không thể điều hắn làm duy nhất là đau trong lòng .



Nô lệ ấn trong người hắn cũng rung lên nhưng các ngài lại không có động thái gì khiến cho hắn đặt nghi vấn mấy hôm nay.

Ngoại trừ b·ị đ·ánh tan tu vi ra hắn còn như một con rối bị điều khiển theo quy trình hàng ngày .

Khi trời vừa tờ mờ sáng hắn liền ra khỏi giường bắt đầu ăn sáng do một người hầu tên là Linh Ý nấu còn Mai Linh đã bị tổ chức gọi về từ lâu .

Sau đó hắn đến sân luyện tập cùng với mấy tên phế vật học những thứ căn bản đến nỗi hắn học xong tất cả từ năm lên 4 tuổi rồi .

Khiến cho hắn chán nản mấy hôm nay cũng là điều làm hắn bực dọc nhất là đọc những quyển sách cổ nhân răn dạy.

Suy nghĩ một lúc hắn chỉ đành lắc đầu mà đi tiếp nhưng hắn lại không biết đằng sau hắn có một con mắt lặnh băng đang theo dõi nhất cử nhất động.

Mấy vị môn nhân Vạn Kiếm các đang ngồi tập chung lại với nhau một kẻ khuôn mặt tuấn tú con mắt nghiêm túc nói :

“ Phía bắc của toà thành đã phát hiện ra một trận pháp truyền tống có lẽ là xây từ khá lâu rồi vẫn chưa xác định được thời gian “.

Một tên khác khuôn mặt chữ điền con mắt sắc sảo nhìn tên kia nói :

“ Đã báo cho Hải Phượng sư huynh chưa “.

Tên kia lắc đầu chán nản nói :

“ Chưa sau khi truy đuổi tên kia sư huynh gần như không có mặt trong thành thậm chí không thể liên lạc được “.

Nghe thấy vậy tên môn nhân kia liền lắc đầu hắn cũng không biết sử lí chuyện này ra sao .

Nếu như không tìm được sư huynh một số chuyện muốn làm cũng khó khăn không chỉ vấp phải ý kiến của mọi người mà còn không có ai đủ năng lực chịu trách nhiệm cho việc mình gây ra .



Hải Phượng đang ngồi trong một hang động khá nhỏ trước mặt hắn là cánh cửa đá khổng lồ.

Hắn nhìn cánh cửa đá phía trước mắt cau mày lại một tiếng nói từ phía sau truyền tới.

“ Đằng sau là đáp án ngươi muốn tìm kiếm “.

Hắn quay ra sau một cô bé khuôn mặt tinh sảo cộng với con mắt cao ngạo giống như thiên hạ đều dưới chân nàng .

Hải Phượng vẫn đang chần chừ không biết ứng xử ra sao Nguyễn Xuân bước tới một cách chậm rãi đến phía trước thậm chí là lướt qua Hải Phượng không thèm nhìn một cái .

Miệng nàng thì thầm cái gì đó sau đó đặt nhẹ bàn tay phải lên cánh cửa .

“ Bây giờ ngươi muốn vào cũng không vào được đâu ta chỉ ngươi đến chỗ này vì trong tương lai ngươi cần dùng đến “.

Hải Phượng khuôn mặt khá kinh ngạc khi nghe thấy Nguyễn Xuân nói như vậy hắn nhìn cô bé với sự tò mò càng ngày càng nhiều .

“ Ta thật sự tò mò ngươi rốt cuộc là ai “.

Nguyễn Xuân không trả lời chỉ có lặng lẽ bước đi Hải Phượng cũng không nói gì thêm hắn như vậy mà lẽo đẽo đi theo phía sau nàng .

Trong đầu hắn bắt đầu suy nghĩ lại cảnh hắn cùng nàng bắt gặp nhau .

Hải Phượng ngồi ở một quán rượu trong góc thành con mắt hắn tràn đầy suy tính .

Một cô bé khuôn mặt trông khá xinh xắn con mắt lạ thường đột nhiên chạy đến gần hắn dùng tay lay lay chiếc áo .

“ Cha à cha về đi mẹ đang chờ rồi “.

Hải Phượng con mắt ngơ ngác sau đó hắn mỉm cười gật đầu nói :

“ Bà chủ tính tiền “.

Mọi người xung quanh đều ngờ ngợ ra kia không phải là môn nhân của Vạn Kiếm các trong đầu mọi người bắt đầu tự thêu dệt lên một câu chuyện .



Bà chủ hốt hoảng chạy ra nói :

“ Ngài không cần phải trả tiền đâu “.

Hải Phượng nghe vậy cũng gật đầu nhưng trước khi đi hắn vẫn để lại vài thỏi vàng dư sức mua được quán rượu này huống chi là vài hũ.

Thấy Hải Phượng đã đi xa mọi người bắt đầu xì xào bàn tán với nhau .

“ Có phải Vạn Kiếm các đến đây chính là đón đứa trẻ thất lạc kia về “.

“ Ta e là như vậy một thế lực khổng lồ sao đến thành nát như vậy được “.

Từ một truyền mười rồi từ mười truyền trăm tin tức nhanh chóng lan ra khắp toà thành toàn bộ ngõ ngách.

Thành chủ đang ngồi trên bàn nát óc suy nghĩ giải pháp một tin cấp báo truyền vào trong .

Hắn nhìn tên lính lạnh lùng nói :

“ Ngươi có chuyện gì thì nói nhanh đi ta không muốn nghe thông tin nhảm “.

Tên lính liền vội vàng quỳ xuống nói :

“ Thần vừa nghe được thông tin trong thành liền chạy báo tin cho đại nhân “.

Thành chủ bình tĩnh ngồi nghe thông tin tên lính nói thấy hắn nói xong .

Thành chủ con mắt nhìn ra phía trước sau đó mỉm cười nhẹ nói :

“ Ngươi hãy tìm cho ta con bé đó “.

Tên lính nghe xong liền nhận lệnh gật đầu chạy đi mất .

Thành chủ ngồi một mình hắn cứ nhìn ra phía trước như muốn xem thấu một cái gì đó được một lúc hắn nhíu mày lại.



Hải Phượng đứng trong một ngõ nhỏ với đứa trẻ hắn nhìn đứa trẻ định mở miệng nhưng sự việc tiếp theo khiến hắn bất ngờ .

Cả cơ thể nàng bắt đầu chảy ra máu qua các lỗ chân lông tai mắt móng tay móng chân chỉ cần có lỗ là nó sẽ chảy ra . Cho dù cơ đau thấu tim nhưng nàng cũng không nhíu lấy một cái.

Khi toàn bộ máu đều bao trùm cơ thể liền bị hút trở về toàn bộ giống như vừa lúc bắt đầu hình dạng của cô bé cũng được thay bằng người mới.

Hải Phượng ngỡ ngàng nhìn cách cô bé chuyển đổi về từ lúc bắt đầu hắn đã nhìn ra được xương cốt khớp xương mọi thứ của nàng bị biến đổi .

Chỉ có điều hắn không ngờ ra được cách trở về của nàng ta dã man như vậy hắn nhìn cô bé tỏ vẻ cưng chiều nói :

“ Con muốn ba làm gì nào “.

Nguyễn Xuân lạnh lùng nhìn Hải Phượng khiến hắn bất ngờ hắn cảm nhận được trước mắt hắn không phải là một cô bé mà là một vị đế vương đứng trên vạn người.

Đây không phải do bất cứ phía bên ngoài nào gây lên cả nó đến từ chính khí chất đã in sâu vào trong xương tủy của nàng ta .

Kẻ sở hữu khí chất đứng trên vạn người là vô cùng ít ai sở hữu được khí chất ấy chắc chắn không phải kẻ tầm thường .

Hải Phượng chưa hết ngỡ ngàng thì Nguyễn Xuân bình tĩnh nói một cách lạnh lùng.

“ Ngươi với ta đi một chuyến đến chỗ này có hai việc cần phải làm “.

Hải Phượng híp mắt lại nhìn cô bé trước sau đó hắn lại lắc đầu nói :

“ Sao ta phải đi với ngươi ? “.

Nguyễn Xuân nhìn Hải Phượng bỗng dưng lắc đầu cười nói :

“ Không phải ta ép ngươi mà là ngươi bắt buộc phải đi nhưng nếu không đi thì ta cũng chịu c·hết “ .

“ Ta chỉ dám cá là nếu ngươi không đi e là ân hận cả đời à không chắc gì ngươi sống được qua kiếp nạn lần này mà hối hận chứ “.

Hải Phượng mở to mắt ra hình như không phải cô bé kia cầu xin hắn mà phải ngược lại hắn phải cầu xin nàng ta giúp mình .

Rốt cuộc nàng ta là ai đến đây với mục đích gì nàng cùng với tên đàn ông báo tin cho bọn hắn có cùng một giuộc hay không .

Quá nhiều nghi vấn khiến hắn rối não nhưng đối với hắn c·ái c·hết chưa bao giờ làm chân hắn chùn bước.