Chương 6: Cú lừa hạ
Lúc này Trần Long đang ngồi đọc sách ngoài trời thì có một người đứng trước mặt hắn .Không có ai khác người đó là Nguyễn Hải thành chủ của thành Lộc Hành.
hắn nhìn Trần Long với vẻ tò mò hỏi :
"Chuẩn bị khởi quân rồi ngươi có muốn đi không ?".
Trần Long suy nghĩ một lát liền vừa cười vừa nói :
" Đi đi chứ đây là lúc mà ta báo được mối thù này mà kế hoạch lúc này diễn ra vô cùng suôn sẻ mong cá cắn câu thôi " .
Nguyễn Hải cũng gật đầu thở dài dù sao cách đấy cũng là cách ít gây t·hương v·ong nhất.
Sau đó Trần Long liền ngồi dậy nhìn trời mấy ngày có lẽ nữa trời rất đẹp rất tính hợp cho an táng. Cũng không nhiều lời hắn theo sau thành chủ cùng chui vào bên trong xe ngựa . Vừa vào trong Nguyễn Hải nói :
" Theo như kế hoạch đi tầm 3 ngày chúng ta sẽ đến còn thành Hồng Phong sẽ đánh với thành Ức Châu kiềm chế quân địch " .
Nguyễn Hải muốn xem phản ứng thế nào đáng tiếc thằng nhóc vẫn cầm quyển sách gật đầu.
Cả đoàn liền bắt đầu di chuyển bánh xe liền lăn lóc được ba ngày . Đứng trước một cái trại quân lính liền dừng hét lên vang vọng lên trên núi :
"Chúng ta đến nơi đây tìm kẻ phản bội mong yêu cầu giao người nếu không giao thì các ngươi toàn diệt đi là vừa" .
Trong lều có một người trẻ tuổi đang đánh cờ với Cửu Nhất hắn nói với giọng đầy hưng phấn.
" Phải thật sự cảm ơn khi bọn hắn đưa cho chúng ta hơn 600 lính vừa khiến đại ca khôi phục hoàn toàn và chém thêm được một lần nữa ".
Cửu Nhất liền gật đầu mắt hắn lúc này lại nhìn bàn cờ với vẻ bối rối .
" Cố câu giờ một tí trờ quân ở thành Ức Châu đến viện trợ sau đó một mẻ hốt sạch ".
Thành niên trẻ lúc này liền cười gật đầu.
" Trong thành Hồng Phong lúc này có lẽ là không có ai đâu đã liên hệ với thành Phong Hưng để họ qua đồi Yên Lĩnh chiếm thành Hồng Phong rồi một mẻ hốt gọn " .
Cửu Nhất nói một cách tràn đầy hưng phấn.
" Chúng ta sắp được về nhà rồi chỉ cần quân công đẩy đủ thì nhà chúng ta sẽ bình an vô sự ".
Thanh niên trẻ tuổi nói một cách đầy tình thương.
" Ừ ta sẽ làm cho một căn nhà cho các em. Ta sẽ dạy các em đọc chữ cái ta sẽ làm một người gương mẫu ".
Cửu Nhất lúc này nhìn bàn cờ hắn bóp con xe nói :
" Theo ta thấy khi hoàn thành xong nhiệm vụ lần này chúng ta sẽ mang gia đình đi kinh đô cuộc sống của cả nhà trở lên sung sướng hơn ".
Thanh niên trẻ tuổi lại tiếp lời :
" Còn lại số quân công ta sẽ đổi lấy dương thọ đan".
Cửu Nhất nghe xong câu đấy liền nhăn mày.
" Ngươi thích làm gì thì làm nhưng đây là thế giới cá lớn nuốt cá bé tu vi của ngươi là thứ quan trọng nhất ".
Thanh niên trẻ tuổi nhìn Cửu Nhất nói" ừ"
một tiếng cho có.
" Cấp báo " một t·ên c·ướp chạy vào trong lều quỳ xuống nói.
" Tất cả bọn chúng đều đến rồi ạ".
Thanh niên trẻ tuổi nhìn một lúc rồi nói" chung quy là vẫn đến lên chuẩn bị thôi".
Nói xong hắn nhìn bàn cờ nhếch mép rồi hắn chạy ra trước cổng trại nói to :
" Chúng tôi thật sự không có người mà các ngài tìm kiếm chúng tôi chỉ là lò mổ lẫn chăn nuôi gia súc thôi không tin các ngài có thể vào kiểm tra ".
Trong buồng xe lúc này vang lên:
" Kiểm tra thì không cần các ngươi đang chờ thành Ức Châu đúng không ta còn biết là ngươi đã liên hệ với thành Phong Hưng đến để chiến thành Hồng Phong nha" .
" Các hạ là ai ta xin tự giới thiệu ta là Cửu nhị" người trẻ tuổi hỏi đầy vẻ thắc mắc.
Trong xe ngựa lại vang lên một tiếng của đứa trẻ con :
"Trần Long cái tên mà ngươi nghe thấy cuối cùng khi còn tại thế ".
Vừa nói dứt câu có hàng loạt mũi t·ên l·ửa bắn vào trong trại .
Cửu Nhị thấy thế liền hét to.
" Bên trong này còn có con tin nếu các còn bắn ta liền g·iết hết " .
Lúc này có một tiếng vang vọng.
" Ngươi đưa hết toàn bộ phụ nữ trẻ con đi sang Công quốc rồi đúng không đừng tưởng ta không biết tiếp tục bắn cật lực vào trong cho ta ".
Cửu Nhị cũng không chần chờ gì nữa hét lên
" Toàn bộ lao xuống g·iết hết cho ta phá vòng vây " .
Kết quả khi vừa lao xuống liền gặp quân lính vây quanh g·iết c·hết .
Trong lều Cửu Nhất nhảy vèo một phát lên trời chém một kiếm bắn về hướng xe ngựa thành chủ lao ra đón đỡ kiếm khí xoay người chém lại về phía Cửu Nhất rồi lao lên trên bầu trời chém nhau vừa mới lao vào Cửu Nhất chém ra một kiếm khí rồi hoá thành một đạo phù dịch chuyển về phía xe ngựa. Thành chủ bất ngờ cười mỉm tên phu mã lẫn binh lính gần dó liền chạy đi bỏ xe ngựa ở lại, Cửu Nhất liền nhảy vào trong thì hắn phát hiện không có ai chỉ có một đống phù ấn. Trong chớp mắt toàn bộ phù đều p·hát n·ổ toàn bộ khiến cho toàn bộ 20 mét quanh đấy nổ tung trong đạo làn khói Cửu Nhất bay ra toàn bộ cơ thể của hắn trông tàn tạ vô cùng quần áo liền rách nát hắn liền thở dốc.
Thành chủ chớp lấy cơ hội chém mạnh một kiếm tên là Phách Địa bổ về phía trước, Cửu Nhất liền dùng bộ pháp bay lên trời . Thành chủ dùng bộ pháp lập tức về phía hắn đấm mạnh một quyền về phía Cửu Nhất .
Cửu Nhất liền b·ị b·ắn bay về phía của một ngọn núi khiến cho cả vùng núi đều bị sụp đổ thành chủ miệng lẩm nhẩm đọc một cái gì đấy tay hắn kết ấn cả bầu trời lúc này xuất hiện vô số thanh kiếm xuất hiện lao nhanh về phía cái hố trong đống hố một bóng hình lao nhanh ra ngoài tránh đi hết tất cả thanh kiếm hắn ta đi như là một con rắn vậy sau đó hắn lao nhanh lên trời hét lên " Nghịch kiếm hành".
Một đạo kiếm khí khủng bố bóp nát không gian bay về phía thành chủ .Còn thành chủ chỉ lẩm nhẩm một tiếng tất cả thanh kiếm đều tập hợp về hoá thành một thành đại cự kiếm che lấp bầu trời rồi hét lớn " Phán quyết" thanh đại cự kiếm hoá thành một luồng tinh không v·a c·hạm trực tiếp với luồng kiếm khí khiến cho không gian ở đây đều bị xoắn nát tạo ra một địa chấn xung quanh đấy cỏ cây liền bị thổi bay đất đá đều bị xoắn nát.
Một bên khác thì Cửu Nhị đang chiến đấu với phó thành chủ tên là Kim Minh Trần cả hai gần ngang tài ngang sức nhưng nếu để ý kĩ thì có thể thấy phó thành chủ vẫn trên cơ một chút .Cả hai lao vào nhau đại chiến đột nhiên phó thành chủ phân thân ra làm 4 chém mạnh về phía Cửu Nhị. Cửu Nhị liền ngay lập tức dịch chuyển ra đằng xa rút cung tên bắn về phía Kim Minh Trần nào ngờ bắn trúng thì tạo ra một làn sương mù che lấp đi tất cả .
Cửu Nhị cũng không lúng túng bay lên cao dùng ưng nhãn lập tức nhìn được bao quát toàn bộ xung quanh rồi phát hiện ra một gò đất đáng nghi ngay lập tức kéo cung bắn về phía gò đất mà mũi tên liền như một con rắn bay nhanh về phía gò đất khi v·a c·hạm khiến cho cả chỗ đấy hoá thành một hố to hắn lại đột nhiên quay ra sau rút thanh kiếm ở eo chém ra phía sau cắt đứt cổ Kim Minh Trần chưa kịp cười trong chiến thắng hắn phát hiện đấy là giả chưa kịp lùi ra sau cả cơ thể giả đấy p·hát n·ổ bắn ra vô số tia kiếm khí hủy cả một vùng xung quanh, Cửu Nhị liền bị lăn xuống đất rồi cầm kiếm dần dần biết mất.
Kim Minh Trần lúc này đang đứng sau gốc thở dài quả thật là quá khó đang nghỉ ngơi thì hắn nghe thấy tiếng mũi tên hắn liền nhảy sang nên trái rồi lại nghe thấy hai tiếng "Phá hư " .
Không cần chần chừ hắn lập tức đặt tay xuống đất tạo ra vô số bức tường làm bằng đất tất cả đều bị mũi tên xuyên qua rồi bắn sượt qua Kim Minh Trần bắn nổ một ngọn núi ngay bên rồi Kim Minh Trần đột nhiên nghiêng người nhảy sang trái tránh được một kiếm của Cửu NHị . Cửu Nhị liền xoay người đâm một kiếm nào ngờ bị Kìm Mình Trần túm tay kéo ra phía sau rồi một chưởng đập vào ngực hắn liền cắn răng chịu đau đớn xoay người một kiếm chém ngang người khiến cho cả hai đều bị lùi ra sau.
Lúc này đằng sau lưng Cửu Nhị đột suất hiện một binh làm từ đất cầm giáo định xuyên qua nhưng nhờ cảm giác siêu nhạy bén Cửu Nhị liền né sang một bên chớp nấy thời cơ Kim Minh Trần tạo ra một cái đinh đất bắn mạnh về phía Cửu Nhị bắn xuyên tim dứt điểm khi vừa bắn qua liền hoá thành cọc gỗ .Kim Minh Trần liền bị một kiếm đằng sau xuyên qua từ đằng sau rồi chính Kim Minh Trần hoá thành một tượng đất giữ chặt Cửu Nhị . Một gò đất cách đấy không xa từ từ nhô lên hoá thành Kim Minh Trần hắn liền phóng nhanh qua chém c·hết luôn Cửu Nhị không hỏi bất cứ điều gì sau đó hắn liền ngồi bệt xuống đất chửi thầm.
" Mẹ tí thì c·hết nếu quả đấy thật sự cho là mình thắng thì cái xác không phải của Cửu Nhị có lẽ là của mình " .
Sang bên này thành chủ cùng với Cửu Nhất đứng ở hai bên miệng hố lúc này Cửu Nhất liền thở dài hét lên " Hấp huyết kiếm " . Lại một lần nữa sảy ra một đạo huyết kiếm chém thẳng về phía thành chủ với tốc độ vô cùng khủng bố. Thành chủ liền đốt kim la phù chắn lại đạo kiếm khí kia nhưng đạo kiếm khí hung hãn dị thường chém đứt phù rồi bay thẳng về phía thành chủ khiến hắn lao nhanh ra ngoài thổ huyết trong đầu hắn chửi thầm liền rút ra một viên đan nhị phẩm nuốt xuống sau đó hắn liền ngồi điều tức.
Cửu Nhất lúc này ngồi ở bên cạnh thở phì phò liền lấy ra trong nhẫn một viên đan dược màu đỏ rồi hét sang bên cạch.
" Cảm ơn ngươi đã cho ta viên đan dược " .
Thành chủ ơn bên miệng hố hét vọng sang một cách điên cuồng.
" Ngươi dám tu tà công " .
Cửu Nhất chẳng để ý gì nhiều thắng làm vua thua làm giặc, liền nuốt viên đan dược kia xuống kết quả khi vừa nuốt xuống khiến cho hắn ho khan sặc sụa nôn ra máu.
" C·hết tiệt trong đan có độc dược trừ phi " .
Đôi mắt hắn đỏ bừng lên nhìn thành chủ phía bên kia cười nói :
" Ngươi cho binh lính uống rượu độc đúng không vậy là ngươi đã đoán ra ta tu tà công ta chỉ thắc mắc làm sao ngươi phân biệt ra được hay làm thế nào để bọn hắn không biết".
Cửu Nhất với thắc mắc nói sang bên hố.
Thành chủ lúc này chỉ cười .
" Cần gì phải phân biệt chứ ".
Cửu Nhất bên kia cười như điên đáp :
" Ta muốn biết kẻ nào bầy cho ngươi cái kế thâm độc này đến người của mình cũng dám hạ độc " .
Khi hắn vừa nói xong thì bên cạch thành chủ một đứa trẻ con nói sang bên kia hố.
" Là ta nha ngươi thấy tất cả tác phẩm của ta như thế nào . Dù sao theo ta nghĩ với một lượng nhỏ thôi cũng đã khiến cho binh lính choáng váng mà ngươi áp súc tất cả 600 lần lại với nhau ta nghĩ ngươi giờ này chắc đau khổ lắm nhỉ ".
Cửu Nhất không nói gì thì cười thầm.
" Hiền đệ tính sai rồi hắn ta không phải là quái vật bình thường mà là quái vật bên trong quái vật đến cả người của mình mà hắn dám hạ độc thua trước con quái vật này liền không sai ".
Hắn không ngừng ho sặc sụa ra máu nhất là sau khi hắn sử dụng cấm thuật. Càng ngày đôi mắt càng mỏi mệt càng khó mở ra hắn thật sự lại nhớ tới gia đình của hắn.
Hắn ở Công quốc là quốc gia có chế độ nô lệ khác bên Thành Quốc chỉ dùng tù binh hay các phạm nhân chuẩn bị c·hết thì ở bên hắn lại cho phép bắt dân đen làm nô lệ trong ngày mưa gió hắn đã g·iết một tên quý tộc khiến cho hắn phải đi vào lính để lấy quân công. Lão nhị cũng cương quyết muốn đi theo còn lại hai người nhỏ tuổi thì được hắn gửi đến nơi đáng tin cậy .Có lẽ các em đang chờ ta về đi nhưng ta lại không về được rồi cho dù về thì đôi bàn tay này liệu còn dám ôm các em không .
Càng nghĩ đến đây hắn liền nước mắt dưng dưng. Thì đột nhiên có một tiếng nói vang lên bên tai hắn :
" Xin lỗi vì cắt ngang cảm xúc của ngươi nói cho ta biết là người chỉ huy vụ này được không nếu ngươi không nói thì ta sẽ g·iết sạch họ Cửu bên Công quốc ".
Khi vừa nghe xong Cửu Nhất hoảng sợ vì lời thằng nhóc trước mắt ngay lập tức hắn nói luôn :
" Đại tướng Hải Ninh chỉ huy chiến sự lần này mong ngươi tha cho gia đình của ta ".
Hắn khóc lóc van xin. Ai thì hắn không biết chứ con quái vật này thì hắn không chắc chắn, đến người của mình vẫn hạ độc được hắn không biết thằng nhóc ấy làm ra chuyện kinh khủng nào nữa. Sau một lúc ngẫm nghĩ một chút Trần Long cười rồi gật đầu rút con dao tiến lại gần đâm xuyên tim Cửu Nhất .Thành chủ lúc này đứng bên cạch hắn liền hỏi ngươi có muốn đi đâu không hắn gật đầu chỉ ra cái chỗ cha hắn b·ị b·ắn c·hết rồi hắn đứng như c·hết nặng ở đó cũng không nói gì quỳ xuống vái nhờ thành chủ lập bia mộ ở đây cùng với một kết trận.