Chương 185 : Kỳ lạ
Chương 185 : Kỳ lạ
Quay trở lại không gian ảo ảnh, lúc này cái bóng đen đã sớm b·ị đ·ánh trọng thương, máu me chảy ra khắp mặt đường. Cũng may đây là không gian ảo ảnh chứ mà ở thế giới thực là có chuyện lớn rồi. Thế nhưng cái tên này lại không hề bỏ chạy mà lại gắng gượng đứng lên, hắc khí tuy có ít hơn so với vừa nãy những vẫn còn có thấy rõ bằng mắt thường. Dũng thấy vậy thì thở dài, tay trái đưa lên, DarkWraith đã lên đạn :
- As you wish!
Đoàng!
Viên đạn bay hướng chuẩn xác vào đầu của gã nhưng cứ như một trò ảo thuật, viên đạn như ngừng lại trên lớp hắc khí. Thế nhưng, như một trò đùa viên đạn bị chặn lại bởi màn hắc khí bao quanh gã. Nghĩ thế là xong rồi sao? Nằm mơ! Hằng trăm t·iếng n·ổ đinh tai nhức óc cùng với tiếng gió rít vang lên biến tên áo đen xấu số nằm gục với mấy chục lỗ đạn trên vũng máu .Đùa chứ súng máy hạng nặng Browning M2 mà còn không g·iết được tên này thì chắc hắn phải xài tới Hắc Tê Giáp hoặc đai lưng Orga mất.
- Chậc! Cũng còn may là mình giữ lại mấy khẩu mang đi hồi săn khủng long chứ không là mệt rồi đây!
Cất súng vào trong balo, Dũng bước tới gần tên áo đen đã gục ngã trong vũng máu. Không có tiếng vang thông báo nhận Exp thì có nghĩa là kẻ này chưa c·hết mà nếu chưa c·hết thì còn khai thác được chút ít thông tin. Hắn cần phải xem xem mình đã đắc tội với ai, nếu không thì chẳng có lý do gì mà giữa trưa hè nắng nóng mà lại có một thằng điên tới t·ấn c·ông hắn. Mà nếu đây là một kẻ xa lạ thì hắn chắc chắn cần phải xem lại tử vi hôm nay!
Thấy gương mặt của kẻ cố g·iết mình, hắn ngạc nhiên :
- Tài!? Sao lại là mày! Bỏ đi, cứu trước đã rồi hỏi sau. Evol : Dạng Cray Diamond!
Xoẹt một cái, toàn bộ các v·ết t·hương trên người thằng bạn cũ đã khôi phục hoàn toàn. Không thể để thằng ngu này ngủ trong không gian ảo ảnh mãi, Dũng quyết định mang gã về thế giới thực để hỏi chuyện. Cũng may đây là sân bóng đá của xã, ở góc có một cái cây đa nên cũng có chỗ mà trú nắng. Dũng thật sự không hiểu, nếu như là công kích ngay sau cái vụ đâm tay hồi lớp 3 thì nó còn hợp lý chứ bây giờ hai đứa đã lên lớp 5, cái vụ đó cũng xa lắc xa lơ. Hơn nữa thằng Tài cũng đã chuyển trường đi rồi, có lý do gì để nó hận thù hắn lâu đến vậy chứ? Cố ngồi đợi thêm 15 phút thì tên này cũng chịu tỉnh dậy, miệng ú ớ :
- Đây... là đâu!?
- Là nhà bố mày đây con ạ! - Dũng đốp chát - Nói đi, sao mày lại t·ấn c·ông tao? Tùy vào câu trả lời mà tao có cho mày đi gặp ông bà ông vải hay không?
- Mày đùa đấy à!? - Thằng Tài hét lên - Tao đang ở Quảng Ninh cơ mà !
Sau một hồi tra khảo, cuối cũng Dũng cũng hiểu thằng Tài muốn nói gì. Sau cái vụ bắt nạt xảy ra ở lớp 3, bố mẹ thằng Tài quyết định đi chuyển trường cho nó lên Quảng Ninh. Mọi chuyện cũng khá ổn khi mà thằng này cũng đã chịu một cú sốc đủ đau và cuối cùng thì nó cũng đã chăm chỉ học hành hơn. Kết quả thi của nó cũng vô cùng xuất sắc khi mà đã đạt học sinh giỏi nên cả nhà đã quyết định đi một chuyến du lịch ra chỗ Tuần Châu, Bãi Cháy 7 ngày 6 đêm. Và kẻ từ đây thì những câu chuyện kỳ lạ bắt đầu khi mà bố nó trở nên thường xuyên cáu gắt còn mẹ nó thì càng ngày càng yếu ớt trông thấy rõ.
Ban đầu thì cả nhà tưởng là do lúc mới đi bị tắc đường nên mới bị stress nhưng câu chuyện càng lúc càng đi xa hơn khi mà bản thân nó liên tục nghe thấy những tiếng gọi kỳ lạ giữa biển khơi. Và mỗi lần thức dậy thì y như rằng nó sẽ ở trên bãi biển chứ không phải là nhà nghỉ. Nhưng lần này thì thực sự quá sức chịu đựng của nó khi mà nơi này là Thái Bình, một nơi cách xa Quảng Ninh cả trăm cây số!
Cảm thấy câu chuyện này không còn nằm trong khả năng của mình, hắn quyết định xài tới kỹ năng.
- Quan sát!
- [ Quan sát thành công ]
[ Nguyễn Anh Tài, Lv 30 ( Kẻ được lựa chọn bởi Giao Long ) ]
Danh hiệu : Kẻ được chọn bởi Giao Long .]
Kẻ có được danh hiệu này sẽ có được sự ban phước của Giao Long nhưng đổi lại, kẻ đó sẽ mất dần đi tuổi thọ và phải chịu sự điều khiển của Giao Long.
Chỉ số :
+ 100 VIT
+ 100 STR
+ Kỹ năng đặc thù : Hắc khí bao phủ, Hắc ám công kích, Ảo vọng bóng đêm
Giao Long!? Cái con mà người ta hay gọi là thuồng luồng mà sợ rồng ấy hả? Hắn còn chưa suy nghĩ xong, hai bóng người, một nam một nữ. Nữ thì xinh đẹp tuyệt trần trong bộ đồ công sở, còn nam thì....
Trần đời này có một câu rất hay : kẻ thiện không tới mà đã tới thì chắc chắn không thiện. Tuy đã che dấu nhưng hắn vẫn mơ hồ cảm nhận sát ý từ hai kẻ trước mặt mình. Cái quan trong hơn là... Mạnh! Hai tên này mang cho hắn cái cảm giác lạnh từ sống lưng.
- Hai em đi với chúng tôi một lúc được chứ!?
Người nữ mở lời, giọng nói nhẹ nhàng như ngữ điệu không phép từ chối, tuy miệng vẫn mỉm cười nhưng hắn dám chắc mình chỉ cần nói một từ không thì bông hoa hồng êm đẹp này sẽ hóa thành hoa ăn thịt ngay và luôn. Bất quá hắn cũng là người từng trải qua chém g·iết nên rất nhanh đã lấy lại sự bình tĩnh, Evol lặng lẽ biến về tay hắn. Đối phương muốn chơi thì hắn sẽ trải đệm!
- Bây giờ cũng đã mười một giờ rồi! - Dũng kéo tay thằng Tài đứng dậy, miệng vẫn mỉm cười nhưng Evol sẵn sàng trong trạng thái chiến đâu - Tụi em phải về ăn cơm rồi!
Không nửa lời nói nhảm, người nam ngay lập tức lao lên, một quyền đầy uy mãnh nhắm thẳng về phía bọn hắn. Gã thấy đồng bạn mình nói quá nhiều, đối phương chỉ là 2 đứa trẻ, thậm chí còn yếu hơn mình, đánh ngất rồi mang về có phải nhanh hơn không. Suy nghĩ của gã cũng đúng nhưng rất tiếc là đối phương cũng không phải quả hồng mềm.
Nhanh như cắt, cả người Dũng cúi xuống né đòn, tay trái vung lên thành một đòn móc hàm. Kỹ năng cấp A : Thần Quyền Hủy Diệt, Phát động! Người bên ngoài có thể không cảm nhận được nhưng tên con trai đó lại rõ ràng hơn ai hết. Một quyền này tuyệt nhiên không thể né tránh. Nó giống như cả thiên địa nhằm thẳng vào gã, trốn không được.
"Trốn!?Nực cười, từ xưa tới nay tu luyện đều là đối kháng đất trời, mới chỉ một quyền từ thằng oắt con mà đã muốn tao trốn ư!?"
Mang theo suy nghĩ ấy, gã ngay lập tức vận khí, cánh tay còn lại đưa lên phòng thủ cú đấm đó. Xét về khả năng t·ấn c·ông, gã có thể thua kẻ đó nhưng xét khả năng phòng thủ thì không ai trong môn phái đủ sức làm đối thủ của gã. Đừng nhìn cánh tay gã nhỏ bé như vậy nhưng gã đã từng dùng nó chặn cả một quả Rốc két mà vẫn bình an vô sự. Thế nhưng, đưa tay lên đỡ cú đấm trực diện chính là sai lầm c·hết người của gã!
ẦM!!
Một t·iếng n·ổ lớn vang lên trực tiếp xé toạc cả cánh tay tưởng chừng như rắn hơn cả thép, cả người gã bay ngược về phía sau. Dũng có hơn 10 năm trong thế giới Jojo, mi nghĩ cậu ta chỉ ăn với chơi à? Sức mạnh của trái Bomu Bomu no Mi kết hợp với sức mạnh mà Evol sao chép từ Killer Queen hoàn toàn có thể thổi tung cả một cái xe tăng hạng nặng chứ đừng nói là một cánh tay yếu ớt! Mà đó còn chưa phải cực hạn của Dũng. Nếu như không phải đây là thế giới thực thì hắn đã g·iết tên này ngay từ đòn t·ấn c·ông đó. Tiếng nổ vừa rồi cũng đã kích thích tinh thần hóng chuyện của những người dân xung quanh đây, một số người hiếu kỳ cũng bước ra xem xét có chuyện gì.
Người nữ thấy vậy liền vung tay lên, cả hai người họ liền biến thành hư ảnh nhưng tiếng nói vẫn vang vọng bên tai hắn :
- Đả thương được Nguyệt Lang, không tồi! Lần sau gặp lại!