Chương 13 : Mắc Mưu
Nhìn thấy v·ụ n·ổ trên tầng của Bạch Ngọc Lâu, Uy Linh Linh lúc nãy đã sớm vận dụng Huyền Khí gia tăng tốc độ của bản thân. Mặc dù nàng thuộc hệ thủy, nhưng tốc độ cũng không hề chậm, cơ thể nàng nhanh chóng lách qua các chướng ngại vật hướng thẳng tới hướng Đông.
Lúc này hướng Đông đã sớm bố trí sẵn xe cùng với đường lui cho Hạ Thanh Thu t·ẩu t·hoát. Uy Linh Linh vừa mới chạy tới đã bị một đám đàn em mặc quần áo véc cầm theo Búa Rìu chặn lại.
“Mỹ nữ cảnh sát, đi đâu mà vội vàng vậy chứ?” Đám đàn em cầm theo rìu đi tới vẻ mặt đầy ngứa đòn hỏi.
“Tránh ra.” Uy Linh Linh không có thời gian cùng mấy người này chơi đùa nói.
“ y dô, còn rất cá tính nữa. Nhưng mà mấy bố đấy éo thích tránh đấy. Làm sao?” Bọn họ nhiệm vụ ở đây chính là kéo dài thời gian cùng với không cho cớm cùng kẻ thù đi qua. Cho dù c·hết cũng không được lùi bước.
“Rắc… rắc…” Uy Linh Linh nắm chặt nắm đấm kêu lên tiếng động. Hôm nay xem ra nàng muốn cho đám côn đồ này một bài học mới được.
“Sao? Muốn đánh nhau à? Một mình cô đánh với cả đám chúng tôi?” Đám côn đồ cậy đông không chút nào sợ hãi nói.
Nhưng giây tiếp theo liền có một nam nhân b·ị đ·ánh bay về phía sau trước sự kinh ngạc của bọn họ.
“Tao không có thời gian đùa với đám chúng mày. Lên hết đi.” Uy Linh Linh bày ra thủ thế hướng đám người ngoắc tay.
“Dám đánh huynh đệ chúng ta? Anh em chém c·hết nàng. Lên…” Đám côn đồ tự biết Uy Linh Linh không dễ chơi lập tức cảm đám cầm v·ũ k·hí xông lên.
Không chút nào sợ hãi, mặc dù đám người này nhiều nhưng tu vi cũng không cao hơn nàng. Thân thể của Uy Linh Linh vô cùng mềm mại né tránh những đòn t·ấn c·ông của địch nhân. Đây chính là Ngự Huyền Trung Thế Bộ Pháp Thủy Ba Bộ. Bộ pháp này gồm ba thế truy, uyển, sóng.
Đuổi theo Hạ Thanh Thu lúc nàng dùng chính là Thủy Ba Bộ Truy Thế. Có tác dụng tăng tốc độ duy chuyển của bản thân lao nhanh về phía trước như sông đổ về biển cả. Hiện tại đánh nhau với đám người này dùng là Uyển Thế. Khiến cơ thể trở nên uyển chuyển như nước đem nước đặc tính thể hiện vô cùng rõ ràng. Còn về Sóng Thế, đây là nàng dùng để bảo mệnh, không đối mặt với đối thủ khó nhằn nàng sẽ không đem ra dùng.
Né tránh các đòn t·ấn c·ông, nàng cũng không chút lưu thủ xuất ra bản thân Ngự Huyền Cao Thế Thủy Quân Thức. Đây là một bộ thủy quân sáng tạo võ pháp. Bên trong bao gồm năm thế là quyền thế lợi dụng thủy khí trong cơ thể tiến áp chế sau đó phóng xuất lực lượng vào bàn tay, khí thế đem cơ thể thủy khí tản mạn tạo áp lực lên môi trường xung quanh, cước thế phóng xuất lực lượng vào lòng bàn chân, tâm thế khiến tâm tĩnh lặng như thủy vạn vật đều có quy tắc có thể nắm bắt, cắt thế đem thủy áp chế thành một tia nhỏ bắn ra uy lực có thể cắt đứt kim cương.
Đánh nhau với mấy tên này, nàng chỉ đơn giản dùng cước thế cùng với quyền thế liền từng bước đem đám người này đánh ngã. Chẳng mấy chốc trên sân lúc này đã nằm la liệt người b·ị t·hương. Nhẹ thì b·ất t·ỉnh, nặng thì gãy chân gãy tay.
“Nói, Nhị Gia của các ngươi đem hàng chạy hướng nào?” Uy Linh Linh túm lấy một tên còn tỉnh táo hỏi.
“Ta không biết, ta thật sự không biết gì cả. Nhị gia hắn chưa từng đến đây.” Tên tiểu lâu la sợ hãi đau đớn đáp.
“Còn dám nói dối? Muốn ăn đòn?” Uy Linh Linh tức giận giơ lên nắm đấm nói.
“Ta nói là sự thật. Tha cho ta.” Hắn khóc không ra nước mắt cầu xin.
“Đủ rồi, Linh Linh đừng đánh hắn nữa.” Một tiếng nói vang lên khiến Uy Linh Linh dừng tay lại.
“Ba ba, sao ngươi lại tới đây? Đám người kia bắt được sao?” Uy Linh Linh quay đầu thấy Uy Đại Long đã đuổi tới liền tiến lên hỏi.
“Bắt được. Đều đã áp giải về đồn.” Uy Đại Long mở miệng nói.
“Ba ba bọn họ còn chưa có chịu khai tên kia chạy hướng nào.” Uy Linh Linh có chút tức giận đám người này nói.
“Ngươi có đ·ánh c·hết bọn chúng, bọn chúng cũng không biết được tên kia cầm hàng đi đâu đâu.” Uy Đại Long nhìn xung quanh đám người khẽ cười nói.
“Sao bọn họ lại không biết được?” Uy Linh Linh không phục nói.
“Bởi vì, Nhị Gia của bọn chúng cơ bản không có qua đây. Chúng ta… đều bị lừa.” Uy Đại Long lập tức nắm bắt tình hình nói. Bản thân hắn nhưng vào sinh ra tử nhiều lần. Tại trên chiến trường vạn tộc có quỷ kế nào chưa gặp qua. Vừa chạy đến đây, hắn liền biết bản thân mình dính bẫy.
“Bị lừa? Vậy Nhị Gia của bọn họ?” Uy Linh Linh lập tức có chút hiểu ra.
“Có lẽ giờ hắn đã lẩn vào khu giao dịch phía Nam rồi. Xem ra Diễn Huyền Sư quả nhiên danh bất hư truyền. Vừa rồi ta chạy đi, hai tên đó còn cho ta diễn một màn kịch.” Uy Đại Long lắc đầu thở dài nói. Không nghĩ tới bản thân lại dễ dàng như vậy rơi vào bẫy của Lý Khắc Tư.
Mà lúc này ở trong xe cảnh sát về đồn, Lý Khắc Tư cùng với Trư Đại Minh lúc này đã không nhịn được cười lớn.
“Ha ha ha, Tiểu Tam vừa rồi ngươi quỳ xuống vẻ mặt thất thần diễn xuất suýt chút nữa ta cũng tin.” Trư Đại Minh ôm bụng nói.
“Trư Đại Ca cũng vậy, ngươi diễn không kém. Nếu như lúc đó Uy Đại Long không bị chúng ta khích tướng cùng biểu cảm lừa chạy đến hướng Đông, có lẽ hắn còn có cơ hội đuổi kịp chúng ta Nhị Gia đi. Ta đã nói rồi, Lão Tam ta rất nhanh trả món nợ này mà.” Lý Khắc Tư cười lớn nói. Ngươi tu vi mạnh mẽ thì sao? Còn không phải bị ta lừa gạt.
“Không được, không được đi… đừng… ném hướng đông. Ha ha, Tiểu Tam Oscar thiếu ngươi một giải thưởng.” Trư Đại Minh miêu tả lại hành đồng của Lý Khắc Tư nói. Lúc đó Lý Khắc Tư cố tình truyền âm cho hắn ném Hạ Thanh Thu về hướng Nam nhưng miệng ngoài vẫn cố ý nói ném về phía Đông để cho đám cảnh sát đuổi theo.
“Quá khen, quá khen.” Lý Khắc Tư chắp tay đa tạ nói.
“Có điều hiện tại Nhi Gia tình hình tốt chứ?” Trư Đại Minh quan tâm hỏi.
“Cái này… ta cũng không biết. Ta chỉ có thể tính được nhất thời cũng không thể tính được tương lai. Có thể tính tiểu thế lại không thể tính đại thế. Ta đã giúp Nhị Gia loại bỏ nguy hiểm lớn nhất là Uy Đại Long. Còn việc còn lại… chỉ có thể tự dựa vào bản thân hắn mà thôi. Có điều…” Lý Khắc Tư có chút trầm tư nói.
“Có điều gì?” Trư Đại Minh nghi hoặc hỏi.
“Lúc nãy bấm mệnh của hắn.” Lý Khắc Tư cau mày.
“Có vấn đề gì sao?” Trư Đại Minh lo lắng.
“Ta bấm không ra. Giống như tương lai của hắn đột nhiên biến mất vậy. Từ trước đến nay việc này chỉ xảy ra trên ba loại người.” Lý Khắc Tư không có giấu diếm đáp.
“Ba loại người?” Trư Đại Minh tò mò.
“Một là người đ·ã c·hết hoặc người sắp c·hết nhưng liên lụy quá lớn. Loại người này sẽ không có tương lai hoặc xâu chuỗi tương lai của quá nhiều người, ta tính không được. Hai là người này có mệnh cách quá lớn ảnh hưởng đến thiên hạ đại thế. Người bình thường không thể tính ra. Ba…” Lý Khắc Tư nói đến cái thứ ba liền im lặng.
“Cái thứ ba như thế nào?” Trư Đại Minh thắc mắc hỏi. Điều gì khiến Lý Khắc Tư sợ hãi đến như vậy.
“Nhị Gia hắn ở tương lai trở thành một thứ gì đó rất đáng sợ. Đáng sợ đến cả thực tại chưa xảy ra cũng đang sợ hãi hắn.” Lý Khắc Tư đem cái thứ ba nói ra.
“Không thể nào. Cái thứ ba hoàn toàn không thể xảy ra. Nhưng ta nghĩ cái thứ hai ngược lại có thể.” Trư Đại Minh sờ sờ cằm liền khẳng định nói.
“Có lẽ vậy, dù sao lúc mới ra nhập băng… ta đã biết hắn người này không phải thường nhân.” Lý Khắc Tư khẽ gật đầu nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Có một điều mà hắn chưa từng nói cho huynh đệ trong băng được biết.
Hắn đã từng bí mật đoán mệnh cho Cửu Gia bao gồm cả bản thân hắn. Vốn dĩ tất cả mọi người số mệnh đều rất bình thường không hề liên kết, nhưng khi va vào Nhị Gia. Số mệnh của bọn họ đều đã bắt đầu thay đổi. Ngay từ đầu Nhị Gia, hắn đã là sự tồn tại khác biệt không thể tính toán, càng không thể nhìn thấu.