Chương 111 : Cuồng nộ ( 3 )
GRÀOOO!!
Vung thanh Tùng Vân Nha lên, con quỷ đó chém thẳng vào kẻ đang đứng trước mặt. Đường kiếm sắc bén chớp nhoáng bổ xuống như muốn đoạt mạng Jenazad. Thế nhưng, Jenazad cũng không phải tay mơ. Ném Miu sang một bên, cả người lão tạo thành một tư thế kỳ dị khiến đòn chém của hắn đi chệch mục tiêu.
Ngay khi thanh gươm chạm đất, mặt đất giống như tờ giấy mỏng bị cắt ra làm đôi. Không chần chừ lấy một giây, hắn xoay cổ tay, thanh Tùng Vân Nha bạt thẳng từ dưới lên theo đường vòng cung nhằm cắt đứt một chân của kẻ đứng trước mặt. Nếu là người bình thường thì đã sớm nhảy lui về phía sau. Thế nhưng, Jenazad cảm nhận được, đây chỉ là chiêu thức ảo, đòn sát thủ sẽ là một cú đâm sấm sét nhằm xuyên thủng người lão.
Lưỡi kiếm đã tới sát, có nhảy lui cũng không kịp… Liều! Không còn lựa chọn nào khác, lão nghiến răng nhún người nhảy bổ vào người hắn. Cả người lão giống như một cơn lốc nhỏ hai tay lão biến ảo như hai con rắn nhắm thẳng vào mắt hắn.
Ttrong khoảng thời gian đó, lão dám chắc kẻ này sẽ phải lui lại hoặc chí ít là thu kiếm lại chắn ngang trước mặt. Nếu không thì lão sẽ mất một chân còn thằng nhóc sẽ mất đi đôi mắt. Thế nhưng, lão đã đánh giá quá cao bản thân mình. Không, nói chuẩn hơn là lão đã đánh giá quá thấp kẻ đứng trước mặt mình.
Cả hai tay lão bị tóm gọn chỉ bằng cánh tay trái của thằng nhóc chỉ trong có tích tắc. Tới bây giờ, lão mới để ý, cánh tay của thằng nhóc đó đang dần biến đổi. Trông nó to lớn như cánh tay của một con tinh tinh khổng lồ nhưng thay vì lông lá, trên cánh tay đó đầy những cái vảy đen tuyền.
- Hộc.. hộc. Mày đúng là quái vật đấy!! Á.. Á..Á..!!
Lực bóp mạnh truyền tới từ cổ tay khiến lão cảm giác đau đớn. Nếu cứ như vậy thì lão nên chuẩn bị nói lời tạm biệt với cả hai tay mình là vừa. Không dám chậm trễ thêm nữa, Jenazad nhoài người lên, hai chân dùng toàn bộ sức bình sinh đạp thẳng vào hạ bộ của đối phương. Dính phải đòn này thì cho dù là to con cách mấy cũng phải gục.
Thế nhưng, việc lão đang làm thì không khác gì việc chọc điên một con sư tử đang say máu cả. Cảm nhận nguy cơ, hắn vật mạnh lão xuống nền đường khiến nó vỡ ra một cái hố nhỏ.
“RẦMMM… RẦMMM... RẦMMM... RẦMMM...”
Như một thằng nhóc đang cực độ thích thú với món đồ chơi mới, hắn liên tục quăng đập lão liên hồi trên mặt đất khiến máu thịt bay tứ tung và khi tới cú đập thứ một trăm thì cơ thể của Ác quỷ Thần quyền gần như đã không còn ra hình người nữa.
Giống như đã chơi chán chê, hắn thản nhiên đáp món đồ chơi đã hỏng kia vào thẳng bức tường ngay đó. Những tưởng kẻ đó sẽ vung kiếm lên mà kết thúc cuộc đời của lão nhưng không, ác mộng bây giờ mới chính thức bắt đầu!
Xoạc!! Phụt!!
Một tiếng rắc của xương gãy với tiếng xé vải vang lên. Tiếng máu phụt lên dữ dội từ phần đứt gãy. Chẳng hề ngần ngại chút gì, con ác quỷ đó xé toạc cả cánh tay của lão như xé một tờ giấy mỏng. Máu tươi bắn vọt ra như thác mùi máu bốc lên tanh tưởi khiến cơn điên loạn của kẻ đứng trước mặt càng trở nên trầm trọng hơn nữa.
“Chưa…Chưa đủ… Thêm nữa… Thêm nhiều máu tươi hơn nữa…. Thêm đau khổ và tuyệt vọng hơn nữa… Thêm nữa!!!”
……
- Ken..Kenichi! Anh ấy sao rồi!?
Miu đã lờ mờ tỉnh lại, hiện tại cô ấy đang ở trên một tòa nhà cạnh đó cách đó không xa. Xung quanh cô đều là các vị sư phụ ở Lương Sơn Bạc Việc đầu tiên mà cô hỏi chính là người yêu mình ở đâu. Khoảng khắc mà main hóa quỷ chặn Jenazad lại, trưởng lão đã kịp thời tới đưa Miu và Sasaki đến nơi an toàn.
Yukino đứng cạnh đáp trả :
- Cậu ấy đang hóa thành ác quỷ đúng nghĩa đấy! Tùng Vân Nha, nó đã lợi dụng điểm yếu trong trái tim cậu ta để dụ dỗ cậu ấy bước vào con đường của quỷ dữ…
- Là lỗi của tôi! – Sasaki tự trách bản thân, những giọt nước mắt cứ lăn dài trên má – Đáng lẽ tôi nên đuổi nó về ngay khi thấy nó bám theo chứ! Tôi đã quá tự tin! Là lỗi của tôi!
- Này Akisame… - Ma Kensei hơi ngần ngại – trông nó bây giờ người không ra người, ma không ra ma. Đây chính là hậu quả cho việc bán linh hồn cho quỷ dữ à? Thế này thì có hơi quá sức tưởng tượng của tôi rồi!
- Có cách cứu được Kenichi không? – Shigure hỏi
- Có! – Hơi ngập ngừng một chút, Yukino tiếp – Chỉ cần khiến cậu ta đánh rơi thanh quỷ kiếm kia là được. Tuy nhiên, các vị cũng thấy sức mạnh kinh hoàng vừa rồi đấy. Ngay cả một huyền thoại như Jenazad cũng không có khả năng chống lại quá 3 chiêu của cậu ấy. Với tình hình hiện tại, tôi e rằng….
- E ngại cái gì chứ! – Akisame vuốt râu – Đệ tử của mình lạc đường thì sư phụ phải có trách nhiệm uốn nắn lại!
- Upa! Đúng vậy! – Apachai nghiêm túc – Tôi sẽ không để Kenichi phải c·hết!
- Thế thì đi thôi! – Ma Kensei kéo mũ xuống – Tới lúc dạy dỗ đệ tử rồi!
- Cả con nữa! – Miu gắng gượng đứng dậy – Con cũng có trách nhiệm trong việc này!
- Cả .. cả tôi nữa! – Sasaki cũng gắng gượng
- Thương binh thì ở nhà! – trưởng lão lớn tiếng
Đưa tay lên cằm suy ngầm, Yukino lên tiếng :
- Mọi người chờ hẵng! Tôi có ý này!
……..
Đang say sưa tận hưởng chiến thắng, đột nhiên bốp một tiếng, một hòn đá con tí bay thẳng vào đầu làm nó quay ra ngước nhìn. Cái con ả khốn nạn kia không những không hối cải, ngược lại còn giơ ngón giữa lên xúc phạm. Nhân phẩm à lộn, quỷ phẩm bị xúc phạm nặng nề khiến hắn nhảy phắt lên đuổi theo con ả đó. Thế nhưng, ngay khoảnh khắc hắn nhảy lên, một loạt những chiêu thức tung ra từ mọi hướng nhằm thẳng vào người hắn.
- Ba Quan Sabad Na!!
- Thủy Long chưởng!
- Đòn thế địa ngục!
- Kosaka Slash!
Những đòn khủy tay giáng thẳng vào đầu, cú chưởng giáng thẳng vào nội tạng khiến con quỷ đó bất ngờ gục xuống. Ngay khoảnh khắc đó, cả người nó liền bị khóa chặt lại. Và rất nhanh, một nhát kiếm đã chặt đứt cái sừng trên đầu nó xuống, hắc khí từ trong cái sừng bốc ra liên mục, mùi của chúng cứ như mùi lưu huỳnh nóng chảy vậy. Vô cùng khó ngửi!
- GRÀOOOOOO!!!
Gầm lên một cách đau đớn nó cố gắng vùng vẫy trong đau đớn. Thế nhưng thế võ địa ngục của Akisame đâu phải nói thoát là thoát dễ dàng như thế. Nhưng bọn họ cũng không có nhiều thời gian. Tuy Shigure đã chặt đứt sừng để làm chậm quá trình quỷ hóa của cậu ta nhưng bằng mắt thường cũng có thể thấy là các v·ết t·hương lẫn chiếc sừng đều đang dần khôi phục.
- Tiếc là ta chưa có ý định để chồng mình mọc sừng đâu!
Phập!!
Thanh thiên sinh nha trong tay Miu trực tiếp cắm thẳng vào cánh tay phải đang cầm thanh Tùng Vân Nha khiến nó b·ốc k·hói lên xèo xèo. Thiên Sinh Nha không có khả năng g·iết những vật thuộc về Nhân Giới nhưng với loài quỷ tới từ địa ngục thì thứ này chính là khắc tinh chí mạng. Điểm kỳ lạ là phần b·ị đ·âm đang dần dần trở nên hồng hào, nó đang trở lại với cơ thể người.
Không dám chậm trễ, Yukino với thanh Thiết Toái Nha ngay lập tức đánh bay thanh Tùng Vân Nha ra. Cô cũng không sợ nó đi mất, dù sao thì nó cũng đã nhận cậu ta làm chủ rồi. Kẻ nào láo nháo chạm vào nó thì cứ xác định là làm mồi cho địa phủ đi.
Cơ thể cậu ta cứ phồng lên rồi xẹp xuống như quả bóng. Những tiếng gầm rú vang vọng khắp cả một khu phố. Cả người chốc chốc lại giật mạnh lên một cái. Phải mất hơn 2 tiếng đồng hồ, cậu ta mới chịu nằm im xuống.
Kenichi, đệ tử của họ trở lại làm người rồi!
...............
chương mới mừng ngày quốc khánh nhé. Muốn viết dài với sâu hơn nhưng không biết viết như thế nào nên có gì thì ae thông cảm nhé. Ông nào đọc rồi thì cho xin cái ý kiến nhé.