Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thế Gian Kịch

Chương 80 : giao kèo




Chương 80 : giao kèo

Trịnh Hưng đứng dựa lưng vào một bức tường con mắt hắn nhìn ra phía sau .

“ Đúng như dự đoán nơi đây có một tổ chức đàng hoàng “.

Trần Long nhìn lên trời suy đoán đầu tiên định vứt thằng bé như kế hoạch ban đầu nhưng hắn lại nảy ra một ý nghĩ khác .

Trực tiếp trà trộn vào trong này tìm hiểu một ít sự việc hắn nhìn ra phía sau đã không còn ai liền ngồi bệt xuống đất .

Theo như hắn đoán thì ổ của bọn hắn làm trong một hang động lại nhìn ra xung quanh đổ nát có lẽ bọn hắn đến đây từ lâu rồi hoặc chỗ này cũng có từ lâu .

Sau đó hắn mở miệng thầm thì.

“ Nơi đây có bí mật khá lớn “.

Trong các hắn biết trong các có luật cấm đánh nhau vì hắn phát hiện mấy đứa trẻ nhìn hắn giấu sát khí nhưng không động thủ từ đó khiến hắn hiểu được quy luật .

Lại nhìn lúc ban đầu bọn trẻ đã sẵn sàng g·iết hắn khiến cho hắn cũng hiểu ra được đại khái luật của nơi này .

Có vẻ như nữ tử kia cũng biết chuyện đó vậy lên đánh ngất hắn vứt hắn vào một ổ sói đói cho tự sinh tự diệt .

Hắn nhìn một hồi thấy một ổ chó liền chui vào trong sau đó ngồi suy nghĩ những công pháp mình đã đọc được .

“ Hấp Huyết công.

Vạn Hành bộ.

Luân Đao pháp.

Âm Linh Nhãn .

Bách Độc Thể. “.

Chỉ có Luân Đao pháp là hắn đọc qua còn những môn khác hắn đã bắt đầu tu luyện .

Trần Long bắt đầu vận hành công pháp đầu tiên được một lúc hắn mở to mắt ra hơi ngỡ ngàng .

Minh tâm đã trực tiếp giúp hắn hiểu được công pháp toàn bộ cách vận hành đều bị hắn nắm bắt trọn vẹn .

Trần Long lại nhớ đến công pháp khác cũng y như lần trước hắn có thể trực tiếp nắm giữ công pháp mà không cần qua luyện tập .

Trần Long không thể không cảm thán tác dụng đạo kinh mang lại nó quá khủng bố không cần trải qua luyện tập vẫn có thể khiến người ta nắm trọn vẹn toàn bộ công pháp .



Trần Long nhảy ra khỏi ổ chó nhìn cô bé trước mắt hắn híp mắt lại . Hắn ngay từ ban đầu cũng không bị b·ất t·ỉnh vậy lên hắn có thể nắm bắt toàn bộ những gì xảy ra quanh hắn .

Cô bé trước mắt được hắn đánh giá ít nhất là trước ba Trần Long chỉ nhìn nhưng không nói gì .

Cô bé nhìn ra đằng xa thấy một đám người đang tụ tập nói :

“ Ngươi trốn ra được cũng tài “.

Trần Long nhìn cô bé một lúc mới lạnh giọng đáp lời .

“ Ngươi không cần phải khen nếu có thể ngươi đi được rồi đấy “.

Cô bé nhìn thằng nhóc trước mắt suy ngẫm rồi mỉm cười .

“ Cũng không phải là không được nhưng ngươi muốn biết bí mật lớn nhất của nơi này không “.

Thấy Trần Long vẫn không nói một lời cô bé bỗng chốc phì cười cợt nhả .

“ Ta nói không đúng sao Trần Long “.

Trần Long vẫn lặng im không trả lời hắn chỉ có hướng con mắt hắn về phía cô bé sau đó hắn không nhìn nữa hắn quay đi rồi cả cơ thể hắn chìm vào bóng tối biến mất .

Cô bé nhìn Trần Long đang dần dần biến mất nói :

“ Khi nào cần có thể gọi cho ta “.

Nguyễn Xuân đứng trước mái hiên con mắt chăm chú nhìn lên bầu trời sau đó nàng bấm bấm ngón tay nói :

“ Còn 3 ngày nữa “.

Nhìn bố mình là Nguyễn Minh đang đi tới nàng mỉm cười nói :

“ Cha đã về “.

Nguyễn Minh mỉm cười mãn nguyện gật đầu hắn bước tới xoa đầu Nguyễn Xuân rồi bế nàng lên vai Nguyễn Xuân nhìn tầm mắt cao hơn cũng hài lòng .

Hai cha con cứ vậy mà bước vào trong nhìn vợ mình đang đứng trước cửa con mắt hắn xuất hiện một tia lười biếng cùng sợ hãi .

Hắn không muốn mất những cảnh này càng gần gũi hắn càng không muốn rời xa nó hắn muốn bảo vệ gia đình nhỏ của hắn trước gió lớn đang đập tới .

Lan Phượng nhìn hai cha con thở dài lắc nhẹ nói :



“ Hai cha con các ngươi mau về ăn cơm thôi nào “.

Nguyễn Minh lại cười ha hả hắn nhìn Lan Phượng nói :

“ Không phải bà ghen vì con gái gần gũi tôi hơn đúng không “.

Một nhà ba người biểu cảm khác nhau nhưng ai lấy cũng hài lòng mãn nguyện với những thứ mình hưởng .

Trần Long ngồi dựa lưng trong ngôi nhà cũ nát hắn nhắm mắt dưỡng thần nhưng trên tay vẫn cầm thanh kiếm .

Đến một lúc hắn mở mắt ra nhìn cô bé tóc trắng đằng trước mở miệng nói :

“ Thứ ngươi muốn là gì nếu có thể ta sẽ cho ngươi “.

Cô bé nhìn Trần Long mỉm cười lắc đầu đáp lại .

“ Ta tự giới thiệu ta tên là Xuân Hương “.

Trần Long nhìn cô bé bỗng chốc nở một nụ cười nói :

“ Vậy ngươi đến đây làm gì “.

Xuân Hương ném ra một con gà quay Trần Long bắt lấy gật đầu sau đó hắn không sợ hãi hay ngại ngùng xé lấy ăn .

Xuân Hương bước đến trước mặt hắn nhìn chăm chú một lúc nói :

“ Ngươi không sợ sao “.

Trần Long đang ăn nhìn cô bé trước mắt nói :

“ Tâm ngươi ta hiểu được “.

Nói xong hắn mặc kệ tiếp tục ăn để mặc cô bé với nghi hoặc lớn trong đầu .

Xuân Hương suy nghĩ một lúc bỗng chốc phì cười .

“ Ngươi thật sự rất đơn giản đơn giản đến nỗi không có ai có thể hiểu được ngươi “.

Trần Long cũng đã ăn xong con gà hắn nhìn cô bé chăm chú nói :

“ Thế giới bên ngoài thật sự là đặc sắc hơn ngươi tưởng “.



Cô bé mắt sáng lên hắn ta thật sự có thể hiểu được nàng đang nghĩ gì .

Trần Long nhìn cô bé suy tư rồi bắt đầu kể với nàng với những địa điểm nổi tiếng nhất của đương thời .

Xuân Hương nghe xong liền tít mắt nàng không khống chế được mừng rỡ mà nhảy cẫng lên nàng bắt đầu luyên thuyên về những địa điểm vừa rồi .

Trần Long vẫn lạnh lùng nhìn nàng rồi hắn nhắm mắt lại dưỡng thần bây giờ hắn cần suy nghĩ một số chuyện .

Xuân Hương bỗng chốc chạy trước mặt hắn bóp vào mặt hắn khiến hắn phải mở mắt ra .

Nàng nhìn đứa trẻ trước mắt nói với giọng hùng hồn .

“ Ta sẽ đi toàn bộ những nơi ngươi nói ta muốn biết nó thật sự như thế nào nó đẹp như ngươi nói hay nó cũng bình thường không có gì đặc sắc “.

Trần Long con mắt hài lòng sau đó giọng hắn nhẹ nhàng mà mê hoặc.

“ Ngươi thật sự muốn đi sao “.

Xuân Hương không trần chừ mà gật đầu Trần Long nhìn cô bé trước mắt nở một nụ cười .

“ Nếu ngươi giúp ta một chuyện ta sẽ kể cho những câu chuyện kí hay nhất trên đời “.

Xuân Hương nở một nụ cười toe toét nói :

“ Được ngươi hãy kể đi rồi ta sẽ làm “.

Trần Long mỉm cười nhìn ra phía bên ngoài nói :

“ Không phải ngươi nên thu rồi sao “.

Xuân Hương con mắt ngạc nhiên nhìn đứa trẻ đằng trước mắt nói :

“ Thật sự là có tài nha bị cả cửu trụ truy nã đến bây giờ chỉ có đếm được trong lòng bàn tay ít nhất chứng tỏ ngươi không phải phế vật “.

Xung quanh ngôi nhà hiện lên các sợi dây cước sắc bén chỉ cần chạm nhẹ liền có thể bị rách da rách thịt .

Trần Long vẫn bình chân như vại hắn nhìn cô bé đằng trước nói :

“ Ngươi muốn thế nào một là những câu chuyện thú vị nhất trên đời hai là ngươi rời khỏi đây “.

Xuân Hương nhìn đứa trẻ vẫn dửng dưng dựa lưng vào tường con mắt nàng bắt đầu xoay chuyển rồi nói :

“ Ngươi nghĩ ta sẽ đồng ý sao “.

Trần Long cũng đã nở một nụ cười mỉm hắn nhìn cô bé đằng trước mắt .

“ Tại sao không “.