Tại một phiến đá mọc xiên xiên trên tuyệt bích, rộng khoảng vài trượng, có một chàng thiếu niên khoảng mười tám, mười chín tuổi, đang hiên ngang đứng đấy. Chàng thiếu niên mày thanh mục tú đẹp tựa Phan An, nét thông minh hiện rõ qua đôi mắt sáng như sao đêm. Trông dáng chàng vừa có vẻ hiền lương, vừa đượm màu uy dũng. Thiếu niên vận bộ y phục màu sáng bạc, đầu đội khăn võ sinh, vai khoác chiếc áo choàng bằng vải nhung màu vàng nhạt. Sau lưng giắt một thanh kiếm hình thù kỳ lạ. Những tua màu đỏ nơi đốc kiếm phất phơ trong gió vô cùng đẹp mắt.
Thiếu niên dạng chân chống nạnh, chau đôi mày kiếm ngẩng mặt nhìn lên bầu trời u ám. Nét mặt chàng lộ vẻ trầm tư, mặc cho gió tuyết quất vào da thịt phát ra những tiếng kêu xào xạc. Lâu lâu từ đôi môi đỏ thắm của chàng lại thốt ra một tiếng thở dài làm xuất hiện một luồng hơi ấm màu trắng đục. Nhưng luồng hơi ấy lập tức lại bị gió lạnh cuốn đi. Chẳng hiểu vì sao mà chàng thanh niên này lại đứng nơi vách đá cheo leo trong thời tiết bất lợi như vậy. Nhưng ai cũng có thể thấy rằng chàng đang suy tư một chuyện gì đó vô cùng hệ trọng. Chàng ta ngước mặt nhìn tựa như đang cầu nguyện, cũng có vẻ chàng đang độc thoại. Đột nhiên đôi mắt chàng lóe lên một tia sáng, gương mặt ngọc lộ vẻ quyết tâm, cương định. Mời các bạn cùng đón đọc những chuyển biến tiếp theo của truyện Thánh Thủ Thần Thâu.