Chương 31 : Mục trưởng lão
Ban đêm trên đường đi lên núi ba vị sư huynh với khuôn mặt nghiêm nghị dẫn theo cả đám tiểu hài tiến về phía trước. Năm mươi đứa nhỏ lặng lẽ theo sau cả bọn đều im thin thít không dám nói chuyện lung tung chúng cùng nghĩ rằng đây là Vạn Kiếm Tông và không thể tùy tiện như ở nhà được.
Khi đang đi qua một con suối dưới ánh trăng mập mờ một bóng người ảo diệu hiện ra. Dáng người vừa cao vừa gầy tầm hơn ba mươi tuổi. Da mặt căng mịn cả mái tóc đen mượt. Người này vừa đi dưới mặt suối hiển hiển hiện ra một hình bóng tuyệt đẹp mê người. Trông bộ dạng này dù chỉ một cái phất tay cũng đủ hút hồn người khác thật khiến không thể nào rời mắt được.
Ba vị sư huynh nhìn thấy người này không dám mê luyến nhìn chăm chú đổi lại vội vàng tiến lên phía trước cung kính thi lễ với đối phương.
"Mục trưởng lão ngài vẫn khỏe chứ có chuyện gì xin cứ dặn dò chúng đệ tử " Ba người đồng thanh hô bộ dạng lạnh lùng khi nãy của họ đã được thay bằng khuôn mặt kính ý đầy vẻ kích động có khi so với môn chủ còn cung kính hơn.
"Uhm đây là đệ tử mới sao?" Nàng nhẹ gật đầu dùng thanh âm nhẹ nhàng chậm rãi hỏi.
"Thưa trưởng lão toàn bộ những người này đều không phải đệ tử tông môn bọn họ đều bị loại trong vòng thí luyện và giờ nguyện ý trở thành lính gác cho chúng ta" Một người cung kính tiến lên trước hồi đáp.
"Oh" Mục trưởng lão ngạc nhiên chớp nhẹ đôi mi. Nàng ý định thật ra là đi tìm đám đệ tử mới nhập môn tiện thể tiếp vài tên vào làm tay chân sai vặt không ngờ lại tìm nhầm đến đám lính gác này.
Suy nghĩ chút chút nàng lên tiếng : "uhmm ta đang thiếu trợ thủ" Vừa dứt lời nàng nhìn vào trong đám người liếc qua liếc lại nàng phát hiện có cậu bé tóc bạc trông khá nổi bật giữa dòng người bèn dùng tay chỉ về phía đó chọn lấy tên này.
Một trong ba vị sư huynh thấy vậy nói vội : "Này vị tiểu sư đệ kia Mục trưởng lão chọn trúng ngươi rồi ngươi nên may mắn vì số mệnh ngươi tốt còn không mau tiến lên bái kiến trưởng lão"
Vương Thần đang quan sát xung quanh thấy thế cũng sửng sốt khi nãy hắn bị vị trưởng lão xinh đẹp phong tình kia chỉ về phía này hắn đã giật mình đang không biết có phải chỉ bản thân không. Hiện được sư huynh kia xác nhận thì bèn ảo não không hiểu tại sao ở đây có mấy chục người mà bản thân lại bị chọn trúng không biết đây là may mắn hay xui xẻo hắn cười khổ.
Đêm trăng yên lặng ánh sáng chiếu rọi xuống đại địa hàng loạt ánh mắt nhìn về nơi Vương Thần đứng trong những ánh mắt này có bao gồm sự ghen ghét đố kỵ có cảm thấy tự ti hay mặc cảm khi không là người được chọn đủ loại cảm xúc nhìn sang Vương Thần đa phần đều cùng một suy nghĩ "Thằng này một bước lên trời rồi". Đám tiểu hài này cũng không biết vị trưởng lão kia là ai có điều thấy thái độ các sư huynh đối với hắn thì cũng đủ biết đây là một vị quyền cao chức trọng trong tông môn.
Trước tiếng xì xào bàn tán lẫn ánh mắt đố kị của lũ hài đồng Vương Thần với bộ dáng rụt rè chầm chậm rải bước về phía trước tựa như một con thỏ đi về phía con hổ vậy.
Đương nhiên sự thật hắn không hề nhát gan như thế chẳng qua hắn cảm thấy đôi khi cũng cần phải giả bộ một chút.