Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thánh Giới Chi Chiến

Chương 200: Tử Vong Thảm Trạng




Chương 200: Tử Vong Thảm Trạng

Bùm! Bùm!

Tần Đồng Long trong nhân dạng nữ tử đưa hai tay đối chưởng. Đối diện với hắn là hai tu giả Đoán Cốt ngũ trọng.

“Tại sao cứ phải là ta cơ chứ?”

Tần Đồng Long mộng bức la lớn. Hắn đã cố tình tìm con đường vắng người nhất để đi nhằm tránh rắc rối không cần thiết nhất rồi vậy mà vẫn bị kẻ khác tìm tới. Đáng nói hơn nữa, tu vi của đối phương còn hơn hắn một cái cấp bậc.

Tần Đồng Long không sợ bọn chúng, chẳng qua tiêu hao như vậy có phần lãng phí. Hắn cũng giống kẻ khác muốn đợi thời cơ sau cùng mới bộc phát chiến lực hòng dành đủ điểm cống hiến mà thôi.

Song phương vừa đối chưởng nhau, Tần Đồng Long lập tức bị phản lực làm cho lui về sau chục bước. Phía đối diện, hai tên tu giả tương tự lùi lại ba bước, trong mắt lộ ra ngưng trọng.

Phải biết bọn chúng có tu vi cao hơn nữ tử này một bậc, lại còn song trọng công kích thế nhưng chỉ đẩy lùi được đôi chút mà thôi.

“Xem ra, đối phương rất khó đối phó.” Một trong số đó chợt nói.

“Nhiệm vụ của chúng ta vốn dĩ chính là dọn đường cho công tử mà. Đối thủ càng mạnh, chúng ta càng phải ra sức.” Người còn lại khẽ gật đầu.

Ngay sau đó, cả hai một trước một sau đạp bộ phi tới.

Tần Đồng Long nhíu mày, bước chân hơi lùi lại một chút, đồng thời vận nguyên lực. Lam quang trên người hiện ra ngưng tụ trên đôi tay.

Song phương vừa mới tiếp cận đã liên tục giao phong. Tần Đồng Long chật vật né tránh, thừa lúc đối phương hết đà liền nhảy lên không trung rồi đột ngột phóng thích thủ chưởng.

Bất quá, mục tiêu của Tần Đồng Long không phải hai kẻ đứng ở bên dưới mà lại là một nơi khác.



Hống!

Đang lúc bọn chúng mơ hồ không hiểu thì một tiếng rống cuồng nộ bất chợt vang lên. Mặt đất rung chuyển ầm ầm, phía xa xa những cái cây lớn nhanh chóng đổ nhào sang phía hai bên.

Khoảng chừng ba tức sau, cái bóng đen to lớn chợt hiện ra. Đó là một đầu linh thú cao đến mười thước, bốn chân to như cái cột đình, làn da nhăn nheo đầy vết chai lì. Cái đầu so với thân thể thì hơi bé, có điều chiếc sừng thì lại cực kỳ khoa trương.

“Linh thú cấp bốn – Độc Giác Kim Tê!”

Hai tên tu giả hoảng hồn hét lớn. Thế nhưng bởi vì bị trúng một chưởng của Tần Đồng Long, Độc Giác Kim Tê đã trở nên điên cuồng. Nó nhận định hai nhân loại này là kẻ đã đánh lén mình thế là cúi đầu lao tới.

Nhìn chiếc sừng to bằng một cái phi chu cỡ nhỏ đang lao tới, hai tên tu giả vội vàng ba chân bốn cẳng bỏ chạy. Nếu bị Độc Giác Kim Tê húc trúng thì đừng nói là tính mạng, ngay cả thân thể cũng chẳng còn nguyên vẹn ấy chứ.

Tần Đồng Long sau khi tung thủ chưởng liền ẩn nặc khí tức đến cực hạn. Công pháp của Tần Gia khiến cho Độc Giác Kim Tê không cách nào dò la được khí tức của hắn dù đang đứng phía trên nhìn xuống.

Khi nguy hiểm qua đi, Tần Đồng Long thở phào một hơi tiếp tục di chuyển. Lần này hắn trở nên cẩn thân hơn, toàn thân giống như bị cái bóng phụ thể hóa thành hắc ảnh biến mất.

Mọi chuyện đều vô cùng thuận lợi cho tới hai ngày sau. Lúc này Tần Đồng Long cũng như phần lớn thí sinh khác đều đã đi được đoạn đường khá dài.

Ngóng nhìn quan cảnh trước mặt, ai nấy đều bất giác rùng mình. Bởi lẽ hình ảnh trong mắt bọn họ hiện ra vô cùng thảm khốc. Trên cây, dưới đất đang có hàng chục, thậm chí hàng trăm t·hi t·hể đang nằm ngổn ngang, phần lớn đều chẳng còn nguyên vẹn. Đáng nói nhất, bên cạnh những cái xác ấy vẫn còn y nguyên ngọc bài.

“Cái… Cái gì đây? Đây không phải chỉ là một cuộc thi tuyển thôi hay sao?”

Phía bên ngoài, những người quan sát đều phải thất thanh hô lên rồi lo lắng tìm kiếm thân ảnh mà mình quen thuộc.

“Các vị trưởng lão? Chuyện này là thế nào?” Một trong số đó lên tiếng chỉ trích.



Đại trưởng lão trầm mặc hồi lâu sau đó bình tĩnh lên tiếng: “Như ta đã nói trước đó, vòng thi thứ ba này phải dùng cả tính mạng để đánh đổi. Đệ tử của Hoàng Dược Cốc không thể chỉ biết luyện đan mà thôi, sau này có thể còn phải ra chiến trường nữa.”

Nghe thế, những người khác ai nấy đều run rẩy thân thể, nắm tay bên dưới tay áo đã nắm chặt hết cỡ.

Đại trưởng lão nói không sai. Nếu ngay từ đầu ông ta không nhắc nhở thì bọn họ có thể chỉ trích nhưng đã nhắc nhở mà vẫn đâm đầu vào thì phải tự trách bản thân mà thôi.

Trác Phàm không giấu nổi sự ngạc nhiên trên gương mặt. Hắn không ngờ tông môn chính đạo giờ lại dám chơi lớn như thế. Kiểu tuyển chọn này đã đủ so với ma tông rồi.

Cùng lúc đó, những tia sáng bay trở về càng nhiều hơn trông thấy. Các thí sinh sau khi phát hiện có người t·ử t·rận liền quyết định từ bỏ. Con số ấy đang ngày một tăng lên.

Nhìn lại điểm cống hiến đã trở về không, các thí sinh chỉ có thể lắc đầu ngao ngán. Dù sao giữ mạng vẫn tốt hơn.

Trong khi ấy, Mạc Thiên Sinh ở nơi xa quan sát lại phát hiện ngọc bài của bản thân vậy mà chủ động tăng điểm, thình lình đã đạt tới sáu mươi tám.

“Vậy ra sau khi từ bỏ thi tuyển, điểm cống hiến của các thí sinh sẽ chia đều cho những người còn lại?”

Quan sát những cái tên trong ngọc bài, Mạc Thiên Sinh không khỏi cảm thán. Chỉ mới năm ngày mà bảng xếp hạng đã thay đổi rất nhiều. Bất quá, cái tên Vương Phú Hào cùng với số điểm tích lũy giống như hằng số chưa từng lay động một chút nào.

Không tăng, không giảm đồng nghĩa với việc Vương Phú Hào chưa c·ướp c·ủa ai, cũng chưa bị ai c·ướp, hoặc là có c·ướp nhưng không thành. Mạc Thiên Sinh biết bên cạnh vị thế tử của Diêm Quốc kia có kẻ hộ vệ nên điều ấy là chuyện hiển nhiên mà thôi.

Một điều nữa mà Mạc Thiên Sinh phát hiện ra chính là ngọc bài sẽ kịch liệt rung động nếu như bản thân hắn đang đứng cách những cái tên có trong bảng xếp hạng ở khoảng cách không quá xa.

Nói như thế, chỉ cần lọt vào bảng xếp hạng thì sẽ bị người khác nhận ra và trở thành mục tiêu hàng đầu.

Đột nhiên, Mạc Thiên Sinh hơi khựng lại, khi đôi mắt lần nữa mở ra thì đang bị một tầng tử quang bao phủ.



Bằng vào Tử Cực Ma Đồng, Mạc Thiên Sinh nhìn thấy một cái bóng đen đang thi triển đột thuật xuyên qua những cái t·hi t·hể kia rồi nhặt lấy các tấm ngọc bài.

Cách đó không xa, cũng có rất nhiều thân ảnh khác lao tới, tất cả đều có thân thủ không hề tầm thường.

Bọn họ có thể gọi là cao thủ trong số các thí sinh chỉ là chưa có ra mặt. Giờ khắc này, nhìn thấy ngọc bài vô chủ, ai nấy đều sẽ dâng lên ý nghĩ muốn c·ướp đoạt.

Mà lại, bởi vì lẫn nhau kiềm hãm, những thí sinh này không hề giao chiến mà chỉ riêng phần mình nhặt lấy ngọc bài mà thôi.

“Ta cũng nên xuất thủ thôi.”

Mạc Thiên Sinh tự nhủ với lòng một tiếng, nguyên lực tức thì bộc phát. Mê Tung Quỷ Ảnh Bộ thi triển, hắn lập tức hóa thành hắc thiểm.

Còn chưa tới nơi, Mạc Thiên Sinh lập tức vung tay. Chỉ thấy phía xa xa, hơn mười tấm ngọc bài như bị một loại lực lượng nào đó hấp dẫn nhất tề bay lên rồi bị hắn thu lại.

“Khống Hạc Cầm Long mà sư phụ truyền dạy cũng thật có ích.”

Mạc Thiên Sinh dù cảm thán nhưng thân thủ không hề chậm lại chút nào. Nhờ cách không thu vật, tốc độ thu hoạch ngọc bài của hắn còn nhanh hơn kẻ khác mấy lần.

Trong lúc nhất thời, Mạc Thiên Sinh bị hàng chục con mắt phẫn nộ dòm tới khiến bản thân khẽ rùng mình. Hắn nhìn lại sau đó cười khẽ một tiếng, thi triển thêm vài lần Khống Hạc Cầm Long rồi biến đi mất hút.

Tham thì thâm, đạo lí này Mạc Thiên Sinh đương nhiên hiểu được. Vì vậy, hắn chỉ lấy chừng hai mươi tấm ngọc bài mà thôi. Con số này không thể gọi là nhiều khi có hàng trăm t·hi t·hể ngổn ngang như vậy được.

Thoáng nhìn qua những cái tên, Mạc Thiên Sinh phát hiện điểm số trên thập cường đang tăng lên đột biến. Vương Phú Hào đang ở mức chín trăm hai mươi. Đệ nhị bản cũng đạt tới bốn trăm mười và tiếp tục tăng lên nữa.

Vậy nhưng, ngoại trừ những cái tên ấy tăng lên chống mặt thì lại không có ai bị thay thế. Mạc Thiên Sinh nhớ rõ trong lúc mình xông ra đã có vài kẻ thu hoạch được tới ba mươi, bốn mươi tấm ngọc bài cơ mà.

“Chỉ có một lí do để giải thích.”

Mạc Thiên Sinh không vội thu nạp điểm cống hiến vào ngọc bài mà để ở một bên. Nếu bây giờ làm thế, tên của hắn rất có thể sẽ xuất hiện ở bảng xếp hạng, như vậy lại rất dễ bị chú ý.

Đúng lúc ấy, ở gần đó xuất hiện tiếng động lạ, Mạc Thiên Sinh vội vàng quay người lại, Kim Cang Thương lập tức nắm chặt trên tay, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía đối diện.