Chương 14 : Sự hiểu biết của Vương Tư Đồ
Nói xong Vương cha tiếp tục nói tiếp: "Ba mươi năm trước hồi ấy ta
vẫn còn nhỏ, khi đó tại trong Bắc mạch rộng lớn này có năm môn phái
chuyên tu về kiếm được gọi chung là "Ngũ Kiếm Tông". "Ngũ Kiếm Tông"
phân chia tứ phía với từng phương hướng đối nhau Đông, Tây, Nam, Bắc
môn phái mạnh nhất trong ngũ phái được tọa lạc tại giữa bốn môn còn
lại với cái tên "Nhất Kiếm" chưởng môn là "Lục Vũ Bình" các môn phái
tứ phía cũng có danh hiệu riêng của mình và lấy đúng phương hướng của mình
làm chữ đầu cho tông phái. Tọa lạc tại hướng Đông tức (Đông Kiếm)
Tây tức (Tây Kiếm) phía Nam có (Nam Kiếm) và Bắc tên (Bắc Kiếm). Đặc
điểm chung của ngũ phái là lấy kiếm đạo làm võ học trung tâm tu
luyện tới cảnh giới thượng thừa.
Tuy đều có đặc điểm trung là sử dụng kiếm thuật nhưng mỗi môn phái
trong "Ngũ Kiếm Tông" đều mang trong mình những sở trường riêng làm
nên nét đặc trưng của từng môn phái. Nói tới đây Vương cha càng thêm
hứng khởi. Phái "Đông Kiếm" nổi tiếng với sở trường tu luyện hàn khí
và sáng tạo ra Hàn kiếm pháp cùng Hàn công cũng thành công chế tạo
rồi dung hợp Hàn khí vào trong "Băng Tâm Kiếm". "Tây Kiếm" cũng có đặc
điểm riêng là chuyên về ma công họ cũng đúc luyện thành công Ma khí
và đặt làm bảo vật trấn phái. Trong số những tông môn này còn có một
phái dùng thanh trúc thay cho kiếm mà họ cũng không hề yếu hơn mấy
tông phái khác là bao phái "Nam Kiếm" này ta xem qua trong sách miêu
tả về họ cảm thấy đặc biệt thích. Cuối cùng phải kể đến "Bắc Kiếm" nằm
ở phía Bắc môn phái này vận may cực kỳ lớn tương truyền tông chủ
của bọn họ khi còn trẻ đi dạo chơi thì lạc nhầm vào một hang động
tưởng là xui xẻo ai ngờ vận may ập đến hắn vào trong động tìm được
một bộ tiên kiếm và từ đó mang về sửa lại đôi chút làm bản đơn giản
cho đám đệ tử tu luyện. Vận may của hắn vẫn chưa dừng lại nhiều năm
sau hắn đang ngồi tu luyện bên rừng lại có một cục thiên thạch nhỏ
đánh xuống chỗ gần hắn, hắn lại nghĩ bản thân quá đen suýt tí thì
c·hết nhưng ôi.. hắn tiến lại gần kiểm tra cục thiên thạch kia thì
thấy đươc đây là một thứ vật chất quý hiếm không biết tên nhưng cực
kỳ thích hợp dùng rèn đúc kiếm. Thế là hắn gọi đệ tử ra vác về tông
môn hiện 18 thanh Thiên Huyền kiếm vẫn còn tồn tại cho tới bây giờ
là được làm ra từ cục thiên thạch nọ.
Nói đi cũng phải nói lại môn phải "Nhất Kiếm" kia có môn chủ đặc
biệt mạnh tuy cả phái không có thế mạnh về kiếm kĩ gì nhưng nhờ sự
tài năng của hắn mà từ từ thâu tóm các môn phái khác. Lục Vũ Bình đã
thu nhận nhiều môn nhân đệ tử từ các phái hắc bạch mà dần dần lớn
mạnh thế lực của mình, khiến cho cả tông môn trở hơn hùng hậu hơn so
và nhiều cao thủ nhất so với bốn phái còn lại.
Lục Vũ Bình là người có tài chí lớn mưu độc kế sâu nhiều thủ
đoạn nuôi ý định hợp nhất năm phái trong Ngũ Kiếm phái thành một
tông môn duy nhất gọi là "Vạn Kiếm" Tông" do hắn làm chưởng môn. Sau
đó mượn lực lượng ngũ phái để cung cấp cho hắn tìm kiếm thiên tài địa
bảo giúp hắn có thể bước lên con đường tu tiên. Sau nhiều năm hao
tâm chuẩn bị với nhiều thủ đoạn: mua chuộc chia rẽ nội bộ, cài người
làm nội gián thậm chí thẳng tay đàn áp với các môn phái trong Ngũ
Kiếm Lục Vũ Bình tiến đến bước cuối cùng trong kế hoạch hợp nhất
bằng việc tổ chức đại hội hợp nhất Ngũ Kiếm trên núi Hoàng Liên. Cuối
cùng tứ phái đều bại trước sự mưu lược của Lục Vũ Bình vì vậy thành
công hợp nhất năm phái lại và gọi "Vạn Kiếm Tông"
Mặc dù hợp nhất năm phái lại làm một nhưng do bất đồng quan điểm nên
Vạn Kiếm Tông ngày thêm hỗn loạn không những người trong các phái
không coi nhau là đồng môn mà mâu thuẫn còn dâng cao hơn trước. Lục Vũ
Bình tuy tài kế hơn người nhưng đối với những chuyện này cho đến bây
giờ vẫn bất lực sự đấu đá lẫn nhau giữa các đồng môn vẫn luôn tồn
tại cho đến tận giờ".
-"Cũng bởi vậy Vô Nhai. Ngươi nói ta làm sao có thể cho Vương Thần
đáng yêu nhà ta vào một cái tông môn như vậy cả ngày lôi bè kéo cánh
đấu đá lẫn nhau lừa người gạt bạn một cuộc sống như vậy thì ta
nào lỡ cho tiểu Thần nhà ta chịu khổ được. Nếu có đi tu hành thì ít ra
cũng phải cái "Thông Thiên Môn" kia kìa" Vương Tư Đồ có phần cảm thán
lẫn pha chút vui đùa nói.