Chương 112 : Tới Tidat
Lờ mờ tỉnh dậy, đầu hắn đau như búa bổ, khắp người đau rức không chịu nổi. Thế nhưng, điều kỳ lạ là trên người hắn lại chẳng có v·ết t·hương nào hết. Xoạch…. Cánh cửa phòng bất ngờ được mở, Miu xuất hiện với một chậu nước cùng với cái khăn nhỏ. Cạnh ngay đó là Renka với một bát thuốc bay nghi ngút khói.
- Anh tỉnh rồi sao! – Miu cố tỏ ra bình thản – Tới giờ uống thuốc rồi!
- Anh không sao đâu! – hắn đứng lên nhún nhảy – Tuy là không hiểu tại sao cả người anh lại đau nhưng anh ghét uống thuốc lắm.
- Anh… thực sự không nhớ gì sao ? – Renka dè dặt
- Anh chỉ nhớ là mình đã chứng kiến trận đấu của sư phụ Sasaki với Thần quyền Hongou. Sau đó thì… - hắn hơi lắc đầu – Nói thực là anh không nhớ quá rõ nhưng anh tin mình đã có một trận chiến nào đó. À mà sao em lại ở đây!?
- Hiển nhiên là em tới chăm sóc bạn trai mình rồi! – Renka nhảy vào người hắn hai cái bím tóc vẫy lên vẫy xuống như con mèo con – Nhưng anh phải uống thuốc cái đã. Hay là… anh thích em bón cho.. Ưm… Nói a..aa nào!!
- R.E.N.K.A!! – Toàn thân Miu tỏa ra sát khí kinh người, miệng vẫn mỉm cười, một tay cô ấy tóm gọn rồi lôi Renka ra ngoài – Anh nghỉ ngơi đi! Tụi em có chút chuyện cần nói với nhau!
- Ấy ấy, Miu! Nhẹ tay thui! Đau tôi!
Để mặc tên ngốc vẫn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Miu lôi cổ Renka ra bên ngoài. Tất cả mọi người đã đồng ý việc giữ bí mật chuyện Kenichi bị quỷ hóa mà con nhóc kia lại còn định gợi lại nó ra nữa. Xem ra cô nhóc này cần ăn đòn!
………..
Trở lại cách đây 10 tiếng, lúc họ đưa được Kenichi về, ngay khi Akisame với Ma Kensei hối hả chuẩn bị chữa cho hắn thì…
- Cái quái gì thế này!? – Ma Kensei kêu lên – Các… Các v·ết t·hương hồi phục hết rồi!
- Cái gì! – Akisame cũng bị bất ngờ - Ông không đùa đấy chứ!? Rõ ràng là nó đã trúng cả Thủy Long Chưởng của ông lẫn Thế võ địa ngục của tôi cơ mà. Đừng có đùa nữa, chắc bây giờ xương cốt với nội tạng của nó đang chịu tổn thương nghiêm trọng rồi.
- Tôi không có đùa! – Ma Kensei nổi cáu – Không tin thì qua đây mà nhìn.
Ngó qua bệnh nhân đang nằm trên giường, Akisame sút tý nữa thì lòi cả hai mắt ra. Toàn thân thằng nhóc hồi phục một cách hoàn hảo, các v·ết t·hương đã biến mất không một dấu vết. Ngay cả mái tóc vốn bị chỉ còn một nửa nay cũng đã đang mọc lên với một tốc độ không thể tin nổi.
- Đó là quỷ khí đấy! – Yukino đứng ngoài giải thích – ký hợp đồng với quỷ dữ, giá trả càng cao, lợi ích nhận lại sẽ càng lớn! Cậu ấy gần như đã bán linh hồn cho quỷ nên đó là lợi ích mà cậu ấy nhận được.
- Có hậu c·hấn t·hương nào không? – Sasaki nằm cạnh đó lên tiếng.
- Tôi cũng không rõ! – Yukino lắc đầu – Tùy theo việc con quỷ nào mà cậu ta ký khế ước mà việc dư chấn để lại sẽ ít hay nhiều. Tuy nhiên, trên người cậu ấy chưa có vết bớt nào nên có thể khẳng định là cậu ấy chưa ký hợp đồng. Có vẻ như đây chỉ là một bản dùng thử nên chúng ta mới dễ dàng đánh bại cậu ta. Nếu không thì mọi chuyện sẽ rắc rối hơn nhiều.
- Vậy chúng ta xử lý thanh gươm này như thế nào đây? – Shigure chỉ vào Thanh Tùng Vân Nha - Nhân tiện luôn thì ai đã cầm nó về thế?
- Tùng Vân Nha đã nhận cậu ấy làm chủ nhân! – Yukino lo lắng – Bất luận thế nào thì nó cũng sẽ không dễ dàng rời xa chủ nhân của mình. Cho dù chúng ta có quăng nó xuống đáy biển thì hôm sau nó vẫn sẽ xuất hiện trước mặt cậu ta thôi.
- Thế thì cứ để nó quên hết là được! – trưởng lão xuất hiện, hai tay đấm thẳng vào thái dương của bệnh nhân vẫn đang b·ất t·ỉnh – Cú đấm phế lòi!!!
- Ông….. – Yukino cạn lời – Ngài không có biện pháp nào nhẹ tay hơn à!
- Hố hố! Yên tâm đi! – trưởng lão cười lớn – Ta canh lực rất chuẩn! Bảo đảm nó sẽ chỉ nhớ tới trận chiến của Sasaki với Hongou thôi!
Thu lại giáng vẻ cười đùa, trưởng lão bật mode nghiêm túc :
- Jenazad! Hắn đã hai lần t·ấn c·ông đệ tử của ta, lần này còn định b·ắt c·óc Miu nữa. Tên khốn đó đang cố tình khiêu khích ta sao!?
- Hơi bất ngờ nhưng hiện tại tên đó vẫn còn sống. – Sasaki nói với sang – Hongou vừa thông báo cho tôi, gã sẽ săn lùng Ác Quỷ Thần Quyền tới tận cùng trời cuối đất!
- Đáng kinh ngạc thật! – Yukino suy ngẫm – Người bình thường mà bị quật lên quật xuống như thế thì đã sớm c·hết rồi. Đằng này lão ta vẫn có đủ sức để thoát khỏi nơi đó. Sức sống đáng sợ thật!
- Không thích nói điều này nhưng – Akisame đang châm cứu cho Sasaki lên tiếng – Lão già đó là kẻ đã đánh ngang tay với trưởng lão đấy!
- Chậc! chậc! Xem ra tôi phải tới Tidat một chuyến rồi! – Sasaki lên tiếng.
…….
Trong lúc hắn hôn mê b·ất t·ỉnh, trong hệ thống cũng đang diễn ra một cuộc tranh luận kịch liệt. Một nam một nữ trên một bàn tròn khổng lồ. Một bên là tinh linh đã xuất hiện từ ngay ban đầu, bên còn lại chính là kẻ đã giúp main quỷ hóa. Cả hai phe đều có cánh nhưng một người là cánh của thiên sứ, kẻ còn lại là cánh của quỷ dữ.
- Ngươi làm gì vậy! – Người nữ lên tiếng – Tại sao ngươi làm như vậy!? Tự ý can thiệp vào ký chủ là việc vi phạm hợp đồng!
- Cái gì cơ? – người nam lên tiếng, tay vẫn không rời bộ bài tây – Ai biết gì đâu!? Tùng Vân Nha lẫn huyết mạch của loài Orge rõ ràng là phần quà của ngươi mà. Ta chỉ đơn giản là hướng dẫn cậu ta sử dụng nó thôi.
- Mi…
- Đừng gầm lên với ta! – giọng của người nam trầm xuống – Ngươi đưa những thứ đó cho cậu ta quá sớm để cậu ta dần sợ hãi sức mạnh của ta. Đồng thời ngươi cũng dấu biệt sự tồn tại của ta cho cậu nhóc đó biết. Chơi như vậy là không đẹp đâu, Thiên sứ ạ!
Ngưng lại một chút, người con trai đó thản nhiên nghịch bộ bài, miệng nói tiếp :
- Ta cũng không ý định lôi những chuyện quá khứ đó ra mà ăn vạ. Ta là kẻ chơi đẹp. Cậu ta trả giá càng nhiều, sức mạnh cậu ta nhận lại sẽ càng lớn! Hơn nữa, ta còn tốt bụng đến độ chữa trị toàn bộ v·ết t·hương trên người cậu ta cơ mà.
- Tốt bụng!? Tốt cái con khỉ! – Người nữ đó gầm lên – Thuật chữa bệnh thần thánh của ta cũng là ngươi động tay động chân đúng không. Nó vốn dĩ có khả năng chữa trị cho chính chủ nhân của nó, ngươi lại sửa thành không thể. Đồ khốn!
- Đừng có lên mặt với ta! – Người nam cũng nghiêm túc – Ngay từ đầu, ngươi là kẻ chơi bẩn trước nên ta chỉ đáp trả thôi. Ngươi tưởng ta không biết vụ tiến hóa kỹ năng của cậu ta sao. Lần đó ngươi đã cố tình thay đổi hiệu ứng của kỹ năng ‘tiếng gọi của quỷ’ không chỉ có thế ngươi còn cố tình giải thích sai hiệu ứng khiến cậu ta lựa chọn cái kỹ năng ghẻ của ngươi.
- Đây là lần đầu cũng như lần cuối ta cảnh báo ngươi! Nếu mi còn cố tình che dấu bất cứ thứ gì về ta… - Người nam nghiêm túc – Ta sẽ khiến ngươi phải hối hận vì đã sinh ra trên cõi đời này!!
Nói xong, anh ta thản nhiên bỏ đi bỏ lại đưa con gái đang bực bội.
- Khiến ta phải hối hận sao!? Ngươi cứ thử xem!!
……….
Sau những chuyện đã xảy ra, hắn lại trở về với cuộc sống học đường bình thường. Thế nhưng, có vẻ như cốt truyện lại tăng tốc rồi. Chỉ một tháng ngay sau đó, bọn họ đã nhận được một ủy thác đặc biệt từ hoàng gia của Tidat.
- Đảo chính!? – Nijima ngạc nhiên
- Ừ! – hắn giải thích – Lão già Jenazad đó không biết phát điên cái gì mà đột nhiên tự mình tuyên bố sẽ trở thành vua của Tidat rồi gây ra vụ đảo chính. Điểm kỳ lạ là rất nhiều người ủng hộ lão lên nắm quyền trong đó có cả q·uân đ·ội của Tidat. Hiện tại thì công chúa Lona, em gái của Jihan đã kịp thời thoát khỏi đó và cầu cứu sự giúp đỡ từ bên ngoài.
- Chỉ huy! – Jihan đứng phắt dậy, đôi mắt rực lên ngọn lửa hận thù
- Tôi biết rồi! Cậu chuẩn bị đi! – hắn khẽ gật đầu – Nijima! Mày kêu những người còn lại ở yên phòng ngừa trường hợp có thêm ủy thác.
--
- Có chắc là không cần chúng tôi đi cùng không ? - Akisame hỏi – Tuy ông có thể di chuyển nhờ các kỹ thuật của tôi và lão dê già đó nhưng các v·ết t·hương vẫn chưa liền hẳn đâu.
- Chúng ta đi hoạt động ngầm nên càng ít người càng tốt - Sasaki trả lời - cứ yên tâm, tôi sẽ hoàn thành tốt công việc lần này. Hơn nữa,…
- Hơn nữa..?? – Akisame kỳ lạ
- Tên khốn đó không chỉ dám xem thường cuộc đấu của tôi với Hongou mà còn định b·ắt c·óc Miu khiến đệ tử của tôi suýt chút nữa thì thành quỷ!! – Sasaki nói, toàn thân phát ra chiến khí khủng bố - Tôi không thể tha thứ cho tên khốn đó dễ dàng như vậy được!!
Lần này việc đến vương quốc Tidat sẽ do hắn và Sasaki lo liệu, thêm cả Jihan đi cùng nữa là 3 người. Những người còn lại sẽ ở lại để đề phòng lại có công việc được ủy thác.
- Đi thôi Kenichi!!