Chương 21 : Đồng hương nơi xứ lạ
Tại nơi cách nhà hắn một khoảng dài Vương Thần từ từ th·iếp đi
không biết trải qua bao lâu hắn bị người nhẹ nhàng đẩy đảy mở mắt
ra hắn thấy khuôn mặt Vô Nhai thúc đang cười cười trêu ghẹo đối hắn
nói:
- "Vương Thần lần đầu rời xa gia đình có cảm giác gì?"
Vương Thần dùng vẻ mặt non nớt đáp :
- "Cũng không có cảm giác gì chỉ là hơi hồi hộp bởi không biết tiếp
tới sẽ xảy ra chuyện gì"
Vô Nhai thúc cười ha ha vỗ vỗ bả vai Vương Thần nói :
- "Được rồi không cần nghĩ nhiều như vậy nước chảy vách ngăn
chuyện tới đâu hay tới đó tùy cơ mà ứng biến"
Khoảng vài giờ sau xe ngựa dừng lại.
Hiện ra trước mặt hắn là một thành thị nhỏ tuy được gọi là thành thị
nhưng thực ra chỉ lớn hơn thôn trấn bình thường một chút mà thôi. Mà
tên của nó cũng được gọi là Thổ Sơ Thành thực ra chỉ những kẻ sơn
dã sống phụ cận mới đặt ra cái tên như vậy. Cách gọi này cũng đã thành
thói quen từ rất lâu ở đây rồi khó mà đổi được.
Thổ Sơ thành chính xác không lớn lắm chỉ có bốn con đường lớn chạy
dọc theo tứ phía Đông Tây Nam Bắc mà thôi. Các quầy hàng ở đây
cũng không nhiều lắm do thành không tiếp giao với tuyến đường chính
nên khách qua đường rất ít bởi thế nơi đây cũng không khá giả hơn
thôn Chài Vương Thần sống là bao.
Vào lúc này khi đang nhìn ngắm xung quanh hắn nhìn vào một tửu lâu
đằng trước hắn trông thấy một người khá quen mặt tiến lại gần hơn
hắn nhận ra đây là lão Trác lão Trác là một người cùng thôn với hắn
đã lâu không gặp lão hóa ra là tới đây mở tửu lâu Vương Thần thầm
nghĩ.
Đồng thời Vô Nhai đi bên cạnh Vương Thần cũng nhận ra lão Trác trước
đây họ từng nhiều lần gặp mặt. Cả hai đều tiến vào trong tửu lâu.
Lão Trác đang ngồi buồn tẻ nghe ra có khách đến hắn ngẩng đầu lên
thấy được không phải khách thường mà là người hắn nhận biết thì càng
vui thêm. Ở nơi đất khách quê người này hắn rất ít gặp người đồng
hương ngẫu nhiên gặp được người xưa hắn đều giảm giá rượu thức ăn
cho họ. Mặc dù lão cũng không khá giả gì nhưng với chút ấy vẫn là đủ
khả năng thực hiện.
Bước vào trong Vô Nhai cẩn thận đánh giá tử lâu một hồi hắn bén lên tiếng :
- "Khồng tồi không tồi tiểu tửu lâu tuy cũ nát nhưng vừa bước vào
ta đã ngửi thấy mùi rượu ngon a Trác tử ngươi rượu này bao phần
tiền mua hai tặng một được chứ hoặc giảm giá ba thành"