Chương 5 :Cú lừa thượng
Trong một căn phòng có một đứa nhóc đang ngồi suy nghĩ rồi hắn cười nhếch mép .
" Giết mỗi binh lính ở biên giới thôi sao ý định của ta là xoá bỏ Công quốc ra khỏi bản đồ nha".
Hắn lúc này đang nhắm mắt vận hành công pháp bây giờ đã nắm rõ cách vận hành công pháp này .Hiện tại hắn chỉ đang ôn dưỡng tầm 2 ngày sau hắn liền đột phá vào tầng thứ nhất chính thức đặt chân vào tu hành . Nếu mọi người biết được chỉ lắc đầu vì sự thiên tư khủng kh·iếp của hắn.
Buổi sáng đến Nguyễn Hải bắt đầu làm chính sự hắn hiện tại suy nghĩ làm sao để diệt được đám c·ướp kia hắn liền thở dài lắc đầu.
" Có lẽ ta nên liên kết với thành Hồng Phong dù sao cái cấm thuật kia thật sự khủng kh·iếp" càng nghĩ càng đau đầu.
Hắn liền rảo bước về phòng của thằng bé kia thì hắn nghe được thằng nhóc đang ở công pháp đường thế hắn bước đến .Khi bước đến thì thấy thằng nhóc đang cãi cọ với người trông các.
" Cháu báo được tin tức hữu dụng cháu vào được là đúng rồi " Trần Long nói với lão một thái độ đương nhiên.
" Ta không cần biết ngươi báo được tin tức đúng hay không ta chỉ cần biết ngươi không phải là một người lính mà chỗ này lập lên để thưởng cho những người có công với đất nước có công với xã hội " lão già liền phản bác lại.
Khi hai người bắt đầu làm ầm ỹ lên giọng nói của thành chủ ở đằng sau vọng đến .
" Cứ cho hắn vào đi hắn thích lấy công pháp nào cũng được còn lại thì cứ đúng luật mà làm" thành chủ đằng sau thở dài đáp.
Thằng nhóc đằng trước liền bước vào trong bắt đầu chọn lựa từng cuốn công pháp.
Nguyễn Hải bước theo sau thằng nhóc hắn nhìn kệ sách hỏi :
" ngươi có kế hoạch gì chưa?".
Thằng nhóc cầm một cuốn sách lên vừa đọc vừa nói nói :
" Đốt rừng cho chúng nó c·hết hết " .
Nguyễn Hải liền lắc đầu không đáp ứng.
" Cách này không được đừng nói bên trong còn người b·ị b·ắt chỉ riêng tính thiệt hại thôi là đủ lớn rồi. Nếu nó mà lớn quá không khống chế được thì có khả năng cao sẽ cháy vào mấy thành lân cận tính rủi ro ra cao vô cùng ".
Thằng nhóc lúc này mặc kệ hỏi hắn.
" Để phục hồi nhanh đồng thời chém ra ít nhất được một kiếm thì có tốn không? ".
Thành chủ ngẫm nghĩ rồi đáp:
" Mất rất nhiều tài nguyên đấy".
Thằng nhóc trầm ngâm một lát hỏi :
" Có cách nào khác không ?".
" Trừ khi hắn dám dùng tà pháp rút huyết mới chém ra được ra một kiếm như thế nữa" Nguyễn Hải từ tốn đáp lại nhưng trong lòng hắn suy nghĩ một điều gì đó .
Mắt thằng nhóc lúc này hiện ra vẻ một tia thích thú.
" Ngươi còn có nhân tính không hay có thích liều mạng không? ".
Sau đó hắn liền kéo Nguyễn Hải lại gần bắt đầu nói thầm về kế hoạch.
Khi Nguyễn Hải nghe xong liền cau mày cầu thầm.
" Mong không xảy ra chuyện xấu gì ".
Rồi sau đó hắn bước ra ngoài bắt đầu chuẩn bị kế hoạch.
Bên trong công pháp đường lúc này có một thằng nhóc bắt đầu lục lọi tìm công pháp.
" C·hết tiệt " một giọng nói vang lên kèm theo bất đắc dĩ .
Hắn thật sự không biết lên chọn công pháp nào cả nhiều nhất vẫn là nhân phẩm mà lại chia th·ành h·ạ tru·ng t·hượng tương ứng với các mức công huân khác nhau ít nhất thì là địa phẩm hắn đếm thì có hơn 20 quyển đa phần là hạ phẩm trung phẩm thì có lác đác vài quyển chỉ có đúng một quyển đạt thượng phẩm,nhìn qua phần giới thiệu thì công pháp nào cũng bá cháy .
Hắn liền vò đầu sau đó một lúc suy nghĩ hắn quyết định chọn công pháp có giá trị cao nhất cũng là công pháp có có giới thiệu bá khí nhất " Thập Kiếm nhất công" cũng là môn công pháp duy nhất đạt đến địa phẩm tầng thượng.
Không nghĩ ngợi nhiều liền chạy ra bàn đăng kí tên gác cổng vừa nãy. Nhìn hắn một lúc lâu rồi ngay lập tức liền đăng kí không nói gì lão bắt đầu cười nói :
" Luật ở đây vô cùng đơn giản học thuộc ở đây và sẽ cấm đến sau 3 tháng cũng như không được truyền võ học cho ai" .
Ngơ ngác một lúc hắn hiểu hắn bị lừa ít nhất công pháp này không dành cho hắn một người chưa đến chạm vào cảnh giới hắn bắt đầu hỏi :
" tại sao không đến đây sau ba tháng".
lão liền từ tốn vừa cười vừa nói :
" Muốn học công pháp thì cần có thời gian mà ba tháng này để cho ngươi quen với công pháp tránh tình trạng học nhiều mà không tinh".
Trần Long lúc này có thể khẳng định một điều nếu hắn không làm gì thì chắc chắn hoang phế ba tháng.
Rồi sau đó ông lão dùng thuật pháp mở khóa nó ra rồi chỉ vào một chỗ phía trên ghi tấm bảng khu đọc sách rồi lão cười.
Hắn liền đành ấm ức ngồi vào đọc .
" Công pháp gồm 10 chiêu cơ bản tạo thành 7 vòng liên tiếp luyện hết một lần xem như đạt đến nhập môn vòng sau sẽ mạnh hơn lần trước đương nhiên cũng khó hơn tổng cộng có 7 lần tăng lên ".
"Được chỉ định yêu cầu để tu luyện cần đến tông sư mới có thể vận chuyển, nếu không khí vận hành chiêu thức công pháp sẽ cắn nát kinh mạch mà c·hết" .
Hắn tức tốc chạy đến gặp lão già kia nói :
" Này lão ta muốn đổi công pháp vì công pháp kia ta hoàn toàn không tu luyện hơn nữa công pháp kia hoàn toàn không đề về việc yêu cầu để tu luyện " Trần Long liền nói với giọng tức giận.
Lão già kia chỉ lạnh giọng cười nói .
" Thứ nhất là ở chỗ này không được đổi công pháp sau khi lấy thứ hai về việc không giới thiệu đấy là do ngươi không chịu tìm hiểu trước . Do ngươi coi thường công pháp được mọi người tung hô là thiên tài lên ngươi đã khinh thường tất cả lỗi của ngươi ngươi lên nhận lấy đi " .
Trần Long lúc này suy nghĩ một chút quả thật từ lúc hắn có ý thức tầm hai tuổi hắn đã liền khinh thường tất cả mọi chuyện xung quanh. Từ chuyện truy bắt khi có cơ hội không chọn chạy trốn mà tương kế tựu kế g·iết sạch hắn lên sửa lại suy nghĩ khinh thường. Tật xấu lên sửa sau đó hắn thở ra một hơi rồi nói :
" Cháu biết rồi ạ cháu sẽ sửa lại ông có thể giới thiệu cho cháu về tu hành cùng với công pháp được không" Trần Long nói bằng một giọng tha thiết .
Ông lão liền nghĩ ngợi một lúc cười nói.
" Thế gian này có tổng cộng ba loại công pháp là nhân- địa -thiên mà mỗi loại đều tương ứng với phàm cấp tông sư cùng với cả lập lâu trong mỗi loại liền có hạ phẩm trung phẩm thượng phẩm càng lên cao thì tu luyện càng khó luyện thành thì càng kinh khủng .
"Ngoài ra liền có binh khí cũng chia theo công pháp. Mà trong tu hành liền có rất nhiều đại đạo khác nhau nhưng có một đạo cấm kị gọi là tà đạo g·iết người đoạt huyết lấy thi luyện khôi... Nhưng tất cả đều theo hệ thống tu luyện chung ".
Nghe ông lão nói xong hắn liền cảm ơn rồi quay đi rồi đột nhiên hắn quay người lại nói
" Cháu không được mọi người gọi là thiên tài à nha ngoại trừ cha cháu ra thì tất cả đều gọi cháu là quái vật " ông lão không nói gì chỉ lắc đầu cười trừ .
Hắn cũng chẳng nói gì, hắn liền quay về lại phòng của hắn.
Đang định quay về thì có một anh lính dẫn hắn đến một căn phòng hơi tối chỉ có một ít ánh sáng chiếu vào bên trong. Bên trong có các tiếng kêu gào không thốt ra thành tiếng trông vô cùng thảm thiết sau đó chỉ còn tiếng đòn roi da vụt lên người lấn áp đi tất cả.
Hắn bình tĩnh đi xuống thì gặp được thành chủ hắn đang ngôi nhâm nhi tách trà cũng không ngần ngại cùng nói gì nhiều hắn liền ngồi bên cạch rót một tách trà bắt đầu nhâm nhi . Uống một hớp thì hắn liền khen trà ngon rồi nhìn sang bên cạnh hỏi :
" Đã lấy được thông tin gì chưa ?" bằng một giọng điệu khẩn trương cùng cấp bách.
Thành chủ quay sang nhìn hắn rồi thở dài lác đầu.
" Bọn này lì vừa đến thì đã thấy g·iết sạch cả nhà không tha cho ai cả dùng cả cực hình hay tâm lý thậm chí là có cả dụ dỗ những vẫn không ăn thua" .
Trần Long liền thở dài.
" Bọn hắn là một trong các thành phần quan trọng trong bước tiếp theo nếu không có liền toang".
Hắn liền bước lại gần nhìn vào trong song sắt tổng cộng mười ba tên tất cả đều bị biến thành tả tơi móng chân tay đều bị rút hết không có chỗ nào là lành lặn cả .Miệng thì đang bịt một miếng khăn tránh cắn lưỡi t·ự t·ử .
Rồi hắn nhìn thấy có tên lính bôi mật khắp người phạm nhân đưa một hộp bên trong có hàng đống con kiến lửa đỏ vứt vào bên trong đàn kiến lúc này bò ra hàng nghìn con chúng bò lên ngươi cắn xé vết chui vào bên trong v·ết t·hương moi móc cả đám hét lên cả trong đau khổ . Sau đó Trần Long liền quay lại chỗ ngồi nói :
" Bắt buộc 6 ngày sau ta phải cùng với thành Hồng Phong diệt đi mối hậu hoạ kia thời gian trung quy không chờ người ".
Cũng không muốn nói thêm nữa hắn liền bước đi lên trên thành chủ đằng phía sau nhìn thằng nhóc bước đi lên phía trên rồi thở dài cũng biến mất.
Trần Long lúc này liền tiện tay bẻ một cành cây rồi mang vào trong phòng hắn nhớ lại các chiêu thức rồi múa lại đúng y chang chỉ qua một lần hắn liền nhập môn . Hắn định thử luyện vì hắn là người chưa vào phẩm luyện không có làm sao cùng lắm chỉ coi là vận động thân thể.
Luyện một lúc hắn vứt nhánh cây xuống đất hắn suy nghĩ một lát nhìn ra ngoài trời trong lòng bắt đầu tính toán .
Nghĩ một lúc hắn lắc đầu nhắm mắt bắt đầu thiền định ở đây tính cũng coi như là sướng buổi sáng có người gọi dậy đến trưa tối có người bê cơm nước nói chung hắn chẳng phải lo nghĩ gì nhiều .
Đến tối nghe được thành chủ tổ chức cho tất cả binh lính trong thành hắn liền ra nhìn một chút rồi liền quay trở lại trong phòng an tĩnh tu luyện.
Đến buổi sáng khi mới thức dậy hắn nghe thấy tối hôm qua cả đám trong tù thêm hơn 600 binh lính tất cả đều bỏ trốn đến núi Thanh Phong binh lính muốn đuổi theo thì bị bọn c·ướp chặn giữa đường lên tất cả đều quay về . Nghe được tin ấy hắn chỉ nhăn mày một lúc rồi thôi.
Nhìn đằng trước người hầu đôi mắt trầm ngâm nói .
" Ừ, ta rất cảm ơn ngươi có thể đi ra được rồi ".
Hắn thay quần áo bước ra ngoài nhìn . Bước vào trong một căn phòng ngoại trừ binh lính những nam tử hay chúng nữ lần đầu tiên gặp ra thì hắn còn phát hiện có ra có thêm hai đám tông môn mới .
Trong đó một nửa mặc quần áo thêu chữ Hành ở trước ngực một nửa còn lại bên thêu chữ Nhất đằng sau lưng không có nghĩ nhiều hắn liền tiến gần đến chúng nữ nói :
" Ta lại gặp được các thần tiên tỷ tỷ rồi " hắn liền nở nụ cười thật tươi .
Chúng nữ liền cười nhéo má hắn nói :
" Ngươi chỉ giỏi nịnh thôi ngươi ra kia chơi nhé tí nữa ta sẽ nói chuyện tiếp".
Hắn liền gật đầu chạy lon ton ra ngoài .Cả đám người tông môn cũng dõi theo nhìn thằng bé rồi cười mỉm nói :
" Nhìn thấy hắn chúng ta lại cảm nhận được tuổi thơ của ta đã hồn nhiên trong sáng biết nhường nào ".
Ngược lại cả đám quan lại nhìn đám người tông môn ngu dốt bằng ánh mắt thương cảm nếu không phải nắm thông tin toàn diện thì bây giờ tất tất cả mọi người ở đây đều thành cái xác rồi.Thành chủ lúc này kêu tập chung vào bàn chính sự tất cả đều thu hồi đi ánh mắt của riêng mình .
Tất cả đều bàn bạc trong 1 canh giờ thì cả đám liên ra khi ra thì thấy đứa bé đang ngủ gục trên ghế trông đáng yêu vô cùng tất cả nữ giới của tông môn đều bao quanh hắn. Còn đám đàn ông áo ước khi mình là thằng bé đó thì đột nhiên thành chủ kêu " tản đi " .
Khi đi qua Trần Long, nhìn đứa trẻ đằng trước hắn gật đầu rồi đi tiếp . Thằng nhóc liền trầm ngâm một lát rồi chạy lại ra chỗ thần tiên tỷ tỷ.