Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Sáng Tạo

Chương 15 : Quyết định của Vương cha




Chương 15 : Quyết định của Vương cha

Vô Nhai vốn đang kinh ngạc trước sự hiểu biết của Tư Đồ huynh

ngồi đối diện hắn càng nghe càng cảm thấy người đọc nhiều sách thật

là có ích cái gì cũng biết kể cả chuyện giang hồ này hắn đang suy

nghĩ có nên về nhà mua sách đọc hay không thì nghe được câu nói cuối

kia của Vương cha nghe được câu này hắn càng thêm kinh ngạc

miệng há to chữ O thành cái đại ngốc. Hắn nghe được chữ "ít ra cũng

phải cái Thông Thiên Môn" mới chịu Vô Nhai cực kì ngạc nhiên khi

Vương cha nói vậy bởi lẽ khi nãy say sưa nghe Vương cha thao

thao bất tuyệt giảng giải cố sự của một môn phái đệ nhất kiếm trên Bắc

mạch nên nhất thời Vô Nhai đối với Vương Tư Đồ có phần sùng kính vì

thế hắn cũng không nghĩ Vương cha nói đùa hắn cứ tưởng thật nên

miệng há càng to.

Phải biết rằng "Thông Thiên Môn" là một môn phái tu tiên cả đám

đều là tiên nhân có khả năng hô phong hoán vũ người thường cả một

đời được gặp qua một vị tiên nhân đã được coi là may mắn có thể dùng

đó để khoe khoang với mọi người rằng hắn từng tận mắt nhìn thấy tiên

nhân chân chính làm niềm kiêu hãnh bản thân. Chưa nói đến việc gia



nhập môn phái đối với người thường việc được làm đệ tử của Thông

Thiên Môn chỉ nằm trong giấc mộng cho dù vào đó làm kẻ hèn quét rác

cũng là việc chỉ xảy ra trong mộng tưởng của họ. Hôm nay tại đây hắn

lại nghe được Tư Đồ huynh coi việc gia nhập Thông Thiên Môn như chuyện

thường tình thì khiến Vô Nhai nghe xong phát ngốc hắn dại ra kinh

ngạc nhìn Vương Tư Đồ.

Vương mẹ nhìn Vô Nhai hồi lâu nàng cảm nhận hình như Vô Nhai có chút

quá thật thà nói gì tin lấy nên nàng liền lên tiếng giải thích :

- "Nhai huynh Tư Đồ chàng ấy chỉ nói giỡn thôi không lẽ huynh

tưởng thật a.? Vương mẹ cười duyên dò hỏi.

Vương cha lúc này cũng cảm thấy vậy tiếp lời lên tiếng nói :

- "Thông Thiên Môn" chỉ tồn tại trong sự mộng tưởng của người thường

chúng ta thôi đó chính là tiên nhân a có thể sống thật lâu a trẻ

mãi không già a nào phải chuyện phàm nhân dễ dàng với tới. Lời ta

nói khi nãy chỉ vui đùa cho có thôi ngươi quá thật thà rồi Vô Nhai

"."

Vô Nhai nghe xong cũng từ từ lấy lại bình tĩnh hắn trầm ngâm dùng



khuôn mặt nghiêm túc nhìn Vương cha Vương mẹ.

- "Thật ra ta lần này tới đây chính là vì chuyện của Thông Thiên Môn

có một cơ hội xác xuất thành công gia nhập vào đó làm đệ tử" Giọng hắn

thốt ra cực kì bình tĩnh.

Lời ra khỏi miệng Vương cha lẫn Vương mẹ lại không chút tựa như chưa

nghe thấy khuôn mặt không chút gợn sóng duy có điều cười ngày càng

đậm.

Vô Nhai đang hơi chút đắc ý đợi b·iểu t·ình kinh ngạc của hai người thì

chờ một hồi vẫn chưa thấy khuôn mặt ngạc nhiên của họ đâu. Hắn sợ hai

người chưa nghe thấy nên lặp đi lặp lại vài lần.

Thấy Vô Nhai liên tục lặp lại lời nói như vậy Vương cha và Vương lắc

đầu cảm thán. Vương cha mở lời nói nói : "Vô Nhai ngươi dùng chiêu

này định chơi ngược lại ta không có tác dụng đâu ta không thật thà

đến mức như ngươi ai nói gì cũng tin tốt nhất về cố gắng đọc thật

nhiều sách đặc biệt quyển : "Thần Sáng Tạo" được đăng tại truyencv kia

đi. Vương cha tận tình khuyên bảo.

Vô Nhai: "Đọc sách a tốt a còn là "Thần Sáng Tạo" sao? Tên này



nghe đi vào đặc biệt bổng không biết sẽ có vị gì nhưng nghe nghe

thấy có chút thần kì chẳng lẽ đây là sách của thần ư?" Hắn tự lẩm

bẩm lấy trong đầu.

Cuối cùng đến lúc này Vô Nhai cũng nhận ra được vì sao mà hai người

phía trước không kinh ngạc mà còn cười cười như ngốc bởi lẽ họ nghĩ

mình nói đùa a.

Để khiến cho Vương cha cùng Vương mẹ tin tưởng hơn hắn càng dùng bộ

mặt nghiêm túc nhìn thẳng hai người hắn nói : "Ta nói là sự thật

hoàn toàn không có chút đùa giỡn nào ta biết cách có thể gia nhập

Thông Thiên Môn nhưng có thể thành công hay không thì khó nói có

điều trước hết cần vào được Vạn Kiếm Tông đã đối với điều này hai

vị cảm thấy được thì nghe ta nói tiếp không được cứ coi như ta chưa

từng nhắc qua đi"

Nghe được lời nói nghiêm nghị kèm theo sự khẳng định từ Vô Nhai

Vương mẹ đang cười nhoẻn miệng cũng dừng lại Vương cha thì thay vào

đó là một sự trầm ổn biểu lộ ra ngoài trong lòng hắn nổi lên hàng

vạn con ngựa đang lao đầu về phía trước. Vương cha chăm chú ngẩng đầu

lên nhìn vào ánh mắt Vô Nhai đang nhìn mình rồi hỏi :

- "Cách của ngươi thế nào?"