“Giáo sư Thủy, cậu hai của con có sản nghiệp làm ăn ở nước M, mấy hôm trước con nghe cậu nói chờ đến tết nguyên tiêu cậu của con sẽ đến nước M một lần. Hôm nay cậu hai đi ra ngoài chúc tết với ông ngoại của con rồi, ông bà ở lại nhà con ăn cơm chiều đi, sau đó ông lại nói chuyện trực tiếp với cậu của con, nhờ cậu hai mang theo thư của ông đi qua đó.”
Giáo sư Thủy vui vẻ gật đầu lia lịa nói: “Được, được rồi, vậy ông chờ Thành Lãng về nhà.”
Cung Linh Lung ngồi nói chuyện với bọn họ chừng mười phút đã bị người nhà họ Thủy giục cô quay về phòng nằm nghỉ, Chu Lan Cầm ở lại trong phòng khách chiêu đãi bọn họ.
Hôm nay Lục Tĩnh Xuyên chạy ngược chạy xui ở bên ngoài cả ngày, đến cửa chúc tết toàn bộ bà con họ hàng và các lãnh đạo, ngồi lại mỗi nhà nói vài câu, tặng quà xong lập tức rời đi.
Chuyện nhà họ Lục có thêm ba cục vàng vào ngày mùng một tết đã được lan truyền từ lâu, Cung Linh Lung ở cữ tại nhà, còn phải chăm sóc cho ba đứa nhỏ, cho nên mọi người cũng không giữ anh lại ăn cơm.
Buổi chiều lúc anh quay về, Chu Lan Cầm cũng đang định đi vào phòng bếp nấu cơm chiều, anh lập tức đảm nhiệm công việc chăm sóc con cái và tiếp khách.
Người nhà họ Cung về muộn hơn một chút, đến năm giờ rưỡi mới về đến nhà.
Bọn họ cùng nhau ùa về nhà, trong nhà lập tức trở nên vô cùng náo nhiệt, lúc trước Cung Khải Châu đã quen biết với hai ông bà cụ nhà họ Thủy rồi, sau khi ông ấy về kinh cũng đã cùng con gái đến thăm nhà họ Thủy.
Cung Thành Lãng không chút do dự đồng ý giúp đỡ nhà họ Thủy ngay: “Giáo sư Thủy, theo kế hoạch của chúng tôi thì ngày mười hai tháng giêng sẽ quay về Hồng Kông, trong khoảng thời gian này ông cứ chuẩn bị sẵn thư đưa cho chúng tôi là được. Tôi dự tính ngày mười tám tháng giêng sẽ đến nước M, muộn nhất là đến cuối tháng sẽ đưa thư đến tay con trai của ông. Nếu anh ấy có hồi âm gì, tôi lại nhờ người ở Hồng Kông đưa thư về đến thành phố Dương, lại gửi bưu điện về, cố gắng sẽ không chậm trễ quá nhiều thời gian.”
“Thành Lãng, chuyện thư từ này cũng không cần gấp gáp, hiện tại ông đã biết bọn nó ở nước ngoài sống khá tốt, cả nhà đều đã yên tâm rồi. Còn chuyện bọn họ về nước thì cũng không cần quá sốt ruột, đã nhiều năm như thế rồi, chờ thêm hai ba năm nữa cũng không có vấn đề gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-660.html
.]
“Hiện tại bà già nhà tôi uống thuốc do Vãn Đường điều phối, cơ thể đã khỏe mạnh hơn rất nhiều, bộ xương già này của tôi còn có thể chịu đựng thêm một khoảng thời gian, còn có thể chờ đến lúc bọn nó đi về.”
Hiện tại bọn họ đã được khôi phục danh dự, cũng đã lấy lại công việc, hai đứa cháu nội đều được đi học hành đàng hoàng, căn nhà trước đây cũng đã được trả lại cho bọn họ, lại còn được bổ sung toàn bộ tiền lương và tiền trợ cấp trong một lần, cuộc sống của nhà bọn họ đã ổn định trở lại.
“Tôi sẽ kể lại tình trạng hiện tại của nhà ông, cũng sẽ nói cho bọn họ biết tình hình trong nước, để bọn họ dựa theo tình hình mà lên kế hoạch.” Cung Thành Lãng nói.
“Tốt quá, Thành Lãng, phải nhờ cậu rồi.” Giáo sư Thủy vô cùng biết ơn.
“Giáo sư Thủy, ông đừng khách sáo như thế.”
Bọn họ ở trong phòng khách nói chuyện, Thủy Mỹ Dung thì ở trong phòng giúp đỡ, đang ôm bé cả đút sữa cho nhóc con này uống.
Cung Linh Lung ôm bé ba ở trên giường cho con ăn, chủ động hỏi đến chuyện đời tư của bà ấy: “Cô Thủy, sau khi cô về kinh đô rồi, đã từng đi gặp con gái của cô chưa?”
Lúc trước khi còn trẻ Thủy Mỹ Dung cũng từng kết hôn sinh được một cô con gái, chỉ có điều trong lúc sinh con cơ thể bị thương, sau này không thể mang thai được nữa. Cha mẹ chồng của bà ấy lại để ý đến chuyện kéo dài hương khói gia tộc, bởi vì chuyện này, mâu thuẫn của gia đình bọn họ dần trở nên gay gắt, tình cảm của hai vợ chồng bọn họ càng lúc càng nhạt nhòa, cuối cùng kết thúc bằng việc ly hôn.
Hai ba năm sau khi ly hôn, bọn họ vẫn cứ cùng nhau nuôi nấng con gái, sau đó nhà họ Thủy lại xảy ra chuyện, bà ấy không muốn liên lụy đến con gái cho nên quyết định đăng báo cắt đứt quan hệ với con mình.
Khi đó con của bà ấy còn nhỏ, không hiểu được sự bất đắc dĩ của bà ấy, cũng không hiểu được phương pháp bảo vệ con cái của bà ấy, hơn nữa mẹ chồng và bà con họ hàng cũ còn cố ý nói xấu châm ngòi ở phía sau lưng, cho nên sau khi bà ấy sửa lại án xử sai quay về, con gái của bà ấy đã không còn thân thiết với bà ấy nữa rồi.