Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Sáng Tạo

Chương 32 : Miếng thịt bò 3 cân




Chương 32 : Miếng thịt bò 3 cân

Nhìn dáng người yêu mị kia hắn nơm nớp lo sợ bước về phía trước thấy trưởng lão quay lưng tản bộ lại nhìn vẻ mặt các vị sư huynh . Vương Thần biết ý liền đi theo nàng tiến nhập khu rừng.

Mục trưởng lão dáng người thon thả đường cong mĩ miều khuôn mặt phẩm rọi dưới ánh trăng đập vào trong mắt Vương Thân là một vẻ đẹp thoát trần từ bé đến lớn đây là lần đầu hắn thấy người con gái đẹp như vậy.

Nhìn từng cọng cỏ động vào bóng người kia không lâu sau đột nhiên phía trước sáng ngời một tiểu sơn cốc xanh biếc tràn ngập ánh đèn hiện ra trước mắt hắn.

Bên phải sơn cốc là một vườn thảo dược bao la tỏa ra mùi hương liệu nồng nặc. Trong vườn có rất nhiều loại thảo dược mà kể cả trong sách Vương Thần cũng chưa từng được gặp qua. Đồng thời ở phía bên trái là mấy căn nhà nhỏ kèm theo nhiều vải lụa trang trí hồng phấn không khí tràn ngập cảm giác ám muội,

"Đây là Kiểu Cốc ngoại trừ nội cốc đệ tử bên ngoài người được phép không ai được tùy tiện ra vào nơi đây. Trước tiên ngươi ở nghỉ ngơi đi đã sáng mai ngủ dậy tìm ta." Mục trưởng lão đứng phía trước lấy tay chỉ vào bên kia một căn phòng rồi nói :

"Ngươi sau này có thể gọi ta là lão sư" Nàng nói xong dừng một chút mỉm cười lại nói :

"Gọi ta Mục tỷ tỷ là được rồi."

Nói xong Mục trưởng lão không để ý đến Vương Thần nữa quay người uyển chuyển bước đi vào căn phòng lớn nhất kia.

Vương Thần nghe xong câu "gọi ta tỷ tỷ" chưa kịp kinh ngạc đã thấy bóng lưng Mục trưởng lão đi xa nghĩ đi nghĩ lại hắn cô cô họ Mục kia ít nhất cũng nhiều gấp đôi tuổi mình gọi một tiếng bá mẫu vẫn còn nghe được tựa như vị Mục trưởng lão này sinh con năm 18 tuổi thì cho tới bây giờ đứa bé đó cũng chừng tuổi mình thôi chứ mấy Vương Thần nghĩ ngợi một hồi rồi tự mình tiến tới căn phòng nằm sải xuống giường lụa nhanh chóng mơ màng ngủ đi. Đối với hắn mặc kệ chuyện hôm nay thế nào thì bản thân hắn cũng đã an toàn gia nhập Vạn Kiếm Tông rồi.

"Này dậy dậy nhanh!"

Một loạt thanh âm tràn ngập sức sống trên đỉnh đầu truyền tới làm Vương Thần tức khắc tỉnh lại từ trong mộng. Vừa tỉnh dậy đã thấy một gương mặt trắng trắng treo ngược hiện ra trước mặt Vương Thần giật mình một cái chồm phắt dậy vội lui người ra sau. Lúc này hắn mới nhìn rõ gương mặt vừa dọa hắn thót tim kia chính là một cô bé chừng mười năm tuổi đang đứng chống tay cúi khẽ bên đầu giường hắn.

Cô bé lườm Vương Thần một cái dang tay ra chỉ :

"Kìa mau ăn chút thịt bò đi rồi qua bái kiến trưởng lão"

Vương Thần đưa mắt về hướng cô bé chỉ hắn sửng sốt.

"Thịt thịt bò!"

Hắn ngây người ra nhìn miếng thịt phủ mật ong vàng ươm vừa to vừa dày kia. Thầm nghĩ miếng thịt này cũng phải ba cân thật không ngờ bừa sáng lại được ăn thứ quý giá này một viễn cảnh tương lai ngắn ngủi vụt hiện qua trí óc hắn.

Cô bé nhỏ nhắn kia cười xấu xa nói :

"Đúng là thịt bò ở đây không thiếu thịt ngươi ăn hết bao nhiêu có bấy nhiêu"

Vương Thần sửng sốt.

"Ngươi nói là thật? Chẳng lẽ trong tông môn ai cũng được ăn ngon như vậy có nhà đẹp quần áo đẹp có thức ăn ngon mỗi ngày?" Hắn chạy lên cầm miếng thịt nhìn cô bé nói.

"Không hẳn có điều mọi người trong Kiều Cốc này đều thỏa sức ăn ngon mặc đẹp mỗi tháng còn nhận được chút bạc nhỏ ^ ^" Cô bé cười tươi như thể biết trước Vương Thần sẽ hỏi điều tương tự.

Nhận được lời đáp lại Vương Thần trong lòng có chút xúc động cảm thấy ở chỗ này quá sướng khác nhau một trời một vực so với ngoài kia không nhịn được run nhẹ một cái.

"Được rồi ngươi ăn trước đi lát ta quay lại đón. À còn nữa ta tên Thiểu Nhứ ngươi gọi ta Nhứ sư muội Nhứ sư tỷ , Thiểu Thiểu Nhứ Nhứ đều được. nha" Cô bé đơn giản nói về bản thân một lần.

"Ừm ngươi cũng chừng tuổi ta ta kêu ngươi Nhứ Nhứ đi". Vương Thần giả bộ trầm tư lắc lắc cổ tay đáp lại.

Khép hờ cánh cửa hắn tập trung vào miếng thịt bò thơm phức. Dùng cả hai tay nâng cao miếng thịt lên đưa vô mũi ngửi ngửi một hồi cảm nhận được mùi hương mê người truyền vào hắn mạnh mẽ cắn to một miếng . xé toạc hẳn ra nhai nuốt ừng ực vào trong miệng. Lần thứ nhất trong đời hắn được ăn một miếng thịt bò to và ngon như này trên bờ môi tràn mật ong kia mỉm cười mãn nguyện.